Đau lòng cảnh “Con anh, con em, con chúng ta”
Đau lòng nhất là cái hôm con trai tôi đói quá nên lúc ăn cơm tranh cả phần thịt của con gái chồng. Khi con bé khóc vì dỗi, mẹ chồng đã đấm vào lưng con trai tôi cho đến khi nó nôn ra mới thôi.
Tôi không dám nói ra hai tiếng “sai lầm” khi đã đẩy chúng tôi vào tình cảnh “con anh, con em, con chúng ta”. Một lần hôn nhân của tôi đã đổ vỡ, đáng lý ra tôi không nên cố thiêu thân một lần nữa để rồi cuộc sống của tôi và con trai nhỏ tội nghiệp trở nên bế tắc.
Tôi ly hôn chồng trước khi con trai được 2 tuổi và tái hôn với chồng hiện tại khi con 4 tuổi. Anh cũng là người đã có một đời vợ và con gái trạc tuổi con tôi. Tôi thật lòng yêu anh và thương con gái của anh như chính con đẻ của mình. Anh khi đó cũng tỏ vẻ cưng chiều con trai tôi. Anh còn nói anh có con gái, tôi có con trai, như vậy cả gia đình mình đã đủ cả nếp và tẻ tha hồ mà hạnh phúc. Bây giờ nghĩ lại những lời nói đó, tôi thật sự thấy hối tiếc vì đã tin tưởng anh.
Cưới anh, tôi mang con về chung sống với gia đình chồng. Tuy anh chỉ còn mỗi mẹ nhưng bà lại là người khiến con trai tôi sợ hãi, không dám lại gầni. Chúng tôi đã lấy nhau và chung sống dưới cùng một mái nhà nhưng xem ra mẹ chồng tôi không muốn chấp nhận điều đó, bà luôn phân biệt một bên là tôi với vai trò mẹ kế, con trai tôi là con riêng, một bên là cháu ruột của bà.
Cưới anh, tôi mang con về chung sống với gia đình chồng. Tuy anh chỉ còn mỗi mẹ nhưng bà ấy cũng đủ để làm nỗi ác mộng của con trai tôi (Ảnh minh họa)
Tôi biết mình không có quyền trách bà vì làm sao có thể ép một người yêu thương người khác nếu họ không muốn. Nhưng tôi vẫn tự hỏi tại sao bà là người lớn mà không mở rộng tấm lòng hơn một chút. Trong khi đó con trai bà cũng đã từng một đời vợ như tôi, cũng có con riêng như tôi mà tôi vẫn hết lòng vì gia đình họ đấy thôi.
Con trai tôi còn nhỏ nhưng rất an phận và hiểu chuyện. Nó sống trong khép nép với tất cả mọi người, làm gì cũng thưa hỏi bà và bố trước. Nhưng họ lại xưng hô với con tôi mà mày và tao sau lưng tôi. Ngoài ra luôn xem nó như người vô hình trong nhà.
Tôi chở hai con đi mẫu giáo, vì biết ý nên tôi luôn cho con gái chồng ngồi trong để con trai tôi ngồi ngoài ôm em. Tôi dạy con làm anh phải biết bảo vệ em gái dù hai anh em chỉ hơn kém nhau 3 tháng tuổi. Vì thực lòng muốn bù đắp cho đứa con gái của anh tình mẫu tử mà con thiếu nên tôi cũng luôn yêu chiều và cưng nựng con còn hơn cả đứa con trai bé bỏng của mình.
Video đang HOT
Vậy mà có một lần con trai tôi ốm. Vì mẹ chồng không chịu trông giúp tôi và tôi cũng không thể nghỉ làm chăm con nên đành phải cho con đi nhà trẻ. Dù khá phân vân nhưng tôi để con trai ngồi trong, cho con gái chồng ngồi ngoài một hôm vì sợ thằng bé mệt sẽ dễ ngã. Trước ngực tôi phải mang cặp laptop lớn nên cũng không thể cho con ngồi đằng trước.
Nhưng khi tôi còn chưa kịp rú xe đi thì mẹ chồng đã chạy ra kéo lại và làm ầm ĩ vì tôi để cháu gái bà ngồi ngoài. Bà cố tình hô hoán lên thật lớn để hàng xóm nghe thấy và hiểu nhầm tôi là bà dì ghẻ đối xử tệ với con chồng. Bà kéo cả hai đứa xuống xe rồi đẩy cháu bà ngồi trong cho bằng được.
Tôi thương con nhưng không dám cãi mẹ chồng. Vừa ra khỏi ngõ là cả hai mẹ con đều bắt đầu khóc. Con tôi rất hiểu là ngoài tôi không ai yêu thương nó. Suốt cả chặng đường hôm đó con tôi còn trấn an tôi và liên tục nói “con đang ôm em đây, không ngã đâu”.
Năm các con vào lớp 1 tôi sinh thêm con với chồng. Những ngày nằm trên giường ở cữ chứng kiến con trai mình bị bà và bố mắng mà tôi đau từng khúc ruột. Ở tuổi lên 6 con tôi phải vo gạo nấu cơm cho cả nhà mà chưa hề được ai động viên khích lệ, cơm nhão cơm khô đều bị mắng. Mẹ chồng tôi bình thường không buồn nhìn con trai tôi nhưng khi cần gì sai vặt đều gọi tên nó. Ngay cả tôi ở cữ nhà chồng, khi chưa đi lại được muốn uống một cốc nước cũng phải nhờ đến con.
Tôi muốn giải thoát cho con trai khỏi cuộc sống hiện tại nhưng bây giờ lại sinh thêm con chung với chồng, có muốn ra đi cũng không đi được (Ảnh minh họa)
Đau lòng nhất là cái hôm con trai tôi đói quá nên lúc ăn cơm tranh cả phần thịt của con gái chồng. Khi con bé khóc vì dỗi, mẹ chồng đã đấm vào lưng con trai tôi cho đến khi nó nôn ra mới thôi. Tôi nằm trên giường chứng kiến và không biết làm gì ngoài việc gào lên khóc. Sao trên đời này vẫn còn một người như thế, con tôi có lỡ ăn mất thì bà nói để tôi mua lại là được, cần gì phải đánh cho đến nỗi một miếng nuốt vào còn phải nôn ra.
Có lẽ cuộc hôn nhân của tôi cũng không phải là món dễ nuốt. Sao cuộc đời tôi lại lận đận tới mức này. Tôi muốn giải thoát cho con trai khỏi cuộc sống hiện tại nhưng bây giờ lại sinh thêm con chung với chồng, có muốn ra đi cũng không đi được. Đời tôi đã khổ mà còn tiếp tục làm khổ các con tôi. Tôi phải chọn con đường nào bây giờ.
Theo Trithuctre
Nhà có 2 con trai mà Tết tôi phải ngồi ăn bánh chưng một mình
Đầu năm mới, thật chẳng hay ho gì khi tôi kể chuyện chẳng mấy tốt đẹp của nhà mình lên đây. Nhưng thật sự, chưa năm nào tôi đón một cái Tết buồn tủi như Tết rồi.
Suốt 3 ngày Tết là cả 3 ngày tôi một mình ngồi bóc bánh chưng ăn một mình. Dù rằng xung quanh tôi có con trai, có con dâu và các cháu nội.
Tôi năm nay gần 60 tôi. Ông nhà tôi đã mất từ khi các con tôi còn nhỏ. Từ đó đến nay, mấy chục năm tôi tảo tần nuôi con ăn học. Nhà tôi có 2 con trai. Một đứa năm nay đã 35 tuổi, một đứa năm nay 28 tuổi. 2 con trai tôi đều có ăn có học và đã lập gia đình. Con trai lớn và con dâu nhà tôi mở văn phòng Luật riêng. Con trai thứ 2 thì cùng vợ nó mở một hàng cắt tóc gội đầu. Công việc của các con cũng tạm ổn, lúc đông lúc không có khách.
Tôi năm nay gần 60 tuổi. Ông nhà tôi đã mất từ khi các con tôi còn nhỏ (Ảnh minh họa)
Trước đây, khi chưa có con dâu, tôi vẫn đi chợ. Tôi có một sạp vải ở chợ nên quanh năm bận rộn bán hàng, nhập hàng. Cũng may ông trời thương cho tôi sức khỏe để làm lụng. Do đó, kinh tế gia đình tôi cũng khá, không đến nỗi thiếu thốn, eo hẹp.
Mấy năm trước, tôi cũng lo đám cưới cho 2 con trai xong xuôi. Sau khi con trai thứ 2 lấy vợ, tôi cho con trai cả ra ở riêng một nhà gần ngay đầu ngõ. Còn tôi ở với vợ chồng con trai thứ 2. Từ khi có cháu nội, tôi nghỉ ở nhà không đi bán hàng mà thay các con chăm lo cho cháu nội. Mỗi con dâu tôi sinh liền 2 cháu nên tôi có 4 cháu nội. Ngày nào tôi cũng đỡ đần trông cháu từ 7 giờ sáng đến 19 giờ tối thì các con mới về.
2 con dâu tôi mang tiếng là những phụ nữ trẻ có ăn có học nhưng ý thức kém, hay tị nạnh nhau. Nhà có 2 nàng dâu dù riêng nhà song mỗi khi có công việc chung chúng cứ lơ đi, ỉ lại và chẳng bao giờ chăm chăm lo việc. Nhất là con dâu thứ 2 nhà tôi, đi làm về nhìn thấy mẹ chồng chẳng bao giờ biết chào một tiếng. Con cũng lười làm việc nhà kinh khủng. Mấy năm làm dâu, chưa bao giờ tôi thấy con dâu thứ lau dọn được cái nhà bếp, phòng tắm hay phòng khách dưới tầng 1 hoặc quét cái sân cho các con nó chơi. Dù rằng, tôi nhắc con dâu nhiều lần nhưng không thấy con thay đổi.
Mang tiếng ở chung nhà, nhưng con dâu cũng chẳng bao giờ mua được đồ ăn sáng nào cho mẹ chồng. Bởi vì con dâu tôi toàn dậy muộn. Thương cháu, tôi lại đi mua đồ ăn sáng cho các cháu ăn. Có hôm con dâu đi mua đồ ăn sáng thì nó cũng chỉ mua cho vợ chồng nó và các con nó ăn. Nó cũng chẳng thèm mời mẹ chồng lấy một câu mà mang luôn lên phòng.
Sống với con dâu thứ như vậy, nhiều lúc tôi buồn bực lắm. Tôi cũng góp ý nhiều lần song con dâu không thay đổi. Con dâu thứ 2 đã vậy nhưng con dâu cả dù sống ngay cạnh nhà cũng chẳng hơn. Ban đầu con dâu cả rất biết cách ứng xử. Nhưng thấy em dâu như thế nên nó cũng dần trở nên xấu tính và tị nạnh.
Nhà có công việc gì như giỗ bố hay giỗ cụ, dù tôi đã bảo trước các con thu xếp ở nhà để làm cỗ song thấy con dâu thứ không nghỉ làm, con dâu cả nhà tôi cũng cáo bận bảo không nghỉ được. Vậy là chỉ có thân già là tôi một mình làm cỗ. Con trai đi làm về sớm thì phụ giúp mẹ.
Tết năm nay, những ngày gần Tết biết các con bận, một mình tôi vẫn sắm sửa và làm đủ mọi thứ. Từ gói bánh chưng, luộc bánh, làm giò, dọn nhà...Ngày mùng 1, các con cháu ngủ đến 9 giờ sáng mới dậy, chẳng đứa nào chịu dậy sớm lúc 6-7 giờ làm cơm phụ tôi nên khi ăn cơm tôi mới góp ý với các con. Con trai thì nhận lỗi luôn còn 2 con dâu thì bảo rằng: "Tết nhất, bọn con ngủ muộn có sao đâu. Việc mẹ mẹ làm, việc con con làm".
Từ hôm đó đến nay, tôi luôn phải ăn Tết một mình. Ngồi ăn miếng bánh chưng mà tôi tủi thân trào nước mắt (Ảnh minh họa)
Nghe con dâu nói không có tinh thần trách nhiệm như vậy nên tôi có mắng 2 con dâu và con trai mấy câu. Nào ngờ, sau bữa cơm sáng mùng 1, con dâu thứ 2 thì dỗi bảo xin phép mẹ chồng cho nó ăn Tết riêng trên tầng. Còn con dâu trưởng dù ngay sát nhà cũng không bén mảng bước sang ăn cùng với tôi nữa. Các con trai thì vô tâm cứ đi chúc Tết liên miên cũng chẳng biết mẹ ăn uống thế nào.
Suốt từ chiều mùng 1 đến nay, con dâu thứ cứ xuống tầng xào nấu xong là mang lên tầng ăn. Con dâu trưởng thì không sang nhà ăn cơm. Chồng nó có bảo mang thức ăn sang ăn cùng nó cũng bắt phải mang về. Từ hôm đó đến nay, tôi luôn phải ăn Tết một mình. Ngồi ăn miếng bánh chưng mà tôi tủi thân trào nước mắt. Sao đời tôi lại khốn khổ thế này? Tôi có những 2 con trai, 2 con dâu mà sao lại phải ăn Tết buồn tủi như thế? Tôi có làm gì quá đáng với các con đâu?
Theo Trithuctre
9 sự thật thú vị khi có con trai Với tính cách của con trai khác hẳn con gái thì cuộc sống của bạn cũng thay đổi rõ nét kể từ ngày có con. Có 9 điều mà các bậc cha mẹ nên biết về việc nuôi dưỡng một cậu bé trai: Có con trai nhà sẽ chất đầy máy bay, xe ô tô và siêu nhân Đồ chơi ưa thích của...