Đích đến của tình yêu
Công việc, sự nghiệp đang tiến triển theo chiều hướng tốt đẹp, tình yêu kéo dài đã 7 năm trời, nhưng dường như mối tình này đang rơi vào vô vọng, khó có thể đạt được một kết cục tốt đẹp.
Em sinh ra và lớn lên ở Thanh Hóa, năm nay đã 27 tuổ.i. Học hết cấp 3, em thi đỗ vào trường Đại học Khoa học xã hội và nhân văn, thuộc Đại học Quốc gia. Ra trường, em đã tìm được việc làm và hiện vẫn đang sinh sống ở nhà thuê trên Hà Nội. Em và người yêu em quen nhau tính đến nay cũng đã được 7 năm. Anh ấy lớn hơn em 4 tuổ.i. Gia đình anh sinh sống ở quận trung tâm của thành phố Hà Nội. Mặc dù quen nhau đã lâu như thế, nhưng chưa 1 lần anh ấy dám về quê em chơi, còn em cũng chưa lần nào đến nhà anh ấy chơi.
Mới đây tụi em cũng tính đến chuyện làm đám cưới. Anh bảo sẽ về xin phép bố mẹ rồi đưa em về ra mắt, nhưng kết quả không như mong đợi. Bố mẹ anh không chịu gặp mặt em với lý do mà hai bác đưa ra đó là vì em không những là người tỉnh khác mà lại còn là người Thanh Hóa nữa, đó là điều mà hai bác không thể chấp nhận được. Em không hiểu tại sao lại như thế, dù là người tỉnh nào đi chăng nữa thì cũng là người Việt Nam cả mà. Em cố gặng hỏi mãi thì anh bảo: mẹ anh đã chọn cho anh 1 cô gái khác, là con của một người bạn thân với mẹ anh và đang muốn anh đi gặp mặt để hai nhà tính chuyện lâu dài. Anh còn kể với em là: cứ mỗi lần anh nhắc về em với mẹ là bà lại giận và không muốn nghe. Tiề.n sử mẹ anh vốn có bệnh cao huyết áp và bệnh tim. Mỗi lần có việc gì khiến mẹ tức giận là bà thường bị mệt rồi huyết áp lại tăng. Thế cho nên chỉ cần anh nhắc đến em là mẹ anh lại bệnh. Anh rất sợ và lo cho bệnh của mẹ nên lại càng không dám đả động đến chuyện riêng của chúng em. Em đòi anh đưa về nhà để ra mắt bố mẹ, biết đâu khi hai bác gặp em rồi có thể cải thiện được tình hình thì anh lại từ chối vẫn chỉ với 1 lý do: anh sợ mẹ anh có chuyện, anh rối và không muốn nghĩ đến.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Về phía gia đình em thì ba mẹ em vẫn luôn giục em đưa anh về ra mắt. Con gái lứa tuổ.i như em ở quê hầu hết đều con bồng con bế, nên bố mẹ cũng đã lo lắng lắm rồi. Em thì cứ khất lần mãi bởi anh chưa sẵn sàng để về nhà em chơi. Mấy lần em rủ anh đều nói bận việc. Một mặt giục em đưa anh về ra mắt, mặt khác, ba mẹ tiếp tục hối thúc em tiếp cận với gia đình anh xem ý tứ của ông bà thế nào, để hai bên gia đình cùng nhau lo liệu. Em không dám nói chuyện này với gia đình mình, vì sợ nếu biết bố mẹ sẽ bảo em từ bỏ và cấm gặp anh. Em không muốn điều ấy xảy ra vì thực tâm, em rất yêu anh. Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này thì em mệt mỏi lắm.
Em phải chờ đợi trong bao lâu đây? Em có linh cảm, mối quan hệ của chúng em chắc không có kết quả tốt đẹp được rồi, bởi anh là người thiếu quyết đoán, không tự quyết định được việc của mình. Có lúc anh còn nói với em là anh không có sự lựa chọn ngoài việc phải nghe theo lời bố mẹ. Thế nhưng, khi em nói chia tay thì anh không nghe và không chịu buông để em đi. Vì tình yêu, em chưa thể dứt khoát, còn anh thì lại càng không dứt khoát hơn. Trước mắt, công việc của em ở Công ty cũng đang có chiều hướng tốt, có thể sẽ được thăng tiến, nhưng đồng nghĩa với việc em sẽ phải đi làm ở chi nhánh dưới tỉnh 1 thời gian. Nhưng chuyện tình cảm bây giờ khiến em không biết phải làm sao nữa. Nếu em và anh có tiến triển tốt thì em sẵn sàng bỏ qua cơ hội thăng tiến trong sự nghiệp của mình để xây dựng gia đình với anh. Còn nếu không thì em tiếp tục phấn đấu cho sự nghiệp, nhưng giờ không biết phải làm sao đây… Nếu kéo dài tình trạng không rõ ràng này thì công việc không được mà tình cảm cũng không xong, lúc đó em sợ mình sẽ mất tất cả. Mấy hôm nay em khóc rất nhiều. Đến Công ty chỉ biết cặm cụi vào công việc cho nó quên đi, khỏi phải suy nghĩ nhiều nhưng tối về, đêm xuống thì em không biết tìm quên vào đâu nữa. Em nên làm sao đây (?)./.
Nghe thấy chồng hát vu vơ vài câu lạ lùng, tôi chột dạ rồi ngã ngửa trước đoạn tin nhắn trong máy anh
Thảo nào mấy hôm nay chồng tôi lại tâm trạng đến vậy...
Tôi vẫn được nhiều người nhận xét là có cuộc hôn nhân hạnh phúc. Chồng là anh chàng IT nam tính mà cũng chất chứa nhiều chất thơ trong tâm hồn. Lấy anh tới bây giờ, tôi chưa bao giờ phải lo lắng chuyện anh ngoạ.i tìn.h vì tôi đã có sẵn vài "tai mắt" ở công ty anh. Thậm chí, chồng tôi cũng không mấy khi ra ngoài đi chơi với bạn bè hay nhậu nhẹt mà biết dành thời gian cho gia đình.
Hiện tại, sau 3 năm hôn nhân, tôi đã sinh một b.é tra.i kháu khỉnh. Dự định của tôi là cuối năm nay sẽ cố gắng để mang thai thêm một bé nữa, coi như hoàn thành nhiệm vụ sinh nở. Tôi lấy chồng nhàn lắm, vì lương của anh quá đủ để gia đình sống dư dả. Cộng thêm đôi bên gia đình hỗ trợ. Căn nhà hiện hai người đang ở được bố mẹ đằng nội đằng ngoại tài trợ gần hết.
Song, tất cả những đặc điểm tích cực của cuộc hôn nhân này cũng không thể nào làm xóa mờ đi chuyện chồng tôi rất đa sầu đa cảm. Hồi tôi và anh còn yêu nhau, đã có rất nhiều lần chúng tôi cãi cọ chỉ vì chồng tôi còn liên lạc với người yêu cũ. Thậm chí, đã có lúc chồng tôi chủ động nói muốn kết thúc mối quan hệ này vì bản thân chưa quên được quá khứ. Nếu là người phụ nữ khác chắc đã nghe theo tâm ý của anh. Nhưng riêng tôi, tôi sẽ phải đấu tranh giành lại những gì xứng đáng thuộc về mình.
Tôi luôn dịu dàng, cương nhu có chừng mực, gạt bỏ những suy nghĩ về quá khứ trong anh, chỉ mong rằng anh ấy có thể toàn tâm toàn ý với mình. Cũng vì vậy nên tôi mới phải đề phòng một cách gắt gao, ngộ nhỡ nếu chồng liên lạc với tình cũ thì tôi sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách. Kể cả bây giờ tôi đã là vợ anh, là mẹ của con anh nhưng ai mà biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai.
Cuối cùng thì điều tôi lo lắng cũng đã xảy ra, nhưng theo một hướng mà có nằm mơ tôi sẽ chẳng bao giờ ngờ tới. Đợt dịch này giãn cách xã hội nên phải ở nhà, tôi tiếp xúc với chồng 24/24. Mấy hôm nay tôi thấy chồng gầy đi, ăn ít hơn, mặc dù tôi vẫn làm rất nhiều món ngon cho cả nhà.
Ảnh minh hoạ.
Đặc biệt hơn, chồng tôi còn hay hát và tự đán.h đàn. Trong phòng làm việc của anh có một cây đàn piano, chồng tôi đán.h đàn rất hay. Nhưng anh cũng không hay chơi nhạc thường xuyên, tự dưng đến bây giờ hát hò suốt ngày. Thấy anh đóng cửa phòng, tôi cứ nghĩ là chồng làm vậy để yên tĩnh. Ở bên ngoài phòng khách, tôi vẫn nghe thấy rõ chồng mình hát gì.
Anh toàn ngân nga những bài hát rất buồn, đặc biệt về người yêu cũ. Tôi thì không biết mấy bài đó, nhưng lời bài hát thì xoay quanh chuyện tiếc thương những mối tình đã qua. Trong thoáng chốc, tôi chột dạ vô cùng. Nếu chồng hát như vậy, phải chăng anh đang nhớ về người yêu cũ? Tò mò trong lòng là vậy, nhưng tôi không nói cho chồng mà ngấm ngầm điều tra.
Nhân lúc chồng đi tắm không để ý, tôi đã cầm điện thoại của anh và lục khắp nơi. Phải mất một lúc lâu, tôi mới nhìn ra đoạn tin nhắn của người yêu cũ của chồng. Hóa ra linh cảm của tôi là đúng. Đọc từng dòng hai người họ nhắn cho nhau, tôi thấy suy sụp và rất buồn.
Họ nói chuyện rất nhẹ nhàng, hỏi thăm nhau về cuộc sống dạo này. Đỉnh điểm là chuyện cô kia thông báo vừa mới ly dị chồng sau một thời gian chung sống không hợp nhau. Chồng tôi thì an ủi và động viên, nhưng tôi nhận ra một chút cảm xúc tiếc nuối giữa hai người họ. Bảo sao đợt này nhìn anh như người mất hồn, mà còn toàn hát những bài buồn về tình cũ.
Tôi vẫn tỏ ra là không biết gì hết, để ngấm ngầm theo dõi thêm biểu hiện của chồng tôi. Nhưng trong tôi dấy lên rất nhiều lo lắng. Tại sao anh còn nói chuyện, liên lạc với tình cũ làm gì. Nếu anh có những tâm sự, khúc mắc trong lòng thì cũng nên nói với vợ chứ. Đằng này, giữa hai người họ đâu khác gì ôn lại kỷ niệm xưa. Tôi sợ mất chồng lắm, nhưng cũng sợ chạm trúng tim đen của anh và rồi anh lại tự ái...
Biết rõ chồng có hành động "mờ ám" nhưng vợ lại hùa theo diễn trò: Nếu đàn ông không thích kiểm soát, hãy khiến anh ta tự nguyện Giống như cách vợ chồng cô chơi tung hứng với nhau vậy. Cô biết hành động "đen tối" của chồng nhưng không phát giác... Trên đời này, không phải người phụ nữ nào cũng dễ gặp được đàn ông đối xử chân thành với mình. Đôi khi, cứ tưởng rằng mình đã gặp được người bạn đời nhưng không ngờ cuối cùng đối...