Đau như ngàn vết dao thấu tim khi biết 10 năm nuôi con riêng của chồng
Nhìn con bé Nhiên chăm chỉ học bài, khuôn mặt nghiêng chăm chú dưới ánh đèn vàng tỉ mỉ nắn nót tính từng con số, trái tim Tâm như có ngàn vết dao đâm. Cô không thể ngờ được đứa con do chính một tay mình vất vả nuôi dưỡng lại là kết quả từ cuộc tình vụng trộm của chính chồng cô.
Ngày nhận được kết quả chẩn đoán bị vô sinh, Tâm gần như ngất đi ở bệnh viện, bao ước mơ về mái ấm gia đình với những đứa con bụ bẫm tan biến. Nhìn khuôn mặt Chương – chồng cô lạnh toát dửng dưng, dù anh ta không nói ra nhưng nhìn sự hụt hẫng trong mắt anh Tâm đã hiểu mình không thể hoàn thành vai trò một người vợ và một cô con dâu tốt trong nhà. Những ngày tiếp theo Tâm sống trong buồn bã và hụt hẫng, mặc dù bố mẹ cô đã hết lời an ủi và khuyên nhủ cô về việc ra nước ngoài chữa trị. Sau một vài lần khám chữa không kết quả, ở tuổi 29 Tâm đã chấp nhận việc mình không thể được làm mẹ.
Ở tuổi 29 Tâm đã chấp nhận việc mình không thể được làm mẹ. Ảnh minh họa
Cuộc hôn nhân của Tâm như đứng trên bờ vực khi cô luôn nơm nớp lo sợ chồng mình sẽ thay lòng đổi dạ, dù Tâm luôn tin tưởng sự chung thủy của chồng và hơn hết anh là cánh tay đắc lực của bố cô nhưng Tâm không dám tin sự thiếu hụt của đứa con trong gia đình không khiến Chương buồn bã. Chương vẫn luôn giấu diếm mẹ chồng cô và nói vợ chồng cô vì lo cho sự nghiệp nên chưa muốn có con. Sự thật chỉ được phát hiện khi mẹ chồng cô nghe được cuộc điện thoại cuộc nói chuyện của vợ chồng cô, bà bù lu bù loa than thân trách phận mặc cho chồng cô hết lời khuyên giải.
Sau một thời gian mọi việc dần nguôi ngoai, mẹ chồng và chồng cô đều muốn vợ chồng cô nhận con nuôi. Nhờ người quen giới thiệu, Tâm tìm đến trại trẻ mồ côi trong thành phố, nhưng cả chồng cô và mẹ chồng đều không đồng ý đứa trẻ cô đã chọn. Chỉ đến khi cả ba người cùng đến một ngôi chùa chuyên tiếp nhận trẻ em bị bỏ rơi thì mẹ chồng và chồng cô mới ưng ý một bé gái bụ bẫm gần một tuổi, con bé có cái tên rất hay – An Nhiên. Tâm cũng gần như thích con bé ngay từ lần đầu gặp mặt, nó cứ dụi vào lòng cô như tìm kiếm hơi ấm của người mẹ. Tình mẫu tử của người phụ nữ khát khao làm mẹ cộng với tình thương giành cho đứa trẻ sớm thiếu thốn tình cảm khiến Tâm ngay lập tức đồng ý. Con bé An Nhiên trở thành con của Tâm chính từ ngày hôm đó.
Bệnh lạ: Vợ ngoại tình mà đầu không mọc sừnSự có mặt của con bé khiến Chương và mẹ chồng vui lên rất nhiều, anh thường về nhà rất sớm để chơi với con, anh cũng không ngần ngại thay tã bỉm và giặt đồ cho con bé. Tâm thầm cảm ơn ông trời đã mang An Nhiên đến với gia đình cô, con bé chính là sợi dây gắn kết tình cảm chắc chắn nhất của gia đình cô. Tâm cũng coi con bé như con đẻ của mình, cô chăm lo cho con từng bữa ăn rất ngủ, những đêm thức trông con sốt, những lúc con bé ốm do tiêu chảy, hay những lúc cười chảy nước mắt khi con bé tập đi hay bi bô gọi bố, mẹ. Ngày đầu tiên cho An Nhiên đi mẫu giáo, vợ chồng cô đã căng thẳng như đang đánh cược giao vật quý báu của mình vào tay người khác, cô dặn dò lên xuống cô giáo rồi mới an tâm giao con. Tâm đã mặc định cả cuộc đời chỉ có Nhiên là đứa con duy nhất của vợ chồng cô.
Video đang HOT
Khi nhận nuôi bé An Nhiên, Tâm đã mặc định cả cuộc đời chỉ có Nhiên là đứa con duy nhất của vợ chồng cô. Ảnh minh họa.
Rồi con bé học hết mẫu giáo rồi vào lớp một, nỗi lo cứ ngày một lớn dần lên mỗi lần Nhiên ngã hay bị bạn bè bắt nạt. Tâm như gà mẹ xù lông chực chờ giơ cái mỏ nhọn cứng của mình vào những kẻ dám đến gần gà con của mình, bao khao khát và tình thương Tâm đều dành hết cho con. Từ mẫu giáo đến khi vào lớp một, cứ mỗi lần con bé được phiếu bé ngoan hay được điểm cao đều chạy ra ôm cổ bắt cô thơm má nó. Con bé đặc biệt thông minh và ham học giống hệt Chương, anh cũng yêu thương nó như cô, đến cả mẹ chồng cô cũng quý mến con bé ra mặt, có món nào ngon đều để dành cho nó. Hạnh phúc tưởng xa vời vẹn toàn ngay trước mắt khiến Tâm choáng ngợp, cô chỉ mong mỏi mình mãi bình yên bên gia đình nhỏ như thế. Cho đến một ngày sự thật đổ ập dưới chân, Tâm vẫn không dám tin chồng cô có thể lừa gạt cô suốt 10 năm qua như vậy.
Mọi việc chỉ được phát hiện khi gần đây Tâm phát hiện Chương thường lén lút nghe điện thoại, đôi lần Tâm liếc qua đều là một số điện thoại, Chương thường tránh không nghe máy trước mặt cô, có đôi lần Chương to tiếng quát nạt qua điện thoại, điều này không hề giống với phong cách của anh. Một lần Tâm đến công ty của anh để cùng anh đi đón và chọn mua bánh cho sinh nhật 10 tuổi của An Nhiên, cô vô tình thấy anh kéo tay một người phụ nữ vào hành lang thoát hiểm. Dù chỉ thoáng qua nhưng Tâm có thể nhìn thấy người phụ nữ còn khá trẻ, có lẽ cô ta ít tuổi hơn cô nhưng trông tiều tụy và giản dị hơn Tâm rất nhiều.
Sự tò mò với sự xuất hiện của người phụ nữ lạ mặt cùng với những cuộc điện thoại liên tiếp nhiều ngày nay khiến Tâm trở thành một kẻ nghe lén. Câu chuyện sau cánh cửa đang hé mở ở cầu thang khiến Tâm chết đứng, từng cái tên và sự hồi tưởng quá khứ hiện về xâu chuỗi lại thành một kịch bản hoàn chỉnh. Chỉ có điều trong kịch bản ấy cô là diễn viên chính duy nhất không biết sự thật. Người phụ nữ ấy là mẹ đẻ của bé An Nhiên và đang muốn đòi lại con mình, Chương và cô ta đã có quan hệ yêu đương với nhau từ trước khi Chương cưới Tâm. Sau khi kết hôn Chương đã cắt đứt quan hệ với cô ta, chỉ đến khi biết Tâm bị vô sinh thì Chương mới tìm đến mong muốn cô ta sinh cho anh một đứa con, anh sẽ hợp thức hóa để đưa nó trở thành con anh. Và họ đã ngoại tình với nhau, sinh ra bé An Nhiên.
Nhìn con bé Nhiên chăm chỉ học bài, khuôn mặt nghiêng chăm chú dưới ánh đèn vàng tỉ mỉ nắn nót tính từng con số, trái tim Tâm như có ngàn vết dao đâm. Cô không thể ngờ được đứa con do chính một tay mình vất vả nuôi dưỡng lại là kết quả từ cuộc tình vụng trộm và kịch bản nhận con nuôi đốn mạt được sắp xếp sẵn của chồng cô.
Theo Doisongphapluat
Sung sướng khi đẻ ở nhà chồng
Nhiều nàng dâu sợ cảm giác phải về nhà chồng đẻ và sống ở đó, nhưng với tôi, đó lại là một điều may mắn.
Tôi lấy chồng, vừa cưới xong hai ngày thì cả hai vợ chồng phải lên thành phố làm ăn. Chúng tôi trước khi cưới nhau đã thuê một căn hộ nhỏ ở thành phố để ở. Cả hai dùng tiền lương hàng tháng để thuê nhà và lo cho gia đình, lo chi phí sinh hoạt. Nói chung, cuộc sống cũng có nhiều khó khăn nên vợ chồng cùng nhau cố gắng, tiết kiệm.
Tôi mang bầu, thời gian thai nghén thật sự quá vất vả. Hai vợ chồng cùng đi làm, lại không có người thân bên cạnh nên tôi khổ sở vô cùng. Ngày có bầu, tôi nghén lên nghén xuống, hơi tí là nôn. Cứ đi làm, ăn được một tí là lại chạy ra nôn, đến khổ sở vật vã. Thời gian đó với tôi quả thật quá khó khăn và vất vả. Tôi đã cố gắng tẩm bổ, chăm sóc bản thân mà vẫn không thể chống lại được cơn ốm nghén. Đúng là, không có người thân bên cạnh, tôi thấy tủi thân vô cùng. Gia đình tôi thì ở xa, mẹ tôi cũng không thể quan tâm tôi được ngoài những cuộc điện thoại. Cuộc sống vợ chồng nói chung là vất vả, phải dựa vào nhau mà thôi.
Mới lấy chồng, chưa được ở nhà chồng ngày nào nên tôi cũng không rõ tính cách của bố mẹ chồng tôi nhiều lắm. Vài lần về ra mắt và chơi, tôi thấy bố mẹ dễ chịu. Nhưng người ta bảo, mới tiếp xúc thì ai chẳng thế, ở với nhau mới sinh ra lắm chuyện. Nên khi có bầu, tôi có ý định về quê chồng để sinh thì bạn bè khuyên tôi đừng dại. Họ bảo cứ về nhà mẹ đẻ, mẹ mình mới là người chăm sóc tận tình. Nhưng nghĩ đến phép tắc làm dâu, tôi không thể làm vậy được khi mà từ ngày cưới, tôi cũng chưa ở nhà chồng ngày nào. Tôi phải thực hiện bổ phận của mình mới đúng...
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ.(ảnh minh họa)
Tôi về quê chồng sinh con ở bệnh viện huyện. Ban đầu có chút lo lắng về nơi sinh nở nhưng mẹ chồng tôi bảo có người quen làm trong đó nên cứ yên tâm. Bây giờ không về nhà chồng sinh thì còn sinh ở đâu nữa. Bạn bè cứ bảo tôi là về nhà chồng sinh sẽ khổ, ngày ở cữ không có ai chăm bẵm, vất vả lắm. Mẹ chồng thì không bao giờ chăm con dâu. Nghe họ nói tôi cũng thấy ghê ghê nhưng mà tôi chẳng còn sự lựa chọn nào khác.
Ngày tôi sinh trong viện, một tay mẹ chăm sóc hai mẹ con tôi. Thấy cháu chào đời, bà vui lắm. Bà là người đầu tiên bế cháu cùng với chồng tôi, nhìn vẻ mặt hạnh phúc của bà, giọt nước mắt khi cháu chào đời, tôi cảm nhận được đó là tình yêu thương thật sự của một người bà dành cho cháu của mình, giống như khi tôi thấy con tôi chào đời vậy. Cả thời gian tôi nằm trong viện, vì nhà tôi xa không lên thăm tôi được, một mình mẹ chồng tự tay chăm bẵm tôi. Mẹ đi đi về về nấu nướng, mang cơm, trông tôi và cháu. Mẹ thức cả đêm, thậm chí là ngủ gục bên giường vì sợ cháu thức giấc, không có ai chăm nom.
Ngày ra viện, mẹ cũng là người đón tôi cùng với chồng. Nói chung, chúng tôi rất vui vẻ. Về tới nhà, mẹ bố trí phòng ở cho tôi, bảo tôi chịu khó nghỉ ngơi vài tháng, cứ yên tâm, không phải lo lắng gì, mẹ làm hết. Mẹ có kinh nghiệm chăm trẻ nên việc chăm sóc trẻ con, tắm táp cho cháu, mẹ sẽ lo từ đầu tới cuối. Những món gì bổ cho sản phụ mới sinh, mẹ tôi mua về nhà, nấu nướng hàng ngày cho tôi. Nhiều khi thấy mẹ vất vả, tôi cũng thương, cố gắng dậy để đỡ đần mẹ lại bị mẹ mắng cho tới tấp. Mẹ liên tục dặn tôi, không được ăn đồ này, đồ kia, không được dùng đồ lạnh, ảnh hưởng tới mình sau này. Mẹ bảo, không kiêng cữ tốt, sau này hối không kịp.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. (ảnh minh họa)
Mấy tháng đầu, tôi cứ ngồi trên giường, chỉ việc đi lại cho khỏe khoắn, còn con cái, việc nhà việc cửa nấu nướng, mẹ chăm tôi toàn bộ. Chồng tôi thì tuần về một lần thăm hai mẹ con. Tôi ở nhà chồng không thiếu thứ gì, thèm cái gì cũng nói với mẹ, mẹ lại mua cho mà ăn thoải mái. Có khi ngại không ăn, mẹ cứ bày ra ép tôi phải ăn cho khỏe. Con tôi thì bà chăm sóc chu đáo lắm, đúng là bà nội, cái gì cũng nhường cho cháu, thương cháu nên ngủ còn không dám ngủ. Đêm đến, chỉ cần con khóc cái là mẹ tôi chạy sang, thậm chí có hôm ngủ trực ở đó, sợ cháu dậy. Bà thức khuya để bế cho tôi ngủ, bảo người mới sinh không nên thức khuya này kia. Bà thức thì hôm sau bà ngủ bù, còn tôi lại bế con. Nói chung, mẹ tôi là người cực kì tuyệt vời. Mẹ chưa bao giờ phàn nà bất cứ thứ gì. Tôi được mẹ chồng chăm sóc như con gái vậy.
Thật may, tôi có mẹ chồng tốt nên thời gian ở cữ không vất vả. Nghĩ lại lời chị em nói, tôi thấy ái ngại vô cùng. Gì mà cứ dọa mẹ chồng con dâu, như mẹ tôi thì ai bảo là mẹ chồng không tốt. Tôi không biết thế nào nhưng mà ở nhà chồng tôi thấy thoải mái như ở nhà tôi vậy. Tôi cũng không sợ cảnh mẹ chồng, nàng dâu. Chúng tôi là một gia đình, con tôi là cháu nội của bà hà cớ gì mà bà không thương cháu? Bây giờ tôi chỉ biết dựa vào chồng, gia đình chồng, tôi cũng chưa từng có ý khó chịu hay sẽ sống dè chừng với gia đình chồng mình. Tôi tin là sự chân thành sẽ được đối đãi lại bằng chính sự chân thành, ai cũng vậy mà thôi...
Theo VNE
Tình yêu vụng trộm với chồng hàng xóm Thường xuyên qua lại với chồng hàng xóm, tôi cảm thấy nhớ anh ấy rất nhiều :" anh giúp tôi rất nhiều, khiến tôi không thể xa anh ấy được". Năm năm trước, vì yêu cầu công việc, vợ chồng tôi khăn gói rời thành phố Đà Nẵng để vào Sài Gòn. Chuyển đến thành phố lạ, tôi từ bỏ công việc văn...