Gặp chị dâu ‘hụt’, tôi đến chào hỏi xã giao nhưng vừa nhìn thấy đứa bé nép dưới chân chị, tôi lảo đảo đứng không vững
Tôi đoán nếu mẹ tôi nhìn thấy đứa bé này, bà cũng sốc không kém. Có khi còn lên cơn đau tim khi nghe được sự thật.
Bố mẹ tôi sinh được hai người con, tôi là út, trên là một người anh trai năm nay đã 34 tuổi. Mặc dù đã bước sang đầu 3, anh tôi vẫn chưa lập gia đình. Bố mẹ đều đã có tuổi, lúc nào cũng mong anh sớm yên bề gia thất. Có điều mỗi lần nhắc đến chuyện lấy vợ, anh tôi lại lảng ngay sang chuyện khác.
Trước đây, anh tôi từng dẫn một người con gái về nhà. Đó là người duy nhất anh giới thiệu với bố mẹ. Tuy nhiên, mẹ tôi lại không đồng ý. Bởi so sánh hai gia đình với nhau thì không môn đăng hộ đối chút nào. Hơn nữa nghề nghiệp và thu nhập của chị không đủ để mẹ tôi hài lòng. Vì thế, bà nhất quyết bắt con trai bỏ người yêu.
Lúc đầu anh tôi một mực bảo vệ tình yêu của mình. Thế nhưng mẹ tôi bị bệnh đau tim, mỗi lần nói với con trai về vấn đề này, bà lại lên cơn đau khiến cả nhà tôi đứng ngồi không yên. Cực chẳng đã, anh tôi về nhà nói đã chia tay người yêu. Sau đó anh cũng chuyển vào Nam công tác, vài tháng mới về nhà một lần.
Chuyện này đã xảy ra từ 4 năm trước, không một ai trong gia đình tôi nhắc đến người con gái ấy. Vậy mà hôm nay, tôi lại vô tình gặp được chị.
Biết tôi có ý nghi ngờ, chị vội vàng nói tạm biệt rồi đi luôn. (Ảnh minh họa)
Công ty tôi vừa có chuyến du lịch cho nhân viên. Trước khi đi, tôi gọi hỏi địa chỉ của anh trai, định đến chơi để xem anh ăn ở thế nào. Vừa nghe tôi nói vậy, anh liền bảo mình đang đi công tác ở tỉnh, không về gặp tôi được.
Hôm ấy, tôi và đồng nghiệp đi trung tâm thương mại mua chút quà về cho gia đình. Không ngờ ngay lúc ấy, tôi lại chạm mặt ‘người yêu cũ’ của anh. Chị vẫn nhận ra và chào hỏi tôi, nhưng tôi lại không thể rời mắt khỏi đứa bé trên tay chị. Phải nói một lời công bằng, tôi thấy thằng bé quá giống anh mình. Từ đôi mắt, nụ cười, đến cái mũi tẹt cũng y hệt.
Video đang HOT
Biết tôi có ý nghi ngờ, chị vội vàng nói tạm biệt rồi đi luôn. Còn tôi thì rút điện thoại gọi ngay cho anh để hỏi sự tình. Phải mất một lúc lâu, anh tôi mới thở dài: ‘Anh cũng chẳng giấu em nữa. Anh và cô ấy vẫn chưa chia tay. Đó là con anh, bọn anh đang sống cùng nhau, nhưng cô ấy giận chuyện cũ nên cấm anh nói cho gia đình’.
Nghe những lời đó, tôi thấy anh thật ấu trĩ. Dù thế nào, bố mẹ tôi cũng không thể chối bỏ cháu đích tôn của mình được. Mấy năm qua, cháu tôi lớn lên mà không biết họ hàng bên nội, chỉ nghĩ thôi cũng thấy xót xa. Tôi đã khuyên anh nên giải quyết chuyện này, nhưng anh tôi nói chị vẫn còn cố chấp và giận mẹ tôi lắm. Bây giờ chúng tôi nên làm gì đây, hay tôi chủ động nói chuyện này với bố mẹ rồi tổ chức một chuyến cho ông bà vào Nam nhận cháu và xin lỗi con dâu?
(Xin giấu tên)
Emdep Confession: Lên thành phố học đại học ở cùng anh chị, em chồng khóc rấm rứt vì chị dâu đã luộm thuộm lại lười biếng, sai bảo người khác như ô sin
Tưởng đâu lên thành phố ở nhà anh chị cho tiết kiệm chi phí, tiện việc đi học thường ngày, Thu không ngờ lại gặp phải chị dâu ăn ở luộm thuộm lại lười biếng, coi em chồng như ô sin như thế này đây!
Xuất thân trong một gia đình khá giả, quen được nuông chiều nên đến khi lấy chồng Hà vẫn có thói quen được "cưng như trứng mỏng". Người ngoài ai cũng ken cô khéo chọn chồng, vừa tìm được người hiền lành, chăm chỉ lại biết phấn đấu vì gia đình. Mỗi lần như vậy, cô đều cười xua tay "đàn ông theo đuổi em xếp hàng dài, chẳng qua vì anh Tuấn "trồng cây si" lâu quá nên mới gật đầu thôi.
Kết hôn rồi, công việc nội trợ, bếp núc, nhà cửa do một tay Tuấn làm. Một phần vì anh biết vợ không quen bếp núc, một phần vì anh cũng thương vợ, chẳng muốn vợ phải động tay chân vào việc gì. Sau hơn 1 năm kết hôn, hai vợ chồng Tuấn mua một căn hộ rộng rãi ngay khu trung tâm.
Hà cũng nhờ mối quan hệ nên được thăng chức lên phó quản lý, mức lương thưởng cao hơn chồng một bậc. Thế nhưng đó lại chẳng phải điều tốt đẹp khi Hà bắt đầu so sánh chồng mình với những người đàn ông khác và tỏ vẻ không hài lòng.
Hà nghe tin em chồng lên ở cùng liền không hài lòng. Ảnh minh họa.
Hôm rồi, Tuấn nghe điện thoại xong liền quay sang nói với vợ: "Bố mẹ vừa gọi bảo hai vợ chồng mình cho Thu ở cùng vì trường con bé gần ngay khu nhà mình. Giờ em dọn cho anh ít đồ ở phòng bên để đầu tuần sau...".
Hà còn chưa nghe hết câu chồng nói liền khó chịu cắt ngang: " Nhà thì đã chật còn rước thêm cái nợ, rồi tiền học, tiền chi phí sinh hoạt của nó thì ai lo? Anh lo ấy hả? Trên đời này sợ nhất là sống chung với mẹ chồng rồi đến em chồng, chẳng thoải mái tí nào!"
"Em cứ nói thế, con bé nó hiền lành, cứ để con bé ở đây, sau nó muốn chuyển đi rồi tính. Chứ từ quê lên thành phố, con gái con đứa lạ nước lạ cái biết đâu mà lần. Anh đã quyết định rồi, em không dọn thì anh dọn." - Tuấn nói rồi đi thẳng vào trong nhà.
Hà miễn cưỡng chấp nhận để em gái của Tuấn ở cùng nhà. Nhưng thay vì quan tâm chăm sóc em thì cô tỏ ra khó chịu ra mặt. Nhà cửa cứ Tuấn không dọn là Hà cũng không động tay chân bất cứ một việc gì. Chưa kể Hà cậy mình cậy mẩy sai Thu hết việc này đến việc khác nhưng có mặt chồng lại tỏ ra không có vấn đề gì.
Chuyện em chồng, chị dâu luôn là thứ muôn thuở. Ảnh minh họa.
Từ khi Thu dọn vào ở cùng anh chị, cô phải chịu đựng sự lôi thôi và luộm thuộm của chị dâu. Bất kể lúc đi làm về hay ở nhà, đồ đạc của Hà bị vứt lung tung trên sàn, ghế phòng khách. Quần áo treo mỗi cái một nơi, nhà tắm đầy tóc, mỹ phẩm vứt ngổn ngang. Thu cứ dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ là mấy chục phút sau mọi thứ lại đâu đóng đấy.
Chưa kể chị dâu còn lười biếng đến mức không bếp núc nấu nướng nhưng ăn xong cũng chẳng buồn dọn dẹp mà cứ thế đứng lên. Nhiều lần Thu cũng định góp ý với anh trai nhưng lại ngại vì đang ở nhà anh chị, lên tiếng sẽ bị coi là soi mói, không hiểu chuyện. Một phần cũng sợ vì bản thân mà anh chị xảy ra bất hòa.
Thế nhưng hôm nay, Thu đang nấu nướng trong bếp, thì nghe thấy tiếng chị dâu từ phòng khách nói vọng vào:
"Ở cái nhà này, ăn được thì phải biết làm. Chị bận lắm, không có thời gian mà cơm bưng nước rót đâu. Thế nên bát đũa, quần áo với lau dọn nhà cửa thì liệu nhìn thấy mà làm" .
Thu nghe chị dâu nói, trong lòng có chút khó chịu, nhìn sang đống bát đũa ngâm trong bồn từ tối qua rồi lên tiếng:
" Hôm qua em không ăn cơm ở nhà, bát đũa chị cũng không rửa luôn mà ngâm tới tận bây giờ. Anh Tuấn đi công tác, ngày nghỉ chị không đi làm thì cũng phụ anh ấy một tay cho anh ấy đỡ vất vả chứ ạ.
"Làm sao, mới nói mấy câu mà đã định bật lại đấy à? " - Hà nói, tiến gần lại phía phòng bếp.
Thu vừa quay người lại thì chị dâu tiếp lời: " Tôi làm kiếm ra tiền thì những người ăn nhờ ở đậu tự mà biết việc mà làm. Không lẽ bây giờ mấy cái việc nhà cũng phải đến tay? Người thành phố không giống như ở nông thôn đâu em ạ, cái gì không làm được thì thuê osin làm. Không chịu nổi thì thu xếp hành lý ra khỏi nhà".
Thu nghe vậy, cô khóc rấm rứt, cô vừa nhắn tin cho anh trai rằng sẽ chuyển đi vì không muốn làm phiền đến anh chị. Nào ngờ, Tuấn đọc được tin nhắn, trở về nhà, anh nói: " Thu không phải đi đâu cả. Có muốn đi thì em đi đi!"
Hà bất ngờ quay lại nhìn chồng, khuôn mặt dần tái mét thì Tuấn nói tiếp: "C ái gì anh cũng nhịn em được, chiều em được. Nhưng khoảng thời gian qua, em đối với em gái của anh như thế nào anh đều biết. Anh hy vọng ở em sự thay đổi nhưng mà không. Đối với em, gia đình anh và cả anh không xứng? Em suy nghĩ đi, hoặc là mình chấm dứt!".
Dứt lời Tuấn vỗ vỗ vào vai em gái rồi kéo cô đi. Trong giây phút đó, Hà im lặng nhìn theo 2 người với khuôn mặt biến sắc.
Bố mẹ tôi cho anh trai 500 triệu mua nhà, anh vui sướng định cầm thì chị dâu bỗng ngăn lại rồi tuyên bố một việc khiến cả nhà tôi bàng hoàng Anh trai tôi thấy thế thì nở nụ cười mừng rỡ, vội vàng định đưa tay đón lấy cọc tiền bố tôi đưa. Ai ngờ chị dâu ngồi bên cạnh đột ngột ngăn chồng lại. Anh trai tôi vừa cưới vợ năm ngoái. Dù anh là con trai duy nhất nhưng anh chị vẫn xin ra ở riêng. Bố mẹ tôi tư tưởng...