Giọt nước mắt muộn màng của bà mẹ chồng
3 năm qua chị vẫn mong mỏi chờ anh, mỗi lần con hỏi về bố trái tim chị lại như bị dao đâm. Tết năm đó, anh đưa mẹ con chị về quê. Chị sợ hãi nhưng anh siết chặt bàn tay chị rồi bảo: “Hãy tin anh, anh không để mất em lần nữa đâu”.
Anh và chị yêu nhau từ thời còn học đại họ. Đến lúc ra trường có công việc ổn định hơn lúc đó tình yêu tròn 6 tuổi, anh ngỏ lời đưa chị về quê ra mắt mẹ mình. Kể từ ngày anh đưa chị về ra mắt mẹ thì dường như cuộc sóng ngầm bắt đầu. Bố anh mất sớm nhà còn mỗi hai mẹ con nên với bà anh là tất cả. Thời điểm đó bà không thích chị vì hai người xa quê, hơn nữa bà sợ chị sẽ cướp mất con trai mình.
Ngoài mặt bà tỏ ý bằng lòng với con trai vì đây là lần đầu tiên anh yêu 1 người và đưa về giới thiệu với mẹ như vậy. Nhưng sau lưng bà lại nói với chị rằng hai người không hợp và mong chị có thể rời xa anh trong êm đẹp.
Chị đau khổ khóc sưng cả mắt nhưng vì sợ anh giận mẹ nên chị đã lấy 1 lý do khác để chia tay. Chị biến mất khỏi cuộc đời anh một thời gian, khi đó cả hai đều vô cùng đau khổ. Anh điên loạn tìm chị nhưng chị vẫn không chịu gặp. Lúc này anh không hề hay biết chị đang mang trong mình giọt máu của anh. Bao lần chị nhớ anh điên dại muốn nói hết tất cả nhưng vì lời hứa với mẹ anh nên chị đành câm lặng.
Chị vẫn giữ lại cái thai đó vì chị yêu anh. Hơn 1 năm sau kể từ ngày chia tay, thời điểm chị lâm bồn thì cũng là lúc mẹ anh bắt anh lấy 1 cô gái trong xóm do mẹ anh chọn. Hôn nhân không tình yêu khiến anh ngày càng chán nản, anh ít khi về nhà. Người vợ mà mẹ anh chọn cũng chẳng ngoan hiền gì, cô ta ghê gớm hơn bà tưởng. Quan hệ mẹ chồng nàng dâu ngày càng căng thẳng và điều tồi tệ hơn đó là cô ta đã lén lút ngoại tình và có con với người đó.
Thấy con trai quá đau khổ và bất hạnh chỉ vì chiều theo ý muốn của mình, lúc này bà mới thấy hối hận. Anh ly hôn sau 2 năm kết hôn vì vợ chồng không có tình cảm với nhau, hơn nữa cô ta cũng muốn đi theo người đàn ông kia. Còn về phía anh, trái tim vẫn thổn thức vì chị, anh còn nhớ và yêu chị rất nhiều. Nhưng càng yêu chị bao nhiêu anh lại càng giận bấy nhiêu. Anh giận vì chị đã phản bội lại tình yêu của anh để đi theo người khác. Có lẽ anh vẫn sẽ mãi hiểu nhầm chị như thế nếu như hôm đó anh không gặp lại người chị họ của chị. Chị ấy đã nói hết tất cả cho anh nghe, anh khóc nức nở như 1 đứa trẻ.
Mùa đông năm đó anh lặn lội từ Vũng Tàu ra Hà Nội tìm chị. Họ gặp nhau rồi ôm nhau khóc, nhìn cậu con trai kháu khỉnh giống anh như đúc. Anh quì lạy van xin chị tha thứ: “Thứ lỗi cho anh vì đã đánh mất em, bao năm qua mẹ con em chịu nhiều thiệt thòi quá. Anh sai rồi”. Chị khóc, giọt nước mắt tủi hờn xen lẫn niềm hạnh phúc.
Video đang HOT
3 năm qua chị vẫn mong mỏi chờ anh, mỗi lần con hỏi về bố trái tim chị lại như bị dao đâm. Tết năm đó, anh đưa mẹ con chị về quê. Chị sợ hãi nhưng anh siết chặt bàn tay chị rồi bảo: “Hãy tin anh, anh không để mất em lần nữa đâu”.
Mẹ anh ngày ngày ngồi ngoảng mặt nhìn ra trông con. Thương con bao nhiêu bà lại thấy có lỗi bấy nhiêu, chính bà đã hủy hoại hạnh phúc của cuộc đời con trai mình. Tết đến nhà nhà vui mừng chuẩn bị, còn ngôi nhà đó có 1 người mẹ đang hiu quạnh chờ con.
Bà sợ anh buồn sẽ ở lại cơ quan trực tết mà không về. Nhưng chiều 30 tết, anh đã về, anh không những về mà lại còn đưa cả vợ con về theo nữa. Nhìn thấy chị, bà nắm lấy tay rồi khóc: “Mẹ sai rồi, mẹ xin lỗi vì đã chia rẽ hai con”. Bà ôm lấy cháu nội rồi hôn âu yếm. Chị và anh cũng khóc, họ khóc vì hạnh phúc khóc vì những tổn thương đã chịu. Tết năm đó, nhà anh ấm áp hơn, chị gọi mẹ anh là mẹ chồng.
Trong gian bếp ấy, có người phụ nữ có thân hình nhỏ nhắn đang 1 chuẩn bị lễ tết. Mẹ chồng chị mỉm cười mãn nguyện, còn anh thì ôm lấy con nâng niu. Cuối cùng tình yêu cũng đã đưa họ về bên nhau, nằm trong vòng tay anh chị vẫn không thể nào tin có ngày họ là 1 gia đình. Anh siết chặt tay ôm vợ rồi thủ thỉ: “Từ nay anh sẽ bảo vệ và bù đắp cho mẹ con em. Vợ của anh ngủ ngoan nhé”. Chị mỉm cười mãn nguyện, cuối cùng sự hi sinh của chị cũng đã được đền đáp.
Theo Một Thế Giới
"Anh không biết sao, em chỉ cần tiền của anh thôi" và giọt nước mắt hối hận muộn màng
Lan và Quân quen nhau trong lần đi sinh nhật bạn chung ở một quán bar nhỏ. Lúc gặp Lan, Quân như bị hút hồn bởi chiếc váy đen tuyền ôm lấy dáng người chuẩn và uyển chuyển của cô. Ngắm nàng từ phía xa, chàng đã tự nhủ thầm phải làm quen nàng cho bằng được.
Lan và Quân quen nhau trong lần đi sinh nhật bạn chung ở một quán bar nhỏ. Lúc gặp Lan, Quân như bị hút hồn bởi chiếc váy đen tuyền ôm lấy dáng người chuẩn và uyển chuyển của cô. Ngắm nàng từ phía xa, chàng đã tự nhủ thầm phải làm quen nàng cho bằng được.
Chỉ đến lúc lại gần nói chuyện, nghe giọng nói nhẹ chàng và nụ cười duyên dáng của cô, anh mới chắc chắn thêm về quyết định của mình. Từ đó, Quân tấn công Lan mạnh mẽ, săn đón cô ở mọi lúc mọi nơi. Ban đầu, Lan tỏ ra rất ngại ngùng, cô luôn né tránh Quân, mặc dù chàng đã tìm hiểu rằng nàng hiện tại không yêu ai cả. Vậy rồi Quân vẫn cô tình bám đuổi, theo đuổi mạnh mẽ, 3 tháng sau Lan mới nhận lời. Vậy nhưng với một điều kiện rằng, đến lúc nào Lan muốn ra đi, Quân hãy buông tay và đừng hỏi thêm gì cả. Chàng thầm nghĩ bụng, nàng cứ lo nghĩ xa xôi, gật đầu vội rồi nhanh chóng vui sướng vì Lan đã là một nửa của mình.
Ngày tháng dần trôi, Quân chiều chuộng Lan hết mực, Lan cảm thấy thật may mắn khi gặp được người như vậy. Nhưng cô luôn mang trong mình một mặc cảm khó nói, đấy là cô bị suy thận độ 2, cô không chắc rằng mình còn trụ vững được đến bao giờ. Đến lúc phải chạy thận, cô sẽ buông xuôi tất cả và để Quân được tự do yêu một cô gái khác mà không bị ràng buộc gì, cô nghĩ vậy...
Quân thấy Lan là một cô gái rất tốt, nhưng ở Lan vẫn có điều gì đó giấu Quân. Lan thường hay ốm yếu, mỗi lần Quân rủ đi chơi, Lan đều kêu mệt và ở nhà. Có một điều lạ nữa là, mỗi tháng Lan phải đi xa một lần. Quân hỏi thì Lan bảo do công việc, nhưng Lan làm kế toán cho một công ty nhỏ, ở đó đâu cần nhân viên phải đi đâu đâu.
Chỉ đến lúc lại gần nói chuyện, nghe giọng nói nhẹ chàng và nụ cười duyên dáng của cô, anh mới chắc chắn thêm về quyết định của mình. (Ảnh minh họa)
Và điều mà Lan lo sợ lại đến nhanh hơn cô tưởng rất nhiều. Mỗi tháng cô đều phải đi khám ở bệnh viện trung ương, người ta yêu cầu cô nhập viện càng sớm càng tốt để chạy thận vì bệnh của cô tiến triển khác nhanh và ngày một nặng. Lan cứ chần chừ mãi, cô còn bao nhiêu việc chưa làm, kinh tế chưa lo đủ. Cha mẹ đã già, công việc chưa ổn định, người yêu liệu có chấp nhận một người như cô không? Cô không cam tâm!
Lâu lần Quân sinh nghi, hay là Lan còn có một người khác nữa? Nửa năm yêu nhau, không ít lần hai nghời cãi nhau vì vấn đề này. Có bao giờ Lan có gia đình ở một nơi khác không? Quân không thể không nghi ngờ!
Một ngày, sau khi trở về từ chuyến đi định kỳ mỗi tháng, Lan hẹn gặp Quân ở quán nước và muốn nói lời chia tay. Quân không hiểu, thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Anh đã quá mệt mỏi trong chuyện tình này. Chỉ vì quá yêu, anh mới không muốn vặn hỏi cô rõ ràng, vậy mà bây giờ cô nói đi là đi, không hề ngoảnh lại. Anh gào lên:
- Em nói đi, có phải lâu nay em có người khác rồi không, có phải không?
Lan lạnh lùng nhìn anh và bảo:
- Anh không biết sao , em chỉ cần tiền của anh thôi!
Nói rồi, cô xách túi ra về, để lại một mình anh ngồi thẫn thờ ở đó. Hôm sau, Quân gọi cho Lan để hẹn gặp cô nhưng điện thoại thuê bao, anh muốn nói rõ ràng với cô một lần, nếu cần thiết anh sẽ dứt hẳn. Nhưng 1 tuần sau, vẫn không thấy Lan đâu, kể cả là Quân tìm đến công ty đứng đợi mà không thấy. Hỏi ra mới biết, một tuần nay Lan xin nghỉ ốm không đi làm.
Em nói đi, có phải lâu nay em có người khác rồi không, có phải không? (Ảnh minh họa)
Quân lại tìm đến nhà Lan, anh đứng đợi cả ngày trời nhưng nhà không có ai cả. Quân thấy lạ, bèn lân la hỏi hàng xóm, người ta mới bảo rằng Lan bị ốm nặng đã đi nhập viện ở bệnh viện tuyến trên, cả nhà cô ấy đi chăm hết rồi. Quân sứng sờ, cuống cuồng tìm Lan bằng mọi mối quan hệ anh có được từ bạn bè Lan.
Quân tìm được đến phòng bệnh của Lan lúc cô đang nằm ngủ trên giường bệnh, người cô gầy rộc và hốc hác vì điều trị thuốc liều cao. Thấy Quân, mẹ cô khóc nấc lên mà không nói thành lời. Anh lặng mình, nhìn người con gái anh thương yêu nằm ở đó, cô ngủ một cách an yên như không màng đến nỗi đau phải mang. Mẹ cô bảo cô đã nhớ anh rất nhiều, nhưng lại cấm không được ai báo cho anh biết. Cô bảo anh và cô đã chia tay rồi, đừng ai làm phiền anh nữa.
Quân khóc mà không dám phát ra tiếng, bấu chặt lấy tấm chăn cô đắp, chỉ sợ cô tỉnh giấc và thấy mình yêu đuối như lúc này. Anh biết làm sao để bù đắp cho cô ấy đây, là anh sai rồi...
Theo Một Thế Giới
Những giọt nước mắt sám hối muộn màng của bố mẹ chồng Những lời nói chì chiết, đay nghiến của mẹ chồng tôi vào ngày đầu tiên về ra mắt họ hàng rồi đến những năm tháng làm dâu sau đó giờ vẫn còn văng vẳng bên tai. Nhưng giờ đây tôi lại không đủ tàn nhẫn để quay lưng lại khi nhìn bà run run, móm mém ăn bát cơm do tôi nấu và...