Em họ bên vợ làm việc kiểu ‘ăn cây táo rào cây sung’
Tôi có người em trai họ h àng xa bên vợ, làm nhân viên kế toán. Việc em làm rất nhàn và đơn giản (90% thời gian ở cơ quan là em làm việc riêng, tôi không tiện kể chi tiết).
Em hay đe nẹt nhân viên ngang cấp, đặc biệt là mượn bình phong người khác đe dọa mọi người. Lãnh đạo cơ quan cũng biết và đã lên kế hoạch loại bỏ em. Tôi muốn giúp em rất nhiều, nhưng dù nói kiểu gì em cũng không thay đổi, ngày càng phá đám và ương ngạnh hơn, kiểu ăn cây táo rào cây sung. Đồng nghiệp cơ quan ngày càng xa lánh và coi thường em hơn.
Tôi 40 tuổi, quê Hải Phòng, làm việc ở doanh nghiệp cổ phần tại TP HCM, tiền thân của doanh nghiệp hiện tại là công ty vốn nhà nước 51%. Trong mối quan hệ gia đình, tôi là anh họ; trong công việc, tôi là cấp trên của em; rất khó xử lý nên để lãnh đạo quyết định loại em hay vẫn giữ em lại. Giữ lại thì em luôn làm tôi thất vọng trong công việc, loại bỏ thì em thất nghiệp, nói dễ hiểu là việc em đang làm ở cơ quan có liên quan huyết mạch đến việc riêng của em 100%. Xin quý độc giả tư vấn giúp, nên xử lý tình huống này như thế nào cho phù hợp.
Đến nhà sếp chơi, tôi đứng tim khi chạm mặt vợ anh
Tôi cố gắng giữ bình tĩnh trong giây phút đó. Nhưng những suy nghĩ vẫn quẩn quanh trong đầu tôi, rốt cuộc đứa bé kia là ai?
Video đang HOT
Chào mọi người, tôi là Nhật Anh, năm nay 30 tuổi. Những bạn cùng tuổi tôi đã lập gia đình, có vợ con và ổn định cuộc sống. Nhưng sang đến năm nay, tôi vẫn một mình, chưa có người yêu, công việc cũng rất tạm bợ.
Thật ra trước đây tôi đã từng trải qua một vài mối tình. Người con gái nào cũng để lại trong tôi nhiều ấn tượng. Chỉ là 7 năm nay, tôi vẫn luôn giữ hình bóng của mối tình đầu. Em khiến tôi cảm thấy day dứt, nhớ nhung và tội lỗi.
Chúng tôi yêu nhau từ khi còn học đại học. Tất nhiên khi đến với nhau, tôi và em đã có những tiến triển tình cảm như bao cặp đôi khác. Nhưng sự cố đã xảy ra, em có thai và điều đó nằm ngoài kế hoạch của chúng tôi.
Là sinh viên năm cuối, chưa có công việc, tất cả mọi thứ đều phụ thuộc vào tiền trợ cấp của bố mẹ, tôi đã chọn một cách hèn nhát đó là thuyết phục em phá thai. Chúng tôi đã cãi nhau rất nhiều, em không chấp nhận lời đề nghị ấy. Và sau đó cũng chính em là người nói lời chia tay.
Khi đi làm và có được mức thu nhập khá, tôi đã nhiều lần tìm người yêu cũ với hy vọng có trách nhiệm với con nếu năm ấy em giữ lại đứa bé. Nhưng người bạn nào cũng nói em đã không còn liên lạc với ai nữa.
Thời gian sau, tôi cố gắng quên em bằng cách quen những cô gái khác. Nhưng nói thật không một ai mang lại cho tôi cảm giác hạnh phúc như mối tình đầu ấy.
Cuối năm vừa rồi, tôi vào Nam lập nghiệp. Ở môi trường mới, tôi may mắn được tiếp xúc với những người đồng nghiệp khá hòa đồng. Đặc biệt sếp của tôi rất tâm lý và tốt với nhân viên. Hôm vừa rồi anh mời tôi về nhà ăn cơm vì thấy tôi suốt ngày ăn quán và không ở gần người thân.
Tôi vui vẻ nhận lời, ngờ đâu khi đến nhà sếp, lúc vợ anh bước ra chào cũng là lúc tôi nhói tim. Đó là người yêu cũ của tôi.
Chưa hết, một lúc sau thì con trai anh chạy ra. Thằng bé khoảng 6, 7 tuổi. Có điều khi nhìn thằng bé, tôi có cảm giác quen thuộc một cách kỳ lạ.
Nhân lúc sếp đi vệ sinh, tôi rướn người sang chỗ vợ anh định hỏi về đứa bé. Nào ngờ em đoán được ý và chặn họng: "Đừng tưởng bở, nó không liên quan gì đến anh".
Mặc dù nói vậy nhưng tôi vẫn rất lấn cấn trong lòng. Chỉ sợ bây giờ em đang hạnh phúc, tôi cố tình tìm đến sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống riêng. Nhưng nếu đó là con của tôi thì tôi cần được biết để có trách nhiệm với thằng bé. Mọi người có thể giúp tôi, cho tôi một lời khuyên lúc này được không?
Một bước đi sai mất vợ mất con Nhìn con gái đau khổ, trong lòng tôi không thể chịu đựng được. Đêm nào tôi cũng suy nghĩ tìm cách giải quyết, thương cho số phận của con gái mình nên không tài nào chợp mắt nổi. Ảnh minh họa. Trong lòng tôi lúc này ngập tràn cảm giác đau khổ và trống rỗng, thương con gái phải chịu nhiều ấm ức...