Em đã mất đi đời con gái bởi một chuyện… không đâu
Em năm nay 21 tuổi. Cách đây một năm, sau những lần lên mạng, tình cờ quen biết với một người bạn trai khác giới.
ảnh minh họa
Ban đầu chỉ là những lời nói hỏi thăm xã giao, sau dần anh ấy hay hỏi đến chuyện tình cảm, như em đã có người yêu chưa? Hay tối thứ bảy không đi học thì em làm gì? Có đi chơi với ai không? v.v…
Qua một thời gian tiếp xúc và trao đổi thông tin, trò chuyện em cảm nhận được anh là một người thật thà, chân thành trong chuyện tình cảm. Từ đó em bắt đầu cảm thấy mến anh ấy rất nhiều. Anh ấy cũng nói rằng rất mến em. Chúng em bắt đầu chuyện trò thân mật hơn, cởi mở hơn. Em bắt đầu say sưa kể về những ngày thơ bé của mình, về những sở thích trong cuộc sống, về một chàng trai trong mộng đẹp như trong cổ tích. Anh lắng nghe một cách say mê. Thỉnh thoảng lại thêm một câu đại ý như, anh sẽ là chàng hoàng tử đem lại hạnh phúc cho em…Anh bảo anh bận nên không có thời gian đến thăm em được. Khi nào có điều kiện mình gặp nhau. Em tin những lời anh nói, yêu anh qua những câu chuyện anh kể. Cảm thấy buồn, trống vắng nếu như không được trò chuyện cùng anh trên mạng hoặc điện thoại cho anh mà không thấy anh bắt máy…
Tình yêu của chúng em lớn dần theo năm tháng, thời gian trôi đi em cảm thấy lo lắng, băn khoăn khi yêu một người mà mình chưa từng gặp ở ngoài đời, nên đã đề nghị gặp anh. Anh xuất hiện với bề ngoài đẹp hơn những gì mà em mong đợi, anh cao ráo, đẹp trai, nói năng nhẹ nhàng, khiêm tốn. Chúng em đã đi chơi, uống café, đi ăn rất vui vẻ.
Em cảm thấy thật sung sướng và hạnh phúc. Rồi anh đưa em vào nhà nghỉ để cùng em tâm sự và muốn có không gian riêng cho hai người. Em rất tin tưởng anh, nghĩ anh là người thật thà, chất phát nên không đắn đo, suy nghĩ nhiều. Vào trong phòng, anh đưa em uống một lon nước trà bí đao. Uống xong, em cảm thấy trong người rạo rực, khi đó trong phòng chỉ có hai người anh bắt đầu ôm hôn em, sờ soạng khắp cơ thể em. Ham muốn trong em tăng cao. Và chuyện gì phải đến cũng đã đến. Ngay sau giây phút ân ái, mặn nồng, em ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy đã không thấy anh ta đâu, cặp sách, tư trang theo người, điện thoại mọi thứ đã biết mất cùng với anh ta. Em xuống lễ tân thì được biết anh ta đã trả phòng, em có trình bào với nhân viên nhà nghỉ, rồi báo công an phường nhưng mọi tìm kiếm đều trong vô vọng.
Video đang HOT
Về nơi ở em không dàm nói chuyện với ai, không dám nói chuyện với bạn bè, người thân xấu hổ, vì cảm thấy mình nhục nhã, ê chề… Mọi người hỏi về điện thoại, tư trang em chỉ dám bảo bán lấy tiền tiêu xài rồi. Chuyện này đã xảy ra được gần tháng nay, em đã mất đi đời con gái bởi một chuyện không đâu, trong lòng em lúc này đầu óc cứ rối bời, không thể giải tỏa tâm lý cùng ai nên chỉ biết đem câu chuyện của mình gửi đến diễn đàn mong được giảm suy tư, stress… Hơn thế nữa, hôm đó em lại không dùng biện pháp gì để đề phòng, không biết liệu mình có dính bầu không nữa. Em rất lo lắng, không biết giờ mình phải làm sao? Có những lúc nghĩ quẩn, em chỉ muốn chết quách đi để chạy trốn khỏi thế giới này.
Theo VNE
Tình yêu như cánh diều đứt chỉ bay xa
Tháo bỏ, trân trọng quá khứ và tìm cho mình một hạnh phúc mới là điều cả anh chị cần hơn cả khi tình yêu không còn.
Bữa ăn tối diễn ra như một màn kịch mà ở đó anh, chị cố phải diễn cho tròn vai dù sự mệt mỏi lộ rõ trên nét mặt hai người. Cô con gái của anh chị hồn nhiên kể về phi vụ hài hước ở trường. Anh chị nhìn nhau cố cười tỏ ra mình tham gia vào câu chuyện nhưng trong lòng ngổn ngang những mối tơ vò. Cả hai đang cố tỏ ra mình là một đôi vợ chồng hạnh phúc để cô con gái nhỏ đang tuổi lớn không nhận ra có điều gì đó khác thường trong tổ ấm nhỏ mà bấy lâu nay nó vẫn từng tự hào.
Phía sau cánh cửa phòng ngủ vừa khép chặt, anh lặng lẽ kê chiếc giường gấp vào một góc phòng kèm theo chiếc chăn và gối được cất ở một góc sâu trong tủ. Cái khung cảnh này chẳng ai có cơ hội được nhìn thấy. Thế nên ai ai cũng nghĩ rằng anh chị đang sống trong hạnh phúc, gia đình này vẫn là một gia đình mà bao người thầm mơ ước. Chỉ có chị và anh hiểu rằng, nó ngột ngào đến mức nào và từ lâu nó đã không còn là một tổ ấm theo đúng nghĩa.
Anh chị sống ly thân tới giờ đã hơn 3 năm. Đã từng có thời anh chị yêu thương nhau tha thiết. Nhưng rồi khi cuộc sống ngày một khá khẩm lên về kinh tế cũng là lúc tình cảm phai nhạt dần. Anh bận rộn với những dự án, những hợp đồng tiền tỉ, còn chị cũng mê mải chạy theo những thú vui mới. Cả hai không còn thời gian dành cho nhau, không còn biết chồng, vợ của mình nghĩ gì và muốn ra sao. Khi anh chị nhận ra khoảng cách giữa hai vợ chồng đã quá lớn cũng là lúc tình yêu dành cho nhau không còn.
Cả hai không còn thời gian dành cho nhau, không còn biết chồng, vợ của mình nghĩ gì và muốn ra sao. Khi anh chị nhận ra khoảng cách giữa hai vợ chồng đã quá lớn cũng là lúc tình yêu dành cho nhau không còn. (Ảnh minh họa)
Anh tìm được hạnh phúc mới bên một cô gái trẻ, còn chị cũng có bờ vai đàn ông khác để dựa vào. Họ là một cặp đôi trí thức, có học, có địa vị xã hội, bởi thế sự mâu thuẫn trong gia đình anh chị chưa bao giờ nổi lên. Nó cứ như một cơn gió nhẹ, từ từ xâm chiếm tâm hồn con người để tới một khi nó bùng phát thì cả hai không còn cơ hội để hàn gắn nữa. Chưa một lần anh chị to tiếng với nhau, ấy vậy mà tình yêu ra đi lúc nào không biết.
Cả hai không giấu giếm nhau chuyện có "tình riêng lẻ" bên ngoài. Họ công khai bày tỏ mọi chuyện để dễ bề ứng xử. Hàng đêm, trong căn phòng đã từng là nơi hạnh phúc nhất của hai vợ chồng, anh nằm trên chiếc giường gấp, quay mặt vào phía tường. Còn chị, thi thoảng vẫn nhắn tin đều đặn cho người tình giấu mặt. Cả hai tôn trọng đời sống riêng tư của nhau. Không ai hỏi, khó chịu hay làm phiền người khác. Đó là nguyên tắc cả hai đặt ra cho nhau ngay từ khi biết rằng cuộc hôn nhân này đã đi tới đường cùng.
Sở dĩ anh chị chưa ly hôn là vì nghĩ đến con và hai bên gia đình. Anh chị sợ những điều tiếng sẽ xảy đến với mình, sợ mọi người sẽ nhìn anh chị bằng con mắt của sự thất vọng khi biết hai người chia tay. Vậy là cả hai cứ sống như vậy, chung một mái nhà nhưng hai cuộc đời hoàn toàn khác biệt. Họ có quyền gặp gỡ, yêu thương và lên giường với bất cứ ai mà họ muốn. Họ chỉ là vợ chồng quanh chiếc bàn ăn, phòng khách... nơi mà người khác nhìn thấy họ. Còn phía sau cánh cửa phòng ngủ, đó là hai con người không còn ràng buộc nhau về tình cảm.
Có đôi lúc ngồi thảnh thơi một mình, chị cũng cảm thấy tiếc nuối những gì đã qua. Chị không hiểu vì sao vợ chồng chị lại như ngày hôm nay, mọi thứ vụt qua mắt chị nhanh tới nỗi chị còn chưa kịp hiểu điều gì xảy ra.Chị tiếc nuối phần nào nhưng bảo chị quay lại thì chị không muốn. Hạnh phúc giống như cánh diều tuột dây vút bay mất mà điều duy nhất chị có thể làm là đứng lặng ngắm nhìn nó từ xa cho tới khi đi mất.
Khi không còn tình yêu, hãy giải thoát cho nhau để tìm hạnh phúc mới (Ảnh minh họa)
- "Nhưng còn con của chúng ta?"
Chị cũng từng tính tới chuyện ly hôn nhưng vì nghĩ thương con phải đối diện với cảnh bố mẹ ra tòa, đường ai nấy đi nên chị gắng duy trì cuộc hôn nhân trong sự giả tạo này dù chị quá mệt mỏi với nó. Chị tin rằng cả anh và chị đều cần có một mái nhà thực sự, một tổ ấm để đi về, để được san sẻ mọi cảm giác vui buồn trong cuộc sống chứ không phải là ngôi nhà nên chứa nhưng tâm hồn luôn cô độc và không được sống thật với con người mình.
Chị đưa cho anh tờ đơn ly hôn. Anh nhìn chị quá ngạc nhiên:
- "Chẳng phải em nói chúng ta cứ sống như thế này, việc ai người ấy làm hay sao? Vị trí, công việc và những người thân của chúng ta sẽ đều bị ảnh hưởng nếu như chúng ta tuyên bố ly hôn. Cứ sống vậy đi, việc ai người ấy làm, anh không can dự, không cấm đoán em và ngược lại. Như thế sẽ chẳng có gì xáo trộn cả, công việc của hai đứa cũng không vì thế mà ảnh hưởng. Tại sao em phải nhất quyết ly hôn?".
- "Vì em muốn cả anh và em sống cuộc đời thật của mình. Anh không thấy ngột ngạt khi sống chung một mái nhà với người mình không còn yêu nữa ư? Chúng ta đã quá sai lầm khi để gia đình này mất dần đi sự yêu thương, chúng ta đã không vun vén cho tình yêu luôn sống mãi. Giờ là lúc làm lại từ đầu anh ạ, tuy rằng không phải với nhau mà là với người khác nhưng chúng ta tới lúc phải chấm dứt rồi. Khi không còn tình yêu, hãy giải thoát cho nhau để tìm hạnh phúc mới".
- "Nhưng còn con của chúng ta?"
- "Em tin rằng con sẽ hiểu. Một ngày nào lớn lên, con sẽ thông cảm cho chúng ta. Con sẽ vẫn cảm thấy hạnh phúc nếu như cha mẹ đều tìm được và sống với hạnh phúc của đời mình còn hơn là giả tạo duy trì một cuộc hôn nhân chỉ vì trách nhiệm và đầy mệt mỏi này".
Chị nói đúng, đã tới lúc phải giải thoát cho nhau bởi cộc hôn nhân không tình yêu khác nào cái gông đeo vào cổ. Tháo bỏ nó, trân trọng quá khứ và tìm cho mình một hạnh phúc mới trong tương lai là điều cả anh chị cần hơn cả. Anh không nói gì nữa, anh đi tìm cây bút để kí vào tờ đơn ly hôn.
Theo VNE
Nói sao để anh tin em còn trong trắng? Chỉ vì lần đầu quan hệ em không chảy máu mà chồng sắp cưới nghi ngờ em đã mất trinh. Xin chào chuyên mục Tư vấn chuyện phòng the! Em có một tâm sự và thắc mắc rất nhiều. Em không biết phải hiểu ra sao, mong chuyên mục giải đáp giúp em! Em và bạn trai yêu nhau được 3 tháng. Cuối...