Gặp vợ cũ bế đứa trẻ 3 tuổi giống tôi như đúc, chưa kịp mừng thì choáng váng biết sự thật
Chẳng lẽ tôi lại để máu mủ của anh trai mình bơ vơ thế này? Dù sao nó cũng cần biết mặt cha.
2 năm trước, tôi ly hôn Vy. Chúng tôi kết hôn chưa được 2 năm thì đành viết đơn ly hôn. Nguyên nhân không hề có người thứ ba, chỉ là vì Vy nói không còn tình cảm với tôi.
Cô ấy một mực muốn ly hôn, dù tôi có níu kéo thế nào. Không thể thuyết phục được vợ, tôi đành đồng ý.
Tôi và Vy quen nhau chớp nhoáng qua bạn bè giới thiệu. Tôi không biết tình cảm của cô ấy dành cho tôi có nhiều hay không, nhưng tôi thật sự đã yêu cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Dù chỉ tìm hiểu 5 tháng rồi kết hôn nhưng tôi rất trân trọng người phụ nữ này. Nhưng Vy thì luôn hờ hững với tôi, có lẽ cô ấy chỉ lấy tôi vì đã đến tuổi phải lập gia đình.
Sau khi ly hôn vợ, tôi từng ngập chìm trong bia rượu để quên đi nỗi buồn. Tôi thấy mình thất bại khi không giữ được vợ, càng không thể nguôi ngoai nỗi nhớ về vợ.
Thời gian qua, tôi cũng dần bước ra khỏi cảm giác không vui đó, bắt đầu lại cuộc sống mới.
2 năm sau khi ly hôn, tôi tình cờ gặp lại vợ cũ trong siêu thị. Từ xa, tôi nhận ra đó là người từng chung chăn gối với mình. Tôi càng bàng hoàng hơn khi thấy cô ấy đang bế một đứa trẻ khoảng 3 tuổi có khuôn mặt giống tôi như đúc.
Video đang HOT
Trong lòng tôi vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Đứa trẻ đó chắc chắn là con trai của tôi. Đây sẽ là hy vọng để tôi có lại được vợ cũ.
Tôi tiến đến hỏi thăm vợ cũ, không khỏi ngắm nhìn đứa trẻ trên tay cô ấy. Vợ cũ thấy thế thì ngại ngùng tìm cớ bỏ đi. Nhưng tôi làm sao có thể để cô ấy đi như thế. Tôi nắm tay vợ cũ, kéo cô ấy đến một tiệm cà phê để tiện nói chuyện.
Vợ cũ thấy ánh mắt ngập tràn yêu thương của tôi nhìn đứa trẻ thì thở dài. Cô ấy buồn bã nói với tôi:
“Em biết là anh nghĩ đứa trẻ này là con của anh. Em cũng mong như thế lắm. Nếu là vậy thì ngày đó em đâu có đòi ly hôn với anh”.
Tôi khó hiểu nhìn vợ, đứa trẻ giống tôi thế này mà cô ấy vẫn chối là thế nào? Dù cô ấy không yêu tôi thì tôi cũng không thể để con mình bơ vơ không nhận cha thế này! Tôi nói với vợ cũ hãy cho tôi cơ hội để chăm sóc mẹ con cô ấy, tôi hứa sẽ không làm cô ấy thất vọng. Nhưng Vy vẫn lắc đầu, nói một câu khiến tôi điếng người:
“Nó là con của Quốc”.
Quốc là anh trai sinh đôi của tôi. Chúng tôi có ngoại hình khá giống nhau. Vy kể rằng có một lần chúng tôi về quê nhà tôi ăn tiệc, lúc đó có cả Quốc. Ban đầu tôi ngồi cùng vợ và mọi người ăn uống. Nhưng hồi sau mọi người rủ nhau sang nhà họ hàng, tôi nói với vợ mình sang một lúc rồi về. Vợ tôi lúc đó đã uống say, cũng không phản đối.
Nào ngờ đêm đó tôi không về, vợ tôi lại nhầm tôi với Quốc mà xảy ra quan hệ. Sáng hôm sau, Quốc vội vàng rời đi rồi chuyển công tác ra ngoài Bắc.
Vợ tôi biết mình mang thai. Tôi và cô ấy vẫn chưa muốn có con nên sử dụng đồ bảo vệ khi quan hệ. Đứa trẻ này xuất hiện chắc chắn là con của Quốc. Cô ấy không chịu được cảm giác có lỗi với tôi nên quyết định ly hôn.
Sau khi đứa trẻ chào đời, Vy đã đi làm xét nghiệm ADN với hy vọng nó là con của tôi nhưng kết quả lại không phải.
Tôi bần thần ngồi nghe vợ cũ kể mà trong lòng rối rắm và thất vọng cùng cực. Nhưng giờ chẳng lẽ tôi lại để máu mủ của anh trai mình bơ vơ thế này? Dù sao nó cũng cần biết mặt cha. Giờ tôi phải làm sao đây?
Vợ đưa đơn ly hôn vì chồng ngoại tình, anh cười khẩy nói một câu chết điếng
Phát hiện chồng ngoại tình, tôi sốc lên sốc xuống rồi quyết định viết đơn ly hôn. Nhưng khi đưa cho chồng ký, anh cười khẩy một cái đầy khinh bỉ.
5 năm lấy chồng, tôi luôn tự tin mình là người phụ nữ hạnh phúc, được chồng yêu thương chiều chuộng. So với bạn bè, tôi hơn họ nhiều. Đó là tôi tự nghĩ. Vì chồng tôi không chỉ đẹp trai còn làm ra tiền. Bạn bè từng ghen tị với tôi, họ nói tôi số sướng, sống như bà hoàng. Thật ra "bà hoàng" thì không phải, nhưng đúng là tôi thực sự cảm thấy viên mãn trong cuộc hôn nhân này.
Chồng luôn chiều theo ý của tôi, còn cho tôi tự do sống với sở thích, đam mê của mình. Tôi đi cà phê với bạn bè thoải mái cuối tuần, anh không cấm đoán. Có lúc tôi gửi con về nội, ngoại vài ngày, đi du lịch riêng với bạn, chồng cũng đồng ý. Kinh tế gia đình cũng thuộc hàng khá giả nên so với nhiều người bạn phải khó khăn, vất vả kiếm tiền, tôi hơn họ. Đó là lý do tôi luôn được mọi người ngưỡng mộ, ghen tỵ.
Tôi đau khổ nhận ra chồng mình phản bội còn không biết sửa sai. Ảnh minh họa: Pxfuel
Tôi đâu ngờ sự thoải mái của chồng lại chính là cái cớ để anh biện minh cho mình khi mắc sai lầm. 5 năm kết hôn, chúng tôi có một cô con gái hơn 3 tuổi. Chồng bận công việc, nên lúc nào anh không ở nhà là hai mẹ con có thể đèo nhau đi chơi, cà phê cùng bạn bè. Anh từng cho tôi cảm giác an toàn vì đi đâu, làm gì anh cũng báo cáo giờ giấc đầy đủ.
Nhưng lần đó, một ngày cuối tuần rảnh rỗi, trong lúc dọn dẹp tôi vô tình phát hiện tin nhắn của chồng có phần mờ ám. Tôi thử mở "message" ra, tò mò vào đọc mấy thứ linh tinh thì thấy anh có một tài khoản khác.
Tôi không biết mật khẩu nhưng sau khi bấm lung tung vài lần thì bất ngờ mở được. Mật khẩu đó trùng với ngày sinh của con gái tôi. Vừa mở ra, tôi điếng người vì những dòng tin nhắn bên trong. Chồng tôi đang chát với các cô gái lạ bằng tài khoản mới và dùng toàn những lời lẽ khiếm nhã, "gạ tình".
Tôi không tin người đàn ông đạo mạo như anh lại có thể thốt ra những lời lẽ như vậy. Anh còn liên tục mời chào các cô gái ấy đi nhà nghỉ...
Không kiềm chế được cảm xúc, tôi ôm mặt khóc nức nở trước mặt con. Chồng tưởng có chuyện gì vội chạy vào. Khi thấy tôi cầm điện thoại trên tay, anh hiểu ra tất cả, liên tục cầu xin tôi bình tĩnh, cho anh cơ hội giải thích.
Tôi không muốn nghe một lời nào vì lúc đó nước mắt đã làm tôi ù hết tai, cổ họng nghẹn lại. Tôi có thể tưởng tượng ra khuôn mặt phấn khích của chồng khi anh được trò chuyện với mấy cô gái "làng chơi" đó.
Cả ngày hôm ấy, tôi không nói gì vì trong lòng quá ghê sợ. Tối đó, anh mon men lại gần tôi và giải thích, nhưng tôi chỉ im lặng. Anh nói bản thân chỉ mới "bóc bánh trả tiền" một lần, còn việc anh vào chát như vậy là để cho vui... Tôi nào dám tin và kể cả đó là sự thật thì tôi cũng quá kinh sợ con người anh.
Vài ngày sau, khi đã suy nghĩ kĩ, tôi quyết định viết đơn ly hôn và đưa tận mặt chồng. Tôi yêu cầu mình được nuôi con, còn nhà cửa bán đi, chia đôi. Tưởng anh sẽ vì hành động của tôi mà sợ hãi, hối hận nhưng không... Anh cười khẩy một cái, nhìn tôi với ánh mắt coi thường.
"Chơi gái một lần mà ly hôn sao? Cô nghĩ đàn ông trên đời này có mấy người chung thủy với vợ? Cô ra ngoài xã hội kia hỏi xem có gã nào mà không vài ba cô mới lấy vợ? Tôi chưa từng qua lại với ai nên tôi mới thử 'của lạ' một chút mà cô đã làm ầm lên? Một lần mà không thể tha thứ à? Có những gã ngoại tình vài ba lần, vợ vẫn tha thứ đó thì sao? Đừng đặt ra yêu cầu quá cao với đàn ông? Bao lâu nay, tôi kiếm tiền, cho cô tự do, thoải mái, thích làm gì thì làm, cô sống như bà hoàng mà cô định để tôi 'ăn chay' à? Có thằng nào ngu như tôi không? Cô thích ly hôn thì ly hôn, tôi sợ gì...".
Sau lời nói của chồng, tôi thực sự sốc và càng nhận ra, mình ly hôn là không sai. Tha thứ ư, với thái độ đó của anh ta, liệu rằng anh ta có thực sự vì tôi tha thứ mà chấm dứt chuyện gái gú rồi quay về chung thủy với vợ? Hay anh ta nghĩ mình được quyền đó và sẽ tiếp tục? Sau câu nói ấy, tôi nhận ra, từ bỏ cuộc hôn nhân này là hoàn toàn sáng suốt. Một người sai không biết sửa còn tự cho mình quyền được làm vậy thì đúng là một kẻ "hết thuốc chữa".
Ngày công bố ly hôn, bạn bè của tôi sốc. Họ nhìn tôi với ánh mắt thương cảm nhưng tôi lại cảm thấy tự do, nhẹ nhõm vô cùng...
Mẹ muốn tôi đưa con ra ngoài sống để đón dâu mới về Tôi cứ nghĩ sẽ được sống yên ổn ở nhà bố mẹ đẻ cả đời. Nào ngờ chỉ vì mong muốn của một người không máu mủ ruột thịt mà mẹ tôi sẵn sàng đuổi con cháu ra ngoài sống. Ảnh minh họa Sau khi lấy chồng, tôi mới phát hiện ra bản tính của anh rất ghen tuông. Ngoài giờ làm ra,...