Đọc sớ cúng giải hạn đầu năm của mẹ chồng, tá hỏa khi thấy tên một người
Tôi biết những gì tôi tặng mẹ, tôi mua cho mẹ, mẹ đều vui vẻ đón nhận nhưng trong thâm tâm, mẹ vẫn không thực sự yêu mến tôi.
Một cuộc hôn nhân viên mãn, được chồng yêu chồng chiều hết mực đối với tôi là quá đủ. Tôi không quan tâm điều tiếng, không sợ người khác nghĩ tôi vì tiền mà theo anh. Mặc cho kẻ khác nói xấu sau lưng, tôi cũng kiên cường vượt qua ngày tháng. Chỉ là có một việc khiến tôi vẫn mãi áy náy, tôi dù tốt thế nào cũng không làm sao khiến mẹ chồng thực sự để tôi trong lòng.
Tôi biết những gì tôi tặng mẹ, tôi mua cho mẹ, mẹ đều vui vẻ đón nhận nhưng trong thâm tâm, mẹ vẫn không thực sự yêu mến tôi. Mẹ cư xử một cách khéo léo khiến tôi cũng mệt mỏi và cảm thấy chính sự khéo léo ấy là rào cản của cả tôi và mẹ. Tôi luôn mong một ngày mẹ nhận ra, tôi thực sự vì yêu chồng mà lấy anh chứ không vì tiền bạc hay gì hết.
Tôi biết những gì tôi tặng mẹ, tôi mua cho mẹ, mẹ đều vui vẻ đón nhận nhưng trong thâm tâm, mẹ vẫn không thực sự yêu mến tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh cháu cho bà bế, bà mừng ra mặt nhưng cũng kể từ đó, trong mắt bà chỉ có cháu nội, tôi chỉ là người sinh con ra chứ không hề có ý nghĩa gì cả. Mẹ không đối xử tệ bạc, vẫn ân cần nhẹ nhàng nhưng lại không bao giờ gần gũi với tôi. Tôi hỏi ý kiến mẹ mọi việc, mẹ cũng đều ợm ờ cho xong rồi bảo tùy con thích làm gì thì làm. Không có sự chia sẻ trong cuộc sống cũng khiến tôi mệt mỏi vô cùng. May mà có chồng yêu thương tôi nên cũng được an ủi phần nào. Chồng đã cho tôi sự can đảm để đối diện với cuộc sống, để cố gắng đối xử chân tình với mẹ anh.
Nhưng đến nay, tia hi vọng được mẹ yêu thương quý mến đã không còn nữa, tôi cảm thấy mình không có vị trí nào trong gia đình này, mãi mãi cũng chỉ là người thừa. Đó là chuyện mẹ đi cúng giải hạn đầu năm. Tôi cũng là người chu đáo, đã chuẩn bị mọi thứ cho mẹ, từ đồ cúng đến lễ lạt, tôi không thiếu sót chút gì. Mẹ cũng vui mừng nhận tất cả những thứ đó chỉ là, tôi không thể nào tin nổi khi tôi cầm tờ sớ mẹ đã ghi tên mọi người trong gia đình ở đó, tôi đã nhìn thấy tên một người khác mà không phải tên tôi. Đó là vợ cũ của anh, là con dâu cũ của mẹ.
Video đang HOT
Nhưng đến nay, tia hi vọng được mẹ yêu thương quý mến đã không còn nữa, tôi cảm thấy mình không có vị trí nào trong gia đình này, mãi mãi cũng chỉ là người thừa. (ảnh minh họa)
Người phụ nữ ấy đã ly hôn với chồng tôi, bỏ đi nhiều năm bây giờ cũng không biết cô ta sống thế nào, vậy mà mẹ chồng tôi vẫn chưa từng quên người ấy. Có lẽ vì thế mà mẹ luôn coi tôi là người ngoài, chưa từng thực sự công nhận dâu con. Tôi cảm thấy quá sức mệt mỏi vì cuộc sống như thế, đã cạn kiệt sức lực khi nhiều năm cố gắng gồng gánh gia đình và lấy lòng mẹ chồng.
Lẽ ra trong tờ sớ cúng giải hạn đó phải có tên tôi nhưng đó lại là tên của con dâu cũ của mẹ. Tại sao mẹ có thể tàn nhẫn với tôi như vậy. Tức là mẹ đã loại tôi ra khỏi danh sách người nhà và chỉ coi tôi là người dưng nước lã. Bà yêu thương cháu nhưng lại không thừa nhận đứa con dâu này, tại sao lại như vậy. Rốt cuộc cô con dâu ấy như thế nào mà lại có được sự tín nhiệm của bà như vậy?
Tôi quá mệt mỏi rồi không thể cố thêm nữa. Điều tiếng tôi đã chịu đủ rồi, dừng lại thôi… (ảnh minh họa)
Sau chuyện này tôi đã khóc rất nhiều, tôi quyết định dọn ra ngoài ở và nói với chồng về những việc ấy. Chồng ra sức ngăn cấm nhưng lòng tôi đã quyết. Sự cố gắng của tôi bao năm qua cuối cùng cũng không thể nào khiến mẹ thay đổi suy nghĩ về mình vậy cố gắng còn có ích gì nữa, chi bằng chọn cuộc sống tự do, được sống vì bản thân mình hơn là vì người khác. Còn nếu chồng thực sự không thể ra ngoài, tôi cũng sẽ cắt đứt nhân duyên. Tôi quá mệt mỏi rồi không thể cố thêm nữa. Điều tiếng tôi đã chịu đủ rồi, dừng lại thôi…
Theo eva.vn
Ba lấy mẹ chỉ để... trả thù
Ngày ba cháu cưới má, má đã có cháu trong bụng với người bạn thân của cả ba và má. Hóa ra ba cưới má nói là để cháu được ra đời, nhưng chỉ để trả thù việc má cháu đã không chọn ông.
Cô Hạnh Dung kính mến,
Từ nhỏ tới lớn, cháu luôn nghĩ rằng mình may mắn và hạnh phúc. Ba cháu làm ăn rất giỏi nên kinh tế nhà cháu rất tốt. Chị em cháu được sống đầy đủ và sung sướng hơn bạn bè nhiều. Tuy nhiên, ba cháu thường đi công tác xa, rất ít khi ở nhà. Có những tháng, ba đi tới ba tuần hay cả tháng.
Có điều lạ là, không biết vì sao, má cháu nhất định không muốn cho cháu đi du học, dù cháu rất muốn. Trong khi đó thì ba má lại có kế hoạch cho em du học ngay sau khi tốt nghiệp phổ thông. Má cháu cứ bảo cháu đi thì má buồn lắm, rằng các em cháu là con trai, còn cháu là con gái thì ở nhà với ba má thôi...
Hóa ra cháu là con riêng của má. Ảnh minh họa
Hôm rồi, tình cờ cháu nghe ba má nói chuyện mới biết một sự thật đau đớn. Hóa ra cháu là con riêng của má. Ngày ba cháu cưới má, má đã có cháu trong bụng với người bạn thân của cả ba và má. Hóa ra ba cưới má nói là để cháu được ra đời, nhưng chỉ để trả thù việc má cháu đã không chọn ông. Từ hồi đó, ông đã ra những điều kiện hết sức kỳ quái, tàn ác như phải chấp nhận một đời sống thứ hai của ông với những người phụ nữ khác, nuôi con của những người phụ nữ khác. Kinh khủng nhất là hai em của cháu không phải là con của mẹ cháu.
Cháu phải làm gì để cứu mẹ cháu hả cô?
Kiều Ngân (TP.HCM)
Cháu Kiều Ngân thân mến,
Trên đời quả thật có những việc mà người ta không thể nào hình dung nổi. Ai ngờ lại có một người đàn ông ích kỷ, tàn nhẫn đến cùng cực như người cháu đang gọi là cha. Cô cũng không hình dung được sự can đảm của mẹ cháu, chấp nhận những điều kiện quái gở, như là dấu hiệu báo trước mọi bất hạnh của đời mình. Sự chịu đựng của mẹ cháu suốt bao nhiêu năm cũng là điều không thể nào hiểu nổi.
Giờ cháu đã biết sự thực, biết được nỗi khổ của mẹ, coi như cháu đã phải nhận một trách nhiệm lớn: trở thành chỗ dựa của mẹ, an ủi, chia sẻ, động viên bà, mang đến cho bà những niềm vui. Nếu trước đây cháu đã làm được điều đó thì bây giờ cần cố gắng làm nhiều hơn, để bà không thấy cô độc.
Có lẽ lúc này cháu đã từ bỏ ước mơ du học. Hãy quyết tâm thay đổi cuộc sống của mẹ, mau chóng trưởng thành và tự lập. Một lúc nào đó, cháu có thể lựa chọn thời điểm phù hợp để giúp mẹ nói ra sự thật với cháu. Điều đó có lẽ sẽ giúp mẹ cháu nhẹ lòng. Sau đó, hãy cùng mẹ lựa chọn một cuộc sống mới. Ở lại hay ra đi cùng cháu là lựa chọn cần thiết mà mẹ phải cân nhắc, khi cháu đã có thể tự lập và lo được cho mẹ một đời sống bình an. Dù mẹ có lựa chọn thế nào, cháu hãy luôn ở bên cạnh mẹ và hiểu cho mẹ.
Với người đàn ông đó, dù không có công sinh thành, ông ta cũng đã cho cháu điều kiện để ra đời, cho mẹ cháu điều kiện để nuôi cháu lớn khôn và ít nhất thì cháu cũng đã không bị đối xử tệ bạc, cho nên cháu hãy từ bỏ mong muốn "trả thù". Điều đó sẽ giúp cả cháu lẫn mẹ nhẹ lòng hơn. Cho người sự tha thứ là cho mình bình yên, cháu à.
Hạnh Dung
Theo phunuonline.com.vn
Thông gia xót con trách móc, mẹ chồng liền nói thẳng: "Không có sữa cho con bú thì cần gì phải tẩm bổ, ăn ngon" Mỗi lần như vậy, mẹ chồng em lại than thở với những người nằm giường kế bên em: "Người ta ăn rau ăn mắm cũng khỏe. Con dâu nhà tôi thì đến chán, lúc nào cũng yếu như sên". Sau khi sinh con, em gần như bị trầm cảm. Nhà mẹ đẻ ở xa nên em không thể nhờ vả được bố mẹ....