Đồng nghiệp phát hiện tôi làm 2 công việc một lúc rồi mắng giữa văn phòng
Tôi bối rối và lúng túng trước sự gay gắt của đồng nghiệp.
Từ lúc còn học ở Đại học, tôi đã cố gắng để bản thân đa nhiệm. Vừa tham gia câu lạc bộ, vừa đi làm thêm, vừa học 2 văn bằng cố gắng lấy học bổng. Trong tâm trí của tôi, một ngày cứ nối tiếp những hoạt động như thế chẳng cần nghỉ ngơi. Cũng may mắn là dù rất bận bịu, nhưng tôi vẫn chú ý chăm chút bản thân về vẻ ngoài lẫn thể chất. Buổi sáng dậy sớm tập thể dục, đến tối cũng chỉ học bài, làm việc tới 11 rưỡi thôi. Thực ra, tôi chăm chú học ở trường mỗi giờ lên lớp, nên đến lúc ôn thi không quá vất vả.
Hơn 5 năm Đại học đã hình thành nên con người tôi mạnh mẽ và đa nhiệm. Nhưng tôi vẫn cảm thấy bản thân chưa thực sự tinh khôn và giỏi kỹ năng mềm. Bằng chứng là khi tranh luận với người khác, tôi hay bối rối, lúng túng. Về bản chất tôi là người hướng nội, không giỏi ăn nói, thành ra có vài chuyện dễ bị thua thiệt.
Ảnh minh họa.
Khi đã tốt nghiệp, tôi đi làm ở một công ty về ấn phẩm. Công việc thường ngày bắt đầu từ lúc 8 giờ đến 17 giờ 30 chiều, buổi trưa được nghỉ 1 tiếng rưỡi. Hiếm khi nào mà cần “mang việc về nhà”, vì tôi luôn cố giải quyết hết trong ngày, để buổi tối và cuối tuần có thời gian nghỉ ngơi. Mức lương không phải quá cao, nhưng cũng là chạm ngưỡng ổn, tương đương với trình độ, năng lực và kinh nghiệm của tôi. Đặc biệt, môi trường cạnh tranh, năng động mà sếp cũng hay khuyến khích và ủng hộ sự sáng tạo của nhân viên.
Sau khi tôi gắn bó với công ty được khoảng 6 tháng thì cuộc sống của tôi có sự thay đổi. Bố tôi bất ngờ ngã bệnh, cần phải điều trị và tốn nhiều tiền. Nhà tôi có tôi là con gái lớn, em trai tôi vẫn còn trong độ tuổi đi học, mẹ thì chỉ bán hàng ăn ở nhà thôi. Lúc đó, tôi nghĩ ngay đến chuyện làm thêm công việc tự do để có đồng ra đồng vào. Tôi có thể làm thiết kế ấn phẩm nên không khó để nhận những công việc thú lao tốt. Hàng ngày, cứ tầm 8 giờ tới 12 giờ đêm, tôi sẽ đảm nhận công việc freelance.
Video đang HOT
Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như đồng nghiệp không phát hiện ra tôi làm 2 công việc cùng lúc. Chả là hôm đó ở công ty, khi đồng hồ điểm 4 giờ chiều, tôi cũng xong việc rồi nên mở phần mềm chỉnh ảnh ra để làm. Ấn phẩm tôi phải làm có cả tên của đơn vị khác nên ai nhìn qua cũng dễ dàng biết được. Sai lầm của tôi là đi vệ sinh mà không gập màn hình laptop xuống. Vậy nên chị đồng nghiệp thấy, liên tục hỏi tôi và bắt đầu nặng lời.
Chị ấy bảo: “Em thử ngẫm lại hành động của mình đi. Tại sao em có thể làm việc khác trong giờ thế này? Có phải công ty trả em mức lương chưa đủ cao hay sao?”
Tôi có giải thích với chị ấy rằng, mình đã hoàn thành công việc ở công ty, nên tranh thủ làm nốt chút ít dự án cá nhân, không ảnh hưởng hay liên quan gì tới đôi bên.
Ảnh minh họa.
Thế nhưng chị đồng nghiệp vẫn giữ thái độ rất gay gắt. Chị ấy làm ở công ty này đã khá lâu, cỡ khoảng 3-4 năm rồi. Chị ấy cũng nổi tiếng là một người nghiêm túc trong công việc, nhưng đôi khi hơi máy móc, cứng nhắc. Tôi chỉ biết cúi đầu rồi tắt phần mềm đi. Từ lúc đó cho tới khi đi về, chị đồng nghiệp ngồi cạnh vẫn liên tục nói đi nói lại về vấn đề này. Thậm chí, chị còn “vơ đũa cả nắm”, cho rằng người trẻ như tôi không biết trân trọng và nỗ lực hết sức cho công việc, “đứng núi này trông núi nọ”.
Chị ấy không hề biết rằng, tôi chỉ đang cố gắng đa nhiệm, để tạo ra nguồn thu nhập tốt trang trải viện phí cho bố. Tôi rất buồn khi bản thân không thể nói ra, cũng rất khó giải thích vì người ngoài chẳng dễ gì hiểu được. Có lẽ từ bây giờ, tôi sẽ chỉ làm việc freelance ở nhà, không mang tới công ty nữa. Mà chắc chắn sau vụ này, đồng nghiệp, và có thể sếp nữa sẽ dành cho tôi sự ác cảm nhất định. Chỉ hi vọng tôi không bị cho nghỉ việc, vì tôi vẫn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ ở công ty, không hề chểnh mảng chút nào…
Hồn nhiên giới thiệu mẹ vợ là giúp việc, nhìn thứ bà lấy ra chồng tôi nghẹn đến tím mặt
Mấy người đồng nghiệp của chồng tôi ồ lên khen anh có điều kiện, thuê cả người giúp việc.
Sau đó họ hồn nhiên nhờ bà lấy nước mang ra.Thứ bảy vừa rồi tôi vẫn phải đi làm thêm. Mẹ tôi đã báo trước sẽ lên chơi nhưng công việc đang gấp rút, tôi không nghỉ được. May có chồng tôi nghỉ ở nhà, anh là người đi đón bà ở bến xe về.
Không ngờ được trong lúc tôi vắng mặt thì đã có một chuyện xảy ra. Chuyện này sau đó tôi được mẹ kể lại thì mới biết.
Sáng ấy có hai người đồng nghiệp làm chung dự án với chồng tôi đến lấy tài liệu. Họ ở lại một lát. Lúc họ đang trò chuyện ngoài phòng khách thì người đồng nghiệp nhác thấy bóng mẹ tôi trong bếp. Họ định đứng lên vào chào hỏi, ai ngờ chồng tôi ngăn lại rồi nhỏ giọng để mẹ vợ không nghe thấy:
- Giúp việc mới trong nhà thôi, kệ không cần chào đâu.
Sáng ấy có hai người đồng nghiệp làm chung dự án với chồng tôi đến lấy tài liệu. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi không phải người xấu nhưng phải cái tính sĩ diện, sống hình thức, lúc nào cũng muốn được người khác khen ngợi ngưỡng mộ. Mẹ tôi thì vốn giản dị, xuề xòa, nhà tôi không giàu nên nhìn chung không mang lại cho anh ta mặt mũi và sĩ diện.
Sợ người khác cười mình có nhà vợ nghèo nên mới nói như thế. Mấy người kia ồ lên khen anh có điều kiện, thuê cả người giúp việc cơ. Sau đó họ hồn nhiên nhờ bà lấy nước mang ra. Mẹ tôi im lặng làm theo. Chồng tôi nghĩ mẹ vợ không nghi ngờ gì, cho rằng các con nhờ lấy nước theo kiểu thông thường mà thôi. Anh ta điềm nhiên nhận nước mẹ vợ lấy đến, mà không biết mẹ tôi thính lắm, đã nghe được hết câu chuyện giữa mấy người đó.
Tối tôi về, ăn cơm xong, bà gọi hai vợ chồng ra rồi đưa cho tôi 700 triệu bảo bà cho chúng tôi mua nhà. Bố mẹ tôi có 1 mảnh đất dư, ông bà có tiền dưỡng già rồi, để đất đó cũng không làm gì. Giờ ông bà bán đi, chia cho 2 đứa con mỗi đứa một nửa để các con làm ăn, gây dựng cuộc sống. Chồng tôi há hốc kinh ngạc rồi nghĩ đến cách xử sự của mình lúc trước thì phải tím tái mặt mày vì quá hổ thẹn, hối hận.
Mấy năm làm lụng chúng tôi đã tích góp được một khoản dành mua nhà nhưng vẫn thiếu. Bố mẹ chồng chồng tuyên bố không có nhiều, ông bà cho chúng tôi 50 triệu thôi. Tôi không nói gì về nhà ngoại cho bao nhiêu, chồng nghĩ bố mẹ tôi không cho xu nào. Đột nhiên bà mang lên cho 700 triệu quả thực ngoài sức tưởng tượng. Có số tiền này chúng tôi chỉ cần vay thêm một phần nhỏ nữa là đủ mua được căn nhà tầm 2 tỷ rồi.
Tôi tức giận vô cùng, lật bài ngửa chất vấn chồng thì anh nghẹn tím cả mặt không thể biện minh. (Ảnh minh họa)
Trước mặt con rể, mẹ tôi không để lộ rằng bà đã biết. Chồng tôi có vẻ được thở phào tưởng bở việc xấu của mình không bị mẹ vợ phát hiện. Nhưng hôm sau trước khi về, mẹ đã kể lại cho tôi nghe. Bà bảo bà rất buồn, tiền bà vẫn cho không lấy lại nhưng tôi cần phải cân nhắc thêm về chồng, xem liệu anh có thể sửa đổi hay không.
Tôi tức giận vô cùng, lật bài ngửa chất vấn chồng thì anh nghẹn tím cả mặt không thể biện minh. Mãi sau anh ta mới bảo lúc đó buột miệng nói vậy chứ thực lòng chồng vẫn tôn trọng mẹ vợ. Anh còn hứa hẹn không bao giờ dám như vậy nữa.
Chồng tôi quá đáng thật nhưng cũng không thể vì chuyện này mà ly hôn. Chúng tôi kết hôn đến nay được 5 năm, và có 1 đứa con trai rồi. Tôi định để 2 vợ chồng viết giấy nợ bố mẹ số tiền ấy. Nếu anh thay đổi, sửa chữa tính cách thì coi như bố mẹ tôi cho, còn không phải trả lại đầy đủ. Tôi có nên làm thế không?
Cuối tuần đồng nghiệp được sếp rủ tới nhà tụ tập ăn uống, chỉ có mình tôi luôn bị bỏ lại phía sau Cảm giác cô đơn này khiến tôi lẻ loi và tủi thân. Tôi là một người phụ nữ từ tỉnh lên Hà Nội học tập, làm việc và sinh sống. Hồi Đại học, tôi chẳng chơi với nhiều bạn bè lắm, chủ yếu là các bạn đồng hương để dễ tìm thấy kết nối. Thi thoảng tôi đi làm thêm, có quen thêm...