Em chồng vừa ly hôn, bố mẹ chồng đã gọi điện bắt con dâu chu cấp cho em mỗi tháng 5 triệu
Sau khi thẳng thừng từ chối chuyện nuôi cậu em trai, ngay lập tức tôi đã bị bố mẹ chồng dọa sẽ đòi lại nhà.
Chồng tôi có một cậu em trai năm nay mới 23 tuổi tên là Tú. Tuần trước nó vừa ra tòa nhận quyết định ly hôn. Tính ra vợ chồng nó ở với nhau chưa được nửa năm, đúng là tuổi trẻ bồng bột.
Tú chưa có con và cũng không có tài sản chung nên chia tay rất nhanh chóng. Cuộc sống của nó vốn dĩ chẳng ảnh hưởng gì đến tôi, nhưng vấn đề bắt đầu nảy sinh từ lúc nó xách đồ sang chỗ tôi ở nhờ.
Nhà chúng tôi là căn chung cư cũ 2 phòng ngủ, diện tích chỉ có hơn 60 mét vuông. Đó là món hời mà bố chồng tôi mua lại được của một người quen với giá khá rẻ. Lúc chúng tôi cưới xong thì ông bà dọn về quê an dưỡng, để lại nhà cho vợ chồng tôi coi như quà hồi môn. Nói là “tặng” vợ chồng tôi nhưng giấy tờ vẫn đứng tên bố, ông hứa sang sổ đã gần 10 năm rồi mà vẫn chưa thấy làm.
Mặc dù căn chung cư ở khá thoải mái nhưng vợ chồng tôi đã có dự định mua nhà mới rộng hơn. 2 đứa con tôi lớn lên cũng cần ở riêng phòng, anh trai, em gái thì làm sao ngủ chung mãi được. Lý do nhạy cảm khác nữa là tôi có linh cảm bố chồng không thực sự muốn tặng ngôi nhà. Thế nên cứ chủ động an cư chỗ khác cho yên tâm.
Chúng tôi bàn nhau chưa nói với ông bà về chuyện mua nhà mới vì tiền nong gom góp chưa đủ. 8 năm qua vợ chồng tôi đã tiết kiệm được một khoản lớn, giờ mà mua một căn 3 phòng ngủ ở khu ngoại thành thì chỉ cần vay ngân hàng thêm một ít nữa thôi là có thể thanh toán luôn không phải trả góp. Chúng tôi cũng đã đi xem vài dự án và khá ưng một tòa chung cư dưới mạn Hà Đông. Bao giờ cầm được hợp đồng nhà trên tay thì tôi mới báo tin cho người thân gia đình biết.
Kế hoạch là sang năm mới chuyển đi nhưng sau hôm nay thì vợ chồng tôi quyết định sẽ mua nhà sớm. Nguyên nhân bởi Tú gây ra phiền phức khiến tôi tranh cãi gay gắt với bố mẹ chồng. Nó ly hôn xong chẳng xin phép ai, cứ thế xách đồ qua nhà tôi ở nhờ.
Nhà chật chẳng có chỗ ngủ nên Tú nằm luôn ngoài phòng khách. Vali của nó toàn quần áo, chả biết cất vào đâu nên nó vứt bừa bãi trên sofa. Nếu Tú bận đi làm cả ngày thì chẳng ai nói gì nhưng nó đang thất nghiệp nên chỉ ở nhà chơi game với ăn ngủ. Mọi việc trong nhà đều là tôi làm, dù đang ở nhờ nhưng Tú không có ý thức giúp đỡ bất kỳ chuyện gì khiến tôi rất khó chịu. 2 đứa con tôi cũng phải nhường tivi và chỗ chơi yêu thích ở phòng khách cho chú. Ngày nào chúng cũng thì thầm hỏi bao giờ thì chú Tú chuyển đi.
Chồng tôi chủ động nhắc Tú phải biết điều một chút. Anh bảo cậu em phải biết giữ vệ sinh nhà cửa, ăn uống tắm rửa xong đừng vứt đồ bừa bãi bắt chị dâu với các cháu dọn dẹp. Ở nhà rảnh rỗi thì lau nhà phơi quần áo, cần tỏ ra mình là người có ích chứ không phải là một người vô dụng.
Video đang HOT
Tú cãi nhau với chồng tôi ngay trước mặt các cháu. Giọng điệu nó ngang ngược khiến người ta chỉ muốn đuổi đi ngay lập tức. Nó mới dọn sang có mấy hôm mà nhà tôi đã loạn lên, thế là tôi đưa ra giải pháp rằng cậu em nên về quê ở cùng bố mẹ, chờ tìm được việc rồi tính tiếp.
Có lẽ Tú không hài lòng với thái độ của chị dâu nên nó mách lẻo với phụ huynh ngay lập tức. Bố mẹ chồng liền gọi cho tôi trách móc, bảo rằng em trai đang khó khăn sao không giúp đỡ nó nhiều hơn. Tôi đáp rằng ở nhờ thì cũng tốn tiền ăn tiền điện, về lâu dài không phải là cách hay. Thế là mẹ chồng phán luôn một câu khiến tôi choáng váng: “Tú không có tiền nên mỗi tháng con cho nó 5 triệu để tiêu, làm chị dâu phải có trách nhiệm đối tốt với em chồng”.
Ôi ở đâu ra cái đề nghị vô lý như thế chứ?!? Tú cũng lớn rồi chứ có phải trẻ con đâu. Thanh niên sức dài vai rộng chẳng ra ngoài tự kiếm tiền thì thôi, mắc gì nằm ườn ra cả ngày bắt chị dâu phải nuôi? Tôi còn 2 đứa con nhỏ và đang chi tiêu tằn tiện để tích cóp tiền mua nhà. Có phải đại gia làm từ thiện đâu mà nuôi báo cô em chồng?!
Trong cơn nóng giận tôi trót tiết lộ luôn cho bố mẹ chồng chuyện nhà mới. Tưởng ông bà sẽ thông cảm và không đòi tôi phải bao nuôi chú út nữa, chẳng ngờ bố chồng lại bồi thêm câu ráo hoảnh: “Có tiền tỷ trong tay mà 5 triệu cho em trai cũng tiếc!”.
Nghẹn lời thật sự. May mà chồng tôi hiểu chuyện lại thương vợ nên bảo tôi không cần đôi co với bố mẹ anh nữa. Chúng tôi kiên quyết không cho Tú một xu nào cả. Bao ăn ở mấy ngày qua đã là tử tế lắm rồi.
Bố mẹ chồng doạ sẽ đòi lại căn nhà cho Tú ở vì đằng nào vợ chồng tôi cũng chuyển đi chỗ khác. Tôi gật đầu đồng ý luôn. Gì chứ đuổi con cháu đi thì tôi cũng chẳng tiếc. Biết trước sẽ có ngày mâu thuẫn như này nên tôi đã chuẩn bị sẵn rồi. Còn thiếu hơn trăm triệu nữa thôi, phen này vợ chồng tôi quyết tâm sẽ rút hết tiền mua nhà cho xong chuyện.
Để xem chú út lười biếng thế kia thì sống một mình trong cái nhà của bố mẹ thế nào. Miễn đừng bám víu vào vợ chồng tôi thì tình cảm gia đình còn đỡ sứt mẻ. Chứ trông đợi tôi đi làm còng lưng ra rồi đem tiền về biếu thì khỏi nhìn mặt nhau luôn!
Chồng cũ đến đón con gái đi chơi, lúc về con đưa chùm chìa khóa mà mắt tôi đỏ hoe
Hai năm qua anh không đoái hoài, giờ lại tỏ vẻ ân cần khiến tôi khó lòng chấp nhận, nhưng vì con muốn gặp bố nên tôi đành đồng ý cho bố con đi chơi với nhau.
Tôi đã ly hôn với chồng cũ được 2 năm, hiện đang sống cùng con gái. Còn về lý do hai vợ chồng ly hôn, thực ra là do mẹ chồng.
Chồng cũ của tôi là một người hiền lành, chăm chỉ và thật thà. Từ nhỏ anh đã là một người con có hiếu, nhưng anh lại thiếu sự quyết đoán, không có chính kiến của riêng mình, cái gì cũng răm rắp nghe theo lời mẹ và đó cũng chính là căn nguyên dẫn đến mọi chuyện.
Mẹ chồng cũ vốn khó tính, từ khi về làm dâu, bà luôn soi xét tôi đủ đường. Thực ra từ hồi mới yêu nhau, bà đã không ưa tôi rồi. Bà luôn chê tôi nhà quê, không xứng với con trai bà. Nhưng vì chồng cũ nhất quyết ngoài tôi ra không cưới ai nên cuối cùng bà đành phải đồng ý để tôi về làm dâu.
Ban đầu tôi ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần mình chân thành, chăm sóc và phụng dưỡng mẹ chồng thì dần dần bà sẽ thay đổi cách nhìn và mở lòng đón nhận tôi. Nhưng, tôi đã quá ngây thơ rồi. Dù cố gắng nhiều như thế nào thì mẹ chồng vẫn luôn giữ khoảng cách, có ác ý với tôi.
Nhiều lần tôi ngỏ ý ra ở riêng cho thoải mái nhưng mỗi lần như vậy mẹ chồng lại gào khóc ăn vạ, bảo tôi là loại con dâu bất hiếu, xúi con trai bỏ mẹ. Về phía ông xã, anh cũng chẳng nỡ để mẹ bơ vơ một mình, bởi bố chồng qua đời từ khi anh mới lên 5 tuổi, trong nhà chẳng có anh chị em nào cả, từ nhỏ đến lớn chỉ có hai mẹ con nương tựa vào nhau.
Chồng cũ tôi cái gì cũng răm rắp nghe theo lời mẹ và đó cũng chính là căn nguyên dẫn đến mọi chuyện. (Ảnh minh họa)
Tôi hiểu cho chồng, cố gắng nhẫn nhịn chịu đựng, cho đến một ngày mẹ tôi lặn lội từ quê lên thành phố thăm nhà. Ngày đó lên chơi, mẹ tay xách nách mang ít rau vườn, con gà quê và vài chục quả trứng gà lên biếu. Tôi và chồng vui vẻ nhận lấy, nhưng mẹ chồng lại khó chịu ra mặt, nói lời chê bai.
Vì gà còn sống nên chồng tôi đành buộc dây vào chân nó, cho đứng ở góc vườn, chờ lúc nào rảnh rỗi thì xử lý sau. Nào mà ngờ, anh buộc không chặt làm con gà chạy tán loạn khắp nơi, đổ vỡ bao nhiêu thứ. Vốn đã khó chịu sẵn, mẹ chồng sẵng giọng quát tháo ầm ĩ, nói những lời khó nghe với mẹ tôi.
Việc này như giọt nước tràn ly, tôi không chịu được nữa nên "bật" lại mẹ chồng, cho chồng hai lựa chọn: một là dọn ra riêng, hai là ly hôn. Ông xã chọn mẹ, cầu xin tôi suy nghĩ lại nhưng lòng tôi đã quyết nên dứt khoát ra đi. Anh ngỏ ý nuôi con gái vì sợ tôi một mình nuôi con vất vả, nhưng tôi lắc đầu cười khổ:
- Em không sợ khó, không sợ khổ, nhưng em không chịu được việc anh mù quáng nghe theo lời mẹ mà không phân định được đúng sai như vậy. Để con cho anh nuôi, em không an tâm.
Ly hôn gần 1 năm, chồng cũ nghe theo lời mẹ cưới con gái một người bạn của bà. Hai năm qua tôi không liên lạc với chồng cũ, nhưng nghe bạn bè kể sau khi tái hôn chưa bao lâu anh lại ly hôn vì bị cô ta "cắm sừng".
Tôi và chồng cũ ly hôn chính là vì mẹ anh. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng cũng mới mất vì bạo bệnh. Ngày đưa tang bà, tôi đưa con đến thắp hương vì dù sao đi chăng nữa đó cũng là bà nội của con gái tôi. Vì tang lễ bận rộn, phần vì không biết đối mặt với chồng cũ ra sao nên tôi cũng không gặp anh.
Dịp Tết vừa rồi chồng cũ đột nhiên liên lạc với tôi, nói rằng nhớ con gái nên muốn gặp. Hai năm qua anh không đoái hoài, giờ lại tỏ vẻ ân cần khiến tôi khó lòng chấp nhận, nhưng vì con muốn gặp bố nên tôi đành đồng ý cho bố con đi chơi với nhau.
Tới cuối tuần vừa rồi, chồng cũ mới ghé qua đón con gái đi chơi. Vừa thấy bố, con gái reo lên, mừng rỡ chạy đến mà lòng tôi trào dâng nỗi chua xót khó tả. Dặn dò đôi câu, tôi để chồng cũ đưa con gái đi chơi.
9h tối, con gái vẫn chưa về khiến tôi rất lo lắng. Vừa định cầm điện thoại lên gọi điện thì đúng lúc con gái bước vào nhà, nhìn ra ngoài chồng cũ vừa lên xe rời đi. Tôi bần thần nhìn theo chiếc xe của chồng cũ khuất dần trong đêm tối, giọng nói của con gái đã kéo tôi về với hiện tại.
- Mẹ ơi, bố đưa cho mẹ chùm chìa khóa này. Bố nói đây là chìa khóa nhà, khi nào chúng ta nhớ nhà có thể về bất cứ lúc nào, bố luôn ở đó chờ mẹ con mình. Bố đi nước ngoài về rồi, mẹ con mình chuyển về ở với bố được không mẹ, con muốn sống cùng bố mẹ cơ.
Mắt tôi đỏ hoe chực khóc. Năm xưa ly hôn, tôi nào dám nói sự thật với con gái, viện cớ bố đi nước ngoài làm ăn không về được cho lý do anh không tới thăm nên giờ con gái mới mong ngóng dọn về ở với bố như vậy.
Tối hôm đó, chồng cũ gọi điện xin tôi tha thứ, hi vọng hai đứa vì con mà làm lại từ đầu. Thú thực từ ngày ly hôn đến nay, chưa ngày nào tôi thôi nhớ anh, nhưng giờ khi nghe anh đề nghị tái hôn tôi lại thấy băn khoăn trong lòng, không biết có nên tái hợp không nữa.
Ở nhà cả năm để vợ nuôi mà chồng tôi bình thản đến lạ Đáp lại sự hiếu khách của tôi, Vinh nhiệt tình tìm việc giúp chồng tôi. Vậy mà, chồng tôi lại để tuột mất cơ hội tốt. Ảnh minh họa Trước khi cưới, chồng tôi làm nhân viên kinh doanh, lương tháng đủ ăn tiêu. Chúng tôi lấy nhau được một năm thì công ty đó phá sản và chồng tôi mất việc. Sau...