Giật mình khi biết số tiền 500 triệu tôi biếu bố mẹ dưỡng già đã không còn
Sau khi từ chối cho anh trai vay tiền, tôi gọi điện bảo mẹ giữ tiền cẩn thận. Nào ngờ, tôi phát hiện ra bí mật mẹ đang giấu giếm.
Ảnh minh họa
Suốt 9 năm qua, mẹ ra thành phố chăm sóc các con tôi. Nhờ có sự giúp đỡ của mẹ mà những năm qua, vợ chồng tôi yên tâm đi làm, các con tôi có được tuổi thơ hạnh phúc nhất.
Khi các con tôi lớn cả rồi, mẹ muốn về quê sống với ông. Tôi nhớ ngày mời mẹ đi chăm sóc cháu ngoại, bà đang làm việc ở 1 xưởng gần nhà với lương tháng 4 triệu. Nhưng vì con cháu, mẹ vẫn phải bỏ việc mà ra thành phố với chúng tôi. Sau khi bàn bạc với nhau, vợ chồng tôi quyết định biếu mẹ 500 triệu để dưỡng già.
Ngày về quê, tôi đưa mẹ ra ngân hàng trên huyện để lập sổ tiết kiệm và hàng tháng có thể rút lãi để chi tiêu. Như thế những năm sau này của bố mẹ, tôi không còn lo lắng gì nữa.
2 tuần trước, anh trai tôi bất ngờ gọi điện hỏi vay tiền tôi để làm ăn. Tôi biết tính tình của anh trai cả thèm chóng chán, nửa đời người rồi mà chưa tìm được công việc ổn định. Cho anh ấy vay tiền chỉ có mất, không bao giờ đòi lại được. Thế nên, tôi đã từ chối ngay để anh không làm phiền.
Video đang HOT
Ngay sau đó, tôi gọi điện cho mẹ nhắc nhở bà không được đưa cho anh trai tôi số tiền gửi tiết kiệm. Qua lời nói ấp úng của mẹ, tôi nghi ngờ nên hỏi cuốn sổ tiết kiệm đang để đâu. Đến lúc này, mẹ lúng túng nói mãi không thành lời.
Tôi hỏi có phải anh trai đã dụ dỗ ngon ngọt và mẹ rút hết tiền đưa cho anh ấy phải không. Biết không thể giấu nổi con gái nữa, mẹ mới kể lại hết sự tình. Mấy tháng trước, anh tôi làm ăn thua lỗ, người ta đến tận nhà đòi nợ.
Anh chị khóc, quỳ xuống cầu xin bố mẹ giúp đỡ. Nếu không cứu thì gia đình anh tôi sẽ tan nát. Anh chị hứa sẽ chăm sóc bố mẹ đàng hoàng đến hết đời. Không đành lòng để con cháu khổ sở, cuối cùng mẹ rút hết tiền tiết kiệm đưa cho anh trai tôi.
Tôi than với mẹ, không biết anh trai làm ăn gì mà muốn vay em gái 200 triệu nhưng tôi không cho vay. Mẹ bảo anh tôi muốn góp tiền với bạn nuôi cá, tôi có điều kiện cũng nên giúp đỡ anh chị chút vốn. Lúc khó khăn anh em mới cần đến nhau.
Tôi không đồng ý cho anh trai vay tiền thì mẹ ra sức thuyết phục. Mẹ còn kể công những năm tháng chăm sóc cháu ngoại cực khổ vất vả. Bây giờ anh tôi khó khăn, mẹ đứng ra vay giúp, có gì bà sẽ làm lụng trả nợ chúng tôi.
Vụ tiền dưỡng già của mẹ bị anh trai lấy hết chưa được giải quyết rõ ràng. Thế mà, giờ mẹ còn tính vay tiền giúp anh ấy khiến tôi thật sự khó nghĩ và khó xử. Tôi nên kiên quyết không cho vay hay cố gắng giúp mẹ và anh 1 ít đây?
Một tuần nay con gái không chịu đi học, nghe con nghẹn ngào tố cáo việc làm của vợ mà tôi giật mình
Nghe tôi nói, con ôm chặt lấy tôi mà khóc, vừa khóc con vừa nói là đã nghỉ học cả tuần nay rồi.
Câu nói của con làm tôi hoảng loạn trong lòng, tại sao chuyện lớn thế này mà vợ không nói với tôi?
Công việc của tôi rất bận, ít có thời gian quan tâm đến các con. Cũng may vợ tôi ở nhà là hậu phương vững chắc lo chăm sóc các con và việc nhà để tôi yên tâm đi làm.
Tối hôm qua, không thấy con gái xuống ăn cơm. Tôi bảo vợ gọi con, thế nhưng cô ấy hậm hực, tức bực nói: "Để mặc nó, đói thì tự ăn, lớn rồi, bố mẹ không phải người hầu".
Con gái tôi từ trước đến nay ngoan ngoãn, học giỏi, luôn nghe lời bố mẹ và con rất chịu khó làm việc nhà. Sao hôm nay vợ lại nói con những lời khó nghe vậy? Phải chăng giữa hai mẹ con đang có mâu thuẫn gì?
Tôi lên phòng con gọi cửa, gọi mãi con không chịu mở, đến khi tôi nổi cơn thịnh nộ con mới chịu ngó mặt ra. Khi tôi chuẩn bị lên giây cót để quát con thì phải khựng lại ngay khi nhìn thấy mắt con gái khóc sưng húp lên. Tôi ngạc nhiên hỏi, sao con lại ra nông nỗi này?
Con không nói gì mà chui vào phòng co ro trên giường, khóc rống lên như thể trút hết những bức xúc chịu đựng bấy lâu nay vậy.
Đến khi con khóc đủ rồi, tôi lại gần hỏi có chuyện gì, con có thể tâm sự, bố sẽ giúp con giải quyết hết những rắc rối. Con vẫn im lặng. Tôi kiên trì thuyết phục con, tôi bảo:
"Một ngày người ta làm việc 8 tiếng, còn bố làm việc 12 đến 14 tiếng, với mong muốn các con có cuộc sống tốt nhất. Bây giờ nhìn con thế này, sao bố còn tâm trí nào làm việc. Công việc của bố rất áp lực, chỉ một chút sai sót cũng có thể bị đuổi việc. Vì vậy có gì con hãy nói hết cho bố, để đầu óc bố được thanh thản sau mỗi ngày làm việc căng thẳng được không?".
Ảnh minh họa
Tôi nói đến đây, con ôm chặt lấy bố mà khóc, vừa khóc con vừa nói là đã nghỉ học cả tuần nay rồi. Câu nói của con làm tôi hoảng loạn trong lòng, tại sao chuyện lớn thế này mà vợ không nói với tôi? Thế nhưng bên ngoài tôi vẫn bình tĩnh vỗ về và hỏi con tại sao?
Con bảo: "Một tuần trước, mẹ đọc trộm nhật ký của con và phát hiện con có bạn trai. Mẹ đã chửi mắng con rất nhiều và cấm chỉ con yêu đương. Sau đó mẹ dò hỏi mấy người bạn của con về người bạn trai đó. Mẹ đã đến tận nhà người ta mắng chửi. Thế là các bạn trong lớp và các thầy cô biết được chuyện nên con xấu hổ không dám đến lớp nữa".
Con gái mới học lớp 7 mà đã yêu đương, đúng là thật sự rất sốc với tôi. Nhưng tôi nhớ ngày xưa học lớp 6, tôi cũng thích một bạn nữ và có về tâm sự với mẹ. Mẹ tôi chỉ nói một câu: "Tình yêu ở trong lòng khó có thể kìm hãm lại được. Nhưng là đàn ông, phải có sự nghiệp thì tình yêu mới bền vững. Còn yêu sớm tương lai mù mịt lắm con".
Chỉ với lời phân tích ngắn ngủi của mẹ mà đầu óc tôi được đả thông và sau đó chỉ coi người con gái đó như người bạn.
Còn bây giờ, vợ tôi đã làm gì với con gái thế này? Ngay lập tức tôi đã gọi vợ đến để phân tích cho cô ấy hiểu tâm lý của con cái. Tôi bảo với vợ từ nay chuyện của gia đình không được phơi ra cho người khác biết. Còn chuyện con yêu sớm thì phải bình tĩnh tìm cách khuyên bảo con từ từ, không được để con bị mất mặt trước mặt bạn bè như thế sẽ khiến con tổn thương lòng rất lớn.
Cuối cùng vợ tôi cũng chịu nhận sai và hai mẹ con làm hòa. Con tôi cũng chịu quay trở lại lớp. Tôi nhắn nhủ con, sau mỗi một lần vấp ngã, sẽ giúp con trưởng thành và có nhiều kinh nghiệm sống hơn. Không được nhìn lại phía sau.
Ly thân sống chung nhà, ai có người mới sẽ báo Tôi và chồng sắp cũ thống nhất với nhau rằng, trong thời gian ly thân, chúng tôi sẽ tiếp tục ở chung nhà, cùng chăm sóc các con... Ảnh: Tatjana Prenzel Vì nghĩ rằng đó chỉ là tạm thời, nên chúng tôi không đặt ra các quy tắc. Dưới đây là mô hình cuộc sống ly thân chung nhà của chúng tôi. Tôi...