Để anh trọn tình, tôi phải “giết” con
Tôi đã giết đi đứa con của mình chỉ mong anh được trọn tình trọn nghĩa với người phụ nữ ấy (Ảnh minh họa)
Tôi đã quy y, niệm phật để thấy lòng mình thanh thản hơn khi trót giết đi một sinh linh bé bỏng và cầu xin hãy để tôi quên đi người đã gián tiếp dẫn dắt tôi đến con đường tội tỗi…
Tiếp Phần 1: Người yêu tôi đã “tù” lại còn nhiều “tội”
Chị ra về, tôi vẫn còn ngồi đó. Trời đất trước mặt tôi như tối sầm lại… Cố lấy bình tĩnh, tôi khóa cửa và dắt xe ra về. Trong đầu tôi hiện lên hàng trăm câu hỏi: “ Chị ta là ai? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao tôi không biết quan hệ giữa chị và chồng sắp cưới của mình? Tại sao chị ta lại biết rõ về tôi như vậy?”…
Tôi đã gọi điện cho anh để được nghe lời giải thích. Khi tôi hỏi:
- Tại sao chị ta lại biết rõ về em như vậy? Tuần trước anh bảo anh đi đám tang mẹ một người bạn… vậy mà anh đã lừa dối em để ngủ với người phụ nữ ấy? Và tại sao chị ta lại bảo cái thai của em là 3 tháng?”…
- Vì anh muốn từ chối người đàn bà đó nên anh mới bảo em đang mang thai ba tháng. Anh yêu em và không muốn mất em nên anh phải nói dối như vậy? - Anh thở dài rồi giải thích
- Vậy những gì anh hứa hẹn cùng chị ấy thì sao? Chẳng nhẽ lại là lừa dối à? Công việc anh đang làm là do gia đình chị ấy bỏ tiền ra giúp đỡ… chẳng nhẽ anh là người như vậy thật sao?
-…
Tôi không thể lấy cái thai trong bụng để mong được có anh (Ảnh minh họa)
Mặc cho trời mưa to, tôi vẫn cứ chạy xe trong mưa, quên đi cái lạnh đến tê người, quên mình đang bị cảm… Mặc cho những cơn mưa cứ tạt vào mặt, tôi không còn nghĩ ra điều gì sáng suốt hơn ngoài việc phải rời xa anh. Tôi muốn anh sống phải có tình có nghĩa, để anh không trở thành người đàn ông bội bạc… Tôi không thể lấy cái thai trong bụng để mong được có anh. Tôi không được ích kỉ khi chỉ nghĩ đến bản thân mình… Dù anh có nói: “ Vì công việc anh đang làm là nền tảng để nuôi con và em” nhưng còn cái nghĩa với gia đình chị ấy thì sao? Nó phải lớn hơn gấp bội lần tình cảm của chúng tôi dành cho nhau…
Với những suy nghĩ ấy, tôi đã quyết định một mình đến phòng khám tư nhân. Tôi đã giết chết đứa con của mình vì lòng tự trọng, vì sự hi sinh cho tình yêu của mình để mong bản thân được thanh thản… Tôi không thể một mình nuôi con khi tôi chưa có chồng. Sau đó, tôi vội vàng trở về nhà, vội vàng xếp quần áo vào va ly để đến một nơi yên bình và gặm nhấm nỗi đau khi bị người yêu lừa dối, bị người tình của anh nhục mạ vì nghĩ “tôi đến với anh chỉ vì tiền”… Tôi tháo vội sim điện thoại sau khi để lại cho anh tin nhắn: “ Cái thai đã hư… Em sẽ không sao khi không có anh“.
Video đang HOT
Cho đến bây giờ, tôi vẫn không hiểu được tình cảm tôi dành cho anh là gì mà tại sao tôi lại ra đi? Có lẽ, tôi muốn nhìn thấy anh trọn tình trọn nghĩa với người phụ nữ ấy và nhẫn tâm với tôi, với tình cảm tôi dành cho anh trong suốt thời gian qua… Nếu anh cưới tôi cũng chỉ là muốn bản thân có trách nhiệm với cái thai đó… Vậy khi đứa con không còn tồn tại thì tôi cần gì phải ra đi đến một nơi xa như thế này?
Trải qua một cú sốc quá mạnh, tôi xanh xao, sụt kí và luôn mang tâm trạng đau khổ tột cùng. Cũng vì sức khỏe không ổn nên tôi đã xin nghỉ làm ở công ty cũ… Mỗi ngày trôi qua với tôi cứ dài như cả tháng. Bất cứ nơi đâu tôi cũng suy nghĩ về anh và đặt ra cho mình hàng trăm câu hỏi: “ Anh có thật sự yêu em không?”; “Sao anh không tìm em?”; “Sao anh có thể qua lại với cả chị ấy và em?”… Phải chăng tôi đã quá mù quáng trong tình cảm để biết được mình lừa dối mà vẫn bỏ qua cho anh, vẫn nhớ về anh nhiều như vậy?
Tôi đã quy y, niệm phật để thấy lòng mình thanh thản hơn khi trót giết đi một sinh linh bé bỏng (Ảnh minh họa)
Sau những ngày tháng mụ mị trong nỗi đau và sự dằn vặt ấy, tôi nghĩ mình phải kiếm một việc gì đó để làm, để lấp đi khoảng thời gian rảnh rỗi và những suy nghĩ về nỗi đau tôi đã trải qua, về người đàn ông bội bạc và lọc lừa ấy… cuối cùng, tôi quyết định mở một shop hoa tươi. Tôi phải làm việc, phải lấy lại tinh thần để mình không phải sống trong những ngày tháng đau khổ và vô nghĩa ấy nữa…
Tối tối, tôi thường lên chùa để tìm cho mình cảm giác tĩnh tâm, yên bình. Tôi đã quy y, niệm phật để thấy lòng mình thanh thản hơn khi trót giết đi một sinh linh bé bỏng và cầu xin hãy để tôi quên đi người đã gián tiếp dẫn dắt tôi đến con đường tội tỗi ấy…
Cuộc đời công bằng lắm! Khi tôi mất đi tình cảm của mình thì bù lại, shop hoa của tôi ngày càng đắt khách. Tôi lao đầu vào công việc mà quên mất cả mệt mỏi… Bây giờ tôi đã tìm được niềm vui trong công việc, thu nhập của tôi cũng dần dần ổn định hơn và tôi thấy được giá trị của bản thân mình, giá trị của cuộc sống mang lại cho tôi…
Một ngày đẹp trời, có một chiếc xe hơi màu đen sang trọng đậu trước shop hoa của tôi. Một người phụ nữ đẹp bước xuống và tiến đến chỗ tôi. Chị nở một nụ cười thật tươi và mua cho tôi rất nhiều hoa. Sau khi gói hoa cẩn thận cho người phụ nữ ấy, tôi cầm hoa ra xe giúp chị và thật bất ngờ… người chở chị không ai khác mà là chính anh, người đàn ông một thời đã yêu thương và hứa hẹn tương lai hạnh phúc cùng tôi… Nghe người phụ nữ gọi anh là “ông xã” mà tim tôi quặn thắt từng cơn đau…
Anh… người đã không một lần tìm tôi khi tôi ra đi vì quá đau đớn. Hôm nay gặp lại anh, nỗi đau trong tôi như sống lại… Và tôi tự hỏi: “Tại sao anh không chung sống với người phụ nữ mà tôi đã từng gặp?”; “Chẳng nhẽ anh lại phụ chị ấy để lấy một người phụ nữ giàu có và xinh đẹp hơn sao?”…
Giờ đây, em không biết anh đang làm gì, cần gì và đã được gì? Thôi thì… chúc tình yêu của em ngủ yên, chúc người yêu một thời của em có được một cuộc sống hạnh phúc. Lặng lẽ từng bước chân vào shop hoa, tôi khẽ niệm “nam mô a di đà phật… nam mô a di đà phật” và thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều…
Hết
Ngọc Bích (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Người yêu tôi đã "tù" lại còn nhiều "tội"
Trước khi đến với tôi, anh đã từng là một tù nhân và ăn ở với người phụ nữ khác như chồng vợ (Ảnh minh họa)
Một ngày khi tôi đang dọn dẹp và và tủ giấy tờ của anh, tôi sững sờ khi đọc được lệnh tạm giam, lệnh thi hành án 13 năm tù vì tội cố ý giết người, rồi giấy giảm án, giấy đặc xá và cuối cùng là lệnh đặc xá...
Người ta vẫn thường nói, thời gian là phương thuốc thần tiên sẽ làm dịu các cơn đau, làm lành mọi vết thương... Vậy mà đã 5 năm trôi qua, sao mỗi lần nghĩ về anh, trái tim tôi vẫn nhói đau, nỗi nhớ về anh cứ da diết, hình ảnh của anh như bóng ma cứ đeo đuổi trái tim tôi hóa dại. Sâu tận đáy lòng là hình bóng anh không thể nào xóa bỏ được dù tôi rất muốn xóa bỏ đi những hình ảnh, những kỉ niệm ngày nào còn ở bên anh và cả sự giả dối, lọc lừa anh đã gây ra cho tôi.
Năm 27 tuổi, tôi được biết anh qua một người bạn làm mai cho hai đứa. Ở cái tuổi đó, tôi đã đủ trưởng thành để nghĩ đến một gia đình hạnh phúc và những thiên thần bé nhỏ. Anh, người đàn ông đã làm xáo trộn mọi thú xung quanh tôi.
Anh hơn tôi 8 tuổi, là một người đàn ông chững chạc, có công việc ổn định và là chỗ dựa tốt cho những người phụ nữ... nhưng tôi không hiểu sao, ở cái tuổi này, anh vẫn chưa lập gia đình? Khi tôi hỏi thì anh giải thích: " Ba mẹ anh mất từ khi anh mới 14 tuổi và dưới anh còn 2 đứa em nữa. Bây giờ 2 em của anh cũng đã ổn định công việc và gia đình nên giờ anh mới bắt đầu tạo dựng tổ ấm riêng cho mình... nhưng với điều kiện là anh phải có em!", nghe anh nói vậy, tôi càng thương anh nhiều hơn.
Bằng tình yêu tôi dành cho anh, tôi sẵn sàng làm tất cả những gì co thể cho người đàn ông tôi yêu. Tôi bắt đầu kết thân với em gái và em trai anh... mặc dù họ lớn tuổi hơn tôi những tôi vẫn coi họ như những người trong gia đình. Thi thoảng, tôi lại bắt gặp những ánh mắt lạ thường của mọi người xung quanh nhìn tôi rồi lại xì xầm to nhỏ với nhau... nhưng tôi gạt bỏ tất cả những điều soi mói của họ và nghĩ rằng: "Có lẽ do mọi người thấy tôi chưa phải là dâu trong nhà nhưng đã tự nhiên quá mức"... nhưng tôi mặc kệ họ nghĩ gì, điều quan trọng là tôi yêu anh, anh yêu tôi và chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới vào một ngày không xa nữa...
Một lần, khi tôi đang dọn dẹp và và tủ giấy tờ của anh, tôi sững sờ khi đọc được lệnh tạm giam, lệnh thi hành án 13 năm tù vì tội cố ý giết người, rồi giấy giảm án, giấy đặc xá và cuối cùng là lệnh đặc xá... anh chỉ thi hành án có 8 năm. Hàng trăm câu hỏi tôi đặt ra, tại sao anh không nói thật với tôi? Tại sao anh không có vợ khi anh đã ở tuổi 35? Tại sao anh ra tù mà lại xin được vào một công ty lớn, với mức lương gần 20 triệu/ tháng? Tôi đã khóc rất nhiều khi biết được sự thật đó... nhưng tôi vẫn cố trấn tĩnh, sắp xếp mọi thứ vào vị trí cũ để đợi anh đi làm về, đợi một lời giải thích từ anh.
"Anh sợ em buồn. Thật ra anh định nói với em nhiều lần nhưng anh sợ khi biết được sự thật đó, em sẽ rời xa anh... Để tìm một công việc tốt thì đâu có gì khó? Có tiền là có tất thôi em ạ!"... Rồi anh nói những lời yêu thương, hứa hẹn về tương lai và hạnh phúc hai đứa.
Tôi đã gục đầu vào vai anh khóc như một đứa trẻ. Cảm giác vừa giận vừa thương anh, thương cho giọt máu của anh tôi đang mang trong bụng hơn một tháng... và tôi lại tự an ủi mình, cảm thấy yên tâm hơn khi nghĩ đến một tháng nữa, chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới và cùng nhau chung sống dưới mái nhà hạnh phúc này. Vậy mà cuộc sống đã không công bằng khi cướp đi của tôi tất thảy... cả đứa con và mái ấm gia đình.
Tôi nào đâu biết, anh đã từng chung sống với người phụ nữ ấy như vợ chồng? (Ảnh minh họa)
Có một ngày khi hai đứa đang đi chơi cùng nhau thì có một người phụ nữ lớn tuổi gọi điện cho anh. Anh nghe máy và xưng hô người ấy bằng "mẹ". Tôi tò mò vì mẹ anh đã mất từ lâu mà tại sao anh vẫn gọi người phụ nữ ấy bằng "mẹ"? Và tôi nhận được từ anh câu trả lời: " Đây là mẹ của người bạn thân nhất của anh nên anh cũng quý bà như mẹ của mình và gọi bà bằng mẹ"... và suốt ngày hôm đó, "mẹ" liên tục gọi cho anh và anh cũng không giấu hay lảng tránh tôi chuyện gì khi anh nói chuyện với người phụ nữ ấy.
Một hôm, khi tôi đi làm về và ghé vào nhà anh thì tôi gặp một người phụ nữ khá đứng tuổi. Chị ta hỏi tôi:
- Em là gì của anh ấy? - Đáng lẽ câu hỏi này là của tôi dành cho chị ta mới đúng nhưng vì phép lịch sự, tôi vẫn trả lời.
- Em là vợ sắp cưới của anh Q.
- Thế em và anh Q quen nhau lâu chưa? - Chị ta nhìn tôi dò xét và hỏi
- Dạ, hơn một năm rồi ạ! Tháng sau bọn em đàm đám cưới rồi chị. Chắc chị là bà con hay họ hàng gì với anh ấy ạ?
- Không. Chị là vợ của anh ấy mới đúng. Tụi chị yêu nhau đã 4 năm nay. Bọn chị quen nhau ở trại giam An Phước. Anh ấy chạy xe cho cán bộ được tự do hơn mọi người nên việc anh ấy quen, yêu, ăn ở với chị ai cũng biết. Anh ấy được đặc xá vì cải tạo tốt, chị còn một năm nữa mới hết án. Tụi chị đã yêu nhau, sống chung với nhau ở trong đó, em có biết không?
- ...
- Tụi chị đã hứa hẹn sẽ không bao giờ phản bội nhau và anh cũng liên lạc, lui tới thăm chị suốt một năm qua mà tại sao em không hay biết điều đó? Anh vẫn hay lui tới gia đình chăm sóc mẹ chị. Anh là người có tình có nghĩa nên anh không thể nào gạt chị. Tuần trước, anh qua nhà đón chị về và làm tiệc ra mắt gia đình, lúc đó em ở đâu? Tối đó, bọn chị đã nằm cùng nhau và đang dự định về một đám cưới, liệu em có biết điều đó không?
- ... - Tôi không thể trả lời vì những câu hỏi quá tự nhiên của chị ấy.
- Tại sao em là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của anh chị? Chị là người đến trước thì dĩ nhiên chị được hưởng hạnh phúc, chứ không phải là em? Hơn nữa, công việc hiện tại anh ấy đang làm là do gia đình chị bỏ tiền ra giúp, em có biết không? Em là B, em đã có thai với anh ấy 3 tháng? Có phải một lần đi chơi, anh có hơi men và bị em đeo bám anh ấy, đúng không? Có phải em theo anh ấy chỉ vì cần tiền không?
- ...
Giờ đây, cũng chỉ mình tôi phải chịu nỗi đau một mình với cái bào thai đang lớn dần lên trong bụng (Ảnh minh họa)
Tôi vẫn cố lấy bình tĩnh để nói chuyện với chị. Tôi không đeo bám anh ấy, cũng không phải yêu anh ấy vì tiền... tôi yêu anh vì thương anh vất vả nuôi hai đứa em ăn học tử tế, tôi thương anh vì anh đã hi sinh tuổi trẻ của mình cho các em mà phải trì hoãn việc lập gia đình... Nhưng tôi đâu biết được tất cả những điều đó đều do anh vẽ ra để lừa dối tôi? Anh cũng đâu biết được, ngoài tôi ra, anh còn có người phụ nữ khác?
Nếu như tôi biết được tất cả mọi chuyện, có lẽ tôi cũng đã không mù quáng và lao vào tình yêu với anh như vậy? Tôi cũng nào đâu biết được trước đây anh đã từng phạm tội giết người và đã ăn ngủ với chị ta như vợ chồng? Vậy mà gần một năm qua, anh giấu nhẹm chuyện của anh, lừa dối tôi về một đám cưới và một tương lai hạnh phúc... để rồi tôi tin anh, không ngại ngần dâng hiến cho anh tất cả... và giờ đây, cũng chỉ mình tôi phải chịu nỗi đau một mình với cái bào thai đang lớn dần lên trong bụng mà đám cưới thì vĩnh viễn không được tổ chức...
(Còn nữa)
Mời các bạn đón đọc phần II vào thứ bẩy ngày 2 9/01 nhé!
Ngọc Bích (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Người yêu tôi... người tình bạn Tôi đâu ngờ được rằng, Hoàng và Loan đã từng có con với nhau (Ảnh minh họa) Hai người yêu nhau, đi nghỉ mát cùng nhau ở Đà Lạt, rồi ăn ngủ với nhau và có thai. Cô quên là Hoàng đã đưa cô vào bệnh viện để vứt bỏ sản phẩm của hai người sao? Sau mấy năm sang nước ngoài học...