Em tự hào vì ‘mời’ được bếp trưởng có tiếng nấu ăn cho riêng mình
Khi giận dỗi, chỉ cần anh nấu món thơm, đẹp là em quên giận hờn. Em tự hào là người đầu tiên thưởng thức những món mới của anh.
Hình ảnh minh họa
Gửi anh bếp trưởng của em!
Chỉ còn vài ngày nữa là kỷ niệm một năm em mời được bếp trưởng nhà hàng có tiếng về nấu riêng cho mình ăn. Em tự hào quá. Nhớ lần đầu gặp anh, lúc đấy nhìn tờ kê khám bệnh của anh ghi nghề nghiệp đầu bếp, lại đi khám bệnh liên quan đến đường tiêu hóa, em cười thầm: “Chắc ông này nếm món của mình nấu nhiều quá nên mới bị thế”. Rồi duyên số khiến em gặp lại anh trong buổi tiệc buffet dành cho các khách tham dự hội thảo của ngành y. Nhìn cách anh chăm chút cho từng món ăn cũng như giải thích cặn kẽ cho các thực khách nước ngoài về món ăn em ấn tượng vô cùng. Em nghĩ trong đầu: “Bằng mọi giá phải rước ông này về trình với mẹ”. Em hay bị mẹ mắng là con gái gì suốt ngày chỉ biết cắm mặt vô sách vở, không biết nấu nướng gì cả, sao lấy chồng được. Em cười và nói mẹ yên tâm, sau này chồng con sẽ nấu cho con ăn.
Video đang HOT
Vậy là bằng nhiều cách khác nhau, em rước được anh về nhà trong ánh mắt đầy ngỡ ngàng của mẹ. Người ta nói: “Đàn ông yêu bằng mắt, phụ nữ yêu bằng tai”, hình như em khác, em yêu bằng bụng; càng thích những món anh nấu cho em ăn thì em càng yêu anh hơn. Mấy lần giận dỗi, chỉ cần anh nấu món nào đó thơm, đẹp là em quên hết giận hờn. Em tự hào là người đầu tiên thưởng thức những món mới của anh. Em ghét ăn hành, anh nói hành tốt cho sức khỏe, hành làm tăng hương vị của món ăn nên em không được ghét, phải ăn. Vậy là bất chấp sự phản đối của em, món nào nấu cho em anh đều bỏ hành, giờ em đâm ra nghiện hành, nghiện những món ăn có hành anh nấu.
Tự hào về anh, em hay lại chụp rồi khoe trên mạng xã hội với bạn bè những món anh nấu, tụi nó khen anh quá trời. Vậy mà cũng có đứa lại bảo: “Mới cưới nhau còn màu hồng nên như vậy, vài năm nữa liệu còn được không”? Tương lai như thế nào anh nhỉ? Em không quan tâm lắm. Em sống cho hiện tại, tận hưởng những phút giây vui vẻ và hạnh phúc bên anh. Anh cũng vậy nhé, bếp trưởng hiền lành và đáng yêu của em.
Vân
Theo vnexpress.net
Phụ con gái... giữ chồng
Tôi vừa về đến ngõ là cả ông bà ra đón, hỏi han đi đường có mệt không, dù ông bà biết rõ từ nhà tôi về đây có bốn mươi lăm cây số, đường thoáng đãng.
Riết rồi tôi không dám đưa vợ con về nhà ngoại. Nếu có về thì tôi chỉ chở tới ngõ rồi quành xe nói đi đâu đó, chiều quay lại đón. Hai tháng nay, vợ chồng tôi bàn không về luôn. Không phải tôi ghét bỏ gì nhà vợ, mà là tôi sợ.
Tôi thấy tội vợ khi vừa xuống xe là lo thay bộ đồ ở nhà rồi lao vào bếp. Từ trong đó sẽ vọng ra tiếng chặt, băm, khi thì tiếng gà kêu, vịt kêu... Bữa nào vợ chồng tôi đưa con về là trưa đó nhà y như có tiệc lớn. Trong khi đó, tôi làm gì?
Ba mẹ vợ đối với chàng rể là tôi rất long trọng theo kiểu dâu con rể khách. Tôi vừa về đến ngõ là cả ông bà ra đón, hỏi han đi đường có mệt không, dù ông bà biết rõ từ nhà tôi về đây có bốn mươi lăm cây số, đường thoáng đãng. Sau đó, bà nước nôi hệt như khách ở xa mới về. Ông thì dẫn đi khắp vườn ngó nghiêng, rồi mời vào nhà. Ba vợ và con rể cứ thế uống trà, chơi cờ. Rất nhiều lần, tôi nói ba có gì làm để con làm cho, hàng rào lung lay hay bóng điện hỏng cứ bảo con, con giỏi mấy thứ này lắm. Ông nạt, "mấy thứ đó có người lo hết, con về đây là quý lắm rồi, không cần làm gì hết"!
Ảnh minh hoạ
Tôi xuống bếp phụ vợ vặt lông gà, vịt thì bị mẹ vợ đuổi lên. Vợ cũng xúm vào đuổi vì nếu không sẽ bị mẹ mắng "sao để chồng làm mấy thứ này?". Tôi nói tôi cũng dân quê, làm gà, vịt là chuyện nhỏ nhưng ba mẹ vợ cứ không là không. Ông bà chiều chuộng tôi còn hơn khách quý, tôi ưa gì, ghét gì ông bà biết hết. Lần nào về cũng bắt gà, vịt làm thịt, không thì mua bên ngoài những món ngon. Mấy lần, tôi bảo vợ ghé chợ mua gì đó, đỡ cho ông bà thì về bị mắng "anh chị tưởng chúng tôi không có gì ăn à".
Nhiều bố mẹ vợ có ý nghĩ mình yêu quý rể, thì rể mới yêu thương con gái mình nên rất gượng nhẹ với con rể, đối xử rất khách sáo. Rất nhiều lần, tôi khẳng định rất yêu quý vợ con và ba mẹ nên mới thường xuyên đưa vợ con về nhà chơi, thăm ông bà. Chuyện ăn uống không cần coi trọng quá, tôi muốn vợ được nghỉ ngơi bên gia đình. Tôi không muốn vợ chúi nhủi dưới bếp nấu nướng mướt mồ hôi. Nhưng coi bộ không ăn thua.
Với ông bà, cứ quý là phải mâm cao cỗ đầy, bữa nào cũng thịt cá; lúc đi quà nhét theo đầy xe. Chúng tôi về mà có ai sang mời ba mẹ đi đâu hay ăn cơm, ba mẹ đều từ chối, mặc vợ chồng tôi nói hết lời, hứa tuần sau lại về. Ba nói nhà có khách mà đi chơi là không được. Vợ tôi cũng hết cách, còn nói hễ vợ nói chuyện là ba mẹ mắng "chị vụng về lại thô kệch trong khi chồng cao ráo đẹp trai, ba mẹ làm thế cũng vì chị và hai đứa nhỏ chứ vì ai". Tôi dở khóc dở mếu vì ba mẹ vợ có ý nghĩ phụ con gái giữ chồng.
Tôi phải áp dụng chiêu không về nữa, kệ ông bà trông ngóng. Gần hai tháng trôi qua, ông bà bắt đầu sốt ruột, gọi điện hỏi thăm. Vợ tôi mới nói "chồng con ngại về nhà mình, cứ bị ba mẹ mâm cao cỗ đầy tiếp đón. Sao ba mẹ không coi anh là con mà cứ coi là khách làm anh căng thẳng, lo lắng". Không biết ông bà nói gì mà vợ tủm tỉm cười, nói tuần này mình về được rồi.
Nhờ tôi "làm dữ" ba mẹ vợ mới hiểu và thay đổi. Tôi đã có thể xuống bếp trổ tài cắt tiết, vặt lông gà hay làm món nem thính ba vợ tôi thích nhất. Khi thèm ăn khổ qua dồn cá thát lát, vợ chồng tôi thoải mái ghé chợ mua nguyên liệu về nấu nướng mà không bị càm ràm như trước. Tôi cảm nhận được sự nhẹ nhàng, gần gũi, không còn bị áp lực. Tôi đã có thể mặc quần lửng cùng con lội ao tát cá. Chiều chiều, cả nhà ra sông vùng vẫy. Lúc đi, ba mẹ vợ vẫn nhét thêm món này món nọ, như bịch rau củ, hũ mắm nêm, lọ chà bông ba mẹ làm để dành cho cháu. Đó là những thảo thơm mà ba mẹ nhắn gửi, dù không thốt lên bằng lời.
Thái Phan
Theo phunuonline.com.vn
Lời chúc Valentine cho bạn gái khiến các nàng ngây ngất Lời chúc Valentine cho bạn gái dưới đây sẽ khiến các chàng trai bớt đi bối rối trong việc lựa chọn lời hay ý đẹp để trao gửi tới người mình thương yêu. "Đàn ông yêu bằng mắt, phụ nữ yêu bằng tai" đó là mệnh đề chân lý xưa nay để nói lên việc phụ nữ ưa nghe những lời mật ngọt...