Em sẽ cố quên anh
Em sẽ phải quên anh, quên một người không còn thuộc về em nữa, không phải là của em nữa rồi…
Không biết đây là lần thứ mấy em viết những lá thư như thế này rồi anh nhỉ? Em cũng không nhớ nữa. Nhưng em sẽ cố mà anh, em sẽ cố làm được điều đó, em sẽ cố không làm phiền tới anh nữa. Dẫu biết rằng có những lúc em sẽ yếu mềm, những lúc không quan tâm đến lòng tự trọng của mình và điều gì khác, mà chỉ muốn được ở bên anh thôi.
Anh à! Em đã tự hứa với bản thân sẽ chỉ dành cho anh 1 ngày là ngày hôm qua nữa thôi, vậy mà em lại không làm được, em lại tiếp tục dành ngày hôm nay của em nữa cho anh. Ngày hôm nay em đã đọc, đọc rất nhiều những bài tâm sự, em thấy có nhiều nhiều có tâm trạng giống mình quá!
Từ ngày chúng mình chia tay, đã hơn 2 tháng rồi anh nhỉ? Em không biết trong thời gian đó anh nhớ em bao nhiêu lần nữa, nhưng em thì chưa ngày nào không nhớ đến anh. Có phải em ngu ngốc quá không anh? Em thấy mình nhu nhược quá, em chỉ biết níu kéo và cố yêu một người không thật lòng với em, một người không còn yêu em nữa.
Em đã nghĩ mình không yêu anh nữa sẽ tốt hơn, mình chia tay sẽ tốt cho em hơn, em nghĩ được như thế nhưng em lại không làm được. Để rồi 2 tháng qua em chỉ biết níu kéo anh, và sống trong sự chờ đợi trong vô vọng, em vẫn chờ đợi một ngày nào đó anh quay lại, một ngày anh nói anh không thể sống thiếu em được. Có phải em mộng mơ quá không anh?
Video đang HOT
Anh đến với em cũng thật bất ngờ anh nhỉ, em đã sợ không dám yêu anh mặc dù đã thích anh lắm rồi, vì em luôn sợ một ngày anh sẽ bỏ rơi em. Em cũng luôn nói với anh điều đó, anh còn nhớ không? Mỗi lần em lo sợ điều ấy, anh luôn nói với em những lời làm em tin tưởng, giúp em có động lực để tiếp tục yêu anh, tiếp tục tin vào anh. Cuối cùng sau 1 thời gian thử thách em đã nghĩ rằng trái tim của anh hoàn toàn thuộc về em rồi nhưng đúng là không ai nói được chữ “ngờ” phải không anh? Anh đến bên em rất nhẹ nhàng, không tán tỉnh mãnh liệt như những “vệ tinh” khác. Có lẽ vì cái vẻ lạnh lùng của anh làm em yêu anh nhiều như vậy và cũng chính cái vẻ lạnh lùng ấy làm em buồn, làm em mất anh.
Em không nhớ mình đã khóc nhiều đến mức nào nữa, em là đứa hay khóc mà, anh cũng biết đúng không. Từ cái ngày anh nói lời chia tay em, em sợ mỗi khi màn đêm buông xuống, em sợ lắm. Em sợ những lúc em không ngủ được, em chỉ nhớ đến những khi anh ở bên em, nhớ những lúc em được ngắm nhìn anh ngủ, và em còn sợ vì những giấc mơ hàng đêm, em mơ về anh, lúc nào em cũng mơ anh lại quay về với em, nhưng trong giấc mơ hay ngoài đời em đều luôn sợ hãi, sợ phải mất anh. Để rồi em cứ khóc khi mà đó chỉ là giấc mơ. Có phải em đã yêu anh đến mức mù quáng rồi không anh? Biết yêu và lấy anh em sẽ phải sống xa bố mẹ, sẽ phải chịu cảnh chờ chồng, vậy mà sao lúc này đây em vẫn muốn đ.ánh đổi, em vẫn muốn được đ.ánh đổi mọi thứ để được ở bên anh. Nhưng dường như em có đ.ánh đổi cũng không được nữa rồi phải không anh? Giờ anh đã hết yêu em rồi, anh không còn muốn lấy em làm vợ nữa, anh không muốn cùng em nghĩ về cuộc sống sau này của mình nữa. Mọi thứ anh hứa hẹn anh đều quên rồi, anh không làm được.
Em sẽ phải quên anh, quên một người không còn thuộc về em nữa… (Ảnh minh họa)
Em không biết vì sao em lại có những suy nghĩ như vậy nữa. Anh không phải là người đàn ông hoàn hảo, anh là một người đàn ông rất bình thường, em không yêu anh vì danh lợi, không vì bất cứ điều gì anh làm cho anh cả. Đơn giản em chỉ biết mình rất yêu anh thôi. Em có thể làm bất cứ việc gì vì anh, từ khi yêu anh em cố gắng nhiều hơn, em học hành chăm chỉ hơn, em chăm chút bản thân hơn, em phải suy nghĩ nhiều hơn, em luôn muốn vun đắp cho tình yêu này, em luôn muốn cố gắng để anh tự hào về em với bạn bè anh, em luôn muốn anh hãnh diện mỗi khi đi bên em, nhưng có lẽ em đã không làm được phải không anh?
Em thực sự đã rất đau đớn khi anh nói chia tay em, em đã luôn mong rằng đó chỉ là một giấc mơ, khi tỉnh giấc sẽ hết, anh cũng đã hứa sẽ không nói lời chia tay với em rồi, nhưng anh lại thất hứa nữa rồi, chắc sẽ chẳng còn lần nào để thất hứa nữa đâu anh nhỉ. Em đã không tin vào những gì mình nghe thấy rằng anh không yêu em nữa nên muốn chia tay, em đã cứ tự lừa dối mình rằng anh không yêu em là vì lí do khác, nhưng tránh mãi cũng không được phải không anh, em phải đối mặt với sự thật này, sự thật anh không phải là người đàn ông tốt. Dẫu biết là như thế nhưng em thực sự vẫn muốn được yêu người đàn ông không tốt đó, em chỉ muốn được quan tâm và chăm lo cho anh thôi, giờ đây em chỉ cần cho đi mà không cần nhận lấy. Em thực sự thấy ghét con người của em, con người nhu nhược yếu đuối.
Giờ đây, mọi thứ đã kết thúc hoàn toàn, những gì em cố gắng chỉ là vô nghĩa thôi phải không anh? Một người muốn giữ nhưng một người lại muốn phá vỡ nó thì sao có thể giữ được nữa hả anh? Em cũng đã mệt mỏi lắm rồi anh biết không. Em lúc nào cũng yếu đuối, lúc nào cũng dựa dẫm vào anh, những lúc có chuyện gì thì chỉ biết gọi vào khóc lóc, kêu than với anh thôi. Còn bây giờ thì em không biết phải khóc lóc và kêu than chuyện này với ai nữa, em sẽ cố quên hết những gì liên quan đến anh, em sẽ cố không lo lắng cho anh nữa, không quan tâm anh nữa. Em sẽ phải quên anh, quên một người không còn thuộc về em nữa, không phải là của em nữa rồi…
Em sẽ cố quên anh, nên anh hãy giúp em quên được anh anh nhé, mặc dù anh không lo cho em, anh sợ phiền phức khi em cứ nhắn tin hay mail cho anh, nhưng anh hãy cho em 1 thời gian nữa, 1 thời gian nữa để em quên được anh, anh nhé!
Giờ đây, em chỉ biết trông chờ vào duyên số nữa thôi, dù biết rằng hi vọng là không có nhưng em vẫn sẽ hi vọng. Em vẫn muốn được làm người con gái ngu ngốc nhất của anh!
Tạm biệt anh – Mối tình đầu của em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tha thứ hết cho anh
Anh à, thế là em xa anh gần 3 năm rồi. Có lẽ lúc này anh đã có một người khác và em chỉ là trong ký ức của anh. Nhưng em vẫn yêu anh dù không mong chờ một ngày anh trở lại.
Anh giận em lắm phải không bởi em đã chọn xa rời anh để đi theo những gì mà tình yêu của em dành cho anh mách bảo. Em phải làm như vậy thôi. Cũng như anh đã nói với em: "Hãy làm điều gì mình cho là đúng, là điều mình cần phải làm lúc đó".
Em đã làm như vậy đấy. Em đã làm một điều mà chính em không thể tưởng tượng được mình có thể, em trở thành một người mẹ không chồng! Và anh biết điều đấy. Nhưng anh vẫn không đến bên em, để an ủi em, để chia xẻ với em những vui buồn của nỗi niềm làm cha, làm mẹ. Đơn giản anh đã giải thích với em, vì gia đình anh không đồng ý chúng ta đến với nhau. Em không trách anh vì có lẽ anh làm như thế là có lý do. Em tự hiểu rằng: anh không còn yêu em nữa. Tất cả những gì đã qua chỉ là chốc lát nơi anh.
Trong giây phút nào đó, xa xưa, anh đã không kìm lòng được mà nói yêu em. Ai cũng có giây phút yếu lòng. Và em tha thứ cho anh. Em muốn chúng ta là những người bạn tốt như ngày nào. Anh à, hãy sống vui vẻ nhé. Thật lòng em mong anh có được người bạn đời như anh và gia đình anh mong muốn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Để anh yêu em hơn… Để chàng yêu hơn..., chị em đừng vấp phải những thói quen rất không hay ho như thế này nhé. Vờ ngây thơ "Anh là người đàn ông đầu tiên khiến em rung động". "Trước khi anh đến, em chẳng có khái niệm về đàn ông.".... Những lời "trong sáng" đó chắc chắn không làm anh yêu em hơn và cũng chẳng khiến...