Gặp mẹ kế tương lai, chị em tôi vội lên kế hoạch để đón bà về nhà
Buổi gặp mặt diễn ra tại một nhà hàng sang trọng và chị em tôi càng bất ngờ khi thấy người phụ nữ ấy khoác tay bố mình bước vào.
Mẹ tôi qua đời khi tôi học lớp 9, còn em trai học lớp 6. Từ đó, một mình bố bám trụ với gánh hàng trái cây ở chợ để nuôi nấng chúng tôi thành người. Hồi đó, cứ 3 giờ sáng là bố đã chở trái cây đến chợ, bỏ chị em tôi ở nhà một mình. Có cô hàng xóm, cứ đúng 3 giờ lại sang ngủ cùng và trông chừng chúng tôi.
Cô hàng xóm cũng góa chồng từ sớm, lại không có con nên thương chị em tôi lắm. Tối bố tôi chưa kịp về, cô ấy sẽ gọi chúng tôi sang nhà ăn cơm cùng rồi đem phần về cho bố. Chúng tôi có đau bệnh gì, bố lại nhờ cô ấy trông nom hộ hoặc đưa đi khám. Nếu không có cô ấy, chẳng biết chị em tôi làm sao xoay xở suốt mấy năm đó. Vì quá thân thiết nên lâu dần, chị em tôi xem cô hàng xóm như người mẹ thứ hai của mình.
Video đang HOT
Thú thật, chúng tôi cũng muốn bố tiến triển mối quan hệ với cô ấy nhưng bố tôi thật thà quá, chẳng biết phải tỏ tình làm sao. Ngày tôi lấy chồng, tôi lấy cớ mẹ đã mất và nhờ cô hàng xóm sánh đôi cùng bố mình lên lễ đường nhận rượu của vợ chồng tôi. Tôi đã tạo điều kiện đến thế mà bố vẫn không dám ngỏ lời với cô ấy.
Tháng trước, bố bỗng hỏi tôi: “Nếu bố cưới vợ lần hai ở cái tuổi 58, hai đứa có đồng ý không?”. Chị em tôi nhìn bố và cảm thấy hụt hẫng vì nghĩ rằng vợ mới của bố không phải là cô hàng xóm thân thiết bấy lâu nay.
Rồi bố bảo chúng tôi đặt tiệc ở nhà hàng, hôm đó, bố sẽ dẫn bạn gái đến. Chị em tôi không biết phải làm gì ngoài việc vâng lời ông. Đến khi thấy người phụ nữ khoác tay bố đi vào nhà hàng, chúng tôi mới vỡ òa hạnh phúc.
Thì ra bố đã giấu giếm chị em tôi, tìm hiểu cô hàng xóm suốt mấy năm qua. Đó cũng là lý do cô ấy chăm chút, yêu thương, lo lắng cho chị em tôi bất kể thời gian như vậy. Nhưng bố vì muốn chúng tôi ổn định công việc, nhà cửa rồi mới tính đến chuyện hôn nhân lần thứ hai của mình nên mới chần chừ lâu đến thế (em trai tôi mới lấy vợ được vài tháng).
Trong bữa tiệc, biết những thiệt thòi và sự chờ đợi của cô hàng xóm, chị em tôi càng thương cô ấy hơn. Chúng tôi thống nhất sẽ tổ chức một buổi tiệc cưới thật linh đình đưa dâu rước họ đàng hoàng. Nhưng cô hàng xóm không chịu vì không muốn tốn kém và bị người ta xì xầm bàn tán. Cô ấy chỉ muốn chuyển đến ở cùng bố tôi, hai người nương tựa vào nhau mà sống hạnh phúc suốt quãng đời còn lại là đủ rồi. Nhưng như thế thì tủi thân cho mẹ kế của chúng tôi quá. Chúng tôi không biết làm gì để báo đáp bố và cô ấy, mong mọi người cho lời khuyên.
Lúc bệnh nặng, mẹ đưa ra chiếc hộp nhỏ làm 3 chị em tôi bật khóc
Mở chiếc hộp ra, chị em tôi đều bất ngờ.
Ảnh minh họa
Nhà tôi có 3 cô con gái nhưng không ai sống chung với bố mẹ. Chị cả tôi lấy chồng xa, mấy năm mới về nhà một lần. Chị hai cũng ở nhà chồng, kinh tế khổ cực nên cũng ít về nhà. Chỉ có vợ chồng tôi sống riêng, cách nhà 4 km nên thường chạy về thăm ông bà.
4 năm trước, bố tôi qua đời. Cú sốc này khiến mẹ tôi suy sụp tinh thần, rơi vào trầm cảm và sức khỏe sa sút nhanh chóng. Tôi phải đưa mẹ đi khám, chữa trị khắp nơi. Nhưng rồi tình hình không được cải thiện. Một tháng nay, mẹ tôi không chịu đi bệnh viện. Bà ở nhà, cứ cầm tấm ảnh của bố tôi rồi lảm nhảm, bảo sắp đi cùng với ông rồi. Lo lắng cho bệnh tình của mẹ nên tôi về ở hẳn với bà để dễ dàng chăm sóc. Hai chị tôi cũng về thăm, cho bà tiền.
Cuối tuần trước, mẹ tôi trở nặng. Bà thều thào bảo tôi gọi điện cho hai chị về nhà. Sáng sớm hôm qua, nhà tôi tụ họp đầy đủ con cháu. Mẹ lấy từ dưới gối nằm ra một chiếc hộp nhỏ, đưa cho tôi, bảo chúng tôi tiền ai nấy nhận lại.
Tôi ngơ ngác mở chiếc hộp ra. Thứ bên trong khiến chị em tôi ôm lấy nhau mà khóc nức nở. Bên trong chiếc hộp là 3 phong bì, được đánh số thứ tự 1, 2, 3, tượng trưng cho vị thứ của chị em tôi trong nhà (mẹ tôi không biết chữ nên không ghi được tên của các con).
Mỗi chiếc phong bì chính là tiền mà chúng tôi cho ông bà từ mấy năm nay đến tận bây giờ. Cứ đứa nào đưa, ông bà lại bỏ vào phong bì đánh số của đứa đó. Giờ mẹ sắp mất, bà đưa trả lại cho chúng tôi.
Hiện tại, mẹ tôi vẫn nằm ở nhà và rất yếu. Chúng tôi năn nỉ mẹ đến bệnh viện nhưng bà kiên quyết không đi. Nhìn mẹ nằm rên đau, chị em tôi cũng đau gấp nhiều lần. Chúng tôi nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ lại cứ ngồi nhìn mẹ đau bệnh rồi qua đời trước mặt? Hay ép mẹ đến bệnh viện đây?
Biếu mẹ 50 triệu đi "đại tu" vóc dáng nhưng bà lại chê tôi làm nghề thấp kém Nếu không vì gửi tiết kiệm thì tôi đã đưa cho mẹ nhiều tiền hơn. Nhưng vì câu nói vô cảm của mẹ mà tôi tổn thương vô cùng, 50 triệu ấy cũng là mồ hôi nước mắt của tôi... Nói ra cũng buồn nhưng tôi biết mình là kết quả sau một cuộc tình ngoài ý muốn. Khi ấy mẹ tôi mới...