Đến chuyển nhà giúp bạn gái, tôi sững sờ khi thấy cuốn sổ dưới gầm giường
Trong lúc em sang chào cho chủ nhà trọ, tôi cúi xuống nhìn khắp phòng xem còn sót gì không, thấy một cuốn sổ nhỏ ở dưới gầm giường liền với lấy.
Tôi không ngờ, trong đó chứa bí mật em muốn giấu kín. Chiều, lúc chuẩn bị tan làm thì em gọi điện: “Anh ghé phòng chuyển đồ giúp em với nhé”. Tôi lập tức đồng ý, bảo tan làm rồi, sẽ đến ngay.
Tôi và em mới chính thức yêu nhau chưa đầy 3 tháng, sau một năm tôi kiên trì theo đuổi. Tôi chưa từng mất nhiều thời gian với một cô gái như vậy. Em thật sự là một ngoại lệ.
Em không quá xinh đẹp nhưng hiền lành, dịu dàng. Trải qua một vài mối tình chóng vánh, đến nhanh chóng, đi vội vàng, tôi luôn mong mình có thể gặp một cô gái chuẩn “con nhà lành” để có thể tính chuyện đường dài. Tôi nghĩ, yêu thì có thể không quan tâm nhiều, nhưng để cưới làm vợ thì vẫn rất cần một cô gái ngoan.
Tính em giản dị, ít đòi hỏi như những cô gái khác, sống khép kín. Tôi thích một cô gái như vậy nên quyết tâm theo đuổi với mong muốn có thể cưới em làm vợ. Sự chân thành và nhẫn nại của tôi cuối cùng cũng được em đền đáp bằng một cái gật đầu.
Việc phát hiện ra quá khứ của bạn gái khiến tôi cảm thấy mình như bị lừa (Ảnh minh họa: Freepik).
Em kể trước đây cũng đã từng yêu nhưng chưa sâu đậm với ai cả. Chuyện quá khứ, em kể thế nào tôi nghe thế ấy, không hỏi nhiều, cũng không muốn quan tâm. Em từng yêu, cũng giống như tôi đã từng yêu, chẳng có gì đáng để bận tâm cả. Quan trọng hiện tại, chúng tôi là của nhau.
Việc em chuyển phòng trọ là chủ ý của tôi. Nơi em ở vừa xa chỗ tôi, vừa xa chỗ làm. Đã có lần tôi đề nghị em dọn đến căn hộ của tôi sống chung. Em từ chối còn làm mặt giận, hỏi tôi nghĩ em là loại con gái gì?
Video đang HOT
Cuối cùng, tôi đề nghị tìm chỗ ở mới giúp em, vừa gần chỗ làm, vừa gần chỗ tôi để tôi có thể thuận tiện chăm sóc em hơn. Sau khi tỏ ý ngại này ngại kia vì tiền phòng tôi muốn chủ động trả, cuối cùng em cũng đồng ý.
Phòng ở của con gái, đồ đạc hầu như toàn thứ linh tinh. Quần áo, đồ gia dụng em đã đóng thùng gần xong, chỉ còn một số ít sách vở tôi xếp nốt vào thùng giấy. Trong lúc em sang chào chủ nhà trọ, tôi cúi xuống nhìn một lượt xem còn sót gì không, thấy một cuốn sổ nhỏ nằm dưới gầm giường liền đưa tay với lấy.
Đó là cuốn sổ khám bệnh của một bệnh viện phụ sản đã phủ bụi chắc do nằm dưới đó từ lâu. Phụ nữ từng đi khám ở bệnh viện phụ sản không phải là vấn đề. Vấn đề ở chỗ, trong đó còn kẹp một tờ giấy siêu âm thai, họ tên và ngày tháng năm sinh chính là em ấy.
Lúc ấy, vừa bất ngờ, vừa hoang mang, tôi nhét luôn cuốn sổ vào túi quần mình. Khi về nhà, xem lại kỹ, thấy ghi rõ trong phiếu khám là thai nhi 10 tuần tuổi. Ngày khám đã cách đây gần 2 năm. Trong cuốn sổ ghi lại cho thấy em đã đến bệnh viện làm thủ thuật phá bỏ thai.
Tôi thất vọng hoàn toàn, hình tượng tốt đẹp có về em bao lâu nay như sụp đổ. Em từng nói chưa từng yêu ai sâu đậm. Thậm chí, em còn giận khi tôi đề nghị em về sống chung, cho rằng tôi đánh giá em quá dễ dãi. Trong khi, trước đó em đã từng có thai và phá bỏ thai với người đàn ông khác. Cảm giác như bấy lâu nay mình bị lừa khiến tôi khó chịu.
Tôi vốn nghĩ em là cô gái ngoan ngoãn, hiền lành. Đó cũng là lý do khiến tôi kiên trì theo đuổi em. Hóa ra cái vẻ khó khăn, nghiêm túc là em cố tình bày ra. Thực chất, con người em cũng chẳng phải tốt đẹp, thanh cao gì. Chỉ riêng việc em bỏ thai, dù là vì lý do gì cũng là hành động tàn nhẫn.
Mấy hôm nay tôi suy nghĩ nhiều. Một mặt, cố nhủ bản thân rằng đó là chuyện quá khứ của em với người khác khi tôi chưa xuất hiện, trách em có lẽ không đúng lắm. Mặt khác, tôi lại lo sợ nhân cách em có vấn đề, không tốt đẹp như kỳ vọng của tôi.
Tôi có nên hỏi rõ em chuyện này để thấu hiểu em hơn, hay nên dừng lại khi trong lòng đã cảm thấy thất vọng?
'Anh sai rồi, quá sai...'
Anh sai rồi, quá sai... Và đây là lần đầu tiên sau bao năm để chị chờ đợi, anh chủ động gọi điện về cho vợ: 'Em đừng ngủ nhé.
Chờ anh về, được không em'...
Đã từng dành cả thanh xuân cho nhau nhưng nay anh tuyệt nhiên không muốn lại gần chị nữa. Anh thấy, chị đã thay đổi thật nhiều, chị không còn là người con gái dịu dàng anh từng yêu, chị vô tâm không quan tâm tới cảm xúc của anh. Là chị... chị khiến anh mệt mỏi, chán chường. Anh đã từng nghĩ chị xấu xa tới mức đó, cho tới chiều hôm nay...
Đối tác của anh là một công ty xây dựng lớn ở Hà Nội. Thắng-bại của lần hợp tác này quyết định số phận của công ty anh. Vì thế, anh đã chuẩn bị rất kỹ cho bản hợp đồng sẽ ký vào chiều nay. Anh có tham khảo qua một người bạn, giám đốc công ty xây dựng là một người đàn ông thành đạt, đĩnh đạc và rất nguyên tắc. Bởi vậy, anh không cho phép bản thân và những người tham gia đàm phán có một sai sót nào.
Lo lắng là vậy, nhưng nhờ sự chuẩn bị chu đáo cùng một chút may mắn mà công ty anh đã được "giải cứu". Bất ngờ nữa là, vị giám đốc kia lại chính là đàn anh khóa trên, học cùng trường Đại học nơi anh từng có 4 năm gắn bó. Anh và vị giám đốc này cũng từng có cơ duyên "hợp tác" nhiều lần trong các chương trình của trường.
Sau bản hợp đồng được ký, hai bên cùng nhau dùng bữa tối. Nguyên tắc là thế nhưng vị giám đốc lại là một người đàn ông cực kỳ chỉn chu. Khi cả hai đang trên xe di chuyển tới nhà hàng, vị giám đốc này đã gọi về cho vợ và báo rằng mình sẽ về muộn kèm theo câu nói ấm áp "không cần chờ anh". Chỉ một điều nhỏ vậy thôi nhưng nó khiến anh chột dạ.
Từ trước tới nay, anh chưa từng chủ động gọi điện cho vợ mình. Ngược lại, là vợ anh thường xuyên nhắn tin hỏi chồng "nay anh có về sớm?", "tối có dùng cơm hay không"... Chính sự quan tâm của cô ấy khiến anh cảm thấy người phụ nữ này "quá phiền, thích kiểm soát chồng".
Chị đã từng là thanh xuân của anh (Ảnh minh họa)
Bởi người quen cũ nên trong bữa cơm, không ai bàn công việc. Khi vị giám đốc đang trò chuyện với các thành viên trong tổ đàm phán bên anh, thì anh lại được thư ký của công ty đối tác chăm sóc đặc biệt.
Cậu ta tiết lộ: "anh ấy- vị giám đốc cực kỳ chiều phu nhân". Rồi cậu ta kể về những lần mình thay giám đốc mua hoa, quà để gửi tặng người vợ yêu dấu. "Năm nào cũng vậy, khi anh ấy không bận thì sẽ đi cùng tôi để chọn quà cho phu nhân, còn không tôi sẽ tự đến chọn và báo cho anh ấy. Cũng nhờ những chia sẻ của anh ấy, tôi mới thấu hiểu và thương vợ mình hơn cậu ạ", vị thư ký kể.
Có lẽ, chàng thư ký này nghĩ anh và vị giám đốc (cũng từng là đàn anh cùng trường với tôi) khá thân nên cậu ấy mới bộc bạch chân thành đến thế. Thấy anh và vị thư ký nói chuyện khá lâu nên vị giám đốc cười và nói: "Cậu đó, nếu không thấu hiểu, sẻ chia sao hôn nhân có thể bền chặt? Tôi không giúp gì cậu, chính cậu đã giúp mình thôi. Phụ nữ còn phiền là họ vẫn yêu cậu. Đừng bao giờ áp đặt lên họ, mình đi làm, họ cũng đi làm 8 tiếng nơi công sở. Nhưng họ vất vả hơn... Nếu những cô vợ không chăm sóc con cái, không lo lắng việc nhà, chúng ta đâu có thời gian ở đây? Chúng ta nói họ thay đổi, liệu chúng ta có đổi thay? Có quá vô tâm khi để người phụ nữ của mình phải lo lắng một mình?".
Nói rồi vị giám đốc xua tay, chuyển chủ đề sang câu chuyện vui ngày còn ngồi trên giảng đường.
Còn anh, anh ngồi đây, nhưng lòng nặng trĩu... Thì ra, những người thành đạt lại có cái nhìn sâu sắc về cuộc sống đến như vậy. Là anh, anh đã quá đề cao mình, anh đã luôn áp đặt suy nghĩ của mình lên vợ mà không thấu hiểu cô ấy.
Anh mường tượng lại cảnh mình đi làm về muộn, nhưng luôn nặng nề, quát tháo vợ con. Anh nhiếc móc họ đã phụ thuộc vào đồng tiền anh kiếm được. Anh than phiền mình mệt mỏi, trọng trách mình lớn lao với công ty, với nhân sự cấp dưới...
Nhiều hôm khi anh thao thao bất tuyệt nói lời nặng nề vợ con chỉ biết nín câm, im lặng và bật khóc trong đêm tối. Anh đâu biết rằng, ngoài kia, còn nhiều người đàn ông, ví như vị giám đốc kia lo cho hàng trăm công nhân, lo cho nguồn thu của cả hệ thống công ty con... nhưng vẫn luôn gác lại mọi chuyện không vui khi về nhà. Thậm chí, như cậu thư ký kia nói "anh ấy luôn trân trọng mỗi khoảnh khắc bên gia đình".
Khi rời khỏi nhà hàng, men theo con đường xưa cả hai vợ chồng thường xuyên đi bộ, anh đã bật khóc...
Hơn 1 năm qua, anh đã hờ hững, không còn cảm xúc với vợ mình. Những cuộc cãi vã triền miên, dù không có người thứ 3 nhưng cuộc hôn nhân của anh và chị quá mệt mỏi. Anh nói chia tay, chị đã nhiều lần níu kéo. Nhưng 1 năm qua, chẳng thể nào hàn gắn...
Anh nhớ, hơn 10 năm qua, anh chưa từng tặng hoa, mua quà cho vợ mình. Cũng chưa một lần đưa chị đi mua sắm. Anh cứ nghĩ, mỗi lần chuyển cho chị thật nhiều tiền là chị vui nhưng anh đâu biết thứ chị cần hơn tất cả là tình yêu của chồng.
Cách đây 2 tháng trước chị đã chủ động nói lời chia tay anh, cả hai đã ly thân và sắp ra tòa. Nhưng giờ đây, tim anh đau nhói. Anh sai rồi, quá sai... Và đây là lần đầu tiên sau bao năm để chị chờ đợi, anh chủ động gọi về "Em đừng ngủ nhé. Chờ anh về, được không em"...
Chồng mắc trọng bệnh, người vợ trẻ thành trụ cột kinh tế gia đình Trở thành trụ cột kinh tế gia đình, Quỳnh xin đi làm công nhân với mức lương 5 triệu đồng. Dù không phải thuê nhà, rau cũng tự trồng trong vườn nhưng còn phải trả nợ, cuộc sống gia đình cô vẫn hết sức khó khăn, có thể nói là không đủ sống. Với hơn 3.000 đồng, bạn có thể mua 1 chiếc...