Em chồng lười biếng đã phải thay đổi sau khi chia tay người yêu
Ở cùng em chồng lười biếng, không bao giờ dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ quần áo… cô cảm thấy rất mệt mỏi nhưng sau đó em chồng đã phải thay đổi một cách tích cực.
ảnh minh họa
Ngay sau khi cưới, Huy và Nhung đã ra ở riêng vì cả hai đều làm việc trên thành phố. Trước khi cưới, Nhung đã tưởng cả hai vợ chồng ra ở riêng ngay sẽ thoải mái hơn vì đỡ được cảnh va chạm với nhà chồng, sẽ luôn giữ được hòa khí gia đình. Ai dè chỉ vài tháng sau khi cưới, em chồng Huy lên thành phố học nên ở luôn nhà với anh chị để tiện đi học.
Trước đó Nhung rất vui vẻ rủ em về ở cùng, vì cùng là những người trẻ nên cô thích có người để bầu bạn, lại muốn sau này sinh con có thêm em đỡ đần. Mọi chuyện sẽ không có gì nếu như em chồng Nhung ngoan ngoãn, chịu khó, ý tứ hơn.
Ở cùng mới biết, em Huy quen được chiều chuộng nên rất lười biếng, không bao giờ chịu quét dọn, lau nhà cửa, quần áo chẳng chịu giặt giũ, thậm chí tắm xong còn vứt đồ bừa bãi… cả ngày đi học về em chỉ giúp được việc rửa bát sau bữa ăn tối. Ban đầu Nhung nghĩ em quen được chiều nên muốn hướng dẫn em dần dần nhưng mỗi khi cô sai việc, em chồng cứ bơ đi như không nghe thấy hoặc vâng, dạ… để đấy; những đến khi Nhung có bầu thì cô thực sự cảm thấy mệt mỏi. Biết chị dâu mang bầu mệt mỏi nhưng em chồng cũng chỉ hỏi han chứ chẳng chịu giúp cô thêm việc gì.
Video đang HOT
Đã có lần Nhung nói nặng rồi nói nhẹ đều không ăn thua, lâu lâu nhắc thì em cũng có làm, có khi lại bảo mai làm nhưng cuối cùng vẫn đến tay Nhung phải làm. Hai vợ chồng Huy biết em lười biếng, hết cách nên đành mặc kệ em, việc nhà hai vợ chồng chia nhau tự dọn dẹp. Tối đi làm về, Nhung lo phần cơm nước còn chồng lo dọn dẹp nhà cửa. Nhìn thấy anh chị bận rộn nhưng đi học về cô em vẫn cứ chui luôn vào phòng ngồi ôm máy. Nhiều khi bực bội, Huy có quát em thì nó lại giãy nảy lên bảo sẽ mách mẹ là bị anh bắt nạt; những lúc ấy Nhung sợ mang tiếng với nhà chồng nên lại phải hòa giải hai anh em cho êm chuyện.
Mọi việc còn tồi tệ hơn từ khi cô em chồng có người yêu. Từ khi có bạn trai cô em thường xuyên đi chơi, cũng lại thêm có lý do để “trốn” việc nhà. Mỗi lần về quê Huy thường phê bình em với bố mẹ, thì em lại rất ngoan ngoãn hứa sẽ cố gắng thay đổi. Nhưng lên thành phố lại đâu hoàn đấy.
Nhung bắt đầu cảm thấy khó chịu vì cô bầu bí ngày càng to mà em chồng không những không giúp được việc gì, chị phải luôn theo sau dọn dẹp, sắp xếp lại những thứ em bày biện ra, giờ lại nhiệm vụ kèm cặp khi cô bé có đã có bạn trai; Nhung sợ sau này sinh con sẽ khó tính hơn không nhịn được thì gia đình lại rắc rối; mà cô em chồng cũng chỉ biết ở với anh chị chứ chẳng đi đâu được.
Nếu mọi chuyện cứ kéo dài như thế chắc Nhung sẽ không chịu nổi, cho đến khi em chồng bị bạn trai phản bội. Sau những ngày hai vợ chồng gần như stress vì sự ủ dột, não nễ, hay than vãn của em; Nhung muốn vin vào cớ đó để khiến em chồng thay đổi. Cô bắt đầu lân la gần gũi với em hơn, lắng nghe những tâm sự của em và đưa ra những lời khuyên cần thiết.
Dần dần cô bé đã nghe lời chị dâu, nhân đây Nhung giúp em quên đi sự mệt mỏi bằng cách hướng dẫn em làm việc nhà, dạy em những công việc cần thiết mà một cô gái cần phải biết để “lấy lòng” bạn trai. Rất may em chồng ngày càng ngoan ngoãn nghe lời chị, sống tích cực hơn.
Nhìn em thay đổi từng ngày, vợ chồng Huy rất vui, chia tay người yêu khiến cô bé suy sụp nhưng đó cũng là cơ hội để thay đổi sống tích cực hơn.
Theo Baotintuc
Vượt bao gian khó để yêu nhau, lúc sắp cưới lại buông tay chỉ vì điều này
Tình yêu đôi khi thật khó hiểu, có những người yêu nhau đến chục năm nhưng sắp cưới lại chia tay. Có những người yêu chỉ 1-2 tháng đã quyết định đi đến hôn nhân.
ảnh minh họa
Năm năm trước tôi nhận lời yêu anh. Lúc đó tôi vừa tròn 18 tuổi, anh cũng là mối tình đầu của tôi. Yêu nhau được hơn một năm, tôi thi đỗ đại học và khăn gói lên Hà Nội, còn anh cũng chuyển công tác xuống Vĩnh Phúc.
Thời gian đầu mọi thứ thật ngọt ngào. Cuối tuần nào tôi cũng mong ngóng cho nhanh để được gặp anh. Bất kể thời tiết nắng mưa, anh đều lặn lội đi xe máy đón tôi đi chơi. Bắt đầu từ năm thứ hai đại học, tôi đăng ký lịch học buổi chiều và chuyển hẳn về Vĩnh Phúc ở cùng anh. Hằng ngày tôi đi học bằng xe bus.
Khoảng thời gian đó thực sự khó khăn. Ngày đầu tiên chuyển đến ở cùng anh, nhà trọ chật chội nóng bức đến không thở nổi. Đùng cái thì mất điện nên đêm ấy tôi đã thức cả đêm vì nóng bức khó ngủ. Anh đã thức để quạt tay cho tôi. Ngày cuối tháng cả hai đều cạn tiền, cứ điệp khúc cắm nồi cơm đầy rồi cho vào rang cho dễ nuốt.
Tuy cuộc sống thiếu thốn nhưng anh tuyệt nhiên không cho tôi đi làm thêm vì sợ tôi vất vả. Những ngày không phải đi học, tôi chỉ quanh quẩn ở nhà với bài vở, sau đó nấu cơm giặt giũ đợi anh đi làm về. Những lúc một trong hai ốm đau bệnh tật, chỉ dựa vào nhau mà sống, không dám mở lời than thở với bố mẹ hai bên vì cả hai gia đình đều chẳng khá giả gì.
Cứ như vậy chúng tôi sống như vợ chồng tới tận bây giờ. Cuộc sống khấm khá dần lên. Nhưng tỉ lệ thuận với đó là những cuộc cãi vã cũng dần tăng theo cấp số nhân.
Cuộc sống được cải thiện cũng là lúc người ta dễ quên những tháng ngày bần hàn. Anh hay cau có với tôi và ít khi nở nụ cười hài lòng với những cố gắng tôi đạt được. Ngoài giờ làm, anh cắm mặt vào điện tử hoặc đi bù khú nhậu nhẹt cùng bạn bè, bỏ bê tôi một mình lúc ốm đau.
Cuối năm nay, chúng tôi dự định tổ chức đám cưới. Chúng tôi đã nắm tay nhau cùng đi qua những năm tháng khó khăn của tuổi trẻ. Giờ đây khi mọi thứ đã đi vào ổn định, sao tôi lại sợ khi chuẩn bị bước chân vào vai trò làm vợ, làm mẹ thật sự?
Ở trong một đoạn cuộc đời bão giông, chúng ta có thể thề thốt rằng sẽ chẳng bao giờ rời xa cái người đang vì mình mà hứng những đợt cuồng phong không dứt. Trong những giờ phút tăm tối nhất, người ở bên ta là người vĩ đại nhất, là người mà ta tự nhủ rằng sẽ mãi chẳng buông tay. Nhưng ai nói được ngày mai, khi bước ra giông tố, ta thấy cuộc sống có biết bao nhiêu rực rỡ khác.
Những khó khăn đã để lại đằng sau lưng rồi, bây giờ, ta có thể nhàn hạ hơn một chút, hưởng thụ hơn một chút. Vị thế của ta cũng nâng lên một chút, ta cũng dần có yêu cầu cao hơn một chút về người bạn đời của mình. Và khi đó, ta đánh mất mình, ta đánh mất những lời hứa, những lời thề tưởng như không thể suy xuyển. Ở trong bình yên, ta quên mất rằng bình yên này được cùng đắp xây với một người bạn đời, chứ chẳng phải do ta một mình tạo dựng.
Theo Phunutoday
Lần đầu về ra mắt nhà người yêu, em đã bị cả nhà anh chê hỗn láo vì vài chuyện chẳng ra sao Em chỉ nói có vậy mà cả người yêu và mẹ anh ấy tối sầm mặt lại. Người yêu bắt em xin lỗi mẹ anh ấy. Còn bác gái thì giận em ra mặt. Yêu nhau được gần 1 năm nhưng chưa khi nào em và người yêu cãi nhau như ngày hôm nay. Chuyện vốn chẳng có gì, vậy mà người yêu...