Đưa em dâu đi đẻ, chưa kịp làm thủ tục tôi phải vội vàng thu dọn túi đồ sơ sinh sau cơn ‘tam bành’ của người yêu
Hôm ấy đang làm ở công ty, bố mẹ gọi tôi về đưa em dâu đi bệnh viện bởi đang có dấu hiệu chuyển dạ. Tôi vội lái xe về chở em dâu cùng đồ đạc đi trước…
Tôi năm nay 35 tuổi, bố mẹ rất mong có cháu bồng cháu bế nên liên tục giục tôi lấy vợ. Sau nhiều tháng nhờ người bạn mai mối tôi cũng quen được với Thanh, kém tôi 5 tuổi, xinh đẹp hiền lành công việc ổn định. Mới gặp nhau vậy mà chúng tôi tưởng như đã quen nhau từ lâu lắm rồi và tình yêu của hai đứa nhanh chóng nảy nở. Nhưng những ngày yêu nhau chẳng được bao lâu thì em bắt đầu làm tôi thấy khó chịu.
Bố mẹ rất mong có cháu bồng cháu bế nên liên tục giục tôi lấy vợ (Ảnh minh họa)
Tôi là quản lý nên công việc rất bận rộn thời gian không cố định có thể đến công ty bất kỳ vào giờ nào nếu có việc. Một hôm đang ngồi chơi với Thanh sếp gọi tôi đến công ty có việc gấp, thấy vậy tôi vội vã tạm biệt em và toan bước đi. Thanh gọi giật lại sụt sịt khóc và nói:
- Có phải anh có người con gái khác rồi không? Làm gì có công ty làm lúc 10h đêm thế này. Anh cứ nói đi em thà chịu đau một lần còn hơn đau cả đời.
- Em bị làm sao vậy? Công ty anh có hàng trăm công nhân đang làm việc kia kìa, sếp báo có vụ tai nạn lao động anh là quản lý phải đến xử lý ngay.
- Anh nói dối, lúc nào cũng lấy công việc để che đậy cho sự gian dối của mình, anh đi với nhân tình của mình đi.
Mặc cho em chửi mắng cùng những giọt nước mắt lăn trên má, tôi vẫn khoác áo bước nhanh ra khỏi phòng. Sau hôm ấy Thanh giận tôi cả tuần không thèm nghe điện thoại cũng chẳng muốn nhìn mặt tôi. Đúng lúc tôi nản không bận tâm đến em nữa thì Thanh lại đến bên cạnh như chưa có chuyện gì xảy ra và chúng tôi lại làm hòa với nhau.
Video đang HOT
Cũng vài lần tôi muốn đưa Thanh về ra mắt bố mẹ cho họ mừng và để em làm quen dần với em dâu, nhưng vì công việc bận quá chẳng có được ngày nghỉ để mà dành cho việc riêng của bản thân. Hôm ấy đang làm ở công ty thì bố mẹ gọi tôi về đưa em dâu đi bệnh viện bởi đang có dấu hiệu chuyển dạ. Tôi vội lái xe về chở em dâu cùng đồ đạc đi trước còn mẹ tôi muốn mua vài thứ nên vào sau. Em trai tôi đang đi công tác không về chăm vợ khi đẻ được nên là anh tôi phải có trách nhiệm giúp em dâu được mẹ tròn con vuông. Đang dìu em dâu vào bệnh viện chẳng hiểu Thanh từ đâu xuất hiện ngay trước mặt tôi, thấy vậy tôi mừng quá liền bảo:
- May quá em đến đúng lúc, cầm hộ anh cái túi quần áo này với.
- Em đã phải vất vả theo dõi anh nhiều ngày nay cuối cùng đã lộ mặt sở khanh bắt cá 2 tay rồi nhé. Thế mà lúc nào cũng nói bận công việc, chẳng qua bận chăm cô ta chứ gì – Thanh chỉ thẳng vào mặt em dâu tôi mà nói.
- Em nói lung tung gì vậy? Đây là em dâu của anh chồng nó đi làm xa không về được nên anh đưa đi đẻ thôi mà.
- Lại còn bịa chuyện em dâu đẻ nữa à?
(Ảnh minh họa)
Vừa nói Thanh vừa ném cái túi xuống đất khiến đồ sơ sinh tung ra sàn nhà. Giận Thanh lắm nhưng thấy mọi người trong bệnh viện dồn tất cả ánh mắt về 3 chúng tôi nên cố nín nhịn. Trong khi tôi cố gắng dọn đồ sơ sinh lại thì Thanh cứ đứng nói lảm nhảm khóc bù lu bù loa như đứa trẻ con. Khi đã đưa em dâu vào phòng chờ sinh tôi kéo Thanh ra một góc rồi bảo:
- Yêu em mới được có 5 tháng mà tháng nào cũng giận nhau vài ba lần, lần nào em cũng nghi anh có nhân tình rồi khóc lóc như một đứa trẻ con nhìn em chẳng giống ai cả. Anh phải có công việc có bạn bè người thân chứ đâu thể lúc nào cũng kè kè bên người yêu được. Nếu em cứ giữ cái tính cách này thì làm sao anh có thể lấy em làm vợ được chứ. Nước mắt của em đâu ra nhiều thế anh sợ nó lắm rồi.
- Em xin lỗi anh lần sau em không như thế nữa.
Tôi thực sự chịu em hết nổi rồi, có lẽ chia tay sẽ là giải pháp tốt cho cả hai. Chứ với tính cách này biết đâu có ngày sự nghiệp của tôi sụp đổ trong tay em lúc nào không hay.
Theo Ngoisao
Cho em chồng ở nhờ, cuối cùng tôi lại phải 'kìm hãm sự sung sướng' chỉ vì sợ cô em dâu chạnh lòng
Chồng tôi không cho phép tôi khoe khoang kể lể về bộ trang sức vàng mà chồng tôi tặng chỉ vì sợ cô em dâu buồn tủi.
Vợ chồng tôi năm nay 30 tuổi, trước đây cả hai cùng học chung cấp 2, từ bạn thân sau trở thành người yêu và cuối cùng là nên duyên vợ chồng. Có lẽ số tôi cũng có phần may mắn khi chồng tôi là người khá giỏi giang, hình thức ổn, giao tiếp khéo. Kinh tế trong nhà kể từ sau khi lấy chồng tôi chẳng mảy may suy nghĩ gì, trộm vía cứ tăng vùn vụt.
Sau năm năm kết hôn thì vợ chồng tôi cũng có một mảnh đất thủ đô và xây được căn nhà 5 tầng. Ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ xuýt xoa. Được cái chồng tôi cũng chiều vợ, kinh tế dư giả nên anh không tiếc tôi thứ gì. Nhìn chung, cuộc sống của người phụ nữ tuổi 30 một chồng một con như tôi quả là quá viên mãn, tôi không mong cầu gì hơn.
Nhưng kể từ khi chú em chồng lấy vợ, tôi bắt đầu phải chịu đựng sự ghen tỵ ngấm ngầm của cô em dâu út. Của đáng tội, cùng là anh em nhưng chồng tôi thông minh và gặp thời nên phất trong làm ăn, có của ăn của để. Còn em chồng tôi không được như thế nên kinh tế cũng có phần eo hẹp. Cuối cùng, sau khi lấy vợ, bố mẹ chồng tôi góp ý là vợ chồng tôi làm anh chị, nên cho hai vợ chồng chú em ở nhờ để hai vợ chồng trẻ lo tích góp cho tương lai.
(Ảnh minh họa)
Về ở chung một nhà, vợ chồng chú em tôi được ở riêng một căn phòng trên lầu 3. Vật chất tiện nghi có đủ cả, chẳng phải mua sắm một gì vì chồng tôi sau khi xây nhà đã sắm đầy đủ hết rồi, có chăng chỉ là mua thêm bộ ga gối đệm mới cho cô dâu đỡ tủi. Sau khi về ở chung, cô em dâu cũng biết điều phụ vợ chồng tôi cơm nước. Vì tôi bận con mọn nên hầu như không phải làm gì, hơn nữa tôi nghĩ vợ chồng chú em ở nhờ nhà tôi thì đỡ đần thay tôi chuyện nhà cửa cũng là đương nhiên thôi.
Đợt vừa rồi là sinh nhật tôi, tôi được chồng mua tặng cho bộ trang sức có trị giá hơn 50 triệu. Được chồng yêu thương chiều chuộng ai mà chẳng thích, tôi chụp ảnh đăng lên facebook bày tỏ niềm vui của mình. Nào ngờ đâu hành động đó của tôi lại tạo nên một cơn bão tố.
Tối đó trở về nhà, chồng tôi hằm hằm tức giận, nói tôi lớn rồi mà không biết nghĩ. Anh nói trước ở riêng thì không sao, bây giờ có vợ chồng chú em nên tôi cũng phải cẩn thận hơn chút. Nhà chú em không có điều kiện nên mới phải đi ở nhờ, tôi được tặng quà đắt tiền thì vợ chồng biết với nhau thôi không cần thiết lên mạng khoe khoang. Lúc này tôi mới ấm ức quá tra hỏi lại chồng tại sao cấm đoán tôi vô lý thế, anh mới thở dài:
"Tháng này cũng là sinh nhật em dâu, anh chả tặng gì chỉ cho chú em một triệu bảo đưa vợ ra ngoài ăn món gì ngon ngon tí. Hai vợ chồng chú thím cũng vui vẻ lắm. Nhưng từ khi thấy em đăng cái ảnh khoe khoang kia anh cảm giác như thím ấy cũng buồn, chạnh lòng hay sao đó!"
(Ảnh minh họa)
Tôi thấy thật sự quá nực cười. Chồng tôi làm ra tiền thì tôi được hưởng, cô em dâu mà tị nạnh thì thúc giục chồng cô ấy làm ra nhiều tiền đi mà hưởng thụ như tôi. Nhà tôi đã cho ở nhờ, sinh nhật cũng cho tiền hai vợ chồng đi ăn chơi với nhau thì còn tị nạnh gì nữa? Chẳng lẽ vì sự xuất hiện của vợ chồng chú thím ấy mà tôi phải hoãn cái sự sung sướng của mình lại ư?
Chưa hết, tôi càng nóng mặt hơn khi chồng tôi nói thêm câu chốt trước khi ra khỏi phòng:
"Mà em xem thế nào, về nhà thì làm đỡ đần thím ý việc nhà đi. Ai lại cứ để vợ chồng chú thím làm hết từ A đến Z. Em lười cũng vừa vừa thôi!"
Ôi đến nước này thì tôi chỉ muốn tung hê hết cả thôi, chẳng riêng chung gì nữa. Đã ăn nhờ ở đậu nhà anh chị thì tự đi mà biết đường dọn dẹp chứ, lại còn muốn chia việc với tôi à? Tôi đâu có mời mọc ai vào nhà tôi để ở đâu, không ở thì tôi vẫn biết đường tự dọn dẹp cơ mà. Thật chẳng hiểu sao chồng tôi phải nhìn sắc mặt của em dâu để sống nữa, trong khi vợ chồng tôi đang sống tại nhà mình, tiêu tiền của mình chứ có làm gì sai trái với ai đâu. Hay là chồng tôi có ý gì với cô em dâu?
Theo Afamily
NHẬT KÝ LẤY CHỒNG của cô nàng 22 tuổi: Nỗi lòng "tờ i tê" và đối mặt với 1001 lời hỏi thăm "Có gì chưa"? Lấy nhau được một tháng, ra đường ai cũng hỏi thăm nàng: "Có gì chưa?". Ban đầu thấy ngại, sau nàng cáu điên mỗi khi có ai hỏi thăm kiểu như vậy. Một đêm trăng thanh gió mát, hai vợ chồng nàng nổi hứng rủ nhau... đạp xe đi dạo. Nàng mặc váy xòe, đi giày búp bê ngồi sau, còn chồng "tổ...