Giận chồng, vợ điện thoại cho bồ cả đêm
Vợ chồng giận nhau, Huệ tức tối điện thoại cho người tình cũ nói chuyện cả đêm.
Vợ chồng chung sống với nhau, dù hạnh phúc đến mấy cũng không thể tránh khỏi có những lúc xảy ra mâu thuẫn. Dân gian thường có câu: “Chồng giận thì vợ bớt lời”, thế nhưng trên thực tế không phải người vợ nào cũng biết cách ửng xử khi hai vợ “cơm không lành, canh không ngọt”. Chính từ cách hành xử thiếu tế nhị đó mà chuyện bé xé ra to, tình cảm vợ chồng bỗng dưng rạ.n nứ.t:
Giận chồng, vợ điện thoại cho tình cũ cả đêm
Huệ và Trung lấy nhau được hơn 2 tháng. Thời gian đầu, cuộc sống vợ cồng son không gì tuyệt vời bằng. Sớm tối hai vợ chồng quấn lấy nhau, hạnh phúc vô cùng. Thế nhưng hết tuần trăng mật, khi cả hai bắt đầu phải quay cuồng với đống công việc tồn đọng do nghỉ cưới, đi chơi… Việc nhà, việc cơ quan chồng chất, đôi bên lại chưa thích nghi với việc giờ đây mình có thêm một người bạn đời cần phải lo nên hai vợ chồng có những mâu thuẫn nho nhỏ.
Chuyện sẽ chẳng có gì to tát nếu như hai vợ chồng biết cách hòa giải với nhau hơn. Thế nhưng, với bản tính nóng nảy, quen được chiều chuộng, Huệ bắt đầu làm quá mọi chuyện lên. Chồng chỉ nói một câu là y như rằng Huệ suy diễn ra đủ kiểu. Từ một chuyện bé cỏn con, cuối cùng bất hòa giữa hai vợ chồng lớn dần lên.
Nhưng đó chưa phải là tất cả những gì khiến cho mối quan hệ của đôi vợ chồng son bị khủng hoảng. Giận nhau với chồng, cả tối Huệ không nói không rằng với chồng một câu. Thế nhưng ngay sau đó, Huệ ra ban công, điện thoại cho người yêu cũ. Huệ khóc lóc, kêu than cả tối. Trung đứng trong nhà bực bội nhưng vì mới cưới, tôn trọng vợ, anh đợi vợ nói chuyện xong vào mới góp ý. Nhưng chờ mãi, chờ mãi, mà vợ vẫn chưa dứt câu chuyện, Trung tức tối lao ra giật điện thoại.
Cuộc chiến lại tiếp tục nổ ra khi Huệ cho rằng Trung không tôn trọng đời sống riêng tư… Cuộc tranh luận mỗi lúc một thêm gay gắt và kết thúc bằng một cái tát nảy lửa. Huệ khăng khăng cho rằng cô điện thoại cho người cũ chẳng có gì sai, vì cô làm điều đó đường đường chính chính không giấu diếm. Ai buồn mà chẳng phải tìm một người tâm sự.
Lần cãi nhau đầu tiên ấy buộc phải có sự can thiệp của người lớn. Huệ được bố mẹ mình chỉ bảo lại cặn kẽ. Cuối cùng cô đành xuống nước xin lỗi chồng nhưng hành động đó dù được tha thứ vẫn cứ làm tổn thương người chồng mới cưới.
Hễ cãi nhau là xách vali về nhà mẹ đẻ
Trong ngăn tủ nhà vợ chồng anh Long trước đây lúc nào cũng có một chiếc vali đựng đầy quần của vợ. Chiếc vali ấy được vợ anh ngay lập tức vơ đi, rồi lao ra khỏi nhà để về nhà mẹ đẻ nếu như hai vợ chồng chỉ to tiếng với nhau vài câu.
Video đang HOT
Hễ cãi nhau là xách vali về nhà mẹ đẻ (Ảnh minh họa)
Lấy vợ hơn 1 năm trời, anh Long không thể nào quen nổi với cái tính đỏn.g đản.h, hay dỗi của vợ. Đã vậy, mỗi khi vợ chồng có chút trục trặc, dù nhỏ hay to, dù nghiêm trọng hay qua loa, chỉ sau vài câu tranh luận là vợ anh bù lu bù loa khóc ầm ĩ. Ngay sau đó, chị lao vào nhà, vơ lấy chiếc vali sắp sẵn quần áo ở trong đó từ bao giờ rồi lao ra khỏi nhà.
Vợ chồng chị cãi nhau khoảng 1h đồng hồ thì ngay sau đó cả khu phố biết chuyện. Không biết sao được khi mà nhà bố mẹ vợ của anh Long chỉ cách vài con phố. Cô vợ thì cứ lếch thếch xách túi đồ, nước mắt ngắn dài đi về nhà ngoại thử hỏi làm gì có ai không biết. Anh còn nhớ mới lấy nhau được khoảng vài tuần chị đã làm như thế khiến cả khu phố cho rằng anh là người vũ phu. Họ đồn thổi câu chuyện phải nghiêm trọng lắm thì mới vừa cưới xong vợ đã phải nước mắt lưng tròng xách đồ về nhà ngoại như thế.
Anh đã góp ý nhiều lần với vợ nhưng cứ cơn nóng giận lên là chị lại làm những gì mình thích… Một vài lần như vậy, anh quyết định mặc kệ không qua đón vợ về nữa. Cuối cùng, bố mẹ vợ anh phải đích thân đưa con quay lại nhà chồng, xin lỗi. Mặc dù biết mình sai thế nhưng vợ anh Long vẫn cứ để trong tủ chiếc vali đựng sẵn quần áo đó để dọa rằng: “Em có thể ra đi bất cứ lúc nào”. Nhưng anh Long biết, vợ đã sợ lắm rồi!
Điện thoại kêu bố mẹ chồng dạy lại con trai
Khác với hai trường hợp trên, Nga lại có vẻ “táo bạo” hơn . Mặc dù là phận dâu con, nhưng với quan điểm vợ chồng bình đẳng, mỗi khi hai vợ chồng cãi nhau, Nga lại điện thoại cho bố chồng: “Bố đến mà nói xem anh ấy như thế có đúng hay không?”
Vợ chồng giận nhau, điện thoại kêu bố mẹ chồng dạy lại con trai (Ảnh minh họa)
Một vài lần đầu bố mẹ chồng còn nghĩ hai con có chuyện bất đồng lớn xảy ra, cần tới sự can thiệp, góp ý của bố mẹ nên rất coi trọng. Thế nhưng đến nhà mới thấy chuyện chẳng có gì, toàn cãi nhau lặt vặt. Bố mẹ chồng cứ ngồi ngây ra nghe hai con phân trần. Đã vậy, lúc nóng giận, Nga lại không biết kiểm soát lời ăn tiếng nói thành ra như tổ hết tội lên bố mẹ chồng theo kiểu “ông bà không biết dạy con nên bây giờ tôi mới khổ”.
Sau khoảng 3 lần như thế, bố mẹ chồng Nga tuyệt đối không bao giờ sang nhà vợ chồng anh chị nữa. Không những thế, cả gia đình bên chồng đều không ưa gì Nga vì cảm thấy cô con dâu này quá “dân chủ” và thiếu tôn trọng bố mẹ chồng. Đang từ một tình cảm tốt đẹp, chỉ vì chuyện vợ chồng xô xát nhỏ mà cuối cùng hòa khí của cả một gia đình đổ vỡ. Sau đó cô biết là mình sai nhưng vì áp lực quá lớn nên Nga đành buông xuôi. Cảm thấy không thể hòa đồng được, sau khoảng 2 năm kết hôn, cuối cùng Nga và chồng đã l.y hô.n.
Theo Afamily
'Cô đã quá cũ nát rồi!'
Chắc giờ này anh đang hoan hỉ bên cô dâu mới của mình? Còn tôi đang đa.u đớ.n sau ca tiểu phẫu để bỏ đi đứa con của kẻ phụ tình là anh.
Con tôi có tội gì khi không được sinh ra trên đời này, tội của nó chỉ là có người cha bội bạc như anh.
3 năm trước tôi chỉ là con bé nhà quê lên thành phố học gặp được anh, kẻ trai thành phố đào hoa con nhà giàu. Mất gần một năm anh kiên trì theo đuổi, tôi trở thành bạn gái của anh. Khi đó trong mắt tôi, anh là chàng trai tuyệt vời, có lẽ khi yêu người ta nhìn cái gì cũng đẹp cho nên tôi đã không nhận ra bộ mặt thật của anh. Có lẽ anh che giấu quá giỏi nên 3 năm sau tôi mới sáng mắt ra.
Suốt 3 năm qua, tôi cứ tưởng mình là nàng lọ lem gặp được hoàng tử trong mơ. Anh săn sóc tôi từng miếng ăn, giấc ngủ, chu cấp cho tôi ăn học đàng hoàng. Sau khi yêu nhau được gần 1 năm, anh thuê nhà cho tôi ở để tiện chăm sóc tôi. Tôi đã đưa anh về giới thiệu với gia đình, bố mẹ tôi rất ưng anh. Không ưng sao được khi thấy anh rất yêu chiều tôi, công việc của anh ổn định, gia đình anh khá giả. Bố mẹ anh tuy giàu có nhưng cũng không khinh khỉnh hay ghét bỏ tôi, hai bác tỏ ra khá thân thiết mỗi khi anh đưa tôi về nhà chơi.
Từng ấy điều đã đủ làm cho con bé ngây ngô như tôi ảo mộng về một cuộc sống hạnh phúc trong tương lai. Rồi tôi có thai, tôi cũng hơi lo lắng vì mình còn gần 2 năm nữa mới ra trường. Anh cũng không muốn có con lúc này, khi đó anh nói anh không ép tôi b.ỏ co.n đi, nhưng anh đưa ra những khó khăn nếu chúng tôi cưới nhau lúc đó: tôi còn đang đi học sẽ phải ngưng trệ một thời gian dài sinh con, anh vừa được đề bạt lên làm phó giám đốc, áp lực công việc rất nhiều sợ không chăm sóc mẹ con tôi được chu đáo, rồi bố mẹ tôi ở dưới quê sẽ mang tiếng con đang đi học dở chừng thì phải bỏ để lấy chồng.... Quả thực những điều anh nói là những điều tôi lo lắng, vì thế tôi đã quyết định bỏ đứ.a b.é đi.
Nhìn kĩ lại thì nó giống thiệp cưới, lòng tôi lại càng hoan hỉ hơn. Có lẽ là mẫu thiệp cưới cho đám cưới của chúng tôi và món quà tặng tôi là đám cưới mà anh đang âm thầm chuẩn bị. (ảnh minh họa)
Lúc đó anh vẫn ân cần bên cạnh tôi, và lời lẽ anh đưa ra quá thuyết phục nên tôi đã không nhận ra bộ mặt hèn hạ vô trách nhiệm của anh. Sau đó chúng tôi lại vẫn tiếp tục cuộc sống già nhân ngãi, trẻ vợ chồng. Anh vẫn đi làm phấn đấu cho sự nghiệp, tuy ít gặp tôi hơn nhưng vẫn rất chu đáo. Tôi vẫn vô tư là cô sinh viên với tình yêu đẹp, mà tôi đâu ngờ thời gian đó anh cũng qua lại với người phụ nữ khác.
Thời gian này tôi chuẩn bị ra trường, tôi quyết định sẽ có con để cho anh bất ngờ lớn. Vì bình thường anh hay nói rất thích em bé nên khi nào cưới muốn có con luôn. Giờ tôi đã sắp ra trường, chúng tôi cũng cần phải chuẩn bị cho đám cưới như mơ của mình. Ngày tôi tốt nghiệp cũng là ngày tôi biết mình có thai. Tôi hân hoan khi nghĩ rằng mình sắp được làm vợ anh, làm mẹ của của con anh.
Hôm đó tôi chuẩn bị bữa tối thật lãng mạn với những món anh thích. Tôi hồi hộp chờ anh đến, anh nói sẽ có quà mừng tôi tốt nghiệp, và tôi cũng sẽ dành cho anh món quà lớn là tờ siêu âm thai được 5 tuần tuổ.i. Tôi hình dung vẻ mặt hân hoan của anh khi biết tin mình sắp được làm bố, chắc chắn sẽ không lo lắng như lần trước nữa. Phải rồi, lần này có gì phải lo. Sự nghiệp của anh đã vững chắc, tôi cũng ra trường và cả hai gia đình đang mong chờ một đám cưới. Anh đến, trên tay là một hộp quà nhỏ cùng một phong bì đỏ. Tôi nghĩ đó chắc là thiệp chúc mừng những lời yêu thương có cánh anh dành cho tôi.
Nhìn kĩ lại thì nó giống thiệp cưới, lòng tôi lại càng hoan hỉ hơn. Có lẽ là mẫu thiệp cưới cho đám cưới của chúng tôi và món quà tặng tôi là đám cưới mà anh đang âm thầm chuẩn bị. Chắc là vậy rồi vì dạo này anh cứ kêu bận suốt, cũng ít đến gặp tôi. Tôi cười ngây ngô với suy nghĩ của mình cho đến khi anh lên tiếng: "Chúc mừng em đã tốt nghiệp, tặng em. Đây có lẽ là món quà cuối cùng anh có thể tặng em. Anh sẽ lấy vợ, hôm đó mời em đến chung vui với vợ chồng anh". Tai tôi như ù đi, có cái gì sai ở đây, hình như tôi nghe nhầm rồi "Anh đừng đùa thế em không thích, hôm nay đâu phải ngày Cá tháng tư".
Anh ta nói đúng, tôi có tư cách gì mà trả thù, đối với anh ta tôi chỉ giống loại gái bao mà thôi. Chỉ thương con tôi, đứ.a b.é bị chối bỏ khi còn chưa thành hình hài. (ảnh minh họa)
"Anh không đùa, là sự thật. Anh không còn yêu em nữa, anh sẽ lấy người con gái anh yêu. Anh và cô ấy đã đăng kí, đám cưới được chuẩn bị xong hết rồi, em không tin thì hãy xem thiệp mời đi".
Tôi không còn nghe thấy gì nữa, cũng không biết anh đi từ khi nào nữa. Bữa tối lãng mạn cùng tờ giấy khám thai trên bàn như con dao sắc nhọn đâ.m vào tim tôi. Tôi không biết mình làm cách nào lết vào được giường. Thế là hết, tất cả đều hết, tình yêu và đám cưới của tôi giờ lại thành của người khác. Sao tôi lại có ngày hôm nay? Khóc lóc chán rồi tôi thiếp đi lúc nào không hay. Sáng hôm sau dậy, mọi chuyện tối qua hình như chỉ là giấc mơ, đúng rồi chỉ là một giấc mơ đáng sợ. Tôi gọi vội cho anh nhưng anh tắt máy. Ra phòng khách nhìn bàn ăn vẫn còn nguyên, thì ra không phải là mơ, là sự thật, anh bỏ mẹ con tôi rồi. Tôi sẽ đi tìm gặp anh, tôi phải nói với anh về cái thai, có khi anh sẽ nghĩ lại. Đến nhà anh không có ai ở nhà, đến công ty người ta nói anh họp không gặp tôi được. Tôi phải ngồi chờ ở cổng công ty anh đến tối anh mới tay trong tay đi ra cùng một cô gái khá trẻ đẹp. Nhìn thấy tôi mặt anh biến sắc, anh nói gì đó mà cô gái đi ra xe trước.
"Chúng ta đã kết thúc rồi, cô còn tới tìm tôi làm gì?"
"Em có thai rồi, vì con anh hãy nghĩ lại đi. Anh vẫn còn yêu em đúng không, anh rất thích chúng mình có con đúng không?"
"Cô lầm rồi, cô đã quá cũ nát, tôi chán ngấy cô rồi. Còn đứa con, cô bỏ nó đi, trước đây bỏ được thì bây giờ cũng bỏ được thôi."
Tôi không ngờ anh có thể thốt ra những lời tuyệt tình như vậy, người đàn ông tôi yêu và tin tưởng có thể bạc tình đến vậy. Giờ tôi sáng mắt rồi, tôi mù mắt bao năm nay yêu thương một kẻ bội bạc nhẫn tâm, đến đứa con anh còn nhẫn tâm vậy thì tôi còn hi vọng gì. Tự nhiên tôi muốn tung hê tất cả mọi thứ, tôi đau khổ thì anh ta đừng hòng nhận được hạnh phúc.
"Anh cứ lấy vợ đi, cô ta sẽ nghĩ gì khi biết anh là kẻ bội bạc nhẫn tâm đây."
"Cô dọa tôi à, nói cho cô hay, cô ấy đã biết hết mọi chuyện của chúng ta. Cô thử làm gì tổn hại danh dự tôi xem, tôi sẽ để cho bố mẹ họ hàng cô ở quê thấy bao năm qua cô sống như loại gái làm tiề.n, xem lúc đó cô báo hiếu cho bố mẹ cô bằng cách nào". Anh đi mất để lại cho tôi sự s.ỉ nhụ.c và lời đ.e dọ.a.
Anh ta nói đúng, tôi có tư cách gì mà trả thù, đối với anh ta tôi chỉ giống loại gái bao mà thôi. Chỉ thương con tôi, đứ.a b.é bị chối bỏ khi còn chưa thành hình hài. Hai lần tôi giế.t co.n, tôi nhẫn tâm khác gì kẻ sở khanh kia đâu. Cầu mong cho con tôi được đầu thai vào một gia đình tử tế, được cha mẹ thương yêu. Cầu mong ông trời có mắt, để quả báo những kẻ nhẫn tâm như anh, như tôi.
Theo VNE
Không gì khổ như lấy chồng đần Chồng tôi kém cỏi, việc nhà thì vụng về, tối ngày chỉ thích nằm gác chân xem ti vi rồi ngủ quên ngáy o o. Hơn 10 năm sống với chồng là ngần ấy năm tôi có cảm giác như sống cùng một cái bóng trong nhà. Ngoại trừ cái tính: "hiền hiền, lành lành", chồng tôi gần như không có một tiếng...