Đi công tác 3 năm, vợ ở nhà đẻ sòn sòn 3 đứa
Cả 3 đứa đều cần truyền máu, anh xin cho vì anh là bố của chúng nhưng bác sĩ lại nói anh không có cùng nhóm máu với chúng và tệ hơn, cả 3 đứa chúng mang nhóm máu khác nhau.
Cưới nhau được hơn 1 năm, chị vẫn chưa hề có dấu hiệu bầu bí. Mẹ chồng chị ngày nào cũng gọi điện giục giã vì anh là con một.
- Anh chị muốn kế hoạch gì thì kế hoạch nhưng làm ơn nghĩ đến ông bà này hộ cái nhé!
Mẹ chồng chị dập máy cái rụp, chị rơi nước mắt. Có phải chị không muốn sinh con đâu. Anh chị cũng đã cố gắng nhưng chẳng hiểu sao, mãi mà chị vẫn chưa có thai được. Chị đã đi khám, bác sĩ nói chị hoàn toàn bình thường. Chị giục anh đi nhưng anh không nghe. Anh nói:
- Em đừng có mà tin vớ vẩn. Anh đàn ông 100% đây, khám cái gì mà khám chứ. Mẹ giục thì kệ mẹ. Chuyện con cái có phải mình cứ muốn là được đâu. Còn phải phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác nữa chứ.
Chị nghe anh nói vậy thôi chứ chị vẫn lo lắng lắm. Và chị đã lén lấy tinh trùng của anh mang đi xét nghiệm. Kết quả khiến chị chết đứng.
Công ty có đợt cử người đi công tác ở nước ngoài 3 năm. Sếp anh đã hứa, kết thúc chuyến công tác, ai mà đi sẽ được tăng lương gấp đôi, còn được lên chức nữa. Một lời đề nghị quả thực quá hấp dẫn. Anh đồng ý. Anh đồng ý rồi về mới nói với chị.
- Sao anh không hỏi em trước, chuyện hệ trọng như vậy mà.
- Có gì đâu mà nói chứ. Không nhanh có người khác chen chân vào ngay. Mà cũng chỉ có 3 năm thôi. Anh đi cũng là vì muốn tốt cho gia đình, cho cuộc sống của chúng mình thôi. Trước khi đi, anh sẽ cố gắng để em mang thai.
Mẹ chồng chị dập máy cái rụp, chị rơi nước mắt. (Ảnh minh họa)
Chị nghe anh nói, ruột như đứt từng đoạn. Tính anh là thế, từ xưa đến nay, anh đã quyết chuyện gì thì chẳng ai có thể cản được.
Video đang HOT
Tiễn anh đi, chị ngậm ngùi, lén giữ nước mắt lại. Anh đi được hơn 1 tháng thì chị báo tin có thai cho anh biết. Nhà chồng chị biết tin chị có thai vui mừng lắm. Mẹ chồng chị còn kêu chị sang nhà để bà chăm sóc cho nhưng chị từ chối khóe. Chị mà sang, kế hoạch của chị sẽ chẳng thực hiện được.
Chị bầu to hơn bình thường nên ai cũng thắc mắc, chỉ đến khi chị nói và chìa ra phiếu siêu âm chị mang thai 3 thì mọi người mới ngỡ ngàng. Ai cũng nói nhà chồng chị có phúc. Mẹ chồng chị sướng lắm, cầu một đứa cháu, nay được tận 3.
Nhưng cũng nhiều người đồn ra bàn vào chuyện chồng vừa đi chị đã mang thai lắm nên 3 đứa con vừa chào đời, chị làm ngay xét nghiệm AND cho 3 đứa con. Cả 3 đứa trùng với nhau và trùng với anh.
Sự việc như vậy là không ai còn cơ hội nói thêm gì nữa. Kết thúc chuyến công tác, anh trở về trong niềm hân hoan. Đón con, anh vui lắm, anh vỗ vai chị, động viên chị, cảm ơn chị. Chỉ có điều, anh nhìn 3 đứa con, sao chúng không có nét giống nhau lắm.
Có nghĩa chúng không phải con anh và cũng không phải anh em ruột của nhau. (Ảnh minh họa)
Rồi một lần, cả 3 đứa con của anh chơi ở trường, không may gặp tai nạn. Hốt hoảng, cả anh và chị lao đến viện. Cả 3 đứa đều cần truyền máu, anh xin cho vì anh là bố của chúng nhưng bác sĩ lại nói anh không có cùng nhóm máu với chúng và tệ hơn, cả 3 đứa chúng mang nhóm máu khác nhau. Có nghĩa chúng không phải con anh và cũng không phải anh em ruột của nhau. Anh quay sang, nhìn chị bằng ánh mắt giận dữ. Chị quỳ xuống, rơi nước mắt:
- 3 năm trước, em lấy tinh trùng của anh mang đi xét nghiệm nhận kết quả vô sinh. Em đau đớn lắm, chỉ muốn chia tay. Nhưng em yêu anh, thương anh, còn cả bố mẹ nữa làm sao đối diện với sự thật này. Bản thân anh, em cũng sợ anh gục ngã nên em đã dựng lên màn kịch sinh 3. Em nhận 3 đứa trẻ sơ sinh của 3 cô sinh viên trót dại bị bỏ rơi làm con rồi làm giấy xét nghiệm giả để lừa mọi người. Em xin lỗi…
Anh bàng hoàng. Sao có chuyện hoang đường như vậy được cơ chứ. Anh bước ra ngoài phòng bệnh, nước mắt anh rơi. Ông trời đang cố tình trêu ngươi anh đúng không? Anh đi về, cứ nghĩ cuộc sống sẽ tốt hơn chứ sao bây giờ lại tồi tệ, đen tối hơn thế này. Cái gì mà vô sinh, cái gì mà con nuôi. Nếu không có chuyện bất ngờ này, chị sẽ còn định giấu diếm anh đến khi nào nữa đây. Giờ chuyện mà vỡ lở ra, anh sẽ giải quyết thế nào,bố mẹ anh sẽ sống ra sao, còn cả chuyện hàng xóm, họ hàng điều tiếng nữa.
Nhìn sang chị vẫn chỉ biết cúi đầu khóc. Cuộc hôn nhân này của anh chị, chẳng lẽ lại có kết thúc bế tắc và cay đắng đến như thế sao?
Con gái lấy chồng xa 3 năm không về nhà
Ngày con gái dẫn người yêu về nhà giới thiệu là bà đã không đồng ý rồi, nhà chồng xa xôi như thế, bà muốn lên thăm nhưng con gái cứ nằng nặc đòi lấy nó thì bà còn biết ngăn cản thế nào nữa đây.
- Thằng này nó quê ở đâu con? Trông tướng tá cũng được đấy. Không biết hoàn cảnh gia đình thế nào.
- Anh ấy ở Cà Mau mẹ ạ nhưng anh ấy đang công tác ở đây.
- Cái gì, tận Cà Mau á. Mày có bị làm sao không đấy con. Biết bao thằng cùng làng nó tán tỉnh lại chẳng chịu, sao lại đâm đầu vào cái thằng miền trong tận đẩu tận đâu thế con.
- Mẹ chẳng biết gì cả. Anh ấy giàu có lắm, lại chiều chuộng con như bà hoàng. Sao con phải dại đi yêu mấy lão choai choai cũng quê cho mất đẳng cấp ra.
- Nhưng nhà nó xa như thế. Lấy nó rồi là mẹ mất luôn mày còn gì. Biết bao giờ mày với về nhà thăm cái thân già này chứ. Hay là...
- Ôi dào, mẹ yên tâm. Anh ấy thương con lắm. Con thích về thì anh ấy chắc chắn sẽ bắt máy bay cho con bay ra với mẹ ngay ý mà.
Lễ cưới của hai đứa chúng nó được tổ chức nhanh chóng, phần là do nhà chồng thấy con mình cũng đến tuổi sinh đẻ rồi, muộn nữa lại không kịp. Hương con gái bà thì cứ sốt sình sịch lên đòi mẹ gả mà lòng bà cứ rối như tơ vò.
Nhưng con gái chịu thì bà đành đồng ý thôi. Chúng nó cưới nhau xong thì chuyển về quê con rể sống. Thời gian đầu con còn hay gọi điện thoại thông báo tình hình mọi thứ với bà nhưng sau dần, con nói cần phải chăm lo công việc nhà bên đấy nên cũng không còn gọi điện cho bà nữa.
3 năm liền cái Hương cũng không về ăn Tết, bà ốm mà điện cho nó về thì điện thoại đổ chuông mãi không ai nghe. Bà gọi cho nó thì toàn là nhà chồng bắt máy, cứ bảo cái Hương đi ra ngoài, lát nữa nó gọi lại cho bà mà mãi chẳng thấy con gọi điện lại gì cả.
Nhớ con quá, bà đành khăn gói quá mướp ra thăm con. Cả cuộc đời bà chưa bao giờ đi đâu mà xa đến như thế. Riêng thời gian ngồi xe đã là 3 ngày rồi, cái thân già của bà chưa bao giờ phải chịu khổ cực như thế này nhưng cứ nghĩ sắp được gặp con nên bà đành cố nhịn.
Cuối cùng cũng tìm đến được nhà con rể, may mà lúc chúng nó cưới nhau, bà cũng kịp hỏi nó địa chỉ nhà rồi ghi ra giấy cất đi, không thì bây giờ cũng chẳng thể tìm được.
Bà bước vào cổng thì thấy một người phụ nữ ngồi trong nhà, vội đánh tiếng hỏi thăm:
- Chào bà, bà là... Chào bà thông gia, bà còn nhớ tôi chứ.
- Bà là....
- Tôi là mẹ cái Hương đây. Chúng ta có gặp nhau một lần trong đám cưới của con trai bà. Lâu lắm rồi Hương nó không về thăm nhà nên hôm nay tôi bắt xe ra thăm nó. Cháu Hương nó có nhà không hả bà?
- À, thì ra là mẹ Hương hả?
Bà thông gia nghe bà nói là mẹ của Hương liền nhếch mép cười một cái đầy bí ẩn rồi chỉ tay về căn nhà hoang lụp xụp tít tận cuối vườn và bảo: "Chắc con điên đấy đang quanh quẩn ở dưới đó thôi, bà qua mà tìm".
(ảnh minh họa)
Nghe bà thông gia nói thế, bà hoảng hốt, sao lại có người mẹ chồng gọi con dâu mình là con điên chứ. Con gái bà đâu có điên, nó gả sang nhà chồng vẫn bình thường cơ mà. Không muốn để tâm quá nhiều đến lời bà thông gia nói, bà vội xách hành lý tất tả chạy đến tìm con.
Mở cánh cửa tưởng chừng như sắp sập đến nơi ấy ra, cuối cùng bà cũng được gặp lại Hương, đứa con gái bà luôn mong ngóng bấy lâu. Và cũng đã hiểu tại sao mẹ chồng nó lại gọi nó là con điên như vậy.
Hương nhìn bà mà cứ đờ đẫn mãi, một lúc sau mới nhận ra mẹ vội gọi bà lại nhìn: "Mẹ, mẹ nhìn xem. Nhìn xem con trai của con có dễ thương không này?". Bà nhìn theo hướng tay con chỉ thì chỉ thấy một tấm vải cũ nát trống không. Nhưng con gái vẫn cứ khăng khăng là đang cho con bú còn nói chuyện với bà rất tự nhiên như thằng bé vẫn đang sống.
Hoảng hốt, bà chạy vội lên nhà trên nói chuyện với mẹ chồng con bé thì biết được tin động trời. Hóa ra, cái Hương nó mang thai rồi sảy nhưng cứ khư khư không tin chuyện đó để rồi phát điên lên.
Nhà chồng không muốn phiền phức nên cũng chẳng muốn báo tin này cho bà. Không ngờ hôm nay bà lại tìm đến đây, tiện hay có thể... Nghe mẹ chồng con bé nói vậy, bà biết ý của họ mười mươi muốn trả con gái mình về. Bà đứng dậy, nói: "Bà không cần nói tiếp đâu, con gái tôi thì tôi sẽ tự nuôi nó".
Nhìn con gái cứ nhìn mình cười ngây dại rồi ôm chặt lấy tấm vãi cũ nát gọi "Con trai ngoan..." mà lòng bà như cứa nát. Đáng nhẽ ra bà nên kiên quyết phản đối chuyện này ngay từ đầu mới phải, để đến giờ hối hận cũng không kịp nữa rồi.
Mộc Miên / Theo Thể Thao Xã Hội
Lấy nhau 3 năm, tôi muốn chia tay vì sợ 'chết ngạt' trong tình yêu của chồng Tôi không chịu nổi sự yêu thương quá đáng của anh, anh khiến tôi ngột ngạt vô cùng... Tôi và chồng yêu nhau hơn 1 năm thì làm đám cưới. Thời gian đó chúng tôi chủ yếu yêu xa, vì tôi mới nhận lời anh được non một tháng thì anh phải theo chi nhánh vào miền Trung cả năm trời. Một năm...