Giọt đắng
Giờ đây câm tờ đơn ly dị trên tay, và môt tờ giây nghuêch ngoạc vài dòng: “Chúng ta không thê sông cùng nhau nữa. Em đã có người khác rôi…” Lãm ức đên nghẹn cô.
Đây cửa bước vào, trước mắt Lãm, toàn bô căn nhà trông huyêch trông hoác, vài thứ đô đạc lặt vặt nằm lôn nhôn, được vứt bừa bãi dưới đât, môi nơi môt thứ. Bụi bân phủ toàn bô dưới nên nhà… Lãm thât thân, hoảng hôt chạy xôc vào hêt phòng này đên phòng khác cô đê định hình xem chuyên gì đã xảy ra với ngôi nhà của mình trong thời gian anh đi vắng. Cả căn nhà giờ đây chỉ có tiêng đê giày của Lãm khua loạn xạ theo tiêng bước chân hôi hả của Lãm. Bàn tay run lây bây thò vào túi quân lôi chiêc điên thoại ra, giọng Lãm hâp tâp đây lo lắng: “Mẹ à? Vợ con đâu? Cu Tí đâu? Nhà con sao thê này?”. Đâu dây bên kia dường như cũng không hiêu chuyên gì hoặc đang ngơ ngác với câu hỏi của Lam nên càng khiên Lãm càng thêm thât thân: “Trời ơi là trời, thê là thê nào? Mẹ bảo vân thê, vân ở đó nghĩa là sao? Nhà con như biên thành nhà hoang thê này mà mẹ bảo vân bình thường ư?”. Nói rôi Lãm tuyêt vọng buông thõng cánh tay đang câm chiêc điên thoại, mặc cho đâu dây bên kia tiêng mẹ Lãm gọi gâp gáp: “Lãm, Lãm… con nói gì cơ… Lãm ơi…!”.
Lãm không hiêu, càng không dám tin vào những gì mình đang trông thây trước mắt, mới vừa ba ngày trước đây thôi, khi Lãm gọi điên vê nhà, Hoài vân ngọt ngào hỏi han ngày anh trở vê. Rôi giọng cô run run, xúc đông khi nghe Lãm thông báo anh đang hoàn tât thủ tục đê vê nước. Lãm còn nghe rõ môn môt tiêng cu Tí còn tíu tít quân quanh bên chân mẹ đòi nói chuyên với bô. Thê mà bây giờ, khi Lãm đã ở đây, trong ngôi nhà mà anh khâp khởi chờ đên ngày vê chỉ còn đôc môi mình anh. Đứng giữa ngôi nhà im ắng, lạnh lẽo đên rợn người, Lãm đờ đân như trời trông…
Rôi như sực tỉnh, Lãm lại cuông cuông đưa chiêc điên thoại lên ngang tâm nhìn của mình rôi hí hoáy bâm vào phím gọi nhanh, phím sô 1, phím dành đê gọi cho vợ. Có tiêng chuông điên thoại vọng lại từ đâu đó, Lãm hôi hả chạy lên câu thang, hướng vê phía phòng ngủ của hai vợ chông. Tiêng chuông điên thoại của Hoài phát ra từ chiêc bàn trang điêm đê ở góc nhà… Lãm sững người kéo cánh cửa bàn trang điêm của vợ ra, ở sâu trong góc của hôc bàn ây, ánh sáng từ màn hình chiêc điên thoại nhâp nháy, Lãm lờ mờ thây màu trăng trắng của môt tờ giây được gâp vuông vức, đặt thẳng đứng ngay bên cạnh chiêc điên thoại…
Ngày Lãm hòa vào dòng người đi xuât khâu lao đông với mong muôn đôi đời, Lãm vân còn nhớ như in cái dáng vợ môt tay nắm bàn tay nhỏ xíu con trai, môt tay quêt ngang mắt không cho nước mắt của mình lăn xuông tiên chông xa xứ. Mong ngày đoàn tụ của hai vợ chông trong sung túc và đuê huê, 5 năm khô sở vât vả nơi đât khách quê người, Lãm hùng hục làm không kê ngày đêm chỉ mong gom góp dành dụm từng đông lương đê gửi vê cho vợ. Lãm sung sướng và hân hoan biêt bao khi nghe vợ khoe đã mua được bô ghê mới, đã sắm cho con được chiêc giường đẹp, căn nhà ọp ẹp của hai vợ chông đã xây khang trang hai tâng… Càng nghe giọng vợ hào hứng bao nhiêu, Lãm càng cô gắng chăm chỉ làm viêc bây nhiêu, chỉ mong ngày trở vê hai vợ chông có được chút vôn liêng kha khá đê tự mình đứng trên đôi chân của mình, hoan hỉ mà ở bên nhau không phải chât vât lo từng bữa ăn.
Cứ nghĩ đên viên cảnh gia đình đoàn tụ Lãm càng chắt chiu, dành dụm từng đông gửi vê cho vợ. Trong khi những người đàn ông cùng đi với mình ngoài giờ lao đông, họ lang thang chơi cái này, hưởng thụ cái kia thì Lãm vui vẻ trở vê khu nhà câm tâm ảnh vợ mới gửi sang mà ngắm nghía, vuôt ve từng nét rạng rỡ trên gương mặt của vợ và đứa con trai kháu khỉnh. Cứ thê, môt năm rôi hai năm qua đi… Lãm làm như không biêt mêt mỏi là gì…
Video đang HOT
Giờ đây, câm tờ đơn ly dị đã được Hoài ký sẵn trên tay, và môt tờ giây nghuêch ngoạc vài dòng mà người đàn bà ây đê lại: “Chúng ta không thê sông cùng nhau nữa. Em đã có người khác rôi…” Lãm ức đên nghẹn cô. Tât cả thành quả lao đông, tiên bạc anh kiêm được, rôi cả thằng con là tương lai, hy vọng và sự sông của anh, người đàn bà ây đã ôm trọn tât cả và ra đi. Lãm điên cuông tự đâm huỳnh huỵch vào ngực mình, nước mắt cứ thê thi nhau lăn dài trên khuôn mặt nhăn nhó khô sở của Lãm… Cuôi cùng của những khôn khô, đợi chờ, mong ngóng, chịu đựng mà Lãm đã phải trải qua giờ chỉ còn tựu lại ở những giọt đắng đang đâm đìa nơi khóe mắt.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu người này... cháu lại người khác
Tối về cháu hay nhớ đến anh, nhớ đến những gì chúng cháu đã làm cùng nhau...
Cháu nhận lời yêu từ năm lớp 11. Thực sự bấy giờ cháu cũng không biết đấy có phải là tình yêu hay không. Hai đứa học cùng lớp, hay tham gia vào các hoạt động văn nghệ của lớp, của trường. Học lực của hai đứa luôn ở nhóm đầu. Người yêu của cháu cũng là người bạn trai duy nhất cháu học cùng suốt từ những năm cấp 2. Năm lớp 11, lớp chúng cháu có nhiều đôi yêu nhau. Thấy hay hay nên khi bạn ấy ngỏ lời cháu đồng ý ngay.
Hai đứa chúng cháu chọn hai trường đại học khác nhau vì có sở thích không giống nhau. Cả hai cùng đỗ với số điểm cao. Hai trường cách xa nhau hơn 10km nhưng tuần nào chúng cháu cũng gặp nhau 3 lần để đi chơi, xem phim, uống cà phê... Suốt cả học kỳ đầu tiên mọi thứ cứ diễn ra bình thường như thế, nói thẳng ra là cháu cũng không thích kết bạn với những người bạn mới trong lớp đại học vì hầu hết là từ các tỉnh, thành khác đến. Cuộc sống sinh viên của cháu chỉ thay đổi khi cô giáo dạy Marketing - người mà cháu rất yêu mến - khuyên cháu rằng, phải lao vào cuộc sống để kiểm nghiệm những kiến thức giảng đường.
Cháu tìm trên mạng được một vị trí cộng tác viên tổ chức sự kiện. Công việc quá vất vả với một cô gái được chiều từ bé như cháu trong khi thù lao thì chẳng là bao. Công việc mệt đến mức cháu không còn duy trì được lịch đi xem phim, uống cà phê với bạn trai nữa. Cháu đã tính bỏ nhưng tính kiêu hãnh đã không cho phép cháu dễ dàng bỏ cuộc. Dần dần công việc cũng quen. Cháu được đánh giá cao nhờ tính sáng tạo. Hết tháng thứ ba, cháu được tiếp tục ký hợp đồng làm partime trong 6 tháng. Trong ê-kip làm việc với cháu có một bạn trai đang học cùng lớp với cháu (nhưng hơn cháu 1 tuổi). Anh phụ trách nói rằng chúng cháu sẽ bổ sung cho nhau rất vì vì người bạn mới này làm việc rất có tinh thần trách nhiệm và kinh nghiệm xử lý sự cố rất ổn.
Công việc của hai đứa chúng cháu được giao là tổ chức lễ kỷ niệm 10 năm thành lập của một công ty liên doanh. Hỗ trợ công việc cho hai đứa là 10 cộng tác viên khác. Cả hai chúng cháu đều quyết tâm sẽ hoàn thành tốt công việc được giao vì ai cũng có mục đích riêng của mình: Cháu muốn khẳng định khả năng của mình người bạn trai kia muốn khoản tiền thưởng gấp 10 lần tiền lương. Chúng cháu làm việc bất chấp thời gian. Cứ học ở lớp xong là hẹn nhau đến công ty, rồi đến công ty khách hàng.
Một tháng làm việc cùng nhau, cháu phát hiện ra nhiều điều thú vị từ người bạn cùng lớp. Anh nói ít, làm nhiều. Đã hứa là làm. Những lúc về muộn, người yêu cháu không đến đón được thì anh lại đưa cháu về vì anh không yên tâm khi cháu đi taxi về trong đêm khuya. Làm việc với anh, cháu mới có cảm giác say việc đến mức đói hoa mắt, tụt huyết áp. Trong những lúc trò chuyện khi đi cạnh nhau cháu hiểu rõ hơn về hoàn cảnh gia đình anh. Thi hai năm mới đỗ đại học. Vừa kiếm tiền ăn học vừa gửi tiền về cho gia đình ở quê. Anh cũng đã tâm sự với cháu rằng, anh đã có cái nhìn khác về các cô gái thành phố từ khi làm việc cùng với cháu.
Có lẽ anh nghĩ cháu có bạn trai rồi nên không muốn ngỏ lời yêu cháu nữa... (Ảnh minh họa)
Sự kiện cuối cùng cũng đã thành công hơn dự kiến. Ngay khi chương trình kết thúc cháu đã sung sướng đến trào nước mắt. Hai đứa chúng cháu khóc vì mọi thứ đã vượt ra ngoài sự tưởng tượng của mình. Đây là công việc đầu tiên cháu hoàn thành mà lúc mới đi làm thêm cháu đã nghĩ là không bao giờ cháu có thể làm được. Tối hôm ấy anh cứ để cháu khóc ướt đẫm cả vai áo.
Giám đốc công ty sự kiện đã mời chúng cháu đến cuộc họp của công ty để khen thưởng trước toàn bộ cán bộ, nhân viên chính thức trong công ty. Chúng cháu được giao một chương trình mới lớn hơn. Nhưng anh đã khuyên cháu nên dừng lại để tập trung cho việc học thêm ngoại ngữ. Không hiểu sao gần đây anh nói gì cháu cũng nghe bác sĩ ạ. Cháu cảm nhận được anh hiểu cháu và muốn điều tốt đẹp cho cháu. Bây giờ anh vẫn làm thêm ở công ty để kiếm tiền. Cháu đang tích cực học ngoại ngữ. Tiếng anh của cháu đang lên rât nhanh vì cháu đã thấy rõ mục đích mình học để làm gì. Tối về cháu hay nhớ đến anh, nhớ đến những gì chúng cháu đã làm cùng nhau. Cháu hay nghĩ lý do để không phải đi làm những việc vô bổ với người yêu của mình. Cháu càng thấy trân trọng hơn người bạn làm việc cùng cháu trong suốt thời gian qua. Cháu có linh cảm là anh cũng yêu cháu, nhưng có lẽ vì thấy cháu có người yêu rồi nên anh cũng không ngỏ lời bác sĩ ạ.
Cháu có tâm sự với mẹ về chuyện tình cảm của mình. Mẹ nói với cháu rằng đấy không phải là tình yêu. Tính cháu hiếu thắng, cả thèm nhanh chán nên mới có dạng như hiện nay. Mẹ còn phân tích nếu cháu chấp nhận anh bạn cùng lớp thì cuộc sống của cháu sau này sẽ rất khổ. Cháu sẽ chẳng thể nào đảm đương được trọng trách là dâu trưởng của một gia đình nghèo khó ở quê...
Cháu đang thực sự rất khó nghĩ bác sĩ ạ!
(T.L)
Tình yêu tuổi trẻ khác tình yêu trưởng thành
T.L thân!
Có lẽ đây là một chuyện tình phát triển "bình thường" vì nó thật lành mạnh.
Thế nào là một cuộc tình lành mạnh?
Là mối tình không đứng một chỗ như "chết đứng" với sự bằng lòng của những người trong cuộc: Đã đạt được mong muốn. Nhà văn người Pháp Saint Exupéry nói: Yêu nhau không phải chỉ là nhìn nhau, mà là cùng nhìn về một hướng.
Thế thì đoạn đầu là "tình yêu tuổi trẻ" khám phá những cảm xúc rồi đến "tình yêu trưởng thành" nhờ những cảm xúc ấy làm động cơ xây dựng cuộc sống.
Tình yêu của tuổi trẻ là để tìm hiểu mình và tìm hiểu bạn, biết đời sống đôi lứa khác gì so với lúc sống đơn chiếc khi mới rời gia đình bước vào xã hội. Trong giai đoạn ấy, một (người) thành hai (người) nên có nhiều bạn bè để biết số hai là gì, so với số đông. Tức là chọn lựa đối tượng trước đám đông: Chọn là biết lấy một quyết định, và biết chọn là biết được chọn. Trong giai đoạn này, con người thường thích gặp người giống mình, đã có quá trình giống mình để ít sợ, không phải quá lo âu. Với những trang bị tâm lý như thế thì vào đời có bạn (một người bạn yêu và nhiều người bạn mình mến) cũng giống như vào "rừng" xã hội mà có người đồng hành.
Rồi đến giai đoạn "tình yêu trưởng thành" có ý thức sống là không ai thực sự giống ai. Không ai là nửa quả cam của ai. Có thất vọng (không ít thì nhiều) nếu mình giữ bạn tình xưa, hoặc có nhu cầu dần dần "đổi" bạn, từ từ xa bạn cũ rồi tìm bạn mới thân mật, thân tình hơn. Khi bước vào xã hội thì nhiều thứ sẽ thay đổi, trong đó có cả cảm tính và cảm tình. Thế thì ta vừa tìm cái giống - thường là văn hóa, tập quán, giáo dục gia đình - vừa cần có những cái khác biệt với mình. Tức là có tranh luận thật sự, cãi vã rộn ràng để tìm đến cái dung hòa giữa hai người, để chính mình thay đổi tư duy. Từ đó mà cặp đôi có lỗi sống và suy nghĩ (gần) giống (hướng với) nhau, dần dần có kỉ niệm chung rồi kinh nghiệm sống chung. Trong diễn biến này sẽ nẩy ra ý niệm thế nào là gia đình, tức là "lập" gia đình... có con cái để truyền lại cái tốt, cái đẹp và những hy vọng về tương lai mà chính mình chưa làm xong...
Đọc thư của T.L tôi nhận thấy cháu là một cô gái thông minh, cá tính, dám làm, dám chịu. Tôi có cảm giác là cháu đã có sự lựa chọn của mình trước khi viết thư cho tôi. Chúc cháu hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Phải chi ... Khi biết tin Hải có quyết định biệt phái vào Tràm Chim (Đồng Tháp), tôi bối rối với cảm giác như đó là lỗi của mình. Vì sao Hải phải đi? Vì tôi? Cả phòng chỉ có tôi và Hải chưa bị "tù khổ sai" nên thân nhau. Buổi trưa, chúng tôi hay cùng nhau ra quán cơm bụi đầu phố. Cơm ở...