Đi công tác, chồng ‘hí hửng’ đưa nhân tình về nhà ở mà không biết vật này đã tố cáo mọi chuyện
Tôi vẫn không nghi ngờ gì, nhiều lần ở phòng họp, tôi thử mở camera trong nhà nhưng không được, nhắn tin cho chồng thì anh nói camera bị hỏng, anh sẽ kêu người đến sửa ngay.
Mãi tới ngày tôi về, chồng mới thông báo đã gọi thợ đến sửa.
Chào mọi người. Tôi đang rất đắn đo và chưa biết nên giải quyết chuyện của mình theo hướng tiêu cực hay tích cực.
Khác với những cặp vợ chồng bình thường, trong gia đình, tôi là người làm chủ kinh tế, còn chồng thì lo chăm sóc con cái và quán xuyến việc nhà, cũng như giặt giũ nấu cơm.
Hiện nay, tôi đang làm việc cho một quỹ đầu tư, công việc vô cùng bận rộn, ngay cả thời gian dành cho con cũng không có. Vì thế, trong mắt bọn trẻ, bố là người có sức ảnh hưởng hơn mẹ.
Tôi biết điểm yếu của mình là quá bận, không dành thời gian cho gia đình và con cái. Tuy nhiên khi nào có dịp nghỉ dài, tôi lại đặt vé để cả nhà đi du lịch.
Một năm có 3 lần như vậy, tình cảm vợ chồng ít nhiều cũng được hâm nóng. Do đó, tôi luôn tin rằng mình là người giỏi dung hòa giữa công việc và gia đình.
Cách đây 1 tuần, tôi có một chuyến đi công tác đến thành phố khác. Đợt này các con nghỉ hè nên tôi cho về chơi với ông bà ngoại. Lúc đầu, tôi rủ chồng cùng đi cho vui, nhưng anh lại từ chối và nói tốt nhất là để dịp khác.
Video đang HOT
Tôi vẫn không nghi ngờ gì, nhiều lần ở phòng họp, tôi thử mở camera trong nhà nhưng không được, nhắn tin cho chồng thì anh nói camera bị hỏng, anh sẽ kêu người đến sửa ngay.
Mãi tới ngày tôi về, chồng mới thông báo đã gọi thợ đến sửa.
Chiều hôm ấy tôi dọn nhà thì phát hiện một que tăm bị rơi xuống chân ghế sofa. Sẽ chẳng có gì kỳ lạ khi que tăm này dính dấu son mọi người ạ.
Bình thường tôi là người duy nhất trong nhà dùng chỉ nha khoa, nhà cũng không có phụ nữ vì hai đứa con của tôi là con trai cả. Lúc đầu tôi hỏi khéo chồng xem có khách đến không, anh liền chối và bảo mấy ngày chẳng dẫn ai về.
Xâu chuỗi mọi chuyện, tôi dám chắc đến 80% là chồng có người khác ở bên ngoài. Không những vậy, trong lúc tôi đi công tác, họ còn hú hí với nhau ở chính nhà của tôi nữa.
Chỉ là tôi đang rất đắn đo, nếu tìm hiểu tiếp sợ rằng nhà tan cửa nát, nhưng tôi cũng không đủ bản lĩnh để phớt lờ chuyện này. Theo mọi người, tôi nên làm gì tiếp theo đây?
Mẹ dặn 5 con gái ở xa: Tết về mùng nào cũng được, đừng tranh cãi với nhà chồng
"Năm nay mùng mấy về ăn Tết hả con? Về được mùng mấy thì về nhé, đừng tranh cãi với nhà chồng rồi năm mới lại mất vui.
Mẹ không quan trọng đâu, mùng nào các con về thì mẹ có Tết".
Năm nào, trước Tết, mẹ cũng gọi điện, nhắn tin dặn hết con gái lớn đến con gái út chuyện về quê. Mẹ chỉ lo các con vì chuyện Tết nội, Tết ngoại mà cãi nhau với nhà chồng rồi tình cảm gia đình mâu thuẫn. Các con khó sống ở nhà chồng, thì mẹ cũng đau trong lòng. Dù mẹ nói là vậy nhưng tôi hiểu hơn ai hết, mẹ mong các con về biết bao nhiêu.
Là con gái út, được ở với mẹ lâu nhất nên tôi luôn nặng gánh, đau đáu nhớ về mẹ mỗi dịp Tết đến. Ngày tôi lấy chồng, mẹ cũng khóc nhiều nhất. Có lẽ mẹ buồn vì từ nay sẽ không còn ai quấn lấy mẹ, sẽ là sự cô đơn bủa vây lấy căn nhà nhỏ từng đầy ắp tiếng cười.
Lấy chồng đã 5 năm, tôi chưa từng được về đón giao thừa với mẹ. Nhà chồng tôi gia trưởng, chồng lại càng khó. Anh không chấp nhận chuyện vợ về nhà ngoại ăn Tết. Với anh, vợ đi đâu thì đi, nhất nhất phải đón giao thừa và ở nhà nội ngày mùng 1 Tết. Cãi nhau nhiều lần không được, tôi cũng đành "ngậm bồ hòn làm ngọt".
Trên tôi có 4 chị gái, đều lấy chồng xa. Người lấy chồng gần nhất cũng cách nhà mẹ đẻ 60km. Gia đình các chị hay tôi đều không giàu có, làm chỉ đủ ăn đủ mặc. Tôi sống ở thành phố lớn, công việc tuy có thuận lợi hơn các chị nhưng đổi lại, chi tiêu lại nhiều hơn. Năm nào, tôi cũng chỉ gửi biếu mẹ đôi, ba triệu ăn Tết. Các chị cũng gom góp chút ít biếu mẹ.
Vì ở xa nên tôi dặn người chị gái lấy chồng gần nhất, cách nhà 60km, sát Tết về mua biếu mẹ cây quất, cây đào. Có năm 29 Tết chưa có ai về, nhìn qua camera, nhà cửa vắng tanh, chưa thấy đào, quất, tôi lại chạnh lòng. Mỗi lần mở camera ra xem để nhìn mẹ, nước mắt tôi chảy dài. Thương mẹ, nhớ mẹ là thế nhưng lại không thể chạy ùa về như đứa con gái còn độc thân, tự do bay nhảy.
Có lúc, tôi chỉ ước mình chưa lấy chồng, được ở bên mẹ, được chăm sóc yêu mẹ, được đón Tết cùng mẹ mãi mãi.
Bố mất sớm, một mình mẹ nuôi mấy chị em chúng tôi ăn học, chưa một lời oán thán. Ngày trước, tôi cứ nhủ phải lấy chồng gần để được về thăm mẹ thường xuyên. Nhưng vì đi học, đi làm xa rồi duyên số lấy người chồng hiện tại, tôi phải xa mẹ nhiều năm.
Tôi từng ngỏ ý đón mẹ lên chung cư ở cùng, nhưng chồng tôi có vẻ không thích. Và nói thật, nếu thực sự anh có thích thì mẹ tôi cũng chẳng muốn. Các cụ ở quê, quen cuộc sống điền viên, có hàng xóm láng giềng. Cuộc sống ở chung cư với 4 bức tường chắc chỉ làm cho mẹ thêm nỗi nhớ quê hương.
Cứ đến gần Tết, lòng tôi lại rạo rực, nôn nao nhớ về cảnh ở trong căn nhà cấp bốn, có bố, có mẹ. Tôi nhớ ngày nhà nghèo chưa có đệm, bố trải rơm xuống dưới giường rồi lót một chiếc chăn mỏng, thêm một chiếc chiếu cho mấy chị em tôi nằm đỡ lạnh.
Tôi nhớ nồi bánh chưng bố gói luộc thâu đêm. Mấy chị em tôi tranh nhau nằm gần bếp để canh mấy chiếc bánh chưng nhỏ được ăn sớm. Chiếc nào cũng phải buộc dây đánh dấu theo cách riêng để không ai bị nhầm của ai.
Sau khi bánh chín, 5 chị em cầm 5 chiếc bánh của mình ra khoe thành phẩm. Trước đây, Tết chỉ ước được ăn bánh chưng, bây giờ thì lại khác. Tiện bếp củi, bố lại nướng ít thịt xiên, cái bắp ngô cho mấy chị em ăn. Mùi thịt, mùi bắp ngô thơm lừng góc bếp. Cả nhà xúm vào ăn uống, cười nói vui đùa. Khoảnh khắc ấy cả đời này tôi cũng không thể nào quên.
Giờ nhìn lại, một mình mẹ lủi thủi nơi góc bếp, lòng tôi lại quặn thắt. Mẹ vẫn gói bánh chưng đợi các con về, mẹ vẫn mua vài cân thịt, cân miến, ít bánh kẹo, hạt dưa chờ ngày sum họp. Nhưng chỉ có mình mẹ đón giao thừa trong cô quạnh. Thương mẹ nhưng biết làm sao!?
Tôi chỉ mong một lần chồng hiểu, để tôi được về đón giao thừa cùng mẹ. Cả 5 chị em tôi sẽ quây quần bên bếp bánh chưng, nói cười cùng mẹ, vui vầy bên mẹ... Ước mơ đơn giản như vậy thôi, liệu có ai chịu hiểu cho những người phụ nữ lấy chồng xa?
Chồng nhắn tin nhắc khéo đồng nghiệp nam không được thân thiết với tôi Tôi sinh ra trong gia đình không hạnh phúc, vì điều kiện kinh tế khó khăn mà bố phải đi làm xa nhà. Điều này khiến ông không giữ được mình mà vướng vào một mối quan hệ khác. Mẹ tôi khi biết chuyện đã vô cùng đau khổ. Song thời trước, ly hôn là điều gì đó ghê gớm nên mẹ vẫn...