“Đồ ăn tàn phá hại, đã tàn phế lại còn tiêu lắm tiền” – Câu nói cay nghiệt của vợ khiến người chồng bật khóc
Từ sau khi bị tai nạn, thái độ của người vợ dành cho chồng thay đổi hoàn toàn.
Theo chia sẻ, người đàn ông vốn làm giám sát ở công trình xây dựng nên lương khá ổn. Tuy nhiên 2 năm trước vụ tai nạn sập giàn giáo đã khiến 2 chân bị liệt, không đi lại được nữa. Người này kể khi còn làm ra tiền cuộc sống vợ chồng vô cùng vui vẻ, hạnh phúc.
Nhưng từ sau khi anh gặp nạn, vợ bắt đầu thay đổi, nói chuyện lạnh lùng, liên tục kiếm cớ gây sự với chồng. Có nhiều ngày vợ ăn mặc xinh đẹp, quần áo xúng xính đi cả ngày đến đêm muộn mới về, nhưng khi chồng hỏi thì lại bực tức nổi cáu.
(Ảnh minh hoạ)
Bị tai nạn nhưng vẫn được công ty trả lương cơ bản nhưng người đàn ông không còn tiền để đưa cho vợ như trước nữa vì phải để đi khám, mua thuốc. Một năm trở lại đây chân có dấu hiệu hồi phục, đi lại được nhưng người chồng quyết định giấu vợ để tạo bất ngờ.
Thời gian gần đây khi cần tiền gấp để mua thuốc, chồng đã vay người vợ 3 triệu và hứa khi nào có lương sẽ trả lại ngay. Thế nhưng ngay khi chồng nói cô vợ đã tỏ ra khó chịu, lẩm bẩm nói với những từ ngữ khó nghe: “Đồ ăn tàn phá hại, đã tàn phế lại còn tiêu lắm tiền” vừa nói vừa ném 3 triệu vào mặt người đàn ông rồi bỏ đi.
Quá bất ngờ trước hành động của vợ mình, bao uất ức tủi nhục suốt những năm tháng bị bại liệt khiến anh tủi thân không kìm được nước mắt. Người chồng cay đắng nhận ra rằng vì đồng tiền mà người đàn bà mình yêu thương bao năm lại thay đổi đến khó tin như vậy:
“Đúng là cuộc đời, khi không có tiền thì mình chẳng là cái gì với người ta hết, đến người đàn bà từng yêu thương, chăn kề tay gối còn khinh mình, coi mình chẳng ra gì…
Tai nạn là điều chẳng ai mong muốn nhưng là vợ, là chồng, tại sao lại phải đối xử với nhau như vậy…”
Video đang HOT
Bài chia sẻ đã nhận được sự đồng cảm của cư dân mạng, nhiều người an ủi động viên anh chồng hãy cố gắng chữa trị khỏi chân, đi làm lại vì cuộc sống của mình. Bên cạnh đó không ít bình luận chỉ trích người vợ, mới gặp chút khó khăn đã quên đi tình nghĩa bao năm vợ chồng.
“”Bạn cố gắng tập để bình phục sức khỏe nhé. Sống vì mình đi, mình phải yêu thương mình đã. Còn người vợ kia không xứng với bạn đâu” – tài khoản Thúy Vũ chia sẻ.
“Tiền làm con người ta thay đổi nhiều lắm, đôi khi chính họ không tự nhận ra sự thay đổi ấy đâu” – tài khoản Nguyễn Biên viết.
“Mạnh mẽ lên bạn ơi. Đúng là mình phải tự thương mình và ráng thu xếp cho mình thôi. Nên có phương án cụ thể dù cay đắng xót xa. Níu kéo đôi khi không phải là giải pháp” – tài khoản Nguyễn Thị Sen bình luận.
Bữa cơm gặp mặt hai gia đình "bão táp" khiến chàng trai bị đuổi ra khỏi nhà vợ tương lai, thế nhưng cái cách anh giải quyết vấn đề mới khiến người ta ngả mũ!
"Cưới nhau về cũng nào đã yên bình, mẹ mình vẫn hậm hực chuyện tên tuổi, soi mói đủ thứ, đòi 2 vợ chồng phải đóng tiền điện, nước, tiền ăn", người đàn ông kể.
Trong mọi trường hợp, nếu như người đàn ông trân trọng mối quan hệ, muốn có được cái kết tuyệt vời bên cạnh người mình yêu thì họ sẽ có cách. Khi đã thật lòng yêu, sẽ chẳng có gì ngăn cản được cả hai đến với nhau cả.
Mới đây, một người chồng đăng tải bài viết chia sẻ chuyện khó khăn để đến được bên nhau. Chuyện như thế này:
" Mình năm nay 29 còn vợ mình 31, cưới nhau cũng bước sang năm thứ 5 rồi, ngày quen nhau mình mới học năm 4 còn vợ mình đã đi làm được 2 năm. Lúc ấy vợ mình nhận 1 bác hàng xóm gần nhà mình làm bố nuôi.
Khi quen nhau, gần như gia đình mình phản đối, mẹ và các dì viện đủ lý do, nào là hơn tuổi, nào là dòm ngó nhà cửa cách nhau xa quá, nhưng sâu xa hơn thì là vì tên vợ mình giống tên người cũ của bố nên mẹ càng hậm hực.
Thậm chí sau khi cưới 6 tháng bố mình phát hiện ung thư giai đoạn cuối thì mẹ còn đổ vạ cho rằng vợ có số 'sát phụ' (vì bố cô ấy cũng mất được mấy năm rồi).
Chưa kể bạn bè của bố mẹ mình (vì bố mẹ mình làm cùng cơ quan nên có bạn bè chung) cũng không đồng tình lắm, cũng chỉ là hơn tuổi, rồi mình chưa tốt nghiệp.
Thực sự thời điểm ấy, mới 22 tuổi mà mình áp lực rất nhiều vì không ai ủng hộ, từ phía bố nuôi cô ấy thì dù đồng ý chuyện yêu đương nhưng lại không cho đi chơi tối.
Hai đứa chỉ được đi chơi ngày chủ nhật và giao chỉ tiêu: 'Tốt nghiệp xong phải cưới, nếu không thì không yêu đương gì nữa'. Đứng trước bài toán khó khăn phải giải quyết cả 2 bên, mình vẫn luôn động viên vợ là mọi thứ cứ để anh lo, cứ bình tĩnh sẽ có hướng giải quyết.
Thời gian yêu nhau đã ít được ở bên, nhiều khi phải lén lút gặp, mình vẫn kiên trì thuyết phục, rủ rỉ tâm sự với mẹ, với các dì, với bạn bè của bố mẹ. Mình con nịnh nọt bố vợ nuôi, luôn luôn phải ngoại giao con thoi để giảm bớt những ánh nhìn không thiện cảm.
Dần dà mọi thứ cũng êm êm cho đến khi mình gần tốt nghiệp thì bố vợ nuôi gia tăng sức ép về việc báo cáo 2 gia đình xin cưới. Nhưng thực sự là lúc ấy thời cơ chưa chín, nên mình đành hứa là sẽ có buổi gặp mặt của 2 đứa với bố mẹ mình để nói chuyện nghiêm túc.
Bữa ăn gặp mặt căng thẳng như bàn đàm phán của các cường quốc vậy, bố mẹ mình thì không thoải mái lắm, vợ mình lúc ấy thì khá là kỳ vọng nên cũng căng thẳng, mỗi mình mình vui vẻ.
Ảnh minh họa.
Sau cùng mình chốt hạ với bố mẹ là: 'Sau 1 thời gian tìm hiểu, xin bố mẹ cho chúng con đi lại yêu đương cũng như xác định lâu dài'.
Thực sự thì không có 1 câu nào về việc cưới xin như vợ mình mong muốn nên cô ấy thất vọng và khóc òa lên sau khi bố mẹ mình rời phòng khách đi nghỉ.
Lủi thủi đưa cô ấy về nhà bố nuôi, mình hứng cơn thịnh nộ: 'Không cưới thì thôi, mời cháu về cho', (đấy, bố bố con con xong giờ cháu ngay được).
Mình chẳng thể giải thích rằng mọi thứ phải đi từ từ, phải có thời cơ, nhưng quả thực đấy là thời điểm mà mình chỉ có 1 mình chống cả thế giới.
Rồi mình lại phải đi nói chuyện, nịnh nọt, thuyết phục để cả bố nuôi và cả vợ mình dịu xuống. Hòa hoãn cho đến ngày tốt nghiệp, rồi bắt đầu đi làm, khi đã tự chủ kinh tế thì trọng lượng lời nói cũng đã khác. Mình cứ âm thầm thể hiện rõ bản thân và thế là có 1 đám cưới sau 1 năm 7 tháng đấu tranh bền bỉ.
Cưới nhau về cũng nào đã yên bình, mẹ mình vẫn hậm hực chuyện tên tuổi, soi mói đủ thứ, đòi 2 vợ chồng phải đóng tiền điện, nước, tiền ăn.
Mẹ còn bắt nộp hết tiền bạn bè 2 vợ chồng mừng cưới, tiền tiết kiệm riêng của vợ dưới danh nghĩa: 'Để mẹ quản cho, khi nào cần việc gì mẹ đưa'.
Trong khi mình là con 1, lương hưu bố mẹ với tiền cho thuê nhà gấp hơn 2 lần lương 2 vợ chồng, thế là lại đấu tranh, lại lý luận.
Ảnh minh họa.
Chưa kể, mẹ đẻ vợ mình ở quê làm nông, mình quy định, trích 1 phần lương 2 vợ chồng để làm lương cố định cho mẹ chi tiêu, còn vợ muốn biếu thêm gì thì tùy, mình không can thiệp.
Đến bây giờ, nhìn lại cả quãng đường đã đi qua cùng nhau, để đến hôm nay mọi người đều yêu quý, nhất là mẹ mình coi con dâu như con gái, đó là cả một cuộc đấu tranh không ngừng nghỉ.
Mình chỉ khuyên các bạn nam, mẹ thì không bỏ được, nhưng vợ là người đi cùng mình qua giông bão khó khăn, thì cũng đừng buông tay, hãy có bản lĩnh, ý chí, kiên định, sẵn sàng ra quyết định thì sẵn sàng chịu trách nhiệm. Các bạn cũng hãy đủ bao dung với những người thân yêu, cho dù có phải chống lại cả thế giới, thì đứng sau bạn sẽ là người phụ nữ tuyệt vời".
Một khi đủ yêu thương, người ta sẽ có cách. Đàn ông nên là những người vững vàng, mạnh mẽ nhất giúp cô gái của mình đương đầu với biết bao sóng gió. Bản lĩnh của họ không chỉ được thể hiện trong công việc mà còn ở chuyện sắp xếp việc nhà, cân bằng các mối quan hệ. Có như thế, cuộc hôn nhân mới bền chặt và hạnh phúc.
Anh chồng chăm vợ đẻ trong viện khiến hội chị em "đỏ mặt", từng hành động khiến tất cả thán phục Câu chuyện cùng bức ảnh ghi lại trong viện khiến người đọc không ngừng gật gù, tán thưởng anh chồng chu đáo. Câu chuyện bắt đầu từ một bài chia sẻ trên mạng xã hội. Người chồng trẻ trong bài viết năm nay mới 24 tuổi nhưng cực kì chăm chỉ, tháo vát việc nhà. Lúc vợ chờ sinh trong viện một mình...