Đi du lịch ngày lễ, tôi mất 50 triệu nhưng nhận về một cục tức to đùng
Đi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
2 ngày trước, chồng tôi lại rủ cả nhà đi du lịch trong mấy ngày nghỉ lễ 30 tháng 4, tôi vội từ chối. Anh bảo năm nay không đi xa mà chỉ loanh quanh ở các khu du lịch ngoại thành Hà Nội, thế nhưng tôi vẫn nhất quyết không đi. Không phải tôi không thích đi chơi mà là vì nếu đi thì thế nào cũng phải “đính kèm” bố mẹ chồng. Mà đi cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
Chuyện là năm ngoái, các con đều lớn nên tôi quyết định cả nhà đi du lịch dịp nghỉ lễ, cũng để các con xả hơi sau một thời gian dài học hành. Bố mẹ chồng thấy cả nhà tôi chuẩn bị thì cũng ngỏ ý muốn đi cùng vì ông bà chưa bao giờ được đi máy bay. Thế nên sát ngày giờ đi chơi, tôi lại phải tốn gấp đôi tiền để đặt thêm 2 vé máy bay cho bố mẹ chồng. Lúc này tôi vẫn rất vui vẻ vì nghĩ bố mẹ chồng cũng nên có trải nghiệm nghỉ dưỡng.
Thế nhưng trong chuyến đi, những gì tôi nhận lại chỉ toàn là cục tức. Bố mẹ chồng đi đâu cũng chê đông, rõ ràng rồi, đi du lịch ngày lễ thì sao mà vắng được, huống chi nơi chúng tôi đến là một bãi biển đẹp. Muốn vắng thì chỉ có đi vào mùa đông thôi. Ông bà thở ngắn than dài lúc lại kêu: “Biết thế này ở nhà cho lành, tự nhiên đi đông đúc chen chúc thế này mệt quá”. Hoặc: “Nắng nóng ghê, chiều nay ở khách sạn ngủ cho sướng. Đúng là hâm dở, tự nhiên mất tiền để đến nơi khác nằm ngủ”.
Video đang HOT
Tôi chẳng biết bà có vui không chứ tôi thì khá bực mình. (Ảnh minh họa)
Rồi còn chuyện ăn uống. Đi biển thì tất nhiên phải ăn hải sản rồi. Đồ hải sản ở khu du lịch thì đắt cũng là chuyện có thể hiểu. Mẹ chồng tôi lại vừa ăn, vừa nhìn giá, vừa so sánh và liên miệng than: “Ôi ốc này ở nhà vài chục ngàn 1 cân, có mà ăn no, thế mà ở đây trăm năm mươi ngàn được mỗi đĩa vài con. Cả mực này, mẹ mua loại ngon mới đến 200 ngàn một cân, cứ cho là ở nhà hàng đắt thì cũng chỉ 300 ngàn thôi chứ đây tính gấp 3 lần. Đắt quá, đắt thế không biết”.
Dù tôi bảo mẹ cứ tận hưởng, cả đời mới đi du lịch được vài lần, không phải tiếc tiền. Nhưng bà vẫn cứ lắc đầu than thở.
Cay cú nhất là lúc về nhà, hàng xóm biết chuyện cả nhà đi chơi nên qua hỏi thăm. Mẹ chồng tôi chẳng khen được một câu mà nói thẳng: “Đi đốt tiền chứ chẳng phải đi nghỉ ngơi. Tiền đó để đi chợ mua đồ về nấu lấy còn ngon hơn. Biết thế tôi chẳng đi cho xong”.
Hàng xóm nghe vậy thì cứ tưởng chuyến đi tẻ nhạt chán ngắt, trong khi chi phí chúng tôi bỏ ra là hơn 50 triệu. Chồng bảo tôi đừng để bụng, do mẹ tiếc tiền mới nói thế chứ thực ra bà rất vui. Tôi chẳng biết bà có vui không chứ tôi thì khá bực mình! Thế nên năm nay tôi quyết không đi du lịch nữa, ở nhà dọn dẹp rồi nghỉ ngơi thôi!
Vì 1 triệu của con mà anh trai tôi xúc phạm vợ đến mức chị dâu đòi ly hôn
Cháu tôi thông báo với cả nhà rằng cháu bị mất 1 triệu đồng. Anh trai, chị dâu tôi lại có dịp cãi vã ầm ĩ.
Anh trai chị dâu tôi thường hay cãi vã, xung đột với nhau. Tính chị dâu hay càm ràm, chuyện gì không hài lòng là nói tới nói lui nhiều lần. Anh tôi lại hay đi nhậu với bạn bè nên bị vợ mắng chửi suốt. Bố mẹ tôi phải xây nhà riêng với hi vọng anh chị sẽ sống hòa thuận, biết san sẻ trách nhiệm, giảm mâu thuẫn.
Có nhà riêng rồi, anh chị vẫn cãi nhau như cơm bữa. Nhiều người bảo, vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường nhưng tôi thấy anh chị cãi nhiều đến bất thường. Những chuyện hết sức nhỏ nhặt, vụn vặt cũng thành nguồn cơn mâu thuẫn. Ví dụ chị dâu đang lau nhà, anh tôi bước chân vào: cãi nhau. Hay chị dâu nấu ăn, anh tôi chê dở: cãi nhau. Thậm chí chuyện tế nhị của vợ chồng cũng khiến họ xích mích vì anh tôi chê vợ 'đơ như khúc gỗ'.
Mà họ cãi rất hăng say, rất to tiếng. Hình như sợ hàng xóm không nghe được nên phải cãi thật to, nói thật dõng dạc, lên nhịp xuống điệu đàng hoàng. Bố mẹ tôi ngán ngẩm, chỉ ước có tiền mua đất cho anh chị ở xa mình ra một chút cho đỡ đau đầu nhức óc.
Nửa đêm hôm qua, vợ chồng họ lại cãi nhau inh ỏi. Cháu tôi báo với mọi người trong nhà là bị mất 1 triệu tiền lì xì. Cháu kẹp 2 tờ 500 nghìn trong quyển sách hay đọc nhưng tối qua tìm không thấy. Anh trai tôi nghi ngờ vợ lấy nên mắng vợ, ép chị phải trả tiền cho con. Chị dâu tôi khẳng định bản thân không lấy tiền của con nên không trả. Cứ thế, họ đổi lỗi, trách cứ nhau và lôi những chuyện cũ ra nói tiếp.
Sáng sớm nay, chị dâu sang nhà bố mẹ, nói sẽ ly hôn chồng vì không chịu đựng nổi sự xúc phạm của anh tôi. Chị còn kể chuyện chồng hay giấu giếm tiền bạc ở những chỗ hiểm như bồn cầu vệ sinh, giày cũ, đáy tủ quần áo để qua mặt vợ. Nhưng chị phát hiện ra và đều đưa trả anh chứ không lấy số tiền đó. Vậy mà bây giờ, chỉ vì 1 triệu tiền lì xì của con trai mà anh tôi dùng những lời lẽ cay nghiệt để nghi ngờ, xúc phạm chị.
Bố mẹ tôi gọi anh đến hỏi chuyện thì anh ấy không đi, còn vùng vằng bỏ đi làm. Chị dâu cũng đi làm trong nước mắt và nói chiều nay sẽ dọn đồ về ngoại ở. Chẳng biết ai đã lấy 1 triệu kia hay cháu tôi đánh rơi chỗ nào nhưng sợ bố mẹ mắng nên dựng chuyện bị mất? Giờ phải khuyên giải anh chị bằng cách nào đây?
Cầm 20 triệu thưởng Tết đi mua sắm, tôi sụp đổ khi chọn đồ xong thì phát hiện mất ví Mất tiền, tiếc 1 phần, nhưng tôi sợ nhiều hơn. Tôi 30 tuổi, kết hôn 6 năm nhưng mới được quyền "giữ két" 1 năm nay. Trước đó, đều là chồng tôi cầm tiền, anh là người tính toán, keo kiệt, lúc nào cũng nghiêm khắc trong mọi chuyện, đặc biệt là tiền bạc. Thế nên lúc lấy nhau về, anh nói để...