Đêm đầu tiên em trở thành đàn bà
Những giọt nước trào ra từ khóe mắt. Cứ đến mùa lạnh, tôi lại khóc nhiều hơn. Nước mắt rơi vì nỗi nhớ Việt Nam, nhớ một mối tình xa lắc…
Có tiếng bước chân đi rất nhẹ trên sàn gỗ, tiếng kéo cánh cửa nhẹ nhàng. Chồng tôi bước vào, ngồi xuống sau lưng:
- Em lại làm sao thế?.
Tôi không nói gì, cũng chẳng ngoảnh lại nhìn anh.
Tôi và Kenji lấy nhau được 3 năm, anh coi tôi như báu vật. Đôi mắt Kenji cúi xuống, ngay lần đầu tiên gặp tôi. Anh bảo:
- Em có ánh mắt giống với người vợ cũ của anh, em có cái viền môi cong cong của vợ anh, dẫu em trẻ hơn cô ấy.
Ngày trước, khi người vợ đầu của Kenji chết, anh ấy từng quyên sinh theo. Thế nên khi gặp tôi, thấy hình ảnh vợ cũ trong tôi, Kenji lập tức bị mê hoặc.
Ảnh minh họa
Kenji và tôi làm đám cưới trang trọng rồi bay vội vàng từ Hà Nội đến sân bay Osaka. Sân bay phơ phất, bóng loáng và xa lạ. Tôi là cô gái Việt Nam đến Nhật làm dâu. Tôi bẽn lẽn theo chồng, còn chồng tôi hồ hởi vì đón được vợ mới. Người đi trước, kẻ đi sau…
Cuộc sống ở Nhật của tôi gói gọn trong căn nhà nhỏ và mảnh vườn yên tĩnh. Cứ tưởng ký ức cũng vì thế sẽ từ từ phai nhạt. Nhưng không!
Năm nào cũng thế, cứ trời vào mùa mưa lạnh là tôi lại thấy nhớ nhung. Nói cho đúng ra, là thấy nhớ thương nhiều hơn ba mùa còn lại. Tôi so vai ngồi yên lặng trong căn phòng gỗ cũ, mùi gỗ thơm phảng phất quanh đây. Tôi nhớ người đàn ông ôm mình đêm hôm qua, một cái ôm vỗ về an ủi… Thế nhưng lời nói và nụ hôn ngây ngất của người đàn ông xưa cũ thi thoảng lại văng vẳng đâu đây.
Mùa lạnh, trăng thường lên muộn. Ánh trăng đổ xuống những tàu lá chuối, nghiêng bóng in trên những đoạn tường cũ kỹ và thô kệch. Ở một đoạn tường cũ, tôi vẫn say sưa nói với Chương bao điều.
Chương nắm tay tôi nguyện ước về cái ngày chúng tôi sẽ về ở chung một nhà. Chúng tôi đắm say trong những nụ hôn ướt đẫm. Rồi cũng chính vì những nguyện ước ấy, tôi không ngần ngại trao cho Chương cái phần đẹp đẽ nhất của người con gái trong một đêm trăng tròn, giữa vườn chuối mát lạnh.
Một ngày Chương nói với tôi:
- Anh muốn sang Hàn xuất khẩu lao động vài năm kiếm cái vốn rồi chúng mình cưới nhau.
Video đang HOT
Tôi nhìn sâu vào mắt Chương, buồn da diết.
Chẳng ngờ Chương đi chuyến ấy vậy mà lâu thật, những cánh thư yêu cứ thưa nhạt rồi chẳng còn. Tôi chờ anh mấy năm ròng… Cho đến khi ai cũng bảo:
- Chắc thằng Chương bị gái Hàn chài mất, chẳng về Việt Nam nữa.
Tôi gật đầu đồng ý lấy Kenji một phần cũng vì như thế, muốn xem thế giới ngoài kia có gì hấp dẫn mà níu giữ Chương khiến anh không muốn quay về.
Ảnh minh họa
Mùa đông hôm nay bỗng lạnh lẽo hơn mọi năm. Tôi gọi điện về nhà bảo mẹ:
- Mẹ ơi, con sắp về Việt Nam rồi đấy. Kenji đưa con về…
Mẹ hốt hoảng bảo tôi:
- Từ từ con ơi, sao mà gấp thế?
Câu nói của mẹ làm tôi chảy nước mắt.
- Mẹ, không lẽ mẹ không muốn con về? Con đã đi 3 năm rồi, con nhớ mẹ, nhớ nhà mình, nhớ quê lắm…
Còn một điều nữa tôi không nói, nhưng chắc mẹ cũng hiểu tôi nhớ gì… Tôi nói với mẹ mà như với chính mình:
- Con không chịu được cái lạnh nơi này. Ở đây lạnh, không giống lạnh quê mình. Ngày dài dằng dặc, lạnh buốt…
Mẹ nghẹn ngào như sắp khóc nhưng sau cùng vẫn im lặng chẳng nói gì.
Ngày đón tôi, hai mắt mẹ toàn nước. Tôi giật mình khi thấy mẹ già rất nhiều so với trước, những vệt nhăn nheo nơi khóe mắt hằn xuống rõ ràng. Mẹ nắm tay tôi nói:
- Xin lỗi con. Ba năm trước mẹ cứ nghĩ để cho con đi mới là điều tốt nhất.
Thì ra trước ngày tôi lấy và theo Kenji sang Nhật đúng 1 tuần, mẹ Chương đã từng đến, nói với mẹ tôi rằng:
- Đúng một tháng nữa là con trai tôi về. Cái Thảo nhà bà bảo chờ con tôi mà bội ước, đã thề sông hẹn biển mà đi lấy chồng nước ngoài. Thật may, là mấy năm rồi tôi giữ hết, không đưa thư của con trai mình cho con gái bà. Tôi biết ngay cái hạng con gái lầm lì, trước sau gì thấy chỗ nào ngon hơn nó cũng lấy.
Người đàn bà leo lẻo nói như con chim chèo bẻo, nói như lưỡi cũng chẳng thèm có xương.
Mẹ tôi cắn môi, giấu chặt tin ấy, tiễn tôi đi lấy chồng. Mà tôi sau những ngày tháng chờ Chương mỏi mòn, cứ thế tuyệt vọng theo Kenji sang Nhật.
Chương về nước sau khi tôi đi chừng một tháng. Vụ tai nạn lao động nơi đất bạn đã lấy mất đôi mắt của anh. Khi trở về Việt Nam, tin người yêu phản bội đoạt nốt của Chương chút tinh thần còn sót lại.
- Từ đó đến nay thằng Chương cứ điên điên, dại dại.
Cùng với câu nói của mẹ, tôi bàng hoàng cả người.
- Giờ anh ấy đang ở đâu hả mẹ?
- Nó đòi bố mẹ nó làm riêng cho một căn nhà, lọt thỏm giữa vườn chuối tăm tối.
Hai chân tôi run rẩy không đứng vững, Kenji nắm chặt tay tôi nói nhẹ nhàng:
- Đi đi em, đến gặp anh ấy.
Những năm gần đây, tiếng Việt của Kenji khá tốt. Anh học để nói với tôi những lời ngọt ngào. Cũng chính vốn tiếng Việt tự học này của anh đã giúp Kenji nghe hiểu câu chuyện.
Tôi ngước nhìn Kenji rơi nước mắt, gật đầu với anh ấy rồi xoay lưng chạy ra ngoài…
Theo WTT
Vợ ngoại tình với đại gia, tôi đã "ân ái" với em vợ suốt đêm
Cho dù sau này chúng ta có thể tiến tới hôn nhân hay không em cũng nguyện đem tuổi 23 này dâng hiến hết cho anh đêm đầu tiên của em.
Lấy nhau được ba năm vợ tôi chấp nhận được một đại gia bao chỉ vì tôi kiếm được ít tiền. Tôi muốn ly hôn nhưng bố mẹ vợ tôi không đồng ý, hơn nữa nhờ vào các mối quan hệ họ đã giúp tôi thầu được một số công trình nhỏ và coi đó như là gia đình bên ấy bù đắp cho tôi. Bố mẹ vợ tôi thường nói với tôi rằng: " Vợ con nó là đứa không hiểu chuyện, đợi mấy năm nữa nó biết suy nghĩ hơn nó sẽ thấy được những điểm tốt của con."
Nói thực lòng, trải qua cuộc tình thắm thiết với vợ tôi chẳng còn ôm ấp hy vọng gì với nữ sắc nữa, hoặc cũng có thể động lực để tôi sống nốt quãng đời còn lại bây giờ chính là đứa con bé bỏng của tôi. Ly hôn hay không đối với tôi mà nói chỉ là vấn đề danh phận mà thôi. Đây mới chính là nguyên nhân thực sự khiến tôi không muốn đề cập tới chuyện ly hôn chứ không phải bị bố mẹ vợ mua chuộc mà ở lại.
Không có cô ta ở bên cạnh để cãi nhau, không có người chỉ tay múa chân khi tôi trở về nhà nên tôi đã có thể dồn hết tâm trí cho công việc. Qua vài năm nằm gai nếm mật hiện giờ tôi cũng đã có công ty riêng của mình và mua được một căn biệt thự, xe hơi sang trọng. Tôi chẳng vì điều gì mà tất cả chỉ vì mong cho con tôi có được một cuộc sống tốt đẹp hơn và cũng là muốn chứng minh cho người đã từng coi thường mình thấy tôi cũng là một người có năng lực.
Thời gian đó vợ tôi cũng đã quay về nhận lỗi lầm với tôi nhưng tôi biết cô ta cũng chỉ vì nhìn thấy tiền tài của tôi mà chịu quay về cúi đầu nhận lỗi thế nên tôi cũng không quan tâm. Tôi nói nếu cô ta đã suy nghĩ kĩ rồi thì tôi có thể kí đơn ly hôn bất cứ lúc nào. Những năm tháng đó người mà tôi phải cảm ơn nhất đó chính là cô em vợ của tôi. Khi vợ tôi chạy theo đại gia em vợ tôi mới chỉ đang là học sinh lớp 11 nhưng cuối tuần nào cô ấy cũng tới nhà tôi để chơi với cháu nhỏ và giúp tôi lo liệu việc nhà.
Sau này, khi em học lên đại học, mặc dù chúng tôi có liên lạc với nhau ít hơn trước rất nhiều nhưng đến kì nghỉ hè em vẫn đến nhà tôi giúp tôi chăm sóc cháu, hơn nữa con tôi cũng rất quấn dì. Đến bây giờ, em vợ tôi đã tốt nghiệp đại học, em từ bỏ cơ hội tìm việc ở thành phố và về giúp tôi quản lí tài chính cho công ty của tôi.
Vào ngày sinh nhật thứ 23 của em, tôi đã mời rất nhiều người tới nhà tôi để cùng chúc mừng sinh nhật em. Đêm đó có lẽ em rất vui nên đã uống hơi nhiều rượu. Cũng đêm đó em vợ đã nói với tôi rất nhiều điều mà từ lâu em giấu kín trong lòng.
(Ảnh minh họa )
Em đã nói: " Anh có biết không, vào cái lúc mà chị em chạy theo người đàn ông khác em đã rất thương anh. Lúc ấy em chỉ đơn thuần nghĩ là trẻ con thì vô tội vậy nên trong khả năng nhỏ bé của mình em muốn cho cháu được sự quan tâm nhiều hơn... nhưng những năm tháng ấy chúng ta đã ở cạnh nhau ngày càng nhiều hơn, em phát hiện ra rằng anh là một người đàn ông rất xuất sắc.
Cũng chẳng biết từ bao giờ, anh đã bước vào trái tim em. Em biết, nếu chúng ta yêu nhau sẽ vấp phải rất nhiều sự chỉ trích. Em đã từng nghĩ tới việc từ bỏ nhưng cho dù em có hạ quyết tâm thế nào đi chăng nữa em cũng vẫn không thể xa anh được."
Vào thời khắc ấy tôi đang nhìn thấy một người con gái vô cùng lương thiện đang độc thoại những lời tình cảm chân thành nhất của mình. Tôi cũng biết mình đã yêu cô gái thuần khiết này rồi và tôi cũng đang có cùng nỗi lo như cô ấy vì vậy tôi phải cố gắng kìm nén cảm xúc của mình. Khi em phá vỡ rào cản cho mối quan hệ này chúng tôi đã không kìm được lòng mà ngã vào vòng tay nhau.
Mắt em ngấn lệ nói: " Cho dù sau này chúng ta có thể tiến tới hôn nhân hay không em cũng nguyện đem tuổi 23 này dâng hiến hết cho anh đêm đầu tiên của em. Em sẽ không bao giờ hối hận vì điều đó."
Vệt máu màu hồng tươi trên chiếc ga trải giường chính là minh chứng cho sự trinh trắng của em. Sau đó tôi như biến thành một đứa trẻ vụng trộm òa khóc nức nở trên chiếc ghế sofa. Không biết từ lúc nào mẹ vợ tôi đã bước vào trong nhà và đã chứng kiến được cảnh em vợ đang ôm tôi trong lòng vỗ về an ủi.
Mẹ vợ đã không trách mắng tôi, cũng không trách mắng em nhưng lại kéo em trở về nhà ngay lúc đó. Ngày hôm đó trong lòng tôi lúc nào cũng thấp thỏm lo lắng không biết em có bị bố mẹ trách phạt gì không nhưng em trả lời là không. Chỉ là mẹ vợ tôi nhắc nhở với hàm ý sâu xa: " Nó dù gì vẫn là anh rể của con, hơn nữa cũng vẫn chưa làm xong thủ tục ly hôn với chị con, sao con có thể là ra chuyện hồ đồ như thế được?"
Mấy ngày nay ở công ty em luôn có ý tránh mặt tôi, thậm chí em còn không nhìn thẳng vào mắt tôi nữa. Tôi không biết cảm nhận thực sự của mẹ vợ tôi về chuyện này là như thế nào và tôi cũng không biết được trong lòng em đang nghĩ gì. Tôi muốn đối xử thật tốt với em nhưng tôi lại không biết nên làm như thế nào...
Theo Eva
Sau đêm đầu tiên, người yêu nhìn em đầy nghi ngờ rồi hỏi một câu khiến em tê tái Lần đầu tiên, dù đau đớn nhưng em vẫn cố gắng hòa hợp với người yêu. Thế mà anh lại lấy đó làm lí do chì chiết em. ảnh minh họa Em đang là sinh viên năm 2. Hiện giờ tinh thần em không tốt chút nào. Lúc nào em cũng nghĩ đến chuyện giữa em và người yêu. Em hoang mang, phân...