Đêm bị chồng đán.h thừa sống thiếu chế.t rồi sang ngủ với bồ, mẹ chồng mở két dúi vào tay tôi 500 triệu và dặn đừng quay về
Vừa nói anh vừa lao vào đấ.m đ.á tôi túi bụi. Mẹ chồng muốn can cũng không được vì anh ta đã chốt cửa trong. Tôi không còn sức chống cự, nằm thoi thóp trên sàn.
Tôi và chồng kết hôn sau tròn năm tìm hiểu nhau. Cứ nghĩ khoảng thời gian đó không phải dài nhưng cũng đủ để tôi hiểu hết về người đàn ông sẽ làm chỗ dựa cho tôi cả cuộc đời này. Nhưng tôi đã nhầm, anh đã thay đổi chóng mặt chỉ sau hôm cưới đúng 3 ngày trời.
Anh bắt đầu giở thói gia trưởng, đi làm về là ngồi chễm chệ giữa phòng mặc cho vợ hì hục nấu nướng trong bếp lại còn phải trông ấm thuố.c bắc đang sắc cho mẹ chồng ốm. Thấy chồng rảnh chỉ ngồi lướt điện thoại tôi có nhờ anh làm giúp mớ rau thì anh cau có mặt mày:
- Cô nghĩ tôi rảnh lắm sao hả, tôi đang ngồi nghĩ cách kiế.m tiề.n trả nợ đây. Cưới cô tôi lỗ 50 triệu chỉ vì họ hàng nhà cô lên đây cưới đi ăn cỗ nhà hàng mà chỉ mừng có 100 – 200 ngàn thôi đấy.
- Thì tại quê em người ta toàn đi thế thôi nên họ cứ nghĩ như ở quê. Với lại họ hàng nhà em hôm ấy lên cũng chỉ tầm 20 người thôi chứ mấy mà anh nói lỗ nhiều vậy.
- Thế cô không nghĩ chi phí cho bố mẹ cô lên đây ăn ở cả tuần, rồi thì mua sắm quần áo giày dép mặc hôm cưới à.
Thế cô không nghĩ chi phí cho bố mẹ cô lên đây ăn ở cả tuần, rồi thì mua sắm quần áo giày dép mặc hôm cưới à. (Ảnh minh họa)
Tôi đứng hình vì cứ ngỡ những cái đó là chồng tự nguyện chi cho bố mẹ vợ. Ai ngờ giờ anh tính toán hết vào số tiề.n lỗ hôm cưới. Rồi cuối cùng anh chốt lại một câu. “Cô làm gì thì làm, số tiề.n lỗ này cô phải lo kiếm để trả nợ cho tôi. Người ta lấy vợ mang bao nhiêu hồi môn về mình đây lại mang thêm cục nợ, biết thế này…
Ngày còn yêu, anh chẳng bao giờ tặng tôi một món quà đắt tiề.n nào, tôi cũng không hề đòi hỏi dù bọn bạn bảo tôi dại, có người yêu giàu mà không biết đường hưởng. Hóa ra đây mới là bản chất thật của anh. Nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả những gì anh muốn phơi bày cho tôi biết.
Có lẽ đám cưới của tôi cũng chưa diễn ra nhanh như vậy. Nhưng chỉ vì tôi đã lỡ mang bầu với anh, tôi đành phải gợi ý chuyện cưới xin dù anh chưa đả động đến. Nhưng trước khi đồng ý anh có nói rằng: “Là em đòi cưới đấy nhé, sau này có chuyện gì thì đừng trách anh”. Và đúng là tôi không thể mở miệng trách anh ta được.
Tròn 1 tháng sau đám cưới và cũng là khi cái thai trong bụng tròn 3 tháng thì tôi phát hiện tin nhắn chồng đi nhà nghỉ cùng với nhân tình. Đa.u đớ.n vô cùng đợi anh về tôi tra hỏi và làm um lên. Không ngờ bị cho anh ta ăn luôn cái bạt tay rồi chỉ thẳng mặt: “Cô im ngay, tôi đã nói từ trước khi cưới rồi và cô đã đồng ý. Đừng có để thằng này điên lên”.
Sau lần đó anh chẳng thèm giấu diếm chuyện bồ bịch mà công khai luôn. Mẹ chồng tôi cũng đã khuyên bảo anh nhiều lắm mà không được. Thậm chí bà đã đến tận nhà nhân tình của con trai bảo cô ta buông tha anh ra để anh về chăm sóc vợ con nhưng họ vẫn không hề tách khỏi nhau. Mỗi lần đi với bồ về anh lại kiếm cớ gây sự với tôi.
Video đang HOT
May mắn có mẹ chồng chăm sóc và thương yêu nên tôi mới có thể trụ được tới ngày sinh và mẹ tròn con vuông. Chứ nếu chỉ có 2 vợ chồng thì có lẽ tôi sảy thai lâu rồi. Tôi sinh con cũng chỉ có mình mẹ chồng trông nom, còn anh con sinh cả tuần anh mới nhìn mặt thằng bé một lần rồi buông câu: “Nhìn cái mặt này là tao biết tao phải đổ vỏ rồi”.
Tôi ức nghẹn trong lòng, nước mắt dài, mẹ chồng lại động viên. Sinh con bao nhiêu thứ phải lo nhưng chồng lại không đưa tôi 1 đồng, tiề.n tích góp của tôi cũng vơi dần. Cho tới khi con đầy 3 tháng thì phải đi viện cấp cứu vì có dấu hiệu viêm phổi, lúc ấy trong người tôi còn đúng 1 triệu. Tiề.n chi phí thuố.c men cho con 1 tuần ở viện mẹ chồng lại phải lo hết. Thực sự nhiều lúc tôi muốn bỏ đi lắm rồi nhưng chỉ nghĩ tới mẹ chồng nên mới nán lại mà thôi.
Con khốn nạn này hôm nay dám cãi lại tao à. Tao cho chúng mày ở nhờ nhà ông bao lâu nay mà không biết điều à. Giờ thì ông tống cổ mày và thằng con hoang này cút khỏi nhà ông. (Ảnh minh họa)
Con vừa ở viện về vẫn còn hay quấy khóc. Anh đi về muộn lại say lè nhè, con khóc khiến anh không ngủ được nên gắt um lên rồi chử.i rủa. Lúc này tôi không nhịn nổi nữa liền nói:
- Anh xem anh có xứng đáng là bố không? Anh đi tối ngày gái gú, đã đưa cho tôi được đồng nào nuôi con chưa?
- Con khốn nạn này hôm nay dám cãi lại tao à. Tao cho chúng mày ở nhờ nhà ông bao lâu nay mà không biết điều à. Giờ thì ông tống cổ mày và thằng con hoang này cút khỏi nhà ông.
Vừa nói anh vừa lao vào đấ.m đ.á tôi túi bụi. Mẹ chồng muốn can cũng không được vì anh ta đã chốt cửa trong. Tôi không còn sức chống cự, nằm thoi thóp trên sàn, lúc này anh ta mới mở cửa bỏ đi: “Giờ tao đi, sáng mai tao về mà mẹ con mày chưa cuốn xéo thì đừng trách”. Anh ta gọi điện cho bồ rồi sang đó.
Mẹ chồng lao vào đỡ tôi dậy, lau rửa mặt mũi rồi xoa dầu khắp người cho tôi. Cả đêm tôi không ngủ, sáng sớm hôm sau tôi đã dọn đồ đi. Thấy tôi ôm con, mẹ chồng trào nước mắt rồi quay vào trong nhà. Lúc sau bà mang ra một 1 cái bọc đưa cho tôi rồi nói: “Đây là 500 triệu là tất cả số tiề.n mẹ có, con cầm đi nuôi cháu và đừng quay về đây nữa. Mẹ xin lỗi đã không bảo vệ được con và cháu, mẹ có tội vì đã sinh ra một đứa con trai tệ bạc như vậy để giờ con và cháu phải khổ”.
Tôi không nhận, nhưng bà bắt tôi phải cầm lấy, bà cho cháu bà không thì sau này bà chế.t không nhắm mắt. Tôi bước đi mà nước mắt tuôn trào, tôi có người mẹ chồng quá tốt nhưng số tôi lại bất hạnh quá.
Theo Ngoisao
Ôm con bỏ trốn sau trận đòn tàn nhẫn từ chồng vũ phu
Căm hận đến tột độ, tôi đã thu dọn hết đồ đạc quần áo của mình và các con để đi. Nhưng nghĩ ra chẳng biết đi đâu cả...
Tôi năm nay 29 tuổ.i, lấy chồng đã được 3 năm và có 2 con, một gái một trai. Hiện giờ tôi đang rất buồn và thất vọng với cuộc hôn nhân hiện tại của mình.
Trước khi kết hôn, chúng tôi cũng đã có thời gian tìm hiểu và nhiều lần xích mích muốn chia tay. Bạn bè cũng khuyên răn tôi nhiều nhưng vì đã yêu sâu đậm nên tôi vẫn quyết đến với anh đến cùng.
Đầu năm 2013, tôi và anh tổ chức đám cưới, 1 tháng sau tôi mang bầu. Lấy nhau về rồi tôi mới nhận ra, bản tính gia trưởng của anh đã ăn vào má.u rồi, không thể nào thay đổi được.
Bây giờ sau 3 năm chung sống, thực sự tôi thấy cay đắng nhiều hơn là hạnh phúc.
Công việc của anh thì tôi không biết nhiều vì anh chẳng chia sẻ gì, nhưng thời gian anh giành cho gia đình dường như là không có.
Tối thì đến khuya mới về. Có hôm anh đi qua đêm luôn mà cũng không thèm nhắn tin cho vợ báo trước.
Một tháng chỉ có khoảng 2-3 hôm là anh về ăn cơm cùng vợ con, còn lại là đi nhậu nhẹt bên ngoài. Mà về nhà anh phó thác mọi việc cho tôi, không đụng tay chân vào một việc gì.
Mẹ con tôi nhiều khi cứ như là mồ côi chồng, cái bóng điện trong nhà hỏng tôi không sửa cũng chẳng ai làm cho, cái gì cũng đến tay tôi.
Đợt này gia đình tôi thường xuyên cãi nhau. Dù rất xấu hổ khi nói lên điều này nhưng thực sự tôi thường xuyên bị chồng đán.h.
Cứ hễ anh ấy về nhà nhìn cái gì không vừa ý là cau có, tôi nói lại là sẵn sàng cho ngay cái bạt tai, thậm chí có lần còn ném nguyên cái dép vào người tôi.
Nói thêm là chồng tôi có ăn học đàng hoàng, tốt nghiệp đại học hẳn hoi mà lối hành xử chẳng khác nào kẻ đầu đường xó chợ.
Tôi cũng chẳng hiểu sao anh ấy không nhận thức được hành động của mình như vậy là tàn bạo, giã man. Hay anh ấy có học nhưng không có ý thức?
Ảnh minh họa
Nói đến đây, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ rằng: 'Không có lửa thì làm sao có khói', chắc tôi hỗn láo hay như thế nào mới bị chồng đán.h. Nhưng tôi không hề, không một câu nói tục nào vì từ bé mẹ tôi đã dạy không được nói bậy.
Về phía gia đình chồng thì hầu như mọi người chẳng bao giờ quan tâm đến con cái, cháu chắt như thế nào, sống chế.t mặc bay.
Vì vậy mà chuyện gì của hai vợ chồng ông bà cũng chẳng bao giờ quan tâm và vì vậy tôi cũng chẳng dại tâm sự với nhà chồng.
Đến bây giờ, tôi đã có 2 cháu nhưng ông bà ít khi thăm cháu và ở cùng cháu lắm. Thậm chí chưa bao giờ mua được một cái gì cho các cháu.
Thêm một chuyện nữa là mỗi lần cãi nhau, chồng tôi đều lôi bố mẹ tôi vào để chử.i, tôi không hiểu tại làm sao nữa.
Có lần tôi cãi thẳng là: 'Bố mẹ tôi nuôi tôi mấy chục năm trời, tốt hay xấu cũng là người sinh ra tôi, anh có đán.h có chử.i tôi thế nào cũng được nhưng đừng có xúc phạm đến nhà tôi'.
Thế nhưng, tôi nói mà anh ta không chịu hiểu, còn đòi đán.h tôi tiếp. Không thể hiểu vì sao tôi lại lấy phải người vũ phu, thô lỗ như vậy. Không thể hiểu con người ta có thể thay đổi 180 độ như vậy.
Có lần tôi nói chuyện với anh ấy rằng, tôi làm gì nên tội mà anh lại nỡ đối xử như vậy, hoặc là nếu anh có chỗ khác để đi về rồi thì cũng nên nói thẳng với tôi một câu để khỏi phải sống trong tâm trạng u ám này nhưng chồng tôi lúc đó cũng không nói năng gì.
Tôi đã nhiều lần quyết định rời xa anh ấy nhưng rồi lại thôi vì nghĩ thứ nhất là thương con, thứ hai là xét về mặt kinh tế thì tôi chưa thể tự một mình nuôi con được nên cứ chần chứ.
Thế nhưng mọi chuyện lên đến đỉnh điểm khi sáng nay, anh ấy lại đán.h tôi. Căm hận đến tột độ, tôi đã thu dọn hết đồ đạc quần áo của mình và các con để đi.
Nhưng nghĩ ra chẳng biết đi đâu cả, về với bố mẹ thì xấu hổ với bạn bè, hàng xóm láng giềng...
Thế rồi tôi sang nhà bà ngoại ở vài hôm và viết những lời tâm sự này. Mong mọi nguời hãy đọc những tâm sự của tôi và cho tôi một lời khuyên. Tôi xin cảm ơn.
Theo Người Đưa Tin
Thà làm mẹ đơn thân còn hơn sống với chồng vũ phu Chị mang theo đứa con vừa tròn 2 tuổ.i bỏ nhà ra đi trước sự ngỡ ngàng của rất nhiều người, trong đó có mẹ chồng chị. Bà vốn nghĩ, chị không thể nào bỏ cái nhà này, vì chị không có gì trong tay, lại gia cảnh nghèo khó. Bà luôn nghĩ, chị được làm dâu nhà này là phước phận của...