Em chồng thường xuyên đến nhà ăn cơm, tôi cố tình nói bếp hỏng nhưng khi mở cửa ra thì im lặng
Không ngờ nửa tiếng sau tôi nghe thấy tiếng nổ lách tách trong bếp, tò mò tôi đi xuống dưới xem. Khi đẩy cửa bếp ra, tôi chỉ biết im lặng.
Tôi kết hôn với chồng đã được 5 năm. Những năm đầu mới cưới, tình cảm vợ chồng tôi luôn rất tốt. Tôi và chồng đều có công việc ổn định, thu nhập khá, lẽ ra cuộc sống của chúng tôi rất hạnh phúc nhưng hạnh phúc ấy hiện giờ đang bị lung lay bởi em chồng…
Em chồng kém chồng tôi 3 tuổi. Vì là em út trong nhà nên từ nhỏ đến lớn cậu ấy được bố mẹ chồng hết mực yêu thương, không bao giờ phải làm việc nhà, thay vào đó, chồng tôi phải làm hết mọi việc. Cũng bởi sự nuông chiều này nên em chồng có tính ỷ lại, lười biếng từ khi còn nhỏ.
Ba năm trước, em chồng tốt nghiệp đại học và ở lại thành phố lập nghiệp. Vì nghĩ lúc đó cậu ấy chưa xin được việc làm ổn định nên tôi đồng ý cho về ăn ở nhờ, dù gì cũng là em trai của chồng, giúp nhau cũng là chuyện bình thường.
Năm ngoái, qua vài người mai mối, em chồng cũng đã tìm được bạn gái. Quen nhau chưa được bao lâu thì 2 người phải cưới gấp vì em dâu lỡ dính bầu. Sau khi kết hôn, để giúp chú út ổn định cuộc sống ở thành phố này, mẹ chồng không chỉ lấy gần hết tiền tiết kiệm mà còn vay chồng tôi 300 triệu để mua một căn nhà ở khu phố bên cạnh chúng tôi.
Tôi cứ nghĩ rằng sau khi lấy vợ, em chồng sẽ không đến nhà tôi thường xuyên nữa. Không ngờ cậu ấy lại lấy lý do không biết nấu ăn, vợ đang mang bầu, không ăn được đồ mua ngoài hàng nên muốn đến nhà tôi ăn uống. Thực ra, tôi cũng không phải người tính toán, em chồng đã nói vậy thì tôi cũng đồng ý nấu thêm cho vợ chồng họ vì dù sao cũng chỉ thêm bát thmê đũa thôi chứ không nhiều nhặn gì. Nhưng điều khiến tôi chán nản là mỗi lần vợ chồng em chồng đến đây đều rất tự nhiên đến mức khá vô duyên. Mọi thứ trong nhà tôi, họ đều tự ý sử dụng mà không cần hỏi ý kiến anh chị.
Video đang HOT
Lấy ví dụ như lần trước, tôi đi công tác nước ngoài, khi về có mua thêm vài hộp sản phẩm dinh dưỡng nội địa để tặng sếp. Nào ngờ, còn chưa kịp xem sản phẩm ra sao thì em dâu đã nhanh tay lấy ra một hộp ăn rồi. Thực sự lúc ấy tôi tức lắm, nhưng phải cố nén cơn tức lại vì nghĩ em dâu đang mang bầu, tính tình thất thường cho qua chuyện.
Hôm qua, khi vừa về đến nhà, tôi nhận được điện thoại từ em chồng, nói muốn qua nhà tôi ăn tối. Lúc nghe chú ấy nói vậy, không nỡ từ chối thẳng nên tôi đã khóa bình ga lại rồi nói dối là bếp ga bị hỏng chưa kịp sửa để vợ chồng họ đừng sang nữa. Nhưng không ngờ em chồng không quan tâm điều đó, còn nói rằng đang đi gần đến nơi rồi.
Không còn cách nào khác nên khi chào hỏi xong, tôi nói mệt rồi lên phòng nghỉ trước. Nghĩ ở nhà không có gas, không đun nấu được thì chắc họ sẽ bỏ về. Không ngờ nửa tiếng sau tôi nghe thấy tiếng nổ lách tách trong bếp, tò mò tôi đi xuống dưới xem. Khi đẩy cửa bếp ra, tôi chỉ biết im lặng.
Tôi thấy bếp từ ở nhà đã được bật lên, em dâu tôi đang chiên trứng, bên kia là em chồng nấu mì với phích nước sôi tôi đun lúc sáng để pha sữa cho con. Nhìn thấy sự lộn xộn trong bếp, tôi giận quá nên đã mắng vợ chồng em dâu một trận khiến họ bỏ đi.
Vì chuyện này mà chồng nói rằng tôi đã đi quá xa, chuyện cơm nước trong nhà không có gì to tát, chưa kể đó là em ruột của anh ấy, làm vậy khác nào không coi anh ấy ra gì. Anh trách tôi sao lại đối xử với họ như thế? Theo mọi người, tôi có quá đáng như chgồn mình nói không?
thuhien…@gmail.com
Vợ không đi thăm em chồng đẻ còn đanh thép tuyên bố một câu khiến tôi cứng họng
Tôi giận dữ đóng sầm cửa bỏ đi sau câu nói của vợ.
Vợ tôi từng có mâu thuẫn rất căng thẳng với em chồng. Em tôi bản tính đỏng đảnh do được nuông chiều từ bé. Vợ lại không chịu được nên cứ hay "chỉnh" em ấy, dẫn đến việc cãi cọ um xùm. Mẹ tôi thương con gái nên trách mắng vợ tôi vài lần.
Cách đây 2 năm, vợ tôi tự thu dọn đồ đạc chuyển về ngoại dù mới sinh con được 2 tháng. Cô ấy nói nếu như tôi không theo cô ấy thì ly hôn. Thương con còn nhỏ, tôi đành theo vợ, ở rể suốt thời gian qua. Cũng từ hôm đó, vợ tôi không bước chân về nhà chồng nữa.
Em tôi mới sinh con được 2 ngày nay và vẫn còn nằm viện. Tôi bảo vợ đến viện thăm em chồng, sẵn tiện nối lại tình cảm chị em. Vợ tôi vẫn không đi. Tôi kêu đưa tiền để tôi cho em, vợ cũng không đưa.
Tranh minh họa.
Giận quá, tôi lớn tiếng quát vợ không biết điều, sống ích kỉ, chỉ biết mình mà không biết đến ai nữa. Tôi còn nặng lời bảo nếu vợ không thay đổi cách sống thì ly hôn là chuyện sớm muộn.
Không ngờ vợ tôi cũng "cứng" chẳng kém tôi. Cô ấy đanh thép đáp trả: "Hồi tôi sinh con, ở cữ còn phải nấu ăn hầu hạ em gái anh. Rồi em gái anh còn đuổi mẹ con tôi đi, bố mẹ anh cũng chẳng bênh vực con dâu một câu. Thử hỏi họ có xứng đáng để tôi phải sống biết điều không?".
Tôi cứng họng. Biết là em tôi sai nhưng vợ tôi là chị dâu, cũng không nên ghim thù như thế. Cô ấy còn nói nếu tôi thích thì viết đơn, chứ cô ấy kiên quyết không cúi đầu trước.
Giờ bố mẹ cũng trách tôi không biết dạy vợ, em chồng đẻ cũng không gọi điện hỏi thăm một tiếng. Đứng giữa hai bên, tôi mệt mỏi quá. Phải dàn xếp thế nào cho ổn thỏa đây?
(binhminh...@gmail.com)
Mẹ chồng nhất quyết đưa em chồng về nhà tôi sống chung dù bị phản đối với lý do nực cười Sau khi kết hôn, mối quan hệ của tôi và mẹ chồng không mấy tốt đẹp. Mẹ chồng luôn muốn chiếm quyền chủ động và tài sản của gia đình, vì vậy sau khi mua nhà, tôi đã tâm sự với chồng không được sống chung với bố mẹ chồng. Lúc đầu, chồng cũng đồng ý yêu cầu của tôi, nhưng sau đó...