“Em muốn xin một đứa con, để cuộc sống thêm ý nghĩa”
Tôi đã khuyên cô ấy rất nhiều nhưng cô ấy vẫn chỉ một suy nghĩ có một đứa con với tôi. Cô ấy không yêu cầu tôi phải có trách nhiệm với cả hai mẹ con. Cô ấy sẽ lo liệu tất cả mọi thứ và sẽ không để ai biết đó là con tôi.
Tôi là một người đàn ông 32 tuổi, đã có gia đình riêng. Sau 4 năm lập gia đình, hiện nay tôi có một con gái vừa tròn ba tuổi. Cháu rất ngoan. Cuộc sống của vợ chồng tôi êm đềm, hạnh phúc.
Trong cuộc sống tôi luôn quan tâm đếm gia đình và hết lòng chăm sóc vợ và con. Cả hai vợ chồng tôi đều là viên chức nhà nước nên không giàu có gì.
Một ngày của 2 năm về trước, tôi bỗng nhận được tin một người bạn gái thủa còn thơ ở quê cũ. Bạn bè của tôi nói rằng cô bạn ấy không hạnh phúc bên chồng, gia đình ly tan.
Tôi rất thương cảm cho cô bạn ấy. Cho đến khi tôi và cô ấy vô tình gặp lại nhau. Gặp lại tôi, cô ấy như gặp được một chiếc phao cứu sinh. Cô ấy trút hết nỗi lòng của mình cho tôi – một gã bạn thanh mai trúc mã, sau 17 năm mới gặp lại.
Đó là vào một đêm mưa. Cô ấy đi làm về muộn. Chồng cô ấy đi nhậu về ngồi trên chiếc ghế giữa nhà mà ngủ. Mẹ chồng lại không ở nhà trông cháu mà bỏ đi. Vậy là bụng đói, không có mẹ ở nhà, trời lại mưa to, cháu bé 3 tuổi đã lò dò đi tìm mẹ.
Mãi đến 20h30 tối hôm ấy, khi cô ấy về đến nhà thì vẫn thấy chồng mình ngồi đó ngủ. Con gái thì chẳng thấy đâu. Linh cảm của người mẹ hối thúc cô ấy đi tìm con. Khi cầm cái đèn pin đi ra đến đầu ngõ, bất chợt cô ấy nhìn thấy con gái mình úp mặt nằm dưới con mương trước nhà. Đứa con gái của cô ấy không còn nữa. Cô ấy đã chết lặng đi và bồng con mình vào nhà.
Ba tiếng đồng hồ trôi qua, cô ấy chỉ đứng lặng người giữa nhà, tay ôm con gái. Mãi đến khi những người hàng xóm đi ngoài đường nhìn vào thấy lạ vì chỉ thấy một người mẹ ẵm con cứ đứng hoài một chỗ, không nói, không rằng, cũng chẳng di chuyển lấy một bước chân. Mọi người tò mò bước vào nhà mới biết: thì ra…
Video đang HOT
Chồng của cô ấy thì vẫn mê mệt ngủ. Cả nhà bên nội không ai biết đứa bé ấy đã ra đi trong sự vô tâm của mình.
Lo ma chay xong cho con gái, cô ấy đã chia tay với người chồng vũ phu và vô trách nhiệm. Cô ấy đã không còn được nghe tiếng gọi mẹ nữa. Sự cô đơn trống trải trong cuộc sống đã khiến cô ấy rất nhớ con gái và rất đau khổ. Cô ấy thường ngồi một mình bên di ảnh của con gái mình, trong lòng trống hoắc trống huơ không biết đói, biết khát là gì.
Hiện nay tôi đang trong tình trạng “Bỏ thì thương, vương thì tội”. Tôi đang trong bế tắc,không hiểu nên làm gì để vẹn cả đôi đường vì trong hoàn cảnh đó tôi cũng rất thương cô ấy.
Hai năm trôi qua, cuộc sống của cô ấy cứ kéo dài như thế. Cho tới ngày cô ấy gặp lại tôi. Tôi và cô ấy đã tâm sự với nhau rất nhiều. Tôi cũng đã tâm sự cho cô ấy nghe về cuộc sống của mình cực khổ thế nào và tôi đã vươn lên ra sao…
Ngày tháng trôi qua, tôi luôn đem tất cả tấm lòng của một người bạn, chia sẻ nhiều nỗi buồn trong cuộc sống của cô ấy. Dần dần cô cũng lấy lại được thăng bằng trong cuộc sống.
Một năm sau, cô ấy thổ lộ với tôi rằng: “Em muốn xin anh một đứa con, để cuộc sống của em có ý nghĩa. Em sẽ sống vậy và nuôi nấng đứa con của chúng ta”.
Tôi đã rất nhiều lần khuyên cô ấy nên chấp nhận lời cầu hôn của một thanh niên chưa vợ. Người thanh niên này kém cô ấy một tuổi và kinh doanh bất động sản. Hoàn cảnh của cô ấy như thế nào thì cả gia đình cậu ấy đều hiểu và rất thông cảm với cô ấy.
Nhưng cô ấy vẫn một suy nghĩ có con với tôi – người cô ấy yêu và sẽ hạnh phúc bên một sinh linh bé nhỏ của mình. Cô ấy cũng không yêu cầu tôi phải có trách nhiệm với cả hai mẹ con. Cô ấy sẽ lo liệu tất cả mọi thứ và cũng sẽ không để ai biết đó là con của tôi. Cô ấy cũng sẽ không bao giờ làm điều gì ảnh hưởng đến cuộc sống và hạnh phúc của gia đình tôi.
Theo tôi được biết cô ấy đã chuẩn bị tất cả cho quyết định này. Từ tiền gửi ngân hàng, nhà cửa… Cũng vì việc này mà 1 tháng rồi tôi không gặp cô ấy nhưng ngày nào tôi cũng liên lạc qua điện thoại.
Thú thật, đã có những lúc trong tôi bị lay động vì cô ấy. Nhưng hình ảnh đứa con gái ngây thơ, bé nhỏ của tôi đang sống trong tình thương yêu của cả cha mẹ. Và cũng nghĩ tới người vợ hết lòng yêu chồng nên tôi đã không dám thực hiện theo yêu cầu của cô ấy.
Hiện nay tôi đang trong tình trạng “Bỏ thì thương, vương thì tội”. Tôi đang trong bế tắc, không hiểu nên làm gì để vẹn cả đôi đường vì trong hoàn cảnh đó tôi cũng rất thương cô ấy.
Xin hãy giúp tôi, giúp cô ấy có một quyết định đúng đắn nhất.
Theo VNE
"Xin anh cho em yêu người ấy"
Thắp nén nhang trước bàn thờ người chồng xấu số, Lan nghẹn ngào xin phép vong linh chồng cho cô được mở tấm lòng với người đàn ông đến sau.
Người đàn ông đó tên Lâm, anh là đồng nghiệp của Lan. Cuộc hôn nhân của anh không hạnh phúc vì vậy, một năm trước anh và vợ đã giải thoát cho nhau. Khi biết Lan, anh đã đem lòng cảm mến và yêu thương cô. Nhưng Lan luôn lẩn tránh.
Đã 5 năm rồi kể từ ngày chồng Lan vĩnh viễn rời xa cô sau tai nạn giao thông nghiệt ngã. Nỗi đau quá lớn khiến Lan sống trong câm lặng. Cô cảm thấy mình vỡ vụn khi hạnh phúc của cuộc sống lứa đôi vừa mới bắt đầu. Từ ngày chồng mất, cô không để tâm đến ai. Hình ảnh người chồng thân thương cứ bám chặt lấy tâm trí cô. Cũng có nhiều người đàn ông đặt vấn đề. Tất nhiên trong đó có những gã buông lời ong bướm, nhưng cũng có người chân tình thực sự. Và Lâm là một trong số những người chân tình đó.
Có đôi lúc trái tim Lan rung động bởi sự quan tâm và lòng nhiệt tình mà Lâm dành cho cô. Nhưng mỗi lần như thế, cô lại thấy mình là người đàn bà tội lỗi. Mẹ chồng luôn nói: "Chồng mất mà thủ tiết chờ chồng mới là đàn bà chính chuyên, chứ chưa gì đã tếch đi lấy chồng thì đích thị là cái loại lăng loàn, không đáng làm vợ".
Ở cái thời đại tân tiến này, người đàn bà đâu phải bị gò bó trong những tục lệ hà khắc để rồi tuổi xuân trôi qua một cách phí hoài. Có lẽ, nguyên nhân chính để Lan không thể yêu thương ai được là vì tình yêu mà cô dành cho chồng còn quá lớn. Cô cảm thấy có lỗi với chồng, với tình yêu thiêng liêng mà họ đã có với nhau. Lan nghĩ anh thiệt phận, về bên kia thế giới, nếu biết cô yêu ai, có lẽ anh sẽ tủi nhiều lắm.
Lan cứ sống như thế, trong sự ảo tưởng của một linh hồn mang hạnh phúc cho mình. Nhưng cô không giấu nổi cảm xúc và những khao khát. Cô thèm có một bờ vai để tựa vào khi mệt mỏi, một người hôn lên trán khi cô yếu mềm, một người cầm tay cô, một người nhìn cô ngủ, một người để cô có thể bận rộn sau lúc tan tầm, muốn lao nhanh về nhà chuẩn bị bữa tối...
Chiều nay, cô ngồi lặng đi trong phòng, không hiểu sao thấy nhớ Lâm vô cùng. Tiếng chuông cửa vang lên, cô gạt nước mắt ra mở cửa. Lâm đến, với một túi đồ lỉnh kỉnh.
Lâm bước vào nhà, tiến thẳng tới bàn thờ chồng Lan. Anh đặt lên đó ít hoa quả, đồ cúng và thắp một nén hương:
- Tôi xin thắp cho anh nén nhang để được thưa chuyện cùng anh. Tôi biết tình yêu của anh và Lan sâu đậm. Nếu không sâu đậm thì làm sao 5 năm từ ngày anh mất cô ấy vẫn nặng lòng với anh đến vậy. Tôi thực lòng yêu thương và muốn mang lại hạnh phúc cho Lan. Có lẽ anh không hề muốn nhìn thấy Lan sống trong cảnh cô độc như vậy. Tôi hứa, tôi sẽ chăm sóc cô ấy thật chu đáo. Xin anh hãy cho phép tôi được đến bên cô ấy.
Nói xong, anh nắm chặt lấy tay Lan khi cô còn đang ngây người vì xúc động. Cô gục vào vai anh mà khóc. Lan khẽ ngước mắt lên nhìn, gương mặt phúc hậu với đôi mắt yêu thương của chồng dường như đang mỉm cười. Cô tin, ở nơi suối vàng, anh sẽ phù hộ cho cô được hạnh phúc.
Theo VNE
Dại... trai? Anh là một vũ sư góa vợ sống cùng hai cô con gái nhỏ. Công việc cho anh cơ hội tiếp xúc với nhiều phụ nữ thuộc những thành phần khác nhau. Đa phần, khi đã đến câu lạc bộ tập tành bộ môn này, họ đều ít nhiều mong muốn có cơ hội giao tiếp và tìm kiếm thêm bạn bè. Ở...