Em đây này, anh hãy dựa vào đi
Có một ngày em bỗng nhận ra, trong cuộc đời mỗi người bao giờ cũng trải qua một lần đau cùng khổ tận vì yêu. Thế nhưng anh à, chưa một lần em nhìn thấy người đàn ông nào rơi nước mắt lại không bị bảo là yếu đuối ủy mị, dẫu rằng yếu đuối vốn đâu phải là đặc quyền của riêng con gái.
Em biết, ai cũng có một góc khuất trong trái tim, và rằng những điều không thể thốt thành lời luôn luôn là thứ mà con người ta muốn nói nhất. Khi trái tim mình đã trở nên chật chội bởi những điều chưa bao giờ nói, em sẽ tìm cho mình góc hẹp, vùi đầu vòng tay của ai đó mà khóc một trận đã đời. Nỗi buồn không cần nói, nhưng chúng cần được sẻ chia, dù chỉ là trong im lặng. Vậy mà anh – người đàn ông lỡ khoác trên mình chiếc áo gai mạnh mẽ lại chưa một lần được sẻ chia, dẫu chỉ bằng một tiếc thở dài loang vào không khí.
Ảnh minh họa: Thu Trang
Anh à, em vẫn biết rằng, đàn ông có những lý lẽ của đàn ông để cái cảm xúc tự nhiên như khóc than cũng thành chuyện chẳng dễ dàng. Nhưng em cũng biết, nén giữ một nỗi buồn ở trong tim khó chịu biết bao nhiêu. Nên anh ơi, nếu anh không muốn em biết bàn tay mình đang run rẩy từng cơn vì buồn khổ, em sẽ không một lần chạm đến. Nếu anh không muốn em nghe tiếng khóc ngằn ngặt đến cạn kiệt lòng, em sẽ bịt tai lại. Và nếu, anh không muốn em nhìn thấy vẻ yếu đuối chưa từng trên khuôn mặt gió sương thì em sẽ nhắm mắt. Nhưng xin anh, hãy cứ yếu mềm khi có thể.
Anh biết đấy, đời người suy cho cùng cũng chỉ là vòng xoay của bốn chữ “hỉ nộ ái ố”. Chúng ta có thể cùng cười, vậy tại sao khi khổ đau buồn bã lại gồng mình chịu đựng? Chôn giấu nỗi buồn cũng giống như khi chúng ta bị rơi vào vũng lầy, càng tin rằng bản thân sẽ tự mình thoát ra được mà vùng vẫy, sẽ lại càng lún sâu. Nên người thương ơi, chỉ cần anh gọi tên thì chắc chắn em sẽ đưa bàn tay của mình ra mà nắm lấy tay anh, em sẽ ôm bờ vai anh rộng, luồn tay vào mái tóc phong ba, em sẽ lắng nghe người đàn ông mạnh mẽ của mình thở những tiếng chông chênh, và hẳn là lúc đó, anh chẳng cần mạnh mẽ.
Anh, em không phải là một người con gái kiên cường trong mọi hoàn cảnh, nhưng nếu anh nói cần em, em sẽ trở nên cứng rắn hơn bao giờ hết. Đừng chịu đựng nữa, nếu anh đang mệt mỏi, nếu anh đang cần một bàn tay và một người cùng anh chia sẻ, nếu anh muốn gục vào bờ vai ai mà khóc, thì có em này! Em ở ngay bên cạnh anh đây! Anh à, em không hứa anh sẽ hết buồn ngay, nhưng em hứa sẽ cùng anh đi hết cả những ngày âm u bất tận. Em không hứa sẽ làm cho anh vui trở lại thật nhanh, nhưng em hứa rằng khi anh mệt mỏi và cô đơn, thì chí ít, em sẽ làm cho nỗi cô đơn tan biến.
Video đang HOT
Em ở đây rồi, anh cứ dựa vào đi!
Lạc An
Theo laodongthudo.vn
Hỡi những bạn trẻ làm công ăn lương: Không hài lòng, nghỉ việc liền đi. Nhưng ngày nào còn đi làm thì phải làm thật tốt, đừng ỡm ờ chê bai!
Đừng tưởng chuyện mình làm tất cả chỉ vì công ty, chỉ vì lợi ích của họ. Quên đi! Thật ra, bạn đang sử dụng công ty như một chiếc xe, để xây dựng thương hiệu cá nhân cho mình đấy chứ.
Hồi còn đi làm thuê, tôi được cái phúc là sếp nào cũng giành về team của mình. Sếp marketing quốc tế giành. Sếp quản lý khu vực giành. Sếp phát triển thị trường thế giới cũng giành. Họ không tốt lành gì đâu, và tôi cũng chẳng giỏi giang gì.
Nhưng được cái, phong độ của tôi ổn định trong công việc. Trước giờ không nhận thì thôi, đã nhận thì không có mặt mũi nào làm chuyện nửa vời. Làm gì, lương ít lương cao gì, bằng lòng hay không gì, cũng làm thật tốt, tốt hết sức có thể, đến ngày cuối cùng, rồi đi. Tôn chỉ của tôi: "Walk tall", đã đi, thì lưng thật thắng, đầu ngẩng cao, không chùn bước.
Hôm trước, trong buổi chia sẻ với các bạn quản lý cấp trung của một chuỗi quốc tế, tôi nói thẳng: "Bạn chính là nhân vật bạn đang trình chiếu với thế giới".
Người xung quanh, đối tác, khách hàng..., chẳng ai rảnh mà đi tìm hiểu bạn đang có vấn đề gì với công ty, bạn bị ngược đãi kiểu gì, sếp bạn xấu xí ra sao. Mấy thứ đó, biện minh được cho cái sự không chuyên nghiệp của bạn à?
Người xung quanh, người ta chỉ nhìn vào cách bạn giao tiếp, làm việc, xử lý, quản trị, giải quyết vấn đề. Qua đó, người ta đánh giá năng lực bạn. Qua đó, người ta đánh giá thương hiệu cá nhân của bạn.
Đừng tưởng chuyện mình làm tất cả chỉ vì công ty, chỉ vì lợi ích của họ. Quên đi! Thật ra, bạn đang sử dụng công ty như một chiếc xe, để xây dựng thương hiệu cá nhân cho mình đấy chứ. Bạn nghĩ đi, bạn thái độ, bạn cau có, làm tào lao, làm cho hết giờ, dù "lý do lý trấu" là gì, dù sếp - người ta đối xử ra sao, thì cũng chỉ nói lên có một điều: bạn vô tâm và vô trách nhiệm.
Không hài lòng, nghỉ liền đi. Canh không ngọt, ra quyết định chia tay ngay lập tức.
Nhưng ngày nào còn đó, hãy thể hiện cho tốt thương hiệu cá nhân bằng phong độ làm việc của mình. Ngẩng cao đầu mà đi. Đừng tiểu nhân, đừng nhỏ nhặt. Được thế, cam đoan vũ trụ ngoài kia sẽ đền bù cho bạn gấp vạn lần, bằng đánh giá cao của người xung quanh, bằng những cơ hội, có khi ta còn chưa bao giờ nghĩ đến.
Sống thẳng, ắt trời cao ghi nhận.
Tận tâm, ắt đất rộng kể tên.
Ta đi, ngàn đôi mắt dõi theo.
Ta bước, vạn cơ hội luôn nhìn ngắm.
Giữ lưng cho thẳng, dù có bão bùng gió mưa trong ấy. Ngẩng cao đầu mà đi, dù đó là những bước cuối cùng của một cuộc chia ly. Cuộc đời thênh thang lắm. Thế giới mênh mông lắm. Hãy ngẩng cao đầu!
Xưa, tôi ngẩng cao đầu mà đi nên nhiều người thương mà nâng đỡ, dạy dỗ, yêu thương. Nay, tôi nhìn vào đó mà tìm cộng sự. Còn bạn, có đang ngẩng cao đầu mà tiếp bước không?
Theo guu.vn
Chạm Mỗi sáng đi bộ trong công viên, tôi thường đưa tay chạm vào hàng cây ven đường, lần lượt, từ gốc cây to đến thân cây mảnh khảnh, từ cổ thụ thân xù xì đến những cây non xanh mướt. "Chạm" chứ không phải "đụng", "sờ", "tựa". "Chạm" là tôi đặt cả lòng bàn tay mình áp vào thân cây, cảm nhận "làn...