Em để lại một cuộc tình buồn tênh…
Tôi có thói quen lao vào nhà, bất luận em đang làm gì, tôi cũng ngay lập tức bế thốc em trở lại căn phòng ngủ… Nhưng đêm nay… em đi rồi!
So với bạn bè ở tuổi em, em sướng hơn, hay chí ít là tôi nghĩ em sướng. Trong khi đám bạn của vật lộn để kiếm tiền trụ ở thành phố này thì em có thể ung dung sống trong căn nhà mà tôi thuê cho em. Một căn hộ chung cư sang trọng, đầy đủ và tiện nghi. Một mình em ở đó, không ai làm phiền. Có thể với em, đó là một khoản chi trả khổng lồ, nhưng với tôi nó là khoản tiền nhỏ tôi không mấy để ý đã tiêu vào việc gì. Em cho đấy là sự ban ơn, còn tôi cho đấy là sự công bằng. Em mang tới cho tôi cái tôi cần, đổi lại, tôi phải đáp ứng cái em muốn. Vậy thôi! Cuộc đời công bằng, cuộc tình sòng phẳng!
Tôi bảo em chỉ cần ở nhà, chờ đợi tôi, không cần phải đi làm. Tôi muốn bất cứ lúc nào tôi đến, em cũng sẵn sàng và mỉm cười đón tôi. Nhưng em không chịu. Em nói tôi chỉ đến bên em mỗi tối, còn ban ngày em sẽ đi làm. Em muốn sự đợi chờ có giá hơn và cuộc đời không vô vị. Ừ thì tôi chịu, em nhiều lí lẽ, tuổi trẻ luôn có nhiệt huyết như vậy. Còn tôi, ở tuổi này, nếu có thể, tôi chỉ ước được ở lỳ trong nhà, áp đầu lên người em, nằm nghe một bản nhạc du dương, mặc kệ ngoài kia đấu đá, hơn thua. Tôi muốn lao về vùng bình yên, còn em muốn bước ra ngoài nơi tranh đấu.
Tôi quen em, hình như hơn 3 năm thì phải. Trong một quán ăn, em làm nhân viên ở đó, còn tôi là khách. Em có vẻ ngoài mong manh, mái tóc ngang vai và đôi bờ môi lúc nào cũng ướt. Ngay lần đầu nhìn thấy em tôi chỉ muốn cắn lên làn môi mọng đó. Vậy là tôi làm quen với em… Chừng hơn 3 tháng sau, em đồng ý dọn về căn hộ tôi thuê để chính thức trở thành người tình của tôi.
Gọi em là người tình có phần hơi khập khiễng. Tôi không biết gọi em là gì cho đúng nữa. Tôi chưa có vợ, chưa có người yêu nên không thể gọi em là người tình. Nhưng nếu gọi em là người yêu cũng không hẳn, tôi khao khát và đam mê em nhưng cho em một danh phận như thế e rằng chỉ làm tổn thương em thôi. Hôn nhân của tôi không phải do tôi quyết định, vì thế, thôi em cứ là người tình, một người tình đến trước người mà tôi gọi là vợ nhưng mãi mãi em không thể nào tiến xa hơn.
Đám bạn nói tôi dại khi có vài tháng đã chịu chi tiền cho em, thuê nhà, bao ăn ở… Họ nói tôi bị đào mỏ, bị lợi dụng, không khéo vớ phải ả chẳng ra gì… Tôi cười. Ai cho tôi ngu, tôi chịu. Bởi vì tôi không muốn giải thích. Với tôi, giải thích về tình yêu mà em dành cho tôi là một sự xúc phạm. Em nói như vậy. Em bảo cứ để họ hiểu điều họ muốn, còn cô ấy sống như cách mà cô ấy mong. Vì thế, tôi không muốn giải thích về cái đêm đầu tiên tôi biến em thành đàn bà. Em đã thực sự từ một cô gái thành đàn bà vì em yêu tôi. Thứ đó, không dùng bạc tiền mà hiểu được đâu.
Tôi đã từng hỏi vì sao em đồng ý về sống với tôi như gái bao, chấp nhận cảnh mỗi khi say mèm hay buồn chán, tôi lao đến bên em 1 đêm rồi lại mất hút cả tuần sau đó. Con người em mâu thuẫn. Tâm hồn em thanh tao nhưng cách mà em thể hiện cứ như thể em là loại gái sẵn sàng bán thân vì tiền. Chỉ có tôi biết là không phải thế. Em giải thích rằng: “Chỉ muốn ở bên người mình yêu thôi, thì không cần danh phận. Vì thế em không sợ bị đánh giá. Ở bên anh như người yêu cũng được, như người tình cũng chẳng sao”.
Em có thói quen đứng nấu ăn mỗi khi tôi tới, nhưng thường, tôi chẳng có cơ hội mà thưởng thức món đồ ăn em nấu. Lần nào đến cũng là khi tôi say mèm với những bữa tiệc, tôi lao tới ôm em, bế thốc em vào giường và rốt cục, đêm đó, chúng tôi nằm cuộn mình trong chăn ấm. Khi tôi kể cho em về áp lực cuộc sống, em xoe tròn mắt lắng nghe. Thi thoảng, em vỗ nhẹ vào người tôi ra điều động viên. Hành động đáng yêu đó của em làm tôi thấy buồn cười nhưng nó hữu ích vô cùng.
Ảnh minh họa
Em không bao giờ gặng hỏi tôi chuyện: “Rốt cục em là gì của anh”, em nói: “Là gì có quan trọng không? Cứ thấy yêu là đủ?”. Em không bao giờ hỏi: “Anh có định cưới em không?”, vì em nói: “Cưới không phải là cái đích cuối cùng của yêu. Đôi khi nhớ trọn đời mới là sự hoàn mĩ nhất của một cuộc tình”…. Thế nên yêu em tôi không nặng lòng. Cứ hồn nhiên, khi nào nhớ thì tôi đến, bận quá… thì em ở một mình.
Một buổi sáng mùa đông, tôi tỉnh dậy, thấy em ngồi chải tóc bên giường…
Video đang HOT
- “Sao hôm nay em dậy sớm thế? Em đi làm à?”
Em lắc đầu, đôi mắt em hơi ngấn lệ…
- “Không, em đi…”
Tôi vươn vai, cũng chỉ nghe loáng thoáng lời em nói:
- “Em đi đâu?”
- “Em đi sống cho mình, chứ bên anh sao được nữa”
Tôi khựng lại. Cuối cùng thì em cũng chọn cách ra đi… Người ngoài chắc ngạc nhiên lắm khi em lại tự nhiên bỏ cái “mỏ” tốt như tôi. Hẳn là một số sẽ đoán em tìm được người hơn tôi.
- “Có ai lo cho em chưa?”
Em im lặng!
Tôi biết mình hơi quá. Bởi vì lẽ ra, tôi nên hỏi vì sao em lại đi, vì sao em bỏ anh, chúng mình đang yêu nhau mà… Em biết là tôi không hứa hẹn cưới em, nhưng chí ít tôi cũng nên cố tỏ ra mình tiếc nuối, còn đây, dường như tôi đã dự liệu điều đó. Em tổn thương… Là tại tôi!
Tôi chẳng biết nói gì, lặng lẽ kéo em vào lòng:
- “Bất cứ khi nào em cần anh giúp đỡ, hãy gọi cho anh”
Thực ra, tôi muốn nói một điều gì đó có ý nghĩa hơn. Bao tháng qua, người ta nghĩ em lợi dụng tôi chứ thực chất chính tôi mới là người lợi dụng em. Tôi lợi dụng tình yêu của em để xoa dịu những tổn thương trong lòng mình. Lẽ ra, giờ tôi nên nói: Yêu em mới phải.
Là tại chị đánh mất chồng mình…
- “Đừng nói khi anh không thể làm gì hơn ngoài lời nói đó. Nó sẽ làm em khó quên hơn và khó sống cho mình. Cứ để em ra đi như thế…”
Tôi rút một khoản tiền trong ví ra, em nhìn tôi mỉm cười:
- “Em không biết anh đại gia tới mức nào, nhưng nếu anh định dùng tiền để mua tình yêu của em thì anh chưa đủ giàu như thế. Còn nếu anh định cưới em vì thương hại thì anh chưa đủ tốt để làm điều đó. Cứ để em đi, như khi em đến… Cuộc tình này, chúng mình không mất, mà được. Và vì chúng ta tự nguyện, nên chẳng ai nợ ai điều gì”.
Hôm đó, là lần cuối tôi gặp em!
Giờ thì tôi sống trong căn hộ từng thuê cho em. Trên chiếc giường từng bên em… tôi thấy trống trải và cô đơn. Tôi hiểu cảm giác đợi chờ mòn mỏi của em…
Có lẽ em nói đúng, “Cưới không phải là cái đích cuối cùng của yêu. Đôi khi nhớ trọn đời mới là sự hoàn mĩ nhất của một cuộc tình”. Phải tới chừng nào, mất bao lâu để tôi quên được em?
Theo Guu
5 sai lầm của phụ nữ khiến đàn ông muốn ngoại tình ngay lập tức
Nếu muốn chồng yêu thương bạn mãi và cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, bạn cần tuyệt đối tránh những điều sau.
Hay so sánh chồng với những người đàn ông khác
"Chồng bạn em thì thế này, sao anh...", "Anh xem bạn anh quan tâm đến vợ thế nào, còn anh thì...", "anh chẳng được như anh rể em gì cả"...là những câu nói so sánh mà không ít chị em phụ nữ hay nói với chồng. Họ cứ nghĩ rằng việc so sánh vô tình này sẽ giúp anh ấy tốt hơn, thế nhưng điều đó lại hoàn toàn ngược lại bởi lẽ đây là một trong những việc làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến hạnh phúc vợ chồng.
Có thể sau khi buột miệng nói ra những câu đó, phụ nữ chúng ta thường sẽ rất nhanh chóng quên đi, song đối với đàn ông nó lại có tác động rất mạnh. So sánh đàn ông với đồng nghiệp, bạn bè, thậm chí với chính các thành viên trong gia đình sẽ khiến anh ấy cảm thấy như mình đang bị hạ nhục, bị coi thường. Và đương nhiên, cánh mày râu sẽ không thích điều này.
Nếu chỉ một, hai lần thì anh ấy có thể bỏ qua cho bạn, nhưng cứ tiếp diễn việc đặt chồng lên bàn cân đong đếm thì sớm muộn gì anh ấy cũng có phản ứng tiêu cực và cảm thấy chán nản với cuộc hôn nhân này. Bởi thế, phụ nữ ơi, hãy biết khôn khéo hơn khi nói ra khuyết điểm của chồng nhé, dù anh ấy không hoàn hảo nhưng anh ấy vẫn là chồng bạn.
Xem chồng như một đứa trẻ và chỉ dạy đủ thứ
Bạn nghĩ rằng anh ấy vụng về, suy nghĩ thiếu chín chắn, không sâu sắc, không biết xử lý mọi việc chu toàn và cứ thế bạn chỉ dạy và làm thay cho anh ấy đủ thứ. Bạn lên kế hoạch cho tất cả công việc của chồng, bạn chỉ dạy anh ấy cách nói chuyện khi gặp bố mẹ, bạn bè của bạn, bạn hướng dẫn cho anh ấy phải làm theo ý bạn tất cả mọi việc,.... Không nên như thế bạn nhé, người đàn ông có lòng tự trọng rất cao, khi bạn làm như thế anh ấy sẽ nghĩ mình thật vô dụng, có cũng như không và dần dần sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tình cảm của hai vợ chồng bạn đấy nhé.
Nổi khùng vô cớ
Trong cuôc sông, không hiêm khi ban bưc minh va muôn nôi đoa, tuy nhiên, hay suy nghi ki trươc khi lam, bơi như vây, ban se trơ thanh môt cô nang đanh đa, ghê gơm trươc măt nam giơi. Không ai muôn co môt cô ngươi yêu như vây hêt, vi vây, hay trơ nên hiên lanh, nhe nhang va han chê nhưng lân nôi &'cơn điên' lên ban nhe! Hoc cach kiêm chê ban thân la cach tôt nhât đê không hay tưc giân.
Ngôc nghêch qua đang
Ban ngây thơ trong sang, điêu đo thât tôt, tuy nhiên se không hay môt chut nao nêu như ban qua ngôc nghêch va luc nao cung &'gia nai'. Điêu nay khiên nam giơi phat bưc. Co thê luc đâu, anh ây se thich tinh cach nay cua ban, thê nhưng nêu như lâu dai, ban vân mai mai &'ngô tau' như thê thi chang se không thê chiu đươc vi không ai muôn co môt cô vợ nhat nheo va chan như vây.
Hay lén xem trộm điện thoại của chồng
Nhiều phụ nữ có tính đa nghi và dường như không có lòng tin vào sự chung thủy của chồng. Vì thế, họ hay tìm mọi cách để lén kiểm tra điện thoại, quần áo của chồng xem có điều gì bất thường hay không. Tuy nhiên, việc làm vụng trộm này lại rất dễ khiến đàn ông phật ý, không hài lòng.
Bạn nên biết rằng một cuộc hôn nhân muốn bền vững thì trước tiên cần phải học hỏi cách tin tưởng và tôn trọng lẫn nhau. Đừng vin vào cớ vợ chồng thân thiết mà có thể tự tin xem trộm điện thoại hay máy tính của người kia. Hành động này không tốt một chút nào.
Nếu bạn đang nghi ngờ chồng mình đang có người khác, hãy từ từ phán đoán dựa trên sự thay đổi bất ngờ trong cách quan tâm của anh ấy hay cách chăm chút bản thân...Có rất nhiều cách giúp bạn nhận biết chồng mình có đang "tòm tem" hay không, vì thế bạn không cần phải áp dụng cách lén xem điện thoại nhé.
Theo Khỏe & đẹp
Rồi một ngày biển gọi tên anh Cậu mong rằng một ngày nào đó, biển sẽ gọi tên cậu, và rồi trái tim cậu lại được hòa cùng biển, cậu sẽ yêu và được yêu như bao giờ... *** Ảnh minh họa Chàng trai nhẹ nhàng đặt những nhành hồng tươi thắm lên bàn để tặng cho 40 tình yêu to bự của mình. Nụ cười hạnh phúc bỗng nở...