Dâu út tặng quà tân gia, tôi khinh thường món quà nên cho ngay người khác nào ngờ hôm sau tiếc đứt ruột
Cứ nghĩ món quà tân gia mà dâu út tặng rẻ tiền nên tôi đã cho em gái mà không cần mở hộp.
Tôi có 3 người con trai đều đã lập gia đình. Hai đứa lớn lấy vợ đều là do tôi mai mối, còn thằng út cứ khăng khăng lấy người nó yêu, thành ra tôi không thích dâu út một chút nào. Chưa kể, xét về gia cảnh nhà thông gia thì gia đình dâu út là nghèo nhất. Bố mẹ dâu út làm nông quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời, không như nhà 2 con dâu lớn của tôi, một đứa bố mẹ là bác sĩ, một đứa thì con nhà doanh nhân thành đạt.
Vì có thành kiến với con dâu út nên nó làm cái gi tôi cũng chẳng vừa mắt. Tôi thấy khó chịu vô cùng nên thường xuyên soi mói rồi mắng mỏ nó. Tôi cứ lấy cớ dạy con dâu nhưng thực tình tôi đang cố tình chèn ép nó. Nếu nó khó chịu xong đòi chia tay với chồng thì càng tốt, tôi sẽ lấy vợ mới cho con, đảm bảo nhà có điều kiện gấp mấy lần.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Đầu năm nay tôi xây lại nhà. Các con đều ở riêng nên ít qua lại, suốt quá trình xây dựng, chỉ có dâu út hay qua giúp tôi nấu nướng, dọn dẹp. Thế nhưng tôi cứ nghĩ nó muốn lấy lòng nên “hành” cho tới bến. Tôi sai nó ra xếp gạch, dọn vật liệu thừa giữa trời trưa nắng. Tiền nó bỏ ra đi chợ mua đồ đãi thợ giúp tôi, tôi cũng lời đi. Ai bảo nó tự nguyện chứ tôi đâu có ép. Nó ở nhà bán hàng online, ăn bám chồng thì như vậy là đúng rồi!
Tuần trước khi tân gia nhà mới, tôi mời đông họ hàng, anh em rồi các bên thông gia đến dự, duy chỉ có nhà thông gia bên dâu út tôi không mời. Tôi nghĩ rằng họ làm nông vừa nghèo vừa bận bịu, mời đến cũng chẳng đẹp mặt.
Mừng tân gia, 2 dâu lớn của tôi tặng mẹ món quà giá trị lắm. Dâu cả mua cho tôi bộ sofa hơn 20 triệu, còn dâu thứ tặng tôi bộ tranh treo tường cũng tới chục triệu. Trong khi đó dâu út thì lúi húi ở dưới bếp làm cỗ, chẳng thấy mặt mũi đâu. Tôi nghĩ chắc nó chẳng có tiền mà mua quà cáp gì.
Ấy thế nhưng đến lúc các mâm cỗ bưng lên xong xuôi, dâu út mang ra một chiếc hộp nhỏ tặng tôi. Chiếc hộp nhẹ sọp, chả biết là tặng cái gì. Tôi hỏi con trai thì nó bảo là không biết, đây là quà của vợ tặng mẹ chồng nên nó không can thiệp. Thế là tôi ném luôn hộp quà vào một góc, chả ngó ngàng tới nữa.
Đến tối khi bóc quà mừng của mọi người, nhìn món quà của con dâu út tôi lại thấy bực, tôi đoán chắc món gì đó ít giá trị. Nhân lúc em gái sang chơi, tôi tiện tay cho luôn mà không cần bóc.
Em gái vui vẻ cầm lấy món quà, trước khi về còn nói: “Cho rồi không đòi, không tiếc đấy nhé”. Tôi bĩu môi: “Ôi dào, nhà này mấy cái đó nhiều lắm”.
Sớm hôm sau đã thấy em gái đon đả sang nhà bảo tôi: “Cảm ơn chị nhé! Chắc mọi người mừng tân gia khá lắm hả? Quà hôm qua chị cho em là 1 cây vàng đấy. Thế món quà đấy của ai, nhớ không?”.
Nghe thế, tôi bỗng thấy tiếc đứt ruột. Một cây vàng là món quà tân gia to nhất rồi còn gì nữa. Tôi nói với em gái cho xin lại vì nhầm lẫn nhưng nó dở thật dở đùa nhất định đòi chia một nửa.
Bực lắm mà tôi không làm gì được, tôi ra điều kiện với em gái là phải giữ bí mật chuyện này, nếu không người khác biết được sẽ cười nhạo tôi. Và từ hôm đấy thì tôi cũng có cái nhìn thiện cảm hơn với con dâu, nó không hề vô dụng, ăn bám như tôi từng nghĩ.
Đêm tân hôn, tôi ôm những món quà dì ruột tặng mà bật khóc nức nở
Bên trong hộp quà là những món đồ mà tôi không ngờ tới.
Tôi mồ côi cha mẹ từ năm 2 tuổi. Từ đó, tôi được dì ruột chăm sóc như con đẻ. Dì tôi không có chồng, cứ lầm lũi đi làm rồi nương tựa vào tôi. Khi tôi giới thiệu người yêu, dì mừng đến phát khóc. Dì nắm lấy tay tôi, bảo tôi đã lớn rồi, đã có thể rời xa dì để sống cuộc đời riêng. Tôi thương dì lắm. Tình thương tôi dành cho dì có lẽ cũng không kém hơn dành cho người mẹ quá cố của mình.
Ngày tôi cưới, dì trao cho tôi 2 lượng vàng làm của hồi môn. Dì cứ nhắc mãi chồng tôi là phải biết yêu thương, quan tâm đến tôi vì tôi chịu thiệt thòi quá nhiều rồi. Dì còn nói tính tôi hơi ngang bướng nên mong chồng tôi nhường nhịn vợ, đừng có quát nạt vợ mà làm dì buồn lòng. Những lời đó, đêm tân hôn, vào lúc tôi mở hộp quà mà dì chở đến tận nhà, chồng tôi mới nói.
Sau khi tan tiệc ở nhà hàng, dì mang cho vợ chồng tôi một cái hộp. Dì kêu chồng tôi ra bê vào. "Để ở nhà, dì lại nhớ con bé không thể chịu được".
Tò mò, tôi mở hộp ra và bật khóc. Bên trong hộp là những vật kỷ niệm giữa tôi và dì. Đó là bài tập làm văn đầu tiên tôi viết về dì, là cái khăn len tôi đan tặng dì, là đôi giày dì tặng tôi vào dịp sinh nhật 5 tuổi, rồi vài tấm ảnh tôi và dì cùng đi du lịch được dán kín một cuốn sổ và cả một cuốn nhật ký tôi và dì viết chung.
Tôi ôm lấy những thứ ấy mà khóc nức nở. Khi đã bình tĩnh, tôi gọi video call cho dì. Dì đang ngồi một mình trong phòng, đang ngắm nghía lại tấm ảnh chụp chung với tôi vào ngày tôi tốt nghiệp đại học. Thấy dì cô đơn, lòng tôi se thắt lại. Tôi muốn đón dì đến ở cùng mình để được tiếp tục ở cạnh bên nhưng tôi không biết phải nói với chồng như thế nào nữa!
(binhgian...@gmail.com)
Kinh ngạc khi mở món quà em chồng tặng trong tiệc tân gia Tôi cầm món quà tân gia của em chồng tặng mà không biết phải ứng xử như thế nào? Ảnh minh họa Một năm trước, em chồng tôi gặp khó khăn lớn về kinh tế. Vốn đang có cuộc sống giàu có, vợ chồng em ấy phải bán hết nhà cửa, xe ô tô để trả tiền lương cho nhân công và khắc...