Gọi chồng cũ quên ngắt máy, tôi run lập cập nghe tiếng khóc xé ruột của mẹ chồng
Hàng tháng anh ta không gửi tiền chu cấp nuôi con. Vì uất ức quá, tôi mới nhắn tin trách mắng, không còn tình cảm với tôi thì vẫn nên thực hiện nghĩa vụ làm bố.
Nhưng tôi vừa nói được mấy câu đã bị anh ta mắng ngược trở lại. Ngày hôm đó, chồng tôi đi công tác về, tôi bế con ra ngoài cửa vui mừng chào đón anh thì phải chết điếng khi nhìn thấy một người phụ nữ đi bên cạnh chồng mình. Điều đáng nói là cái bụng đã nhô cao lên của cô ta.
- Anh xin lỗi nhưng anh không còn cách nào khác. Anh thương con và cũng rất thương em nhưng bây giờ cô ấy có thai rồi. Đối với em chỉ là thương hại còn đối với cô ấy mới là tình yêu đích thực. Anh buộc lòng phải chọn lựa như thế.
Tôi không còn nhớ được cảm xúc của mình ngày hôm đó vì đất trời quanh tôi như sụp đổ. Tôi không còn sức lực để trách móc lên án chồng, chỉ biết đờ đẫn ký vào lá đơn ly hôn chồng đưa rồi như một người vô hồn thu dọn đồ đạc, bế con rời khỏi nhà chồng. Mẹ chồng không nói một lời, không hề can ngăn con trai. Trước khi rời đi, chồng đưa cho tôi 100 triệu, bảo rằng đó là điều tốt lành cuối cùng anh làm được cho tôi.
Tôi không còn nhớ được cảm xúc của mình ngày hôm đó vì đất trời quanh tôi như sụp đổ. (Ảnh minh họa)
Một năm qua, tôi và chồng cũ ít liên lạc. Hàng tháng anh ta không gửi tiền chu cấp nuôi con. Vì uất ức quá, tôi mới nhắn tin trách mắng, không còn tình cảm với tôi thì vẫn nên thực hiện nghĩa vụ làm bố. Nhưng tôi vừa nói được mấy câu đã bị anh ta mắng ngược trở lại, rồi không thèm trả lời tin nhắn.
Video đang HOT
Hai hôm trước là sinh nhật con gái tôi. Tôi đăng ảnh con bé lên mạng nhưng chồng cũng không hề đả động tới. Buổi tối, càng nghĩ càng ấm ức nên đã gọi thẳng cho chồng cũ hờn trách. Mới nói được vài câu, anh ta đã muốn cúp máy, còn cáu gắt chửi tôi làm phiền mình.
Tôi tức quá mới chửi anh ta một tràng rồi buông điện thoại. Trong lòng thề từ giờ sẽ không bao giờ liên lạc với người đàn ông đó nữa. Con tôi cũng không có người bố như vậy. Tôi đang nghĩ như thế thì giật mình khi nghe được những tiếng gào khóc trong điện thoại vọng ra, lúc bấy giờ mới nhận thấy là mình chưa ngắt máy.
- Con ơi sao con phải khổ thế này. Khỏe mạnh thì lo cho mẹ con nó đủ thứ, bây giờ ốm yếu còn chút hơi tàn thì vợ con không ở bên. Con nghĩ cho nó mà không thương mình và thương mẹ hay sao?
Đó là tiếng khóc của mẹ chồng cũ. Tiếp đó là những cơn ho đến quặn ruột gan của chồng tôi:
- Thôi mẹ ạ… Cũng một năm qua đi rồi… Có khi cô ấy đã có người mới… Con của con có bố mới tốt thì hạnh phúc cho nó… Cô ấy ở lại, sau này con không còn nữa thì mẹ con cô ấy sẽ khổ lắm… Mẹ còn có em trai con chăm sóc mà, nên mẹ đừng buồn đừng trách nữa nhé…
Nhìn thấy anh, tôi chỉ biết rơi nước mắt, nhào vào lòng anh đau đớn xót thương. (Ảnh minh họa)
Tôi run rẩy mất hết sức lực khi nghe được những tiếng thì thào nghẹn ngào, những tràng ho sù sụ của anh. Trong lòng tôi quặn lên xót xa và hối hận. Sao trước đây tôi lại dễ dàng tin anh đến thế?
Tôi lập tức chạy đến nhà chồng cũ. Nhìn thấy anh, tôi chỉ biết rơi nước mắt, nhào vào lòng anh đau đớn xót thương. Chồng cũ gầy rộc đi, cả người như chỉ còn da bọc xương. Lúc ấy tôi mới biết anh phát hiện mình bị ung thư không thể cứu chữa được mới bày ra màn kịch cặp bồ có con riêng bên ngoài để chia tay tôi. Cô nàng kia chỉ là 1 bà bầu anh thuê về thôi. Biết tôi là người mềm yếu lại trọng tình nghĩa, nếu còn chung sống mà anh qua đời thì tôi sẽ mãi nhớ thương anh không chịu tìm hạnh phúc khác.
Ngày hôm sau, tôi lập tức đưa con về nhà chồng dù anh một mực đuổi tôi đi. Tôi sẽ không rời bỏ anh đâu, một năm qua để anh tự mình chống chọi với bệnh tật là tôi đã cảm thấy áy náy và thương anh vô vàn rồi.
Ngày về thăm bố chồng bị ngã, mẹ chồng tuyên bố chia tài sản luôn, số tiền bà cho khiến chúng tôi thảng thốt
Nếu chúng tôi không đáp ứng được điều kiện của mẹ chồng thì ngôi nhà sẽ thuộc về anh cả.
Chúng tôi đang học năm 3 đại học thì lỡ có bầu. Vậy là tôi phải nghỉ học để lấy chồng sinh con. Sau khi cưới, chồng tôi chán chẳng muốn học cái ngành mà anh ấy không thích nữa. Với lại số tiền hàng tháng mẹ chồng gửi nuôi anh ấy ăn học chỉ đủ chi tiêu sinh hoạt cho hai vợ chồng. Nếu mà chồng còn tiếp tục học nữa thì sẽ không có tiền sinh con.
Khi con sinh được 7 tháng, tôi nói với chồng nên đi tìm việc làm, bởi số tiền 5 triệu của bà nội gửi mỗi tháng không đủ chi tiêu. Chồng nói làm công nhân, cửu vạn mất mặt lắm vì dù sao cũng từng học đại học. Còn những công việc đòi hỏi bằng cấp thì anh lại không có. Cuối cùng chồng chốt hạ lại câu là chưa muốn đi làm, hết tiền thì về xin mẹ.
Tôi bàn với chồng là ở nhà chăm sóc con để vợ đi làm, không thể ngồi chơi chờ bà nội gửi tiền thế này mãi được. Nhưng anh ấy không chịu, sợ vất vả khi một mình phục vụ con.
Tuần vừa rồi, chúng tôi về quê thăm bố chồng, ông bị ngã, sức khỏe rất yếu, chẳng biết sống được bao lâu nữa. Nhân tiện có đông đủ 3 người con, mẹ chồng tuyên bố phân chia tài sản.
Trong các anh chị em, mỗi chồng tôi được học cao nhất, còn chị gái và anh cả học hết cấp 2 rồi đi làm. Tổng số tiền nuôi chồng tôi ăn học hết gần 500 triệu, coi như là nhận đủ tiền được thừa kế. Còn các anh chị chưa được nhận đồng nào, lần này mẹ sẽ cho mỗi người 400 triệu.
Bây giờ tôi mới hiểu ra, tại sao biết chồng tôi bỏ học mà mẹ chồng vẫn gửi tiền chu cấp hàng tháng, thì ra là có mục đích cả. Chồng tôi cúi mặt không dám nói gì, còn tôi bức xúc quá liền nói ngay: "Mẹ phân chia tài sản như thế không công bằng, nuôi chồng con ăn học là trách nhiệm của bố mẹ. Còn tiền thừa kế là riêng biệt, sao lại ghép chung vào được?".
Mẹ chồng nói là vợ chồng tôi không chịu tu chí làm ăn, có cho núi tiền rồi cũng hết. Bà bảo nếu vợ chồng tôi kiếm được mỗi tháng 20 triệu thì sẽ cho thừa kế ngôi nhà, còn không thì sẽ nhường cho anh cả hết.
Mẹ chồng thật quá đáng, biết chúng tôi không thể kiếm được số tiền đó nên mới gây khó dễ. Tôi đang mang bầu lại sắp sinh con thì sao mà đi làm được. Còn chồng thì lười biếng, nói không chịu nghe. Cứ thế này thì chúng tôi phải làm sao đây?
(hongthuong...@gmail.com)
Bỏ vợ theo người tình, 5 năm sau gặp lại vợ cũ, sự thật khiến tôi hóa đá Say đắm bên người tình, tôi chẳng ngại ngần về nói với vợ rằng tôi không còn tình cảm với em nữa. Nhẹ nhàng ly hôn, nhưng cuối cùng người nhận cay đắng nhất lại là tôi. Tôi và vợ đến với nhau qua mai mối. Lúc ấy 35 tuổi, tôi khá thành đạt, là Giám đốc một doanh nghiệp có tiếng, tôi...