Dọn nhà, tôi phát hiện lý do chị chồng không chịu lập gia đình
Chẳng hiểu sao, gần 40 tuổi rồi mà chị chồng vẫn không chịu lập gia đình.
Ảnh minh họa
Chị chồng tôi năm nay gần 40 tuổi, là nỗi lo ngày đêm của bố mẹ chồng tôi. Gia đình chồng đã giới thiệu cho chị nhiều mối tốt nhưng gặp mặt ai chị ấy cũng chỉ lắc đầu từ chối nói là không hợp.
Tính tình chị Nhàn giản dị hiền hòa, chị thường tâm sự với tôi là khi nào tìm được anh chàng nào tâm đầu ý hợp mới cưới, nếu không tìm thấy thì ở vậy cả đời này.
Chị Nhàn kiếm tiền rất giỏi, nghe nói mỗi tháng lương của chị hơn 40 triệu. Tháng trước chị mua được một ngôi nhà to đẹp 2 tầng. Chủ nhật vừa rồi, vợ chồng tôi đến dọn đồ đạc chuyển nhà giúp chị ấy.
Video đang HOT
Trong lúc dọn đồ, tôi thấy có một hộp quà gói rất cẩn thận nhưng vỏ bọc đã cũ kỹ. Tôi đang định bóc ra xem trong đó có gì dùng được không? Bất ngờ chị Nhàn lao đến và giật lại nói là không được mở. Thấy chị chồng tỏ ra tức tối làm tôi càng tò mò về món quà đó. Không hiểu trong đó có thứ gì mà chị Nhàn phải lớn giọng với tôi thế?
Tôi hỏi vài câu chị đều lắc đầu, đến khi tôi nói là món quà của bạn trai cũ tặng thì chị ấy gật đầu. Không hiểu người đàn ông đó thế nào mà làm chị Nhàn phải nặng lòng thế?
Thấy chị không chịu thổ lộ quá khứ, tôi đã chủ động hỏi trước, có phải người ta đã đi lấy vợ, chị bị bỏ rơi rồi phải không? Chị lắc đầu nói là người ta đã mất trong một vụ sự cố giao thông, vào đúng ngày sinh nhật của anh ấy. Món quà đó là của chị mua dự định tặng cho bạn trai nhưng không bao giờ tới tay người nhận.
Có phải vì người đàn ông đó mà chị không chịu đi lấy chồng không? Chị Nhàn nói khi còn sống, bạn trai của chị luôn muốn mua được nhà thành phố và đón mẹ anh ấy đến sống cùng, sau đó hai đứa sẽ tổ chức đám cưới. Trước khi nhắm mắt người bạn trai ấy mong chị Nhàn chăm sóc mẹ anh. Chị đã hứa với bạn trai sẽ mua nhà đẹp và đón mẹ anh ấy đến sống.
Tôi ngăn cản chị chồng không được làm thế, chị nuôi bác ấy thì ai còn dám đến hỏi cưới? Chị bảo còn yêu bạn trai cũ rất nhiều, muốn giữ trọn đạo hiếu thay anh.
Bên ngoài kia còn có nhiều người đàn ông tốt mà chị Nhàn chưa nhận ra. Muốn giúp mẹ anh bạn trai thì chị có thể chu cấp hàng tháng cho bác là được mà. Tôi không biết phải khuyên bảo chị chồng thế nào nữa đây?
(duyenhien…@gmail.com)
Gắp miếng đùi gà thì bị chị chồng đá chân, vừa bỏ xuống chị đã hỏi mẹ câu này khiến tôi run cầm cập
Tái mặt trước câu hỏi của chị, như thế chẳng khác nào nói tôi.
Là người sợ kết hôn, nên mãi 30 tuổi tôi mới lập gia đình. Tôi lấy Phong vì anh đồng ý cưới ra ở riêng, cùng làm việc nhà, để tôi giữ tiền và không can thiệp vào đời sống riêng tư của vợ. Tình yêu chúng tôi dành cho nhau ở mức vừa phải, không sâu đậm, nhưng như thế lại hay. Hôn nhân chỉ cần cả hai tôn trọng nhau, tin tưởng thế là đủ.
Không sống cùng bố mẹ chồng dù Phong là con trai một, nhưng cứ cuối tuần chúng tôi lại về mẹ chơi. Lúc nào các chị về thì ở lại ăn cơm không thì nhà ai về nhà lấy. Bố mẹ tôi khá hiền, thương con cái không có gì phải chê cả. Tôi làm dâu 5 năm nhưng chưa bị bố mẹ mắng, điều tiếng gì cả. Tôi rất quý ông bà, thi thoảng biếu bố mẹ chút tiền ăn vặt.
Bố mẹ chồng tôi dễ tính một, thì bà chị chồng cả khó tính 10. Chị lấy chồng cách nhà 30km, 1 - 2 tháng mới về ngoại một lần. Nhưng lần nào về chị cũng hạch sách, nói đểu tôi không làm tròn phận làm dâu. Nể chồng, bố mẹ chồng tôi nín nhịn cho qua, vì chị cũng chỉ ở 1 - 2 hôm rồi đi, thi thoảng mới gặp. Chứ tôi mà sống chung với bà cô chồng này chắc cãi nhau liên miên mất.
Đợt này bố chồng tôi không may bị ngã xe, đi lại khó khăn, mẹ thì bị căn bệnh đau lưng hành lên hành xuống. Hai ông bà tự chăm nhau vất vả nên tôi cứ tuần vào 3 - 4 lần đỡ đần cơm nước, dọn dẹp giúp bố mẹ. Mẹ cứ bảo tôi về bà tự lo cho ông nhưng nhìn mẹ lom khom nấu nướng với cái lưng đau cũng tội, tôi bận con nhỏ nên chẳng vào liên tục được.
Lần này chị chồng lại về, chị về chơi với mẹ 3 hôm và bảo vợ chồng tôi qua ăn cơm. Chị khéo tay, nấu nhiều món ngon lắm. Chẳng bù cho tôi, vụng về chẳng biết nấu nướng gì, may chồng tôi khéo không thì chỉ ăn món luộc suốt. Tính tôi hồn nhiên, chẳng ngại nên ngồi vào mâm cơm thấy miếng đùi gà ngon tôi gắp ăn. Thế nhưng vừa gắp miếng thịt gà lên, chị Hoa - chị chồng đã đá chân ra hiệu. Biết ý tôi bỏ xuống luôn.
Chị nhìn tôi, thở dài rồi quay sang hỏi bố mẹ: "Bố mẹ giờ ốm yếu thế này có muốn sang ở với các con không ạ? Để con lo cho bố mẹ thì mới phải, yên tâm được". Tái mặt trước câu hỏi của chị, chị Hoa nói vậy chẳng khác nào bảo bố mẹ về nhà tôi ở. Chồng tôi là con trai một, ông bà có ở thì ở với chúng tôi chứ ai lại qua nhà con rể.
Nghe chị nói vậy, chồng tôi đồng ý và mời bố mẹ về nhà mình luôn. Tôi nhăn mặt nhìn anh, anh vẫn ngó lơ. Bố mẹ nhìn chúng tôi lắc đầu bảo chưa đến lúc, ông bà vẫn còn chăm nhau được nên vẫn cố, ở chung phức tạp lại mất tình cảm mẹ con. Mẹ quyết vậy tôi thấy đúng, ông bà già yếu ở riêng tôi vẫn chạy qua chăm sóc cơ mà.
Mẹ không qua, chồng về nhà nói tôi. Anh bảo tôi là con dâu hư, sợ khổ không dám phục vụ bố mẹ. Không bằng chị Hoa, sống với bố mẹ chồng bao năm có kêu than gì đâu. Tôi khó chịu cáu gắt thì anh lại đáp trả: "Mai kia con dâu đối xử với em như vậy em nghĩ sao?". Tôi rất buồn vì chồng hành xử như thế. Tính tôi thích tự do, không chung đụng với ai cả. Chẳng lẽ không cho bố mẹ ở cùng là sai ư? Ông bà cũng có nhà, có sức khoẻ và kinh tế chăm nhau cơ mà?
(Xin giấu tên)
Vừa tìm việc được vài hôm, chồng đã vác về chiếc xe cũ nát, tôi giận sôi người nhưng đành nín thinh khi biết người bán cho anh Bỏ ra số tiền không hề nhỏ, nhận về chiếc xe máy rách nát, tôi không giận sao được? Chưa kể người đã bán cho chồng tôi không ai khác mà là anh em trong nhà. Nhà chồng tôi có hai người con, trước anh là chị gái đã lập gia đình. Thật lòng mà nói thì chị chồng khá tốt tính, thường...