Đến thăm cô bạn thân bệnh nặng, nửa đêm tỉnh dậy tôi khiếp hãi nhìn cánh tay đặt lên người
Trước nay tôi vốn khó ngủ khi đến chỗ lạ nhưng chẳng hiểu sao tối ấy tôi cực kỳ buồn ngủ, nói chuyện với Lành chưa được bao lâu thì đã ngủ thiếp đi.
Tôi có một cô bạn thân tên Lành, chúng tôi chơi thân với nhau từ những ngày còn là sinh viên năm nhất. Cho đến nay đã hơn chục năm rồi, chúng tôi đều bám trụ lại thành phố lập nghiệp và vẫn duy trì tình bạn gắn bó khăng khít. Chúng tôi đều không có chị em gái nên coi nhau chẳng khác gì anh em ruột thịt trong nhà, thậm chí còn thân thiết hơn máu mủ.
Lành vốn đang rất hạnh phúc bên chồng và con gái, công việc của nó cũng khá ổn định. Thế nhưng ai ngờ đâu tai họa bất ngờ ập đến. Khi Lành thấy trong người mệt mỏi và đi khám thì bàng hoàng phát hiện bản thân đã bị ung thư gan giai đoạn cuối, không thể chữa trị được nữa.
Tôi thương nó thương cho cả đứa con gái bé bỏng của nó nữa. Ảnh minh họa
Lành quyết định không tiến hành hóa trị mà muốn dành những ngày còn lại bên chồng con. Chồng nó cũng bỏ cả công việc để ở bên cạnh vợ. Dù không biết thời gian còn bao nhiêu nhưng nó vẫn luôn cố gắng vui vẻ lạc quan nhất có thể. Nhìn nụ cười của nó mà tôi thấy đau đớn trong lòng vô cùng, thương nó thương cho cả đứa con gái bé bỏng của nó nữa.
Mấy hôm trước tôi có đến thăm Lành và ngủ lại qua đêm. Chúng tôi nằm trên giường tâm sự với nhau đủ thứ chuyện, từ những ngày hai đứa còn là sinh viên trên giảng đường đại học đến những khó khăn vất vả ngày đầu ra trường đi làm. Cả những câu chuyện tình yêu của chúng tôi nữa.
Video đang HOT
Trước nay tôi vốn khó ngủ khi đến chỗ lạ nhưng chẳng hiểu sao tối ấy tôi cực kỳ buồn ngủ, nói chuyện với Lành chưa được bao lâu thì đã ngủ thiếp đi. Để rồi đến khi tỉnh dậy nhìn xung quanh tối om, tôi cứ có cảm giác là lạ. Tôi định sờ sang bên cạnh để tìm Lành thì giật mình phát hiện có một cánh tay đang gác ngang qua người mình rất nặng. Lúc ấy tôi cũng mới kịp kinh hoàng nhận ra trên người không một mảnh vải che thân.
Tôi khiếp hãi vùng dậy la hét thất thanh. Vừa dứt tiếng hét thì đèn trong phòng bỗng nhiên bật sáng và Lành xuất hiện từ ngoài cửa. Quay phắt sang bên cạnh, tôi hóa đá khi phát hiện chủ nhân của cánh tay gác lên người tôi chính là chồng Lành chứ không phải ai khác!
Anh ta cũng không mặc gì trên người. Trước ánh mắt của tôi thì anh ta mới chậm rãi tìm quần áo mặc vào, từ đầu đến cuối vẫn im lặng không nói một lời.
Tôi chưa thể hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra thì Lành lao đến giúp tôi lấy quần áo còn chủ động mặc vào cho tôi. Vừa làm nó vừa khóc nức nở:
- Xin mày hãy tha thứ cho tao, tất cả là ý muốn của tao, là tao bắt anh ấy làm vậy. Là tao cố tình cho thuốc an thần vào cốc nước của mày để mày ngủ say hơn bình thường…
Nói rồi nó sụp xuống dưới chân tôi cầu xin:
- Hãy thay tao làm mẹ của con gái tao. Mày cũng biết đấy tao yêu nó hơn chính bản thân mình, tao không yên tâm giao nó cho bất cứ người phụ nữ nào khác. Mà chồng tao còn trẻ, anh ấy là đàn ông nữa nên chắc chắn sẽ tái hôn. Nếu là mày thì tao yên tâm tuyệt đối mày sẽ chăm sóc con gái tao như chính tay tao chăm sóc, đúng không?
Hôm ấy tôi ra về mà lòng nặng trĩu tâm sự. Ảnh minh họa
Tôi đờ đẫn không thể tin nổi nhìn khuôn mặt giàn giụa nước mắt của Lành. Hóa ra là vậy. Nó sợ mẹ kế sau này sẽ đối xử không tốt với con gái. Nó cũng chẳng dám nói thẳng trực tiếp với tôi vì sợ tôi từ chối. Thế nên mới thiết kế màn kịch này để đặt mọi chuyện vào thế đã rồi.
- Anh xin lỗi vì đã cùng với Lành lén đối xử với em như vậy. Nhưng đây là ước nguyện cuối cùng của cô ấy, thôi thì chúng ta cùng yêu thương Lành và đứa trẻ, hy vọng em có thể cùng anh giúp cô ấy hoàn thành tâm nguyện. Anh hứa sẽ đối xử thật tốt với em…
Chồng Lành từ tốn lên tiếng. Tôi nhìn hai vợ chồng nó không biết phải trả lời thế nào. Hôm ấy tôi ra về mà lòng nặng trĩu tâm sự. Hiện tại tôi vẫn độc thân, tôi cũng thương con gái Lành như con gái mình. Dù không có tình cảm với chồng Lành nhưng tôi có nên làm theo tâm nguyện của nó hay không?
Đi dã ngoại với công ty, tôi say rượu nên đi ngủ trước, nửa đêm tỉnh dậy thấy người nằm cạnh, tim tôi như hóa đá
Mở mắt ra thì tá hỏa, tôi hét lên khi thấy anh trưởng phòng đang nằm cạnh.
Trong chuyện tình cảm, tôi chưa từng có mối tình vắt vai nào. Từ nhỏ đến lớn, lúc nào tôi cũng chỉ biết đến học và học. Bố mẹ thì suốt ngày có câu cửa miệng: "Bao giờ ra trường, có công việc ổn định mới yêu, biết chưa?", thành ra tôi có muốn yêu cũng chẳng được cho phép.
Thế rồi tôi ra trường, đi làm. Theo lý thuyết, đây là thời điểm lý tưởng để tìm người yêu, nhưng công việc cứ quay cuồng sớm tối khiến tôi chẳng thở nổi chứ đừng nói đến chuyện ra ngoài gặp gỡ. Các anh trong phòng nhân sự của tôi, người thì con học lớp một, người cũng đã có bạn gái. Chỉ còn mỗi trưởng phòng, nhưng tôi chẳng bao giờ có hy vọng vào anh ấy. Mọi người thử nghĩ xem, đàn ông mà thích mặc đồ màu hồng, trên mặt có 7749 lớp makeup, làm sao tôi không nghi ngờ cho được?
Chưa kể trong công việc, anh ấy cũng hay bắt bẻ tôi lắm. Thành ra cứ có cơ hội tụ tập, tôi lại săm soi, nói xấu trưởng phòng. Thế đấy, cả năm nay, tôi cứ thế "tạo nghiệp" mà không biết "nhân quả" của mình chuẩn bị tới rồi.
Ngay lúc đó, anh trưởng phòng cũng dậy và nhận ra tôi. (Ảnh minh họa)
Cách đây 1 tuần, phòng chúng tôi tổ chức một buổi dã ngoại. Sau khi ăn no uống say, mọi người đốt lửa trại rồi hát hò. Tôi uống rượu nhiều, đau đầu quá nên chui vào lều của mình ngủ. Cứ thế, tôi đánh một giấc cho đến khi thấy ai đó kéo chăn của mình. Mở mắt ra thì tá hỏa, hét lên khi thấy anh trưởng phòng đang nằm cạnh.
Ngay lúc đó, anh trưởng phòng cũng dậy và nhận ra tôi. Khác với sự hoảng loạn của tôi, anh nói: "Em cứ bình tĩnh, chuyện đâu còn có đó. Anh mà có làm gì thì anh sẽ chịu trách nhiệm với em mà". Tôi vâng một tiếng rồi chạy thẳng ra ngoài, lúc đó còn tẽn tò hơn khi biết người đi nhầm lều chính là tôi. Tôi về lều của mình, nói dối đồng nghiệp là vừa rồi đi dạo xung quanh, sau đó bình yên đi ngủ tiếp.
Sáng hôm sau, tôi vẫn cư xử như bình thường, vì cũng chỉ là nhầm lẫn chút xíu, không có ảnh hưởng gì chỉ cần tôi và anh trưởng phòng không nói ra thì chẳng ai biết. Ấy vậy mà từ hôm trở về đến nay, anh cứ đòi gặp tôi rồi nhắn tin hẹn tôi đi ăn, tôi từ chối thì lấy cớ gọi tôi vào phòng họp để giao cho vài việc lặt vặt. Thậm chí còn hỏi tôi rất nhiều vấn đề cá nhân và nói cuối năm nay thích hợp tổ chức đám cưới!!!
Tôi hoảng quá, có khi nào anh trưởng phòng định cưới tôi để che giấu giới tính của bản thân không? Hay là anh có ý với tôi, muốn cưới tôi thật? Tôi giờ phải làm thế nào đây?
(chichi...@gmail.com)
Lấy chồng nghèo, nửa đêm tỉnh dậy thấy điều khó tin Biết hoàn cảnh của anh, bố mẹ tôi phản đối kịch liệt. Thế nhưng, tôi vẫn kiên quyết bảo vệ tình yêu của mình. Bây giờ, tôi bỗng thấy hối hận. Tôi sinh ra ở thành phố. Bố mẹ làm kinh doanh, có của ăn của để. Trước khi lấy chồng, tôi không phải động chân động tay vào việc nhà, cũng chưa...