Em đã hết yêu
Vậy là đã được gần 10 tháng kể từ ngày em nhận được tin nhắn anh nói lời chia tay với em. Em còn nhớ, hôm đó em đã rất bàng hoàng khi nhận được tin nhắn đó vì trong suốt 4 năm yêu nhau chưa bao giờ anh nói một câu chia tay với em cả cho dù em có làm gì cho anh giận đi chăng nữa và anh luôn yêu em, yêu rất nhiều.
Vì tự ái nên khi nhận được tin nhắn đó em cũng đã đồng ý ngay và nghĩ rằng chỉ một hai ngày sau khi anh nguôi giận sẽ xin lỗi em và chúng mịnh sẽ vẫn yêu nhau, nhưng em đã lầm. Anh đã chia tay và quyết định rời xa em mãi mãi. Khi nhận ra điều này em đã lo sợ, đã níu kéo tình yêu của anh. Nhưng vô ích. Anh là vậy, đã quyết định thì không có gì có thể lay chuyển được. Nhưng điề làm em đau đớn nhất đó là anh ko nói rõ lý do chia tay với em, anh chỉ nói anh ko còn yêu em nữa và anh đã yêu người khác. Lúc đó em đã rất hận anh và thề rằng cả đời này không bao giờ em có thể tha thứ cho anh. Vậy mà mới hôm qua thôi em được biết tất cả là lừa dối, anh vẫn còn yêu em và anh không hề yêu ai khác.
Còn lý do anh rời xa em thì không ai biết. Tại sao hả anh, tại sao anh muốn bạn bè nói với em rằng anh đang yêu và đang hạnh phúc bên một người khác để em đi tìm niềm vui mới và hạnh phúc hơn. Anh có biết anh làm như vậy là đang giết chết tình yêu của em không?Phải chăng tình yêu của anh dành cho em không còn lớn đủ để anh mang lại hạnh phúc cho em và anh cũng muốn đi tìm tình yêu đích thực của mình nên anh làm vậy? Nếu đúng anh mong muốn như vậy thì em chấp nhận, em sẽ không bao giờ tìm đến anh nữa bởi khi yêu đâu có phải được đáp lại tình yêu thì mới là yêu phải không anh. Yêu một người là chấp nhận lừa dối người ấy rằng tình yêu của mình chấm dứt để cho người ấy không phải bận tâm suy nghĩ … Em đã hết yêu anh rồi!…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khi tình yêu còn đọng lại
Vậy là gần 5 năm chúng ta cưới nhau. 5 năm vợ chồng với biết bao kỷ niệm, em nhỉ! Những lúc buông công việc ở toà soạn, anh về nhà với mong muốn đầu tiên là gặp em. Sao lại vậy, em nhỉ?
Anh cũng có lúc hỏi mình như vậy, anh chỉ muốn, một ước muốn nhỏ nhoi khi chấm dứt những công việc mệt mỏi, anh về nhà, nhìn thấy em, lòng anh thấy ấm áp, nỗi mệt mỏi cũng dần tan biến. Em còn nhớ không những ngày em đi công tác, anh cô đơn, lạc lõng giữa bao người. Nhớ em! Rồi những ngày nhìn thấy em làm việc vất vả, người em đen khô vì cái nắng hè oi ả. Anh nhìn và thấy lòng mình xót xa. Anh sợ cái nắng nóng, cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông làm em anh ốm, mệt mỏi. Vậy là đã 5 năm, em là vợ của anh, 5 năm em là của anh. Trong mắt mọi người, anh là người thật may mắn. Anh biết và anh luôn hãnh diện.
Ấy vậy mà ngày xưa - cái thời còn cắp sách đi học cùng nhau, chắc em còn nhớ: Hai chúng ta ghét nhau lắm lắm, nói chuyện với nhau được một, hai câu là đã cãi nhau to rồi. Hình như còn chưa đủ, vì có lần bất hoà chúng ta đã từng không nhìn mặt nhau nữa. Vậy mà... 5 năm, tính cách anh trầm hơn, chín chắn hơn là vì em. Thường thì con ngựa bất kham, luôn muốn trải bước chân trên những cánh đồng rộng mênh mông, vậy mà giờ đây, anh chỉ muốn sống êm đềm bên em, bên con. Như vậy có phải là con ngựa đã được ghìm cương không em, hay là đã được thuần phục rồi nhỉ! 5 năm - thời gian không phải là dài nhưng không phải là ngắn để hiểu thấu tâm tính của nhau. Em thường nói tính anh ngang, hiếu thắng, nhưng trước em, anh thấy mình nhỏ bé lạ, anh không thể hiếu thắng trước những dây lạt mềm của em, phải không em! 5 năm qua cũng từng thời gian ấy, anh luôn thầm cảm ơn ông trời đã ban em cho anh và cũng thầm cảm ơn số phận nhiều nhiều.
Sự thật là xung quanh anh có nhiều nhiều người lắm không được hạnh phúc như anh đâu, anh biết, nhưng anh vẫn phải cảm ơn những người phụ nữ như em đã làm, đã hy sinh nhiều điều để những người đàn ông như anh đây cảm thấy yên lòng công tác, phấn đấu. Cần lắm những người phụ nữ như thế!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Quá khứ của em chẳng là gì đối với anh Vậy là em đã ra đi. Bỏ lại mình anh nơi căn phòng trống vắng, những kí ức, kỉ niệm ngày qua cứ ùa về trong tâm trí của anh, khiến anh không sao chợp mắt được. Nhung em yêu dấu. Anh đã gọi tên em bao nhiêu lần như thế trong đêm, bất chợt khi tỉnh giấc hay đang mơ, anh biết...