Đi làm về, thấy chồng xem “phim hành động” trước mặt con mà tôi kinh sợ đến mức tái mét mặt mày
Tôi không hiểu chồng đang nghĩ gì mà lại xem phim người lớn trước mặt con nữa?
Một tháng nay chồng tôi bị mất việc nên nghỉ ở nhà chăm sóc đứa con nhỏ 5 t.uổi. Với năng lực của anh, không khó kiếm được công việc mới nhưng anh chưa muốn đi làm luôn. Bởi chồng tôi làm việc chăm chỉ suốt 15 năm nay, anh tự thưởng cho bản thân nửa năm nghỉ ngơi an dưỡng ở nhà và muốn dành nhiều thời gian chăm sóc con.
Từ ngày chồng ở nhà đỡ đần vợ được rất nhiều việc. Hằng ngày anh đưa đón con đi học, rồi dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo, tắm rửa cho con và đi chợ nấu cơm. Trong nhà có cái ghế, bàn hay cái quạt hỏng anh đều lôi ra sửa chữa. Anh tự giác làm tất cả mọi việc và không cần vợ phải nhắc nhở.
Khi không còn việc gì để làm nữa thì anh mới lôi điện thoại ra giải sầu. Thường ngày tôi thấy chồng chơi game hay xem những phim hành động. Thế mà tối thứ 6 vừa rồi, tôi đi làm về, thấy chồng đang xem “p.him n.gười l.ớn” và có con nhỏ bên cạnh.
Con tôi hỏi bố xem phim gì, anh ấy trả lời rất thuận miệng: “Bố đang xem phim hành động”.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Thấy con muốn ngó xem, tôi tái mét mặt mày vội chạy đến giật lấy chiếc điện thoại ngay trên tay chồng rồi tắt đi. Tôi bảo nếu chồng còn xem phim đó nữa sẽ tịch thu điện thoại. Vì không muốn vợ chồng cãi nhau trước mặt con nên chúng tôi đưa nhau vào phòng và đóng cửa nói chuyện.
Tôi không ngăn cản chồng xem thể loại phim đó nhưng không được xem khi có con ở bên cạnh. Con đang t.uổi lớn, bản tính tò mò cao, suy nghĩ chưa hoàn thiện, vô tình để con xem được thì ai biết con sẽ có suy nghĩ, hành động gì?
Chồng bảo tôi lo xa thái quá, con còn nhỏ biết gì đâu, với lại nhìn cái quên ngay, nhớ sao nổi. Tôi nói là những cái xấu trẻ nhỏ học nhanh lắm, thế nên bố mẹ phải sống đàng hoàng chuẩn mực để con nhìn vào đó học theo.
Cứ nghĩ vợ nói nhiều thế thì chồng sẽ hiểu, nào ngờ tối qua con ghé tai tôi mách tội của bố: “Hôm nay bố lại xem phim hành động mẹ ạ, mẹ tịch thu điện thoại của bố đi”.
Lời con nói làm tôi nóng mặt thật sự, ngay sau đó vợ chồng tôi có cuộc cãi nhau lớn. Thế nhưng chồng vẫn bảo vệ ý kiến bản thân là đúng. Anh cho rằng con còn nhỏ, chẳng hiểu gì, xem chút cũng không việc gì. Theo mọi người, quan điểm của chồng tôi hay tôi đúng đây?
Bố mẹ chồng nợ nần đề nghị bán nhà cho chúng tôi nhưng không sang tên
Để trả khoản nợ, bố mẹ chồng đề nghị bán nhà cho chúng tôi với giá rẻ. Điều kiện là ông bà vẫn được ở đó và khi nào ông bà qua đời, nhà mới được sang tên.
Vợ chồng tôi và đứa con trai đang sống cùng bố mẹ chồng trong căn nhà 80m2 ở tỉnh. Hàng tháng, chúng tôi lo toàn bộ chi tiêu, ăn uống trong nhà. Bố mẹ chồng có sở thích kinh doanh nhưng toàn thấy thua lỗ. Thi thoảng, bố mẹ chồng lại báo nợ chỗ này vài ba chục triệu, chỗ kia vài triệu.
Mỗi lần như vậy, mẹ chồng đều cầu cứu vợ chồng tôi. Lần nào bà cũng nói rằng, đó là khoản t.iền bà vay, rồi sẽ trả. Nhưng bao lần cho ông bà vay đến nay chắc vào khoảng trăm triệu đồng, tôi vẫn chưa thấy ông bà trả.
Không biết lần này ông bà làm ăn gì mà thấy báo lỗ 200 triệu đồng. Chồng tôi nghe tin, tái xanh mặt mũi. Chúng tôi làm công ăn lương, thu nhập không cao. Mỗi tháng cũng chỉ dành dụm được vài triệu đồng. Nên lần này, tôi bảo chồng để ông bà tự lo, con cái làm sao đi trả nợ giúp mãi như thế được.
Chồng tôi im lặng, chắc cũng đ.ánh tiếng tới ông bà. Một hôm, ông bà gọi vợ chồng tôi lại, đưa ra giải pháp. Ông bà bảo bán lại cái nhà này cho vợ chồng tôi với giá 500 triệu đồng, trong khi giá thị trường là 800 triệu đồng. T.iền đó ông bà dùng để trả nợ và cũng trừ vào khoản từng vay chúng tôi.
Nhưng ông bà đưa ra điều kiện là sổ đỏ chưa sang tên, chỉ có giấy mua bán ký tay. Và ông bà được phép ở lại căn nhà này cho đến khi qua đời.
Ảnh minh họa: VNN
Thú thực, tôi khá bối rối khi nhận được lời đề nghị này. Chúng tôi cũng có khoản t.iền tiết kiệm vài trăm triệu, định gom góp thêm một thời gian nữa sẽ mua nhà ra ở riêng. Bây giờ nếu mua lại căn nhà của ông bà, thì rẻ hơn thị trường được vài trăm triệu, cũng là một khoản t.iền lớn với hai vợ chồng.
Nhưng số t.iền tiết kiệm ấy có đến một nửa là của hồi môn được bố mẹ tôi cho lúc đi lấy chồng. Bây giờ bỏ tất ra để mua căn nhà ấy mà lại chưa được sang tên, liệu có phải là quá mạo hiểm không?
Mẹ chồng bảo, nếu vợ chồng tôi không mua thì ông bà sẽ bán cho người ngoài. Phần còn dư sau khi trả nợ, ông bà sẽ mua một căn khác nhỏ hơn để sống đến cuối đời. Nếu cả nhà tôi cùng về căn đó sống thì chật chội, nên cũng phải mua nhà ở riêng luôn.
Mẹ chồng tôi nói, vì ông bà tiếc ngôi nhà nên muốn bán lại cho con. Phần rẻ hơn coi như ông bà cho các cháu. Tôi thấy cũng có lý. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn thấy lấn cấn việc t.iền đã trao mà sổ đỏ không sang tên.
Mang chuyện đi hỏi hội chị em, ai cũng khuyên tôi đừng dại. Sổ không sang tên, đến lúc ông bà đổi ý không bán nữa, mà t.iền tiêu hết rồi thì thiệt thân. Rồi sau này biết ông bà có lại nợ nần nữa không, sổ vẫn đứng tên, ông bà bán đi thì vợ chồng tôi mất cả chì lẫn chài.
Nhà ngoại cũng khuyên tôi không nên chọn cách lòng vòng như thế. Nhưng tôi khá tin lời bố mẹ chồng. Suốt 6 năm làm dâu, ông bà đối x.ử t.ử tế với tôi và chưa l.ừa l.ọc ai bao giờ. Ông bà chỉ có nhược điểm là ham k.iếm t.iền nhưng không suy xét kỹ, nên hay mất mát.
Vả lại, bây giờ mua nhà riêng, sắm sửa nội thất nữa cũng mất cỡ 1 tỷ đồng, trong khi mua lại căn nhà của bố mẹ chồng thì chúng tôi chỉ mất một nửa số t.iền ấy, lại được tiếng thơm biết giúp đỡ gia đình chồng lúc khó khăn.
Tôi rối trí quá, muốn nhờ mọi người tư vấn giùm.
Đi làm về thấy chồng hăm hở dọn nhà cửa, tôi còn đang kinh ngạc thì chồng đã kéo ngay vào trong, chỉ thành quả khiến tôi tức tím mặt Cứ tình hình này, gia đình tôi tan nát có ngày. Sau nhiều năm tích cóp, cuối cùng chúng tôi cũng mua được ngôi nhà nhỏ để lấy chỗ chui ra chui vào, đỡ tốn t.iền thuê phòng trọ. Từ ngày mua được nhà mới, chồng tôi rất chăm chút cho nhà cửa. Lúc đầu tôi khá hài lòng về những món đồ...