Giấu vợ mang con đi xét nghiệm ADN nhận về hậu quả kinh hoàng
Cầm kết quả xét nghiệm trên tay, anh cười vui sướng lắm khi nó chính xác là con của anh. Nhưng nụ cười ấy nhanh chóng tắt ngấm khi chị xuất hiện, nhìn anh với đôi mắt ngấn nước
Anh đã đánh mất sự tin tưởng của mình với chị, để rồi khiến chị bị tổn thương sâu sắc. (Ảnh minh họa)
Trước khi yêu anh, kết hôn với anh, chỉ đã trải qua một mối tình kéo dài suốt 7 năm. Nhưng rồi cuối cùng, thứ chị nhận lại được không phải là một đám cưới hoàn hảo như chị mong đợi, mà đó là lời chia tay. Cuộc tình 7 năm kết thúc trong chóng vánh và người đau khổ tất nhiên là chị. Chị rơi vào trầm cảm, tuyệt vọng và chẳng còn tin vào bất cứ điều gì trên đời này nữa. Với chị, tình yêu, đàn ông đều là hai thứ giả dối cả. Rồi anh đến…
Chính xác thì anh đã đến từ rất lâu rồi chỉ là chị không hề để ý và phát hiện ra anh mà thôi. Anh đã đi theo chị được 5 năm nay rồi, chỉ dừng ở mức một người anh thân thiết. Anh chăm sóc chị khi chị không có được sự quan tâm từ người kia. Lúc nào cũng dịu dàng, nhẹ nhàng với chị mặc cho miệng lưỡi người đời có nói anh ngu dại khi yêu chị, một người đã yêu người khác. Nhưng với anh, yêu chị, anh đâu có cần chị báo đáp gì cho anh đâu.
Chị chia tay, anh biết chuyện. Anh chẳng hỏi han gì nhiều, chỉ là bờ vai vững chắc cho chị dựa vào mà khóc. Tháng ngày trôi đi, chị cũng hiểu, không nên chờ đợi, vương vấn mãi một thứ không thuộc về mình. Duyên phận đã hết thì cứ để cho nó chấm dứt tại đây đi. Cuộc sống vẫn phải tiếp tục, trái đất vẫn phải xoay kia mà. Chị cũng biết tình cảm của anh dành cho mình. Cả chị và anh rất tự nhiên, đến với nhau như thế.
Đám cưới được tổ chức, đó là sự xứng đáng với những gì chân thành mà anh đã dành cho chị. Sau khi kết hôn, chị hết lòng hết dạ vì anh. Bởi chị biết, đây chính là lúc chị bù đắp cho anh, cho những lúc mà chị đã xao nhãng tấm chân tình của anh. Anh có được sự chăm sóc chu đáo, dịu dàng, tận tâm của chị thì vui lắm. Anh nghĩ, anh đã không sai khi chọn chị làm vợ. Nhưng…
“Tình cũ không rủ cũng đến”, anh đã nghe câu đó quá nhiều rồi. (Ảnh minh họa)
Chị báo tin mang thai, anh mừng lắm, gọi điện báo tin khắp mọi nơi. Cuối cùng thì hạnh phúc của anh chị cũng nở những bông hoa đầu tiên rồi. Chị mang thai được đến tháng thứ 2 thì anh nghe phong phanh tin chị với gã người yêu cũ có hẹn gặp nhau. Anh không nghĩ là chị phản bội anh đâu nhưng mà những lời người ta nói anh chẳng thể nào bỏ qua được.
- Em và anh ta vẫn còn liên lạc ư? – Anh ngập ngừng hỏi chị, tự nhiên anh thấy đắng họng sau câu hỏi đó
Video đang HOT
- Anh ta nói với em anh ta hối hận, anh ta muốn quay lại nhưng em không đồng ý. Vì em đã có anh rồi! Mà sao anh lại hỏi như vậy? ANh không tin em? Anh đang có sự nghi ngờ ư? – Chị gần như đọc được suy nghĩ trong mắt anh
- Anh không nghi ngờ em. Chỉ là anh không muốn nghe thêm những lời dị nghị thôi. Em cứ cẩn thận thì vẫn hơn! – Anh nhắc nhở chị, nhưng chị lại nghe nó giống như một lời cảnh báo
Chị gật đầu nhẹ. Nói thực lòng, từ khi nhận lời yêu anh, lấy anh, sống với anh, đến khi đang mang thai, chưa bao giờ chị có ý nghĩ sẽ phản bội anh. Anh tốt như vậy, chị báo đáp anh còn chưa đủ thì sao lại phản bội anh cơ chứ. Nhưng anh thì…
Chị đã nói nhưng vậy rồi nhưng vẫn luôn có cảm giác không thật. “Tình cũ không rủ cũng đến”, anh đã nghe câu đó quá nhiều rồi. Nhưng anh cũng không thể không tin chị, sự mâu thuẫn trong bản thân khiến anh càng ngày càng mệt mỏi, khó chịu, không tìm được lối ra. Rồi ngày hôm đó…
Chị sinh được hơn 2 tháng, đứa con trắng trẻo, bụ bẫm, khỏe mạnh nhưng sao anh vẫn thấy mình chỉ có thể nở nụ cười gượng. Rồi từ mối nghi hoặc ấy, bế con trên tay mà anh thấy nó chẳng giống anh gì hết cả. Mối nghi ngờ trong anh đang lớn dần lên thì anh lại nhận được tin nhắn đó từ một người lạ: “Anh không cần biết tôi là ai nhưng tôi biết anh. Và tôi còn biết cả vợ anh không đơn giản như những gì anh nghĩ. Tôi khuyên anh nên làm xét nghiệm ADN vì tôi biết vợ anh đã làm những việc gì trước khi có em bé!”.
Đọc tin nhắn đó xong, anh tức tốc gọi lại cho thuê bao đó nhưng không liên lạc được. Có ai trêu đùa anh ư? Nhưng tại sao sự trêu đùa đó lại trùng khớp với những suy nghĩ trong lòng anh lúc này đến vậy. Anh cũng không thể sống mãi trong sự nghi ngờ ấy được. Anh đã quyết định làm theo lời người nhắn tin đó mà đâu có ngờ…
Lợi dụng chị đi làm, anh qua nhà người trông trẻ đón con về sớm rồi bế nó đi xét nghiệm ADN mà không ngờ. Cầm kết quả xét nghiệm trên tay, anh cười vui sướng lắm khi nó chính xác là con của anh. Nhưng nụ cười ấy nhanh chóng tắt ngấm khi chị xuất hiện, nhìn anh với đôi mắt ngấn nước:
- Anh không hề tin em. Hóa ra từ trước đến nay, anh luôn nghĩ em như vậy?
Anh cứng họng, không thể nói được lời nào. Nhìn chị bước đi mà anh cứ chôn chân. Rồi cái gã mà nhắn tin cho anh cũng xuất hiện. Hóa ra gã chính là người yêu cũ của chị. Hận anh lấy được chị, gã muốn phá đám. Anh đã đánh mất sự tin tưởng của mình với chị, để rồi khiến chị bị tổn thương sâu sắc. Anh lao về nhà tìm chị, anh muốn xin lỗi chị nhưng chỉ còn thấy căn nhà vắng tanh, trên bàn có lá đơn ly hôn đã viết sẵn. Anh gọi điện nhưng chị không nghe máy. Anh lao ra ngoài gọi tên chị, anh phải tìm chị, nhưng tìm ở đâu bây giờ. Lỗi là do anh, hôn nhân không có sự tin tưởng, sớm muộn gì cũng dẫn đến bi kịch mà thôi.
Theo blogtamsu
Giấu vợ đưa con đi xét nghiệm ADN và cái giá đắng chát tôi phải nhận sau đó
Biết đây là dịp có một không hai nên tôi đèo con đến bệnh viện làm thủ tục xét nghiệm ADN. Tôi tự nhủ, kết quả chỉ có mình tôi biết, nếu như bé Bi không phải là con tôi thì tôi sẽ có cách ứng xử phù hợp với mẹ con Loan.
Vợ tôi xinh lắm, trước khi lấy tôi, cô ấy cũng đã trải qua nhiều mối tình và sâu đậm nhất có lẽ là mối tình với Phong. Công bằng mà nói, Phong hơn tôi về mọi thứ. Hắn ta cao ráo, đẹp trai, lại rất thành đạt trong công việc. Tôi dù sao cũng chỉ là một nhân viên quèn mà thôi, còn Phong, hắn ta đang làm phó giám đốc cho một công ty lớn. Dĩ nhiên là Loan chọn Phong vì hắn ta nổi trội hơn tôi về mọi thứ. Tôi lúc đó chỉ biết âm thầm đứng sau dõi theo Loan.
Tôi yêu Loan lắm, yêu bằng một tình yêu chân thành. Nhưng Loan lại dành tình cảm cho Phong. Khi nào em cũng chạy theo hắn, cung cúc phục vụ cho hắn. Rồi đùng một phát, sau 2 năm yêu Phong, Loan lại bỏ hắn ta và nhận lời yêu tôi. Không những thế, Loan còn giục tôi cưới thật nhanh.
Tôi lúc đó đầu óc đã mụ mị vì tình yêu của Loan nên thấy em giục cưới thì tuân lệnh ngay lập tức. Tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội này nên nhanh chóng tổ chức lễ cưới ngay sau đó. Bạn bè đồng nghiệp, kể cả Phong đều rất bất ngờ trước đám cưới của hai đứa tôi. Họ còn bảo chúng tôi bị điên, rồi họ phê phán sự bất nghĩa của Loan. Nhưng tôi kệ, tôi đang hạnh phúc và rõ ràng là theo lời kể của Loan, Phong đã phản bội em trước.
Vợ tôi cực kỳ xinh đẹp khiến tôi mê mệt (Ảnh minh họa)
Cưới nhau chưa đầy 1 tháng thì Loan thông báo có bầu. Tôi mừng tột độ. Không ngờ hạnh phúc lại kéo đến với tôi nhanh thế. Trước đây, tôi chỉ là thằng đàn ông lấy công việc làm vui nhưng giờ thì khác, tôi có vợ và còn sắp có cả con nữa. Tôi hạnh phúc với tổ ấm nhỏ của mình và quên luôn những lời dè bỉu của mọi người xung quanh cho đến khi con trai tôi được sinh ra.
Lúc đó, nhìn ngắm đứa con bé bỏng trên tay mình, nước mắt tôi đã rơi, nhưng rồi 6 tháng sau, thằng bé càng ngày càng lớn, và nhiều lời nhận xét về vẻ ngoài của nó đã khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Điều duy nhất khiến tôi thấy bất an đó là con tôi có mái tóc xoăn trong khi đó, cả dòng họ tôi chẳng ai có kiểu tóc này. Hơn nữa, tóc xoăn lại là đặc trưng của Phong. Tôi bắt đầu nghi ngờ và xâu chuỗi các tình tiết lại với nhau.
Tôi bắt đầu cảm thấy từ việc Loan quay sang yêu tôi và đòi cưới một cách bất ngờ đến việc cô ấy mang thai nhanh chóng đều nằm trong sự tính toán của cô ấy. Có khi nào Loan mang thai với Phong, bị anh ta đá nên mới quay sang tìm tôi để đổ vỏ không? Tôi cứ quay quắt với suy nghĩ đó và muốn làm cho ra nhẽ. Nhưng giờ nếu tôi công khai mang con đi xét nghiệm thì vợ tôi kiểu gì cũng nổi giận, có khi cô ấy còn đòi ly dị cũng nên. Thế nên tôi đành giữ trong lòng, đợi thời cơ chín muồi.
Cuối cùng con trai tôi cũng được 3 tuổi. Hôm đó vợ tôi về quê, bảo tôi ở nhà trông con. Biết đây là dịp có một không hai nên tôi đèo con đến bệnh viện làm thủ tục xét nghiệm ADN. Tôi tự nhủ, kết quả chỉ có mình tôi biết, nếu như bé Bi không phải là con tôi thì tôi sẽ có cách ứng xử phù hợp với mẹ con Loan. Cái chính là tôi muốn mọi thứ được minh bạch, sáng sủa chứ không phải khi nào cũng phải nghe những lời bàn tán, dị nghị từ mọi người.
Thấy con có mái tóc xoăn, tôi bắt đầu nghi ngờ và muốn mang con đi xét nghiệm (Ảnh minh họa)
Mọi việc diễn ra êm đẹp, thằng con tôi còn quá nhỏ, thấy bác sỹ thì khóc ré lên. Tôi phải mất công dỗ dành rất nhiều. Xong việc, tôi chở con về, định bụng sẽ đi mua sữa cho nó. Đang suy nghĩ mông lung thì từ trong ngõ, một chiếc xe máy phóng ra làm tôi không thể nào phanh kịp. Chiếc xe của tôi ngã xuống...
Nhìn thấy con trai ngã xuống đường, máu me be bét, ngay cả một tiếng khóc của nó tôi cũng không nghe thấy, tôi luống cuống và hoảng sợ vô cùng. Nhưng chiếc xe máy đang đè lên chân tôi, tôi không thể nào nhúc nhích được. Tôi gào tên con mình trong vô vọng rồi ngất đi, lúc đó, tôi chỉ nghe có tiếng người nhao nhao.
Tỉnh dậy, tôi chỉ thấy mẹ tôi ngồi đó cùng tôi. Nước mắt bà cũng nhòe nhoẹt. Tôi hỏi cu Bi đâu thì bà bảo nó mất rồi, cả nhà đang lo hậu sự cho nó ở nhà.
Tôi chết điếng. Trời ơi, tại sao mọi việc lại thành ra thế này cơ chứ? Tôi đã tự tay hại nó, nếu tôi không chở nó đi làm cái xét nghiệm đó thì có lẽ, giờ này nó vẫn còn cười đùa...
Rồi sự việc cũng qua. Vợ tôi từ ngày đó không nói với tôi câu nào. Tôi không dám nói rằng mình giấu cô ấy đưa con đi xét nghiệm. Chỉ bảo rằng lúc đó mình chỉ đưa con đi mua sữa.
Chỉ vì tính đa nghi của mình mà tôi đã phải nhận kết quả đắng chát (Ảnh minh họa)
Hôm đó, tôi đang đi làm thì bác sỹ nhắn bảo tôi qua lấy kết quả. Tôi dắn đo mãi, không biết có nên qua lấy hay không vì dù sao giờ đây con trai tôi cũng không còn nữa. Nghĩ mãi rồi tôi quyết định sang bệnh viện, lấy xong dù nó thế nào tôi cũng đốt đi. Nhưng khi vừa cầm tờ kết quả, đọc kết luận cu Bi chính xác là con của tôi thì tôi gần như phát điên. Trời ơi, chính tay tôi đã hại chết con mình chỉ vì cái tính nghi ngờ vớ vẩn.
Những chuỗi ngày sau đó đối với tôi thật khó khăn. Tôi luôn sống trong mặc cảm tội lỗi. Những cơn ác mộng cũng đến với tôi thường xuyên hơn. Loan động viên tôi nhiều lắm, em bảo tôi đừng nghĩ nhiều nữa, dù sao mọi sự cũng đã rồi. Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt vợ, không dám nói với vợ rằng: "Vợ ơi, chính anh là người đã hại chết con mình".
Theo Một Thế Giới
Tôi có nên giấu vợ đưa con đi xét nghiệm ADN không? Tôi có nên giấu vợ đưa con đi xét nghiệm ADN không? Ngày nào tôi cũng sống trong nỗi hoài nghi, vì thằng bé không hề giống tôi dù chỉ là ánh mắt hay màu da... Sau một thời gian báo chí ồn ào quanh sự việc bé sinh đôi nhưng lại khác cha mà tôi thấy lo lắng cho gia đình mình...