Gian nan như phụ nữ 1 lần đò
Tôi đã có một đời chồng trước đây, giờ tôi đang yêu anh – người đàn ông cũng một lần ly dị vợ. Nhưng chuyện tình của tôi cũng mang nhiều nước mắt.
Ảnh minh họa
Không biết bao giờ tôi trở thành đọc giả của mục tâm tình, sau những giờ làm việc mệt mỏi tôi lại làm bạn với những trang tâm sự, và cũng để coi hoàn cảnh của tôi có giống bạn nào trên đây. Tôi mong những lời tâm sự của tôi được đăng để tôi góp nhặt những ý kiến của độc giả cho tôi được làm lại và hoàn thiện mình hơn.
Tôi phải làm gì với anh, người đàn ông đã ly hôn và không kiên định? Anh làm cho tôi quá mệt mỏi, nhưng sao tôi không thể thẳng tay với anh. Dứt khoát với anh và thôi không yêu anh nữa. Chúng tôi đến với nhau khi anh đang ly thân vợ nhưng vẫn sống chung một nhà, còn tôi đã ly hôn hơn 7 năm nay. Nghe chuyện vợ chồng anh tôi luôn động viên và thúc đẩy anh hãy giữ lại gia đình khi còn có thể, vì con anh còn cần có cha. Nhưng anh thì không vì đây là lần thứ hai vợ anh đưa đơn ra tòa ly dị, người này đổ lỗi cho người kia và ngược lại. Tôi là phụ nữ đã ly hôn nên hơn ai hết tôi hiểu nỗi đau của người cùng hoàn cảnh.
Rồi sau một tháng nộp đơn họ chính thức chia tay, anh dọn ra ngoài còn căn nhà anh để lại cho hai mẹ con. Anh vẫn về đưa đón con đi học hằng ngày, chu cấp cho con và chăm chút cho con. Nhìn thấy anh như thế tôi cũng thấy vui vì con gái đó chính là niềm vui của anh. Rồi từ khi nào anh đã trở thành người đàn ông của cuộc đời tôi, một năm đầu chúng tôi bên nhau cùng làm việc, cùng nấu ăn, cùng thủ thỉ những chuyện vui buồn trong công ty, những ngày tháng đó trôi qua êm đềm và hạnh phúc.
Ngày nghỉ tôi vẫn thường nhắc anh về đưa con đi chơi, lo cho con động viên con học hành. Tôi vẫn hay đùa: “Anh về đưa con đi chơi đi cho em hôm nay ở một mình có không gian riêng đi”. Nhưng câu nói vô tình đó làm cho anh ghen. Anh bắt đầu kiểm soát điện thoại, tin nhắn. Anh muốn có mật mã mọi tài khoản của tôi. Những cuộc gọi trong ngày anh kiểm tra đến cả thời gian gọi, từ hai phút trở lên thì anh nói: “Buôn gì mà lâu thế?”. Những số không có tên thì anh hỏi là ai? Khách hàng trong ngày làm sao tôi nhớ cho hết mà giải thích. Anh kiểm soát từng giờ giấc làm việc của tôi.
Khi anh không có nhà mà tôi muốn đi đâu thì phải nhắn tin cho anh biết. Tôi vẫn vui vẻ làm những gì anh muốn nhưng tôi cảm giác bức bách và vô vàn khó chịu. Tuy vậy tôi vẫn vui vẻ cho qua những chuyện đó bởi tôi cũng thương anh. Hơn nữa tôi nghĩ cả hai đều đã vấp ngã, khi về sống với nhau thì phải biết mình cần gì, mong mỏi điều gì cho cuộc sống này để mà sống tốt hơn ngày hôm qua. Nhưng có lẻ sự nhịn nhục của tôi đã làm anh lấn lướt. Thậm chí thiếu đi sự tôn trọng ở anh dành cho tôi.
Video đang HOT
Một cuộc trò chuyện thẳng thắn giữa hai chúng tôi đã diễn ra. Tôi nói: “Nếu anh không tin em thì mình nên chia tay từ đây”, và anh đồng ý. Tôi gần như suy sụp trong thời gian chia tay anh, tôi xóa số điện thoại anh. Tôi lấy công việc làm niềm vui cho hết ngày. Hai tháng sau khi tôi bắt đầu cân bằng lại thì anh xuất hiện. Anh say bét nhè đi không nổi, tôi lại lặng lẽ bên anh, lo cho anh, dọn những sản phẩm anh cho ra. Và anh chìm trong giấc ngủ, còn tôi nén tiếng thở dài mệt mỏi, có lẽ anh cũng mệt như tôi vì tôi thấy anh ốm và đen đi rất nhiều.
Sau hôm đó chúng tôi lại liên lạc với nhau, nhưng chỉ là những lời hỏi thăm, những trách móc. Sinh nhật anh tôi gửi giỏ hoa vào công ty chúc mừng, tôi thậm chí không biết mối quan hệ của chúng tôi được gọi là gì nữa? Một tháng sau chúng tôi gặp lại, anh cũng lại trong trạng thái say và tôi lại chăm sóc anh như lần trước. Anh nằm đó nhưng miệng thì luôn hỏi mấy giờ rồi. Vài phút sau tôi thấy điện thoại anh có tin nhắn. Tôi chưa bao giờ đọc tin nhắn trong máy anh nhưng hôm đó trời xui đất khiến thế nào tôi lại mở ra coi, chưa khi nào tôi lại bình tĩnh như lúc đó, sau khi đọc hết tin nhắn của anh với cô bé ấy tôi nhắn: “Anh ấy xỉn quá đang ở nhà chị, em làm ơn chạy qua chở về giúp chị nhé. Khuya quá chị ngủ mai còn làm việc”. Cô bé đó im lặng không nói gì thêm nữa.
Đến 12h tôi đánh thức anh dậy đi về. Tôi nói cho anh biết để anh nhắn tin cho cô bé đó thì anh lồng lộn lên. Anh bực tức, la hét còn tôi thì thấy hả hê. Những lần anh liên lạc sau tôi không nghe nhưng chỉ được vài lần tôi lại xao động. Khi tôi hỏi cô bé đó là ai thì anh nói đó là cô bé kèm học cho con anh. Tội nghiệp cô bé đó, chỉ mới ít tuổi. Thì ra hôm đó anh luôn miệng hỏi giờ là vì hôm đó cô bé đang dạy con anh học. Anh nhắn tin hỏi cô bé đã về tới nhà chưa. Tôi nói thôi anh cố gắng đi tuổi tác không là vấn đề nếu mình sống chân tình. Tôi vừa ghét lại vừa yêu anh, chỉ mới xa tôi mấy tháng anh đã tìm ngay người khác kề cận và yêu thương.
Bây giờ anh vẫn ghé tôi, lo lắng cho tôi, động viên công việc của tôi. Chúng tôi vẫn cứ cười đùa, nhưng trong tiếng cười có sự gượng gạo không tự nhiên. Hôm nay tôi đã thẳng thắn đề nghị anh đừng làm phiền tôi để cho tôi yên và đừng hành hạ tôi nữa vì tôi đã quá mệt sau khi biết những gì anh đã làm. Tôi dành cho anh những câu nói thật thậm tệ về nhân cách về đạo đức, về bản thân anh. Nhưng liệu khi anh đến tôi có bản lĩnh dứt khoát, tôi có đủ can đảm quay mặt đi khi trong lòng tôi còn quay quắt yêu thương và tôi có chia sẻ câu chuyện của mình tới cô bé kia. Tôi đang rối lắm, tôi mất cả sự tự tin bản lĩnh vì trước giờ tôi luôn sống mạnh mẽ.
Theo VNE
"Vì em là một cô gái mất trinh"
Huy bị "đá", bị bỏ rơi, khốn thay lại là bị "đá" bởi một cô gái chẳng còn trinh nguyên.
Huy không tin vào tai mình khi Nhung nói lời chia tay. Cái sĩ diện của một thằng đàn ông điển trai như Huy không bao giờ cho phép cái suy nghĩ có ngày Huy bị "đá". Vậy mà Huy bị bỏ mà không phải bởi một cô gái còn trinh nguyên, một cô gái cao giá. Huy bị Nhung "đá" dù cho Nhung là một cô gái mất trinh.
Nhung có vẻ ngoài xinh xắn, hấp dẫn nên nhiều người muốn tán tỉnh cô và Huy cũng nằm trong số đó. Không thể nói hết sự tự hào và hãnh diện như thế nào khi Huy là người được Nhung chọn giữa những gã đàn ông cùng theo đuổi khác. Huy tự đắc và cũng tự tin vì biết rằng so với đám người kia, anh đẹp trai hơn, tài giỏi hơn, có khí phách hơn nên chuyện anh đánh bật họ là điều chẳng có gì khó hiểu. Chỉ có Huy mới xứng đáng được khoác vai người đẹp mà thôi.
Yêu nhau hơn 3 tháng, Nhung và Huy lên giường với nhau. Cái chuyện đó cũng đâu có gì là lạ trong thời đại này. Người ta yêu nhau, ham muốn cái thứ tình nhục dục cũng là chuyện thường tình. Hơn nữa cả Nhung và Huy đều đã đủ trưởng thành để quyết định cuộc đời mình, không có gì gọi là sự nông nổi, bồng bột ở đây cả.
Huy không Nhung quan hệ, tất cả là vì cô tự nguyện hiến dâng (Ảnh minh họa)
Huy là một người đàn ông, cũng có cái khao khát mãnh liệt về thể xác nhưng lại luôn giữ sự cao ngạo cho mình. Huy không bao giờ bắt em, càng không bao giờ lừa phỉnh một cô gái phải lên giường với anh khi mà cô gái đó không muốn. Cái đêm mà Huy và Nhung ở bên nhau, Huy đã hỏi Nhung một câu rằng: "Em chắc là muốn chứ? Anh không thích ép ai bao giờ". Đáp lại câu hỏi đó của Huy, Nhung không trả lời mà lẳng lặng cởi áo. Huy cười thầm vì anh biết đó là một câu trả lời thông minh.
Kể từ khi Nhung chính thức thuộc về Huy cả về thể xác lẫn tâm hồn Huy càng thấy hãnh diện với đời. Cũng đáng để tự hào lắm chứ khi mà Nhung đẹp, Nhung là nỗi ước ao của nhiều gã đàn ông. Nhưng cái chính khiến Huy tự hào chính là anh tin vào sự hấp dẫn của mình. Anh đã làm cho một cô gái nổi tiếng kiêu kì, nổi tiếng xinh đẹp bị thu phục. Anh đã khiến Nhung phải yêu cuồng si đến nỗi tự nguyện dâng hiến. Huy tin rằng với cái trinh tiết mà Nhung đã trao tặng, từ giờ trở đi, chỉ có Huy mới là người đẹp phép bỏ Nhung chứ một cô gái như Nhung sẽ không bao giờ dám rời xa anh.
Huy bắt đầu khệnh khạng với người mình yêu. Anh coi Nhung như một chiến lợi phẩm mà anh dành được. Anh cho mình cái quyền sai khiến, đòi hỏi, hạch sách và điều khiến Nhung. Trong đầu Huy luôn nghĩ khi một cô gái đã mất đi sự trinh nguyên thì điều mà cô ta sợ nhất chính là phải rời xa người đàn ông đã lấy đi sự trinh nguyên đó. Chính lối suy nghĩ đó đã cho Huy cái quyền coi thườngtình yêu của Nhung. Anh tự nâng mình lên một vị trí cao hơn trong tình yêu, vị trí của một người ban ơn.
Em mất trinh nên em xứng đáng yêu một người tốt hơn anh. Em đã dâng tặng anh điều quý giá nhất của cuộc đời nhưng anh lại không hề trân trọng. (Ảnh minh họa)
Từ ngày có được Nhung, Huy không còn quan tâm, không còn chăm sóc Nhung nữa. Huy không hề biết rằng anh đã làm tổn thương người con gái yêu mình đến nhường nào. Huy tin chắc, Nhung sẽ không bao giờ dám rời xa anh bởi vì cuộc đời cô rồi sẽ về đâu khi buông tay anh mà không còn sự trinh trắng? Huy đã yêu Nhung bằng một tình yêu vô trách nhiệm như thế cho tới một ngày Nhung nói lời chia tay:
- "Em muốn chia tay!"
Huy đã cười phá lên với lời đề nghị đó:
- "Em giận hờn gì cứ nói nhưng đừng có nói câu nực cười ấy. Em mà dám rời xa anh sao? Em không nghĩ rằng một cô gái mất trinh như em sẽ khó có cơ hội tìm được hạnh phúc thực sự?"
Huy đã không thể nào hình dung nổi sau câu nói ấy của anh, Nhung lại bình tình đến lạ thường:
Chính vì em là một cô gái mất trinh nên em mới bỏ anh. Em mất trinh nên em xứng đáng yêu một người tốt hơn anh. Em đã dâng tặng anh điều quý giá nhất của cuộc đời nhưng anh lại không hề trân trọng. Vì thế, tất nhiên em phải ra đi khi người ta không hiểu được giá trị của bản thân mình. Em không cho phép ai chà đạp lên con người mình, dù em chỉ là một cô gái mất trinh...
Theo VNE
Tình yêu, đắng một chút cũng tốt Trong tình yêu, nếu ta sẵn sàng đón nhận những nỗi buồn thì hạnh phúc tới rất gần rồi phải không anh? Em nhấp một ngụm cà phê, cảm nhận dư vị nồng nàn còn đọng lại nơi đầu lưỡi. Em nhớ về câu nói mà anh từng nói: "Con gái không nên uống cà phê vì như thế không tốt". Nghĩ về...