Giấc mơ cánh cò
Tôi vừa bước xuống xe khách, chiếc xe máy 81 huyền thoại của Hoàng đã đậu xịch trước mặt.
- Chào ông anh, lâu quá rồi đấy!
Hoàng nở một nụ cười tươi rói, vừa đưa tay ra bắt tay tôi.
- Ừ! Phải đến vài chục năm rồi còn gì. Quê chú giờ khác xưa nhiều quá.
- Nông thôn mới mà anh. Anh cứ lên xe đi rồi sẽ thấy quê em còn nhiều cái mới nữa.
Khi cả hai đã yên vị, chiếc xe máy “bịch bịch” nhả khói đen nghi ngút trên con đường bê tông liên xã.
Đoạn quành qua cánh đồng, tôi đưa mắt nhìn ra mênh mông. Đồng vừa đi qua mùa gặt, trơ gốc rạ. Đâu đó trên những chân ruộng trũng thấp thoáng cánh cò trắng muốt. Thực sự choáng ngợp bởi vẻ trong tranh và nên thơ của tạo hóa, tôi khẽ kêu lên:
- Đàn cò đẹp quá!
Hoàng vội xua tay:
- Ối! Cò giả đấy không phải cò thật đâu.
Thấy tôi có vẻ ngạc nhiên, Hoàng chỉ tay về phía cánh đồng.
- Ông có thấy cái đường lưới mờ mờ kia không? Chẳng có sinh linh nào lọt vào đó mà sống sót cả đâu. Cuốc, cò, chim sẻ… người ta bắt tuốt!
Tôi bỗng khựng lại, nỗi buồn không biết từ đâu ùa về…
Video đang HOT
Tôi nhớ quê mình ngày ấy mỗi năm cũng có hai mùa đánh cò, tầm tháng Ba, tháng Tư ta, ngoảnh đi ngoảnh lại thêm một mùa nữa vào tháng Bảy, tháng Tám. Khi lúa trên đồng chuyển từ màu vàng tươi sang vàng sẫm, người nông dân tất tả bước vào mùa thu hoạch, cha tôi lại sốt sắng chuẩn bị cho một mùa đánh cò.
Đêm về sáng, trời vẫn mưa rả rích, gió thỉnh thoảng xô vào tấm liếp nghe lành lạnh. Tôi trở dậy vẫn chưa muốn rời khỏi cái chăn ấm áp. Cha tôi đã ngồi dưới nhà từ lúc nào, ho đằng hoắng rồi bảo: “Ruốc dậy cho cò ăn đi con!”.
Ông cụ bước vào bếp lấy ra hai cái ống tre dài đã sạm đen lại vì khói bếp và bồ hóng. Tôi dụi mắt miễn cưỡng bước xuống giường, ra vại nước túm cổ mớ nhái lẫn cá con đem cho lũ cò mồi. Mấy chú háu ăn cứ chén luôn cả con, nghẹn bứ nơi cổ họng, một lát sau mới trôi xuống bụng được. Ăn xong quẹt mỏ rúc đầu vào cánh rồi thu một chân lại, cứ thế đứng trên cọc tre lim dim ngủ.
Cha tôi cẩn thận rút ra từng nắm hom tre cũ, dài khoảng hai gang tay người lớn, nhỏ như chiếc đũa xe đạp, chân hom nhọn hoắt như chông. Ông cụ bắt đầu quấn đều nhựa vào nửa thân hom. Ông bảo thứ hom cũ này ăn nhựa đỡ hơn loại hom mới vót. Chuẩn bị xong xuôi, hai cha con lõm bõm bước đi, hai cái bóng đổ dài trên mặt nước loang loáng trắng. Chị tôi xách cái đèn con ra đứng trước cửa, không hiểu vu vơ suy nghĩ điều gì? Hai cái áo mưa va vào nhau loạt xoạt. Ngoảnh lại ánh đèn của chị tôi đã trở nên xa ngái, chúng tôi cũng vừa tiến về phía cánh đồng trước mặt.
Chúng tôi dừng lại trước một khoảnh ruộng vừa gặt xong, cắm hom lên những mô cò đắp vội bằng đất và rạ chiều qua. Hom tre còn được cắm chi chít trên bờ, cò mồi được rải khắp mặt ruộng. Lũ cò máy cho đứng trên cọc tre rồi cắm sâu cọc ấy xuống đất, cách mặt đất khoảng chừng hai mét. Chúng tôi sẽ giật dây cước buộc ở cổ chân chúng mỗi khi có đàn cò sắp bay tới. Đàn cò trên trời không thể nào biết được đó là một cái bẫy.
Xong xuôi chúng tôi trở về túp lều dựng tạm như kiểu nhà của người chăn vịt đồng. Những đám mây đen nặng nề bò vào từ phía biển, gió mỗi lúc càng thổi mạnh. Ánh mắt khắc khoải chờ đợi từng đàn cò bay tới. Cha tôi bảo: “Biển động! Hôm nay cò sẽ bay về nhiều”.
Phải thật tinh mắt mới phát hiện ra một đàn cò, khi nó mới chỉ là một điểm đen nhỏ nơi cuối trời xa. Trong chốc lát chúng đã bay tới gần cánh đồng, rồi như mỏi mệt quá, bay là là mặt ruộng, cuối cùng thì sà xuống hẳn. Người ta bổ nháo bổ nhào ra bắt cò, có đợt cha tôi hai tay nắm chắc hai chùm cò, tống đầy vào một cái lồng lớn.
Quá trưa, chúng tôi lại sắp các thứ đồ lỉnh kỉnh và một lồng cò lớn trở về. Tôi giúp chị vặt lông cò, rồi hai chị em đốt rơm lui cui nướng. Chị tôi cho cò đã nướng vào cái mủng con đậy lá chuối lại đem ra chợ bán.
Thường những ngày đánh cò, xế chiều trời vẫn còn mưa rả rích, gió thổi dạt những đám mây đen vào đất liền. Hai chị em tôi ngó lên trời tìm kiếm những đàn cò hình chữ V bay qua nhà và đếm. Dường như thấy xa xôi quá, chị lại vu vơ nhìn những chú cò côi cút bố tôi cắm ngoài sân.
Thời gian đằng đẵng trôi qua, cha tôi trở về với cát bụi, chị tôi đi lấy chồng, tôi phiêu bạt nơi phồn hoa đô hội. Cánh cò xưa vẫn mải miết bay trong những giấc mơ…
Chiếc xe máy của Hoàng vẫn lao đi bon bon, qua nhiều khúc quành và nhiều cánh đồng. Đâu đó đàn cò trắng xóa cả một vùng, nhưng sao tôi cứ thấy lòng đau. Quá khứ chưa vơi, hiện tại đã lấp đầy.
Hoàng vẫn tiếp tục thao thao nói về con đường bê tông trải nhựa, về những luống hoa khoe sắc ven đường, về cái cổng làng tiền tỷ… Còn tôi, tôi lại thấy lòng cô đơn, hoang hoải. Giá như mỗi nơi đi qua đều là đất lành!
Nguyễn Hòe
Theo dantri.com.vn
Phụ nữ có tiền trong tay là có tất cả, kể cả sự chung thủy
Nếu có khóc cũng phải khóc trong căn nhà rộng lớn, trên chiếc giường êm ái. Có khóc cũng phải khóc với chiếc túi đầy tiền, chứ đừng khiến bản thân trở thành kẻ đáng thương hại trong mắt người khác.
Phụ nữ kiếm được tiền thì mặc sức kiêu hãnh với đời
Đừng lười biếng, cũng đừng có ý nghĩ mình sẽ không làm được. Bạn cứ bắt tay vào làm đi, không có chuyện gì là không thể. Hãy kiếm cho mình một công việc để sống tự lập.
Đừng để đồng tiền của người khác chi phối và bị lệ thuộc. Là phụ nữ, nhất định phải tự tìm cho mình một công việc đàng hoàng kiếm ra tiền. Dù đang độc thân hay đã lấy chồng, bạn cũng phải tự mình kiếm ra tiền. Nếu có buồn, cũng phải buồn ở Paris, Canada, Mỹ, Hàn... hay những địa danh nổi tiếng khác.
Nếu có khóc cũng phải khóc trong căn nhà rộng lớn, trên chiếc giường êm ái. Có khóc cũng phải khóc với chiếc túi đầy tiền, chứ đừng khiến bản thân trở thành kẻ đáng thương hại trong mắt người khác.
Để có thể làm được những điều đó, cách duy nhất là tự kiếm tiền. Cuộc đời phụ nữ chỉ khi tự làm ra tiền mới hạnh phúc.
Biết đâu sau này người đàn ông bên cạnh không còn chung thủy một lòng nữa, bạn cũng có thể tự tin rời đi với số tài khoản cao ngất ngưỡng trong ngân hàng. Hay chiếc ví đầy tiền mà chẳng cần phải lo ba bữa cơm mỗi ngày, chẳng cần lo đến cuộc sống mưu sinh vất vả.
Đặc biệt, là phụ nữ nhất định phải có tiền để phòng khi chồng ngoại tình, bạn cũng có điều kiện để giúp bản thân trở nên xinh đẹp hơn. Phụ nữ khôn ngoan sẽ dùng tiền co chính mình kiếm được để dạy cho đàn ông một bài học về sự phản bội và chung thủy.
Phụ nữ kiếm được tiền chắc chắn sẽ có được sự chung thủy của đàn ông
Bạn nên nhớ, đời này chẳng có người đàn ông nào thủy chung tuyệt đối. Điều bạn nên làm đó là làm sao để người đàn ông đó phải theo ý mình. Phải biến một người đàn ông không chung thủy trở thành một người chỉ biết mình bạn trong tim. Đó mới là người bản lĩnh phụ nữ.
Một bài học dành cho phụ nữ để không bị tổn thương trong tình yêu và hôn nhân đó là kiếm thật nhiều tiền. Người ta thường nói khi có tiền, bạn có thể mua được tất cả, thậm chí cả sự thủy chung của đàn ông.
Khi có tiền, bạn sẽ trở nên xinh đẹp, tự tin và đàn ông sẽ tiếc hùi hụi xin bạn tha thứ. Và ngay lúc đó, bạn có thể dạy cho anh ấy một bài học thế nào là thủy chung trong tình yêu, thế nào là đạo nghĩa vợ chồng.
Cuộc đời phụ nữ dù có bị phản bội cũng nhất định phải xinh đẹp. Lúc nào cũng phải khiến bản thân tươi tắn và trẻ trung nhất có thể. Nếu lỡ người này không nhận ra được giá trị của bạn, thì bạn cũng có cơ hội để đến với một người khác tốt hơn.
Còn nếu bạn là người không có tiền...
Phụ nữ không có tiền thì cuộc sống giống như chiếc bánh trôi nước ấy, rắn nát thế nào là do tay người có tiền họ nhào nặn.
Đừng nghĩ rằng, bản thân chỉ cần chăm lo tổ ấm, con cái cho chồng yên tâm công tác mà sẽ nhận được sự trân trọng, đền đáp. Cuộc đời này không bao giờ nói trước được điều gì. Bản thân mình luôn phải đặt trong tư thế sẵn sàng lo được mọi thứ, ít nhất là cho chính mình.
Phụ nữ không có tiền, lúc nào cũng phải tính toán tằn tiện, chắt chiu từng đồng, mua cái quần, cái áo cũng phải suy nghĩ rồi bấm bụng vừa trả tiền vừa tiếc. Vợ chồng nếu không có điều kiện, nhà cửa thuê trọ nay đây mai đó, lương chưa về đã sốt vó lo trả nợ.
Vợ không đi làm hoặc chỉ kiếm được ít tiền, gánh nặng sẽ đè lên vai chồng khiến người đàn ông trụ cột gia đình phải chịu nhiều mệt mỏi, áp lực rồi từ đó nảy sinh cãi vã vì tiền. Con cái vì vậy cũng thiệt thòi, học hành, vui chơi giải trí chẳng được bằng bạn bằng bè.
Không có tiền thì chẳng dám ra ngoài gặp gỡ, giao lưu. Đừng để 10 - 15 năm nữa đi họp lớp, gặp bạn bè mà mình lại phải khép nép, không hơn được thì cũng đừng kém chúng nó quá.
Đừng để bố mẹ có chút chạnh lòng vì "con nhà người ta" biếu bố mẹ quà lớn, quà nhỏ trong khi mình, đến một món đồ bé xíu xiu cũng chưa một lần mua được để tặng phụ huynh. Chẳng bố mẹ nào ham tiền bạc, của cải của các con đâu nhưng đó là sự hãnh diện, là sự đền đáp, báo hiếu cha mẹ mà mỗi người con nên làm.
Phụ nữ không kiếm được tiền thì đành ngửa tay xin chồng hay phải báo cáo lại rõ ràng rằng em vừa biếu bố mẹ bao nhiêu. Đừng để chồng nhìn mình với ánh mắt dằn hắt mà thốt lên: "Cô chỉ mang tiền về nhà ngoại là nhanh!".
Phụ nữ đừng chỉ mải mê với những mơ mộng viển vông mà hãy thực tế với những tôn chỉ của cuộc đời mình.
Vì sao ư? Vì chúng ta vốn dĩ không phải lúc nào cũng được thương hoa tiếc ngọc và luôn bị xem nhẹ hơn cánh đàn ông, nên càng phải thật nỗ lực để tạo thành công riêng. Quý nhân tốt nhất của mỗi người đích thị chính là bản thân mình.
Theo guu.vn
Gái ế không phải món hàng đem chào bán trước chợ Vừa sang năm mới ít ngày, trong căn hộ Liên vừa sang tên đã vang lên tiếng khóc trẻ thơ, rộn ràng tiếng reo của hạnh phúc. Tối qua bố mẹ Liên gọi, tôi nói chờ mẹ con nó cứng cáp, ông bà hẵng đến thăm. Hai năm trước Liên, bạn tôi gọi điện thoại giữa khuya với giọng bực bội pha lẫn...