Em phải bắt đầu quên anh từ đâu
Anh! Đã bao lần rồi câu hỏi đó vẫn ngân lên trong em dù em đã xa anh .Em vẫn tự hỏi mãi tại sa em lại yêu anh. Tại sao anh nhỉ? Bởi vì anh quan tâm đến em. Thật đơn giản phải không anh?
Dù cho đơn giản là những điều rất nhỏ chỉ rất nhỏ thôi nhưng đối với em những điều đó thật tuyệt, thế mà bây giờ nó chỉ là kỷ niệm. Anh đã đến vì anh thương em và anh cũng ra đi vì lý do đó phải không anh
Anh đã thay đổi, anh không còn là anh nữa, không còn thương em dù chỉ là những điều nhỏ bé như ngày xưa. Có lẽ chẳng bao giờ anh hiểu được đâu đúng không anh? Và em đã rất sợ cảm giác cô đơn khi vắng anh.
Những ngày đã trôi qua em vẫn cô đơn, một mình em với niềm mong đợi “anh sẽ trở về”, chỉ đơn giản là thế thôi anh à! Em chỉ cần anh bên em là được rồi nhưng vẫn chỉ có em và nỗi buồn. Những lúc đó em luôn chôn nỗi nhớ vào trái tim. Em đâu có dám trách anh, em chỉ biết khóc. Mà em cũng chẳng nhớ là mình đã bao lần gục ngã dựa vào vai đứa bạn thân mà khóc nức lên.
Anh à, em không đủ dũng cảm để xa anh, xa cái tình yêu ngốc nghếch đó, vì vẫn biết khi yêu sẽ đau khổ nhưng làm sao đây hả anh? Khi trái tim em chỉ có mình anh là chủ? Em muốn khóc, muốn chạy trốn nhưng sao em không thể? Dù đã bao lần con tim em chạy trốn, chạy khỏi anh, đã bao lần rồi anh nhỉ? Nỗi nhớ lại đến nó làm em bối rối và bất lực khi thấy anh.
Khổ sở trong nỗi nhớ khi em biết đến tình yêu của anh, mối tình đầu dại dột quá phải không anh? Nhưng trong trái tim em, suy nghĩ của em đó vẫn mãi là mối tình đẹp nhất. Nhưng dù sao em vẫn mãi cảm ơn anh, cảm ơn tình yêu của anh đã dành cho em dù anh sẽ mãi không thuộc về em.
Anh này! Anh có biết không đôi khi trong suy nghĩ của em lại thốt nên rằng: “Mày điên à. Người ta bỏ mày rồi, những lời nói của người ta đâu còn như ngày xưa mà mày lại nghĩ sẽ có một ngày người ta quay trở về”.
Video đang HOT
Có phải em suy nghĩ ngốc nghếch quá không anh? Em sẽ không bao giờ trách anh cho dù anh mãi mãi không thuộc về em. Em sẽ ra đi và em luôn chúc cho anh được hạnh phúc bên người anh yêu. Em sẽ mang theo những gì còn sót lại khi mình yêu nhau.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bọn em quan hệ và bị bố bắt được?
- Bố bắt được em và anh ấy quan hệ với nhau nên không cho em đi học CĐ cùng anh ấy nữa. Em phải làm sao đây?
Em hôm nay có chuyện này rất khó nói muốn hỏi chị.
Em và bạn trai đã quan hệ với nhau và bố phát hiện ra chuyện này. Giờ bố bắt em nghỉ học (cả em và anh đều đang học CĐ, chúng em còn 1 năm nữa là ra truờng). Anh đã xin bố để chịu trách nhiệm với em và thú nhận thuơng em thật lòng không muốn em phải khổ. Mẹ em đang về quê chưa biết chuyện này, khi mẹ em biết không biết mẹ sẽ sốc thế nào vì mẹ rất tin tuởng em và anh ấy.
Giờ em không biết phải làm thế nào để bố cho em đi học lại, anh ấy bảo nếu bố vẫn bắt em nghỉ học thì sẽ nói ba mẹ anh qua gặp và thưa chuyện để bố hiểu. Anh còn hứa sẽ không để em phải bỏ cả tuơng lai vì anh như thế. Liệu em có thể tin vào tình yêu anh ấy dành cho em không chị?
Tình yêu của chúng em đến bất ngờ với cả hai, 2 năm nay chúng em là bạn bè rất thân thiết, chúng em đã tâm sự mọi buồn vui từ chuyện xấu nhất đến chuyện tốt đẹp nhất và chưa bao giờ nghĩ là sẽ yêu nhau. Song tất cả thay đổi khi anh lên nhà em chơi, tiếp xúc hàng ngày làm anh không kiềm chế tình cảm của mình. Anh bảo sợ yêu em vì sợ làm em khổ không mang hạnh phúc đến cho em, nhưng giờ thì mọi chuyện đi quá giới hạn rồi, em không biết phải làm sao nữa.
Em thạt sự thương anh ấy nhưng lại không dám chắc anh thuơng em thật lòng hay vì đã "vượt rào" mà thuơng hại em thôi. Em đã nói chuyện thẳng thắn với anh ấy là em không muốn anh ấy thuơng hại em, càng không muốn lấy sai lầm đó ra để ràng buộc cả 2. Anh bảo là thuơng em thật lòng, với những nguòi con gái khác thì là lời đùa vui nhưng với em anh ấy bảo là thật lòng yêu em và muốn chăm sóc lo lắng cho em.
Vì cả 2 chưa học xong lại chưa thực hiện xong sự nghiệp của mình nên em ko muốn ràng buộc gì nhau cả. Giờ thật sự em không biết pjhải làm thế nào khiến bố mẹ tha thứ cho em đi học lại để em có cơ hội sửa chữa 1 phần nào đó sai lầm của mình? Có phải khi con gái đánh mất trinh là không còn gì để tôn trọng và đánh mất cả tuơng lai của mình không? Có phải em không thể làm lại, có thể sống tốt hơn để người khác tôn trọng em bởi những gì em sẽ làm ở hiên tại và tương lai, họ sẽ đánh giá em là đứa con gái hư hỏng qua sai lầm của em ở quá khứ hả chị?
Chúng em đã quan hệ với nhau (Ảnh minh họa)
Có phải em không đáng đựơc nhận sự tha thứ và tôn trọng của bố mẹ nữa không? Tương lai của em thật sự đã bị mất vì sai lầm này của em phải không chị? Em phải làm gì để ba mẹ tin rằng em vẫn học hành tử tế trong 2 năm qua, tin rằng 1 tháng qua em xuống Sài Gòn học vi tính chuyên ngành chứ không phải thuê phòng trọ ở cùng anh như bố nghĩ?
Em sợ phải nhìn guơng mặt mẹ tràn đầy nuớc mắt do nỗi đau mà đứa con gái bà luôn tin tưởng gây ra. Em sợ sẽ phải nghỉ học, ngành mà em đang theo đuổi là ước mơ của cả em và anh, vì thế em ko muốn từ bỏ tất cả sự cố gắng của em trong 2 năm qua, càng không muốn sự nghiệp sau này của 2 đứa phải dừng lại ở sai lầm này. Xin chị hãy cho em lời khuyên. (Em gái).
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của em chị có thể biết sơ qua về con người, cuộc sống và tính cách em: Em là một cô gái trẻ, đang là sinh viên một trường cao đẳng, em khá ngốc nghếch và ngây thơ trong cuộc sống nhưng lại quá bản năng trong tình yêu.
Đang là sinh viên, lý ra em nên có một cuộc sống vui vẻ, trong sáng với các bạn, thế nhưng em lại vướng vào một cuộc tình với người bạn để rồi bị bố bắt gặp và cấm không cho đi học cùng anh ta nữa. Đó là một điều khá đáng tiếc cho em.
Bọn em đang là sinh viên CĐ (Ảnh minh họa)
Nhưng cái đáng trách hơn, đó là sự quá bản năng trong tình yêu của em. Chị không biết em đã chuyển từ tình bạn sang tình yêu được bao lâu mà lại có thể thản nhiên quan hệ, mà lại quan hệ một cách thoải mái, tự nhiên (có lẽ là ở nhà) để cho bố em bắt gặp. Em quan hệ xong mà cũng không có một chút kiến thức nào về tình dục, khiến em phải hỏi những câu rất ngô nghê và ngốc nghếch như vậy. Có lẽ, trước tiên em nên xem lại mình, nhìn nhận lại bản thân và trau dồi thêm những kiến thức về cuộc sống, tâm sinh lý lứa tuổi.
Dù sao thì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, do đó, giờ em có khóc lóc, tiếc nuối hay thương mẹ, sợ ba thì cũng không để làm gì. Em chỉ có thể tìm cách giải quyết để cho sự việc bớt tồi tệ hơn mà thôi. Em quan hệ nhưng chưa có thai nên có lẽ mức độ rủi ro sẽ bớt nặng nề hơn. Trước tiên hãy dũng cảm xin lỗi bố mẹ vì hành động mà mình gây ra, xin lỗi một cách chân thành và thẳng thắn sẽ khiến cho bố mẹ em hiểu và thông cảm với em. Trong trường hợp bố em vẫn nhất định bắt em nghỉ học thì có thể yêu cầu bạn trai em đến xin lỗi và hứa sẽ không tái phạm nữa. Nếu có thể, hãy nghe lời anh ấy, đưa cả bố mẹ anh ấy sang xin lỗi thì anh ấy sẽ lấy đây là một bài học kinh nghiệm để không bao giờ tái phạm.
Rất may là bạn trai em chưa phải là một gã Sở Khanh nên anh ấy vẫn còn có trách nhiệm và dám đứng ra nhận những gì mình làm, nhưng em không nên dựa vào đó mà lại tiếp tục nghe lời anh ta và mềm lòng. Hãy quyết tâm đây là lần cuối cùng quan hệ của hai người bởi nếu chuyện đó xảy ra lần nữa, em sẽ mất đi lòng tin của bố mẹ và những người thân. Ngoài ra, nếu muốn quan hệ, em phải trang bị cho mình những kiến thức về tình dục, về cách tránh thai để không gặp trường hợp xấu nhất là mang thai ngoài ý muốn, làm ảnh hưởng đến cuộc sống và việc học tập của em.
Về việc em hỏi, nếu không còn trinh thì có bị xã hội coi thường không? Chị có thể trả lời cho em là: Không. Giá trị của một cô gái không nằm ở màng trinh mà là ở cách sống, cư xử và tình yêu mà cô ta dành cho người đàn ông đó. Dù có là người đến sau của em, phát hiện em không còn trinh nhưng lại tốt bụng, thông minh, có chí tiến thủ, biết yêu thương và chia sẻ thì người đàn ông vẫn chấp nhận và thậm chí còn tôn trọng em hơn những cô gái còn trinh mà thiếu kĩ năng sống, thiếu cách cư xử hay sự chung thủy, yêu thương bạn đời. Do đó, hãy chịu khó học tập, trau dồi kĩ năng sống và biết cách hướng thiện thì em sẽ tìm thấy hạnh phúc.
Chúc em may mắn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trái tim vẫn luôn rung động H. à, là tớ đây, không biết liệu có một ngày nào đó cậu đọc được những dòng chữ này của tớ không nhỉ? Đã mấy tháng trôi qua rồi mà bọn mình vẫn không gặp nhau, mình chẳng nhớ nó là bao nhiêu ngày mà chỉ cảm thấy từ lâu, rất lâu mình đã không gặp cậu. Thời gian cứ thế trôi,...