Giữa 2 người con gái, tôi nên chọn ai?
Tôi nên chọn ai đây khi mà hai người con gái đều yêu tôi và đều muốn có một đám cưới hạnh phúc.
Tôi sinh ra từ một làng quê nghèo của miền Trung. Bố tôi mất sớm, mẹ tảo tần với mấy thước ruộng lo cho tôi ăn học. Tôi tốt nghiệp đại học, ra trường may mắn được người bà con xa cưu mang, đưa vào làm cho một tập đoàn lớn, lương thưởng khá cao, là công việc mà nhiều bạn bè tôi mơ ước. Tôi gặp P. vào một ngày tôi lên cơ quan của cô tôi chơi. Đó là một cô gái xinh đẹp, hiền lành, kém tôi ba t.uổi và cùng quê với tôi. Em làm chung phòng với cô tôi.
Chúng tôi cứ thế yêu nhau, tình yêu hoàn toàn trong sáng. (Ảnh minh họa)
Mới gặp, tôi đã bắt chuyện và xin được số điện thoại của em. Xin nói là tôi không đẹp trai, hơi nhỏ con, hiền lành nhưng nhìn rất cuốn hút (bạn bè nhận xét). Chỉ vài hôm tôi đã hẹn hò với em. Chúng tôi đi chơi, em luôn thắc mắc tại sao tôi lại có thể tán tỉnh em đổ dễ dàng như vậy trong khi có nhiều người đàn ông đến và đi mà em không hề lay động… Tôi chỉ cười mà nói: “Chắc hôm gặp nhau, anh bước ra từ ôtô nên dễ mến”.
Chúng tôi cứ thế yêu nhau, tình yêu hoàn toàn trong sáng. Hai tháng, nhiều lần tôi bảo muốn đưa em về ra mắt cô và người quen, em đều từ chối vì lý do “chúng mình mới yêu, chưa xác định và đi đến đâu” nên em không chịu theo tôi về. Tôi 24 t.uổi, khi yêu xác định sẽ cưới em nên tôi thấy hơi buồn vì lời từ chối đó… Gần gũi nhau, tôi và em cũng đã đi quá giới hạn. Em bảo là lần đầu nhưng tôi lại không thấy cảm giác đó, em hôn tôi mà em mở mắt.
Video đang HOT
Tôi sống với cô nên mọi lần hẹn hò đều bất tiện và em bảo phải giấu vì em làm cùng phòng với cô tôi. Rồi cơ quan tôi chuyển vị trí cách nhà cô 40 km. Tôi phải xuống ở chung cư công ty, từ đó chúng tôi có khoảng cách về địa lý. Một tháng tôi mới ghé thăm em được một lần và những lần hẹn hò cũng trở nên vội vã… Chúng tôi đi ăn, đi chơi nhưng tuyệt nhiên em không chịu để tôi mua sắm tặng em cái gì. Em bảo tôi tiết kiệm, dành dụm. Tuy nhiên, khi tôi đưa t.iền, bảo em thích mua gì cứ tự chọn, em lại lấy. Yêu nhau được 5 tháng, tôi lại đề cập chuyện đưa em về giới thiệu với gia đình. Em vẫn từ chối tôi bằng lý do như trước, rằng mình mới yêu nhau, rồi công việc chưa ổn định, rồi thì khi nào mua được nhà ở thành phố mới cưới… khiến tôi rất buồn.
Tôi dần cũng quen với lý do đó và không đòi đưa em về nữa. Về phía em, yêu nhau 6 tháng mà tôi chưa từng được gặp một người bạn nào của em. Khi đi chơi với bạn (tôi không rõ là trai hay gái), em đều không cho tôi đi. Gia đình cũng không biết em đã có bạn trai. Tôi hỏi thì em lại bảo là mình tìm hiểu nhau 5 năm mà. Chiều lòng em nên tôi không làm khó dễ nhưng tình cảm của tôi bắt đầu lung lay.
Em không nhớ số điện thoại của tôi, không biết ngày sinh nhật tôi, nếu biết cũng chỉ có vài ba câu chúc vu vơ. Bạn trai của bạn em sinh nhật, em chạy ngược xuôi mua váy áo, trang điểm kiều diễm để tham dự. Tôi bắt đầu nghi ngờ em có người khác, kiểm tra điện thoại thì không có gì lạ, Facebook thì em lại không dùng. Tình yêu em dành cho tôi cũng không nhiều bằng trước nữa.
Tôi bảo chia tay, em không đồng ý, khóc lóc và van lơn. Tôi vẫn dứt khoát dù biết em yêu tôi nhưng tôi không chịu được cái cách em yêu, không rõ ràng và không tới đâu. Chia tay, tôi nói rõ nguyên nhân. Em xin lỗi rối rít và hứa sẽ sửa nhưng tình cảm tôi hết rồi.
Một ngày, tôi đi đám cưới. Tôi được một người em giới thiệu cho một người con gái khác tên T. Tôi không ấn tượng lắm về lần gặp mặt đầu, nhưng sau 2 tháng tìm hiểu, tôi đã yêu em. Em kém tôi 5 t.uổi và đang là sinh viên năm nhất. Em hiền lành, biết quan tâm, chia sẻ, vui vẻ và yêu tôi với tình yêu mãnh liệt. Tôi là tình đầu của em. Tình yêu chỉ dừng lại ở cái hôn ngại ngùng nhưng tôi vẫn thấy hạnh phúc. Tôi và em cách nhau khoảng 100 km, nhà em cách nhà tôi khoảng 1.400 km. Em chủ động giới thiệu tôi với bạn bè, bố mẹ mình. Em còn gọi điện cho mẹ và chị gái tôi để làm quen. Tôi thấy vui. Có điều ba năm học cao đẳng của em lại là khoảng thời gian thử thách vô cùng dài.
Đến ngày nghỉ Tết, tôi lên nhà cô, nhà cô gần sân bay. P đã chủ động gọi điện hẹn tôi gặp mặt, muốn dẫn tôi đi ăn, muốn chở tôi ra sân bay về quê. P phải ở lại trực Tết. Tôi gật đầu đồng ý vì cũng hai tháng không gặp lại nhau. Em đưa tôi đi ăn, hỏi han đủ chuyện trên đời. Em nói em đã thay đổi rất nhiều, em muốn quay lại với tôi. Tôi bất ngờ và cũng bối rối vì khi đó tôi đã có người yêu mới. Tôi giấu em chuyện tôi có người yêu mới và cũng muốn xem em đang muốn gì.
Tôi về quê ăn Tết vào, lại là em đón tôi đầu tiên ở sân bay. Em đưa thẳng tôi về phòng trọ và hai đứa lại quấn lấy nhau. Những ngày sau, em quan tâm tôi nhiều hơn, yêu tôi một cách nồng nhiệt. Em bảo lần này, em xác định sẽ cưới tôi. Tôi bảo vậy mình đi nhà họ hàng chơi đầu xuân, em vẫn không đi. Bố mẹ vẫn không biết em có bạn trai… Rồi tôi không giấu em nữa, tôi bảo tôi đã có nguời yêu mới. Em khóc, em giữ tôi lại trong phòng và khóc suốt đêm không ngủ. Ngày hôm sau đi làm, tôi nhận tin em ốm, nôn ra m.áu và bị suy nhược. Tôi tự trách mình là nguyên nhân chính làm em ốm.
Giờ tôi phải làm sao, khi tôi muốn yêu một người con gái yêu thương tôi thật lòng, quan tâm và biết sẻ chia. Khoảng cách địa lý cũng làm tôi nao núng, vì tôi là con trai một, mẹ lại ở xa. Giữa P và T, tôi nên chọn ai đây, khi mà hai người con gái đều yêu tôi và đều muốn có một đám cưới hạnh phúc. Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Xin cảm ơn.
Theo VNE
Chín năm để yêu em!
Khoảng thời gian này cũng là khoảng thời gian kỷ niệm 9 năm anh biết em và yêu em.
Anh đã từng nghĩ rằng, suốt cuộc đợi này trái tim anh chỉ có mình em. Nhưng thật không ngờ, những ngày qua, anh đã tìm được một niềm hạnh phúc mới - đó là một điều anh chưa bao giờ nghĩ tới trong suốt 9 năm ròng rã yêu em! Khi gặp c.ô b.é ấy lần đầu tiên, trái tim anh đã đ.ập loạn nhịp. Và anh tin chắc rằng, cô ấy là một nửa mà anh đang tìm kiếm bấy lâu nay.
Trước đây, anh cứ nghĩ rằng mình không còn yêu ai ngoài em được nữa. Thế mà chỉ nhắn tin nói chuyện rồi gặp nhau có vài lần nhưng anh đã có tình cảm với một cô bé. Quả thật khi ta mở cửa trái tim mình thì ta sẽ dễ nhận được những điều như mình mong muốn - đấy là điều mà bao năm trước đấy anh đã không làm được. Anh đã từng mong một ngày em quay về với anh. Và em còn nhớ không, cách đây 7 tháng trước, anh đã gọi điện và mong em cho anh được sửa chữa lỗi lầm... nhưng điều ấy đã không xảy ra. Có lẽ anh nên cảm ơn em vì đã làm như vậy?
Khi ta mở cửa trái tim mình thì ta sẽ dễ nhận được những điều như mình mong muốn
Giờ đây, anh tiếc rằng anh chưa thể nói ra sự thực với c.ô b.é ấy. Cô bé hỏi anh đã yêu ai chưa? Anh đáp lại với câu trả lời giả dối là "chưa". Điều ấy có đúng không nhỉ? 9 năm yêu em, vậy mà chưa một lần anh được cầm tay em thì làm gì có chuyện gì đi xa hơn phải không em? Và đấy là 9 năm, anh dành tình cảm đơn phương cho em chứ đâu phải là tình yêu đúng nghĩa của nó?
Nhưng giờ nó đã là quá khứ rồi và lúc này anh cảm thấy rất vui và hạnh phúc! Anh xin lỗi vì đã làm phiền em trong suốt 9 năm qua.
Chúc em vui vẻ, hạnh phúc và đạt kết quả tốt trong năm học cuối nay!
Theo VNE
“Người yêu” của chồng Anh được tiếng là người chỉn chu, có tài và làm ăn rất phát đạt. Chị là giáo viên, hết lòng với gia đình. Ai nhìn vào anh chị cũng phải ao ước. Nhưng rồi họ vẫn chia tay. Không ai biết anh và chị đã nhiều lần tranh luận kịch liệt về "người tình" của anh, "người tình" mà khiến anh ngày...