Gửi em tình yêu trong anh!
Anh chấp nhận nếu mất em mãi mãi, chỉ cầu mong em sẽ mãi hạnh phúc!Khi em đọc những dòng này có nghĩa anh đã quyết định rời xa em. Anh sẽ đi một con đường khác, đi con đường của riêng anh, như lần đầu em ra đi vậy.
Chắc em đang trách anh, hay hỏi sao anh im lặng như vậy. Anh thực sự không biết phải nói gì nữa. Nói mình chia tay ư? Em không yêu anh mà. Làm sao anh nói vậy được. Nói mình sẽ làm bạn à? Thực tình em biết rõ anh chờ mong nhiều hơn thế. Anh hận em? Anh không làm được. Mình là người dưng ư? Anh đã quá yêu em. Làm sao anh vô tâm như vậy được. Không phải anh không đủ can đảm để đối diện với em. Anh hiểu có nói gì đi nữa, thì cả anh và em cũng đều giữ im lặng tiếp tục thôi. Mình đến với nhau trong nhẹ nhàng mà nên anh chọn cách ra đi trong im lặng. Trái tim anh lúc này chỉ thấy tê dại cảm giác đau, anh không thể bật lên thành tiếng nữa. Anh muốn một thời gian, không gian riêng giống như đêm nay vậy. Một mình anh thoải mái vạ vật với nỗi đau bằng thuốc lá và cafe.
Ngày mình gặp nhau, anh cứ nghĩ chúng ta sẽ hạnh phúc sau 6 tháng thử thách. Nhưng anh lại lầm tưởng. Anh đã không nghĩ sẽ quay lại với em vào lúc ấy. Không phải vì anh không còn yêu em, chỉ vì anh muốn cố gắng để hạnh phúc ngày sau cho em. Nhưng trái lý trí của anh chẳng thể thắng nổi cảm giác của trái tim. Em hiểu không? Anh đau!
Đã hơn 2 tháng trôi qua rồi, 1 tháng đưa đón. Chắc sẽ chẳng bao giờ em biết, những lần nói dối em là anh đi vì công việc, nên tiện đường đưa đón em. Thực ra đâu phải vậy, anh chờ đợi em đấy, 3 tiếng, 4 tiếng anh ngồi một chỗ chờ đợi em. Cảm xúc gì ư? Hạnh phúc thì nhạt nhòa quá, mà sao niềm đau lại khắc sâu đến vậy?
Em trách anh lạnh lùng nhưng em nào hiểu trong trái tim anh nghĩ gì. Anh đã thay đổi thật đấy, nhưng vì điều gì em biết không?
Gần 3 năm yêu em, anh chờ đợi, chiều chuộng em, bảo vệ em. Em cảm nhận được mà, phải không? Đến bây giờ, thực sự anh đã không thể nhớ nổi hết số lần mà anh đã đi qua 65km chỉ để nhìn thấy em cho vơi nỗi nhớ. Nhưng em nào biết.
Video đang HOT
Anh chấp nhận nếu mất em mãi mãi, chỉ cầu mong em sẽ mãi hạnh phúc! (Ảnh minh họa)
Anh đã cố gắng, rất nhiều. Nhưng trái tim anh tổn thương nặng nề quá rồi em à. Anh mong hạnh phúc lắm chứ, nhưng mình anh đâu thể xây hạnh phúc được, em thì lại không muốn. Vậy anh sẽ ra đi. Trả lại cho em khung trời riêng, như lúc không có anh. Sao không phải là người khác mà lại cứ phải là em à? Đơn giản thôi mà, vì trái tim anh nhỏ bé lắm, chỉ có thể yêu mình em thôi.
Bao bạn bè nói anh hạnh phúc, tìm lại được tình yêu. Anh chỉ cười. Nhưng họ nào biết, em đã làm nó lụi tàn đi. Thằng bạn thân nhất của anh nói sao không tìm người khác có thể yêu anh hơn em. Anh đâu có làm được. Trái tim anh lúc này đây nguội lạnh những yêu thương quá rồi. Anh thật sự muốn lắm, nhưng không dám tin vào tình yêu nữa. Anh cũng không biết đến bao giờ mình mới thoát khỏi tình trạng này nữa. Anh sợ mình không làm được.
Bó hồng sáng nay anh đã chuẩn bị rất kĩ để thay cho lời yêu cuối mà anh thể hiện với em. Chắc em cũng chỉ nghĩ nó cũng bình thường thôi phải không, có chăng chỉ là màu sắc hơn, đẹp hơn những bó hồng ngày trước. Lần cuối cùng nhìn nhau anh cũng chỉ biết nắm nhẹ bàn tay của em và chào tạm biệt. Em nào biết đó cũng là cuối cùng mình nói với nhau. Đoạn đường về ngắn mà sao anh vẫn không thể giữ lại được giọt nước mắt. Vương lại trên môi, mà sao anh chỉ muốn gào thét lên thật to.
Ra đi lần này không phải anh đã hết yêu em, chỉ là anh chọn cách yêu khác mà thôi. Anh sẽ đứng phía sau, dõi theo em. Anh chấp nhận nếu mất em mãi mãi, chỉ cầu mong em sẽ mãi hạnh phúc!
Nếu có thể hãy nghe bài “Soleda” nhé để em biết trái tim nghẹn ngào đến nhường nào!
Tạm biệt em – Tình yêu trong anh!
Theo 24h
Nỗi cô đơn mình tôi
Tôi không để cho ai biết tôi đang buồn, bởi tôi là người luôn giấu cảm xúc vào tận đáy lòng.
Nhiều khi buồn lắm, cô đơn lắm... tôi vẫn chỉ một mình tự an ủi mình. Có ai biết đâu tôi cũng là một người sống nội tâm, luôn luôn giữ trong đáy lòng những nỗi đau, những nỗi cô đơn vô bờ bến!
Sau những tiếng cười, những câu nói bông đùa... màn đêm buông xuống, tôi cô quạnh trong căn phòng vắng với ánh đèn điện tưởng chừng như cũng cô đơn giống tôi. Hàng ngày vẫn gương mặt ấy, vẫn nụ cười ấy, vẫn làm việc hăng say với bao hoài bão cho tương lai. Đến lúc này, khi gặp khó khăn trong sự nghiệp tôi mới biết mình là một người cô đơn, hay nếu nói như ngôn ngữ của những kẻ ngoài cuộc thì tôi thật đáng thương.
Hàng ngày tôi bù đầu với những công việc, những tính toán cho sự nghiệp... tôi quên đi tất cả, chỉ nhìn cuộc sống bằng con mắt của công việc. Và rồi mỗi khi làm việc về đêm vắng, con đường thường ngày tấp nập là thế bỗng trống vắng, trống vắng như chính lòng tôi lúc này vậy. Chợt thấy đau nhói nơi con tim tưởng chừng như vô cảm ấy khi nhìn thấy đôi tình nhân đang âu yếm trên đường. Tôi tưởng mình đã quên được tất cả, tôi tưởng tim mình đã băng giá, nhưng dường như đó chỉ là sự ngụy biện của chính bản thân tôi. Bỗng tôi khẽ cười, tôi cười khi nhìn thấy đôi tình nhân mà cứ ngỡ như ngày nào em vẫn còn bên tôi. Tôi muốn khóc lắm, nhưng vì sao tôi không thể khóc, mà hình như từ lâu lắm rồi tôi không khóc. Tôi không để cho ai biết tôi đang buồn, bởi tôi là người luôn giấu cảm xúc vào tận đáy lòng dù đó là có niềm vui hay nỗi buồn.
Tôi muốn khóc lắm, nhưng vì sao tôi không thể khóc (Ảnh minh họa)
Tôi đã từng hứa với người con gái ấy rằng tôi sẽ làm việc thật nhiều, "Làm cho anh, cho em và cho chúng ta sau này"... Tại sao em không hiểu rằng tôi yêu em biết chừng nào, sao em không hiểu rằng sự quan tâm lo lắng của tôi là bởi từ tình yêu tôi dành cho em! Tôi biết em chưa suy nghĩ sâu sắc, biết những lời nói trong lúc tức giận của tôi đã làm em mất lòng tin. Tôi biết tôi đã sai rất nhiều!
"Khi nào anh giàu bằng người ta thì tôi sẽ cho anh cơ hội", "Nhiều người đến với tôi còn đau khổ hơn anh", " Tôi tưởng anh hồ đồ nên mới lừa anh rằng gia đình tôi phản đối"... Em biết khi đó cảm giác của tôi thế nào không em?
Tôi đã rất căm thù em, tôi mất lòng tin vào phụ nữ, tôi chán ghét cuộc đời này...
Rồi một hôm, mẹ em đã nói cho tôi biết, em nói như vậy chỉ để tôi rời xa em, muốn tôi quên em đi để tìm một người con gái khác!
Tại sao lại phải thế hả em? Tại sao chúng ta đã có những ngày tháng bên nhau rồi em lại muốn tôi ra đi? Lý do là em không yêu tôi sao? Những người con gái đến với tôi đều nhận được sự từ chối, bởi tôi vẫn còn rất yêu em, bởi tôi vẫn còn chờ một ngày em suy nghĩ lại, vì tôi cảm nhận rằng em vẫn còn yêu tôi, chỉ tại bởi tình yêu em dành cho tôi đang bị vùi lấp dưới đống đổ nát của những cuộc cãi vã, những câu nói không kiềm chế được của hai đứa. Tôi sẽ cố lật từng thứ, từng thứ của đống đổ nát để tình yêu của em có thể đến được với tôi!
Hãy nhìn tình cảm của tôi bằng trái tim của em, hãy cứ để con tim em cảm nhận...
Tôi vẫn mãi yêu em!
Theo 24h
Tình yêu xa Mấy hôm trước em cứ nghĩ là mình vẫn còn yêu nhau, dù đấy chưa hẳn là tình yêu. Một tình yêu xa! Cứ tạm gọi tình ta là tình yêu xa anh nhé! Dù anh cũng chẳng ở xa em lắm đâu. Em đã cố tình để cho anh biết nhà em, biết số phone của em, biết nick của em, biết...