Đêm tân hôn, tôi sững sờ nhận ra bộ mặt thật của chồng
Thật không ngờ, chồng tôi là người tính toán đến vậy, sớm biết thế này, tôi đã không vội vàng làm đám cưới.
Chúng tôi yêu nhau hơn 1 năm mới quyết định làm đám cưới. Thời điểm đó cả tôi và Trung – chồng tôi đều đã đi làm. Tuy thu nhập không quá cao nhưng cũng tạm đủ ăn đủ tiêu.
Tôi là người ở tỉnh, còn anh là người Hà Nội, cũng chính vì lý do này mà chúng tôi bị phản đối rất nhiều, phải khó khăn lắm mới đến được với nhau.
Gia đình tôi vất vả, bố mẹ làm nghề nông nên việc nuôi tôi mấy năm đại học cũng rất chật vật, nói thật tôi ra trường 2 năm rồi, mà nợ nần mấy năm tôi đi học cũng chưa trả xong.
Đến khi lo chuyện đám cưới, bố mẹ tôi cũng phải lo vay mượn t.iền làm cỗ. Tôi cũng nói rõ từ đầu, t.iền mừng là để bố mẹ tôi trang trải nợ làm cỗ, còn dư bao nhiêu, nếu bố mẹ cho thì tôi vay lấy chút vốn làm ăn, sau này sẽ trả lại. Chồng tôi ban đầu cũng thống nhất là thế, nhưng thật không ngờ, sau khi cưới xong, anh thay đổi hoàn toàn.
Video đang HOT
Ngay hôm cưới, buổi tối tân hôn, tôi cứ nghĩ sẽ lãng mạn và ngọt ngào lắm, nhưng thật không ngờ, ngay hôm ấy, tôi đã nếm trải ngay mùi vị hôn nhân không phải màu hồng.
Vừa ngả lưng xuống đệm, chồng đã hỏi ngay chuyện phong bì cưới bên ngoại. Tôi cũng nói rõ với chồng như thế, nhưng thật không ngờ, chồng tôi bắt đầu thay đổi, anh nói t.iền mừng đáng lẽ là phải cho con cái cầm, nó mới có vốn làm ăn. Chứ giờ cưới về tay trắng, làm ăn gì.
Chồng nói, bố mẹ anh chả giữ đồng nào, đưa cho anh tất, nên nhà tôi cũng phải thế.
Nghe chồng nói mà tôi sốc quá, thật không ngờ anh lại là người tham lam, hám của đến vậy. Anh nói như thế bố mẹ tôi thích t.iền của, tính toán với cả con mình. Tôi nghĩ mà thương bố mẹ quá, giờ có mấy chục triệu t.iền mừng, tôi cũng mang đi nốt, bố mẹ tôi lại nai lưng ra trả nợ thì khi nào mới xong.
Đêm tân hôn đó, tôi và anh cãi nhau, mỗi đứa quay lưng một góc, không đứa nào nói câu gì.
Tôi nghĩ mà tủi quá, thật không ngờ anh lại là người như thế. Đêm đầu tiên tưởng phải hạnh phúc, ngọt ngào, không ngờ lại thành ra như thế chỉ vì t.iền nong. Tôi thấy buồn và thất vọng lắm, nghĩ đến những tháng ngày sau, đã thấy khó sống lắm rồi.
Theo Khỏe & Đẹp
1 lần nhờ bạn trai rót nước, tôi nhận ra bộ mặt thật của anh
Quen nhau được nửa năm, em sửng sốt khi một hôm 2 đứa đi ăn chung, em nhờ anh rót nước, anh kiên quyết không rót vì nói ghét ai sai anh như thế, có tay chân việc gì tự làm được thì làm đi.
Em 25 t.uổi, bạn trai bằng t.uổi, tụi em quen nhau gần 2 năm, rất khó khăn để em và anh yêu nhau. Trải qua nhiều chuyện tưởng chừng như sẽ cắt đứt mọi liên lạc, thế rồi chia lại hợp, tụi em vẫn ở bên nhau. Anh là mẫu người con trai mà em rất thích, mạnh mẽ, tự lập, thông minh, nhưng cách sống của chúng em quá khác nhau, anh vô tâm quá.
Quen nhau được nửa năm, em sửng sốt khi một hôm 2 đứa đi ăn chung, em nhờ anh rót nước, anh kiên quyết không rót vì nói ghét ai sai anh như thế, có tay chân việc gì tự làm được thì làm đi. Mặc kệ em giận dỗi bỏ về, anh vẫn nhất quyết không rót và còn nói với em đó là bản tính của anh. Sau này em nói và giải thích cho anh hiểu việc rót nước như thế thể hiện sự quan tâm chứ không phải sai vặt thì anh mới chịu và thay đổi. Sinh nhật anh, em muốn anh tổ chức trước với bạn bè một ngày, em sẽ cùng anh đi chơi vào đúng hôm sinh nhật, anh không chịu vì sợ bạn bè buồn. Kết quả em đi chơi với anh trước một ngày, bạn bè thì tổ chức đúng ngày sinh nhật. Tụi em không thể đi chung với bạn bè anh vì thời gian đó 2 đứa yêu nhau không cho ai biết.
Lúc mới yêu nhau anh hay gọi điện cho em, sau này cả ngày anh không thèm đoái hoài, tối đến mới nhắn tin hỏi thăm một câu rồi chúc ngủ ngon. Ngày lễ tết anh luôn dẫn em đi chơi, đi ăn nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ mua cho em một món quà hay bông hoa. Em không phải đứa con gái tham vật chất nhưng cũng thấy chạnh lòng khi xung quanh các cô gái cứ kể với nhau về những món quà của bạn trai tặng.
Em biết anh thực lòng thương mình, anh đã đem em về giới thiệu với mọi người trong nhà, ai cũng quý trọng em. Anh luôn nói về tương lai muốn cưới em làm vợ nhưng chờ thêm 2-3 năm nữa ổn định sự nghiệp đã. Đến hôm trước khi em đi du lịch Đà Lạt với công ty về, hỏi anh có đi đón em được không? Anh bảo để xem đã, em giận dỗi bảo không cần anh đón nữa, anh cũng đồng ý luôn. Em tỏ thái độ giận dỗi ra mặt, nghĩ thế nào anh cũng đi đón nhưng không, anh không đón em và điều làm em bực nhất là anh xem như không có chuyện gì xảy ra, như không biết em giận.
Em cũng là cô gái xinh xắn, tốt tính, sao lại bị đối xử như thế. Em thương và lo cho anh bao nhiêu mà sao anh lại vô tâm quá. Đi đâu làm gì em cũng nhớ tới anh, thấy cái gì đẹp cũng mua về cho anh, những gì anh nói không thích em luôn ghi nhớ để bản thân không làm những việc đó. Em cảm thấy tình cảm của mình bị xem thường và thấy mình suốt ngày chạy theo anh, mong anh ban phát tình yêu. Em phải làm gì đây mọi người? Quyết định của em là đúng hay sai? Mặc dù nói chia tay nhưng em còn thương và nhớ anh lắm.
Theo Vnexpress
Chiếc gạt tàn khó hiểu xuất hiện trong phòng làm việc của chồng đã giúp tôi nhận ra “bộ mặt thật” của anh Ngay trên bàn làm việc của chồng là chiếc gạt tàn có hình thù khá lạ và khá to. Tôi nhớ là chồng tôi không hút thuốc, vậy anh để chiếc gạt tàn ở đây làm gì nhỉ? Tôi tiến lại cầm lên xem thì thấy phía trong đựng toàn vỏ thuốc và kim tiêm. Người ta bảo có chồng làm giám đốc...