Đánh đổ cả ly cafe bỏng rát khi nhìn thấy vết cắn đỏ xuất hiện trên vai chồng
Cầm tách cafe lên phòng cho anh, tôi bước vào đúng lúc chiếc áo sơ mi trên người anh chạm sàn. Mắt tôi tối sầm lại trước thứ xuất hiện trên vai anh lúc đó.
Tôi chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường trong khi anh là vị trưởng phòng trẻ tuổi tài giỏi. Xét cả về ngoại hình lẫn tài năng, tôi đều không bằng anh. Nhan sắc của tôi chỉ thuộc hạnh thường thường bậc trung. Trong khi anh thì sở hữu vẻ ngoài hào hoa, lịch lãm, khiến ối cô phải mê mẩn. Chính vì vậy khi anh ngỏ lời yêu với tôi, tôi còn nghi mình đang mơ và tất cả chỉ là một trò đùa của anh. Nhưng anh nói anh yêu tôi vì ở bên tôi, anh có được cảm giác bình yên, thanh thản bởi tôi không mè nheo, không đòi hỏi từ anh nhiều thứ như những cô gái khác vây quanh anh. Nghĩ rằng đây có lẽ là nhân duyên trời bạn nên tôi vui vẻ đón nhận nó.
Chúng tôi kết hôn trong sự chúc phúc và nỗi ghen tỵ của nhiều người – những cô gái theo đuổi anh đã lâu mà không có được anh. Họ mỉa mai rằng tôi chỉ là kẻ may mắn, rằng anh không hề yêu tôi. Nhưng tôi quan tâm làm gì đến lời họ nói nữa vì trong tôi, hạnh phúc đang ngập tràn đến vậy.
Cuộc sống của tôi sau khi kết hôn thật đáng để nhiều người phụ nữ ngưỡng mộ. Công việc của anh bận rộn nhưng luôn sắp xếp thời gian về dùng cơm cùng tôi. Anh không có những cử chỉ lãng mạn, chỉ quan tâm tôi theo cách nhẹ nhàng nhất có thể. Còn tôi, tôi luôn cố gắng hết sức mình để mang lại cho anh hạnh phúc viên mãn nhất có thể. Anh thích ăn món gì là tôi học cách nấu bằng được món đó để anh thưởng thức. Chỉ cần nhìn thấy anh ăn ngon lành thì cho dù có mệt mỏi, vất vả thế nào tôi cũng chịu đựng được hết.
Chồng tôi có sở thích uống cafe mỗi sáng. Vì vậy sáng nào tôi cũng dậy thật sớm, chuẩn bị quần áo, bữa sáng cho anh và không quên kèm theo một ly cafe nóng hổi, thơm lừng. Và trước khi đi làm, anh chưa bao giờ quên đặt lên trán tôi một nụ hôn ấm áp. Kết hôn được 3 tháng thì tôi vui mừng phát hiện mình có thai. Báo tin cho anh, nghe giọng anh hét lên sung sướng qua điện thoại, tôi biết, từ này tình yêu của chúng tôi sẽ càng thêm bền vững, không gì có thể chia cách được. Vậy mà…
Thực lòng tôi rất muốn hỏi anh mọi chuyện cho ra lẽ nhưng lại thấy lo sợ nếu câu trả lời không theo ý muốn của mình. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Từ ngày tôi mang thai, cơ thể thay đổi, mệt mỏi hơn nhưng vẫn cố gắng chăm sóc anh chu đáo nhất có thể. Nhưng anh dường như có gì đó khác lạ. Anh bận rộn nhiều hơn và có khi đi làm tới tận tối khuya mới về. Nhìn anh cỏ vẻ mệt mỏi và lo lắng điều gì đó. Mỗi khi tôi đi khám thai về, anh đều hỏi tôi đứa trẻ là trai hay gái. Nhiều đêm bất chợt tỉnh giấc, tôi thấy anh ngồi ngoài hành lang đốt thuốc một mình. Tôi gặng hỏi thì anh chỉ nói do công việc trục trặc. Tin anh nên tôi chỉ còn biết tự chăm sóc tốt cho mình, không để anh phải bận tâm.
Rồi ngày nọ, anh đi đâu đó mà tới quá nửa đêm rồi vẫn chưa về. Tôi gọi điện thì anh nói có buổi liên hoan với bạn nên sẽ ngủ lại nhà bạn anh, sớm mai anh về. Có chút bất an trong lòng nhưng tôi cũng không thể mang chiếc bụng bầu đi tìm anh trong đêm khuya thanh vắng được. Hơn nữa, từ khi kết hôn, đây cũng mới là lần đầu tiên anh vắng nhà thế này. Tôi cũng nên để anh tự do một chút.
Sáng sớm hôm đó, anh trở về trong tình trạng mệt mỏi. Anh bảo tôi giúp anh ly cafe để anh tỉnh táo hơn còn đi làm. Cầm tách cafe lên phòng cho anh, tôi bước vào đúng lúc chiếc áo sơ mi trên người anh chạm sàn. Mắt tôi tối sầm lại trước thứ xuất hiện trên vai anh lúc đó. Một dấu răng đỏ, còn rất mới. Bất giác, tách cafe trên tay tôi rơi xuống, rớt nước khiến tay tôi bỏng rát. Anh vội vã đi lấy thuốc băng bó cho tôi. Tôi rất muốn hỏi anh về sự xuất hiện của vết cắn đỏ ấy nhưng không hiểu sao chính tôi lại không thể mở lời. Anh đi làm, dặn dò tôi ở nhà nghỉ ngơi, và anh quên hôn lên trán tôi như mọi lần.
Trong tôi lúc này tràn ngập cảm giác hoang mang tột độ. Thực lòng tôi rất muốn hỏi anh mọi chuyện cho ra lẽ nhưng lại thấy lo sợ nếu câu trả lời không theo ý muốn của mình. Tôi yêu anh, cần anh, thật sự không muốn mất anh. Bây giờ, tôi phải làm gì để cứu mình thoát khỏi sự rối bời này đây.
Theo Một Thế Giới
Tôi chết lặng vì vết cắn trên vai chồng
Lấy chồng đến nay đã 8 năm, chưa bao giờ tôi suy sụp vì chồng như bây giờ. Chồng tôi là chuyên viên của một công ty tài chính. Thu nhập của anh khá cao, nhưng người lại rất giản dị.
Vì thế chồng tôi vẫn đi chiếc xe mà bố mẹ mua cho từ khi còn là sinh viên. Tôi là kế toán của một công ty sản xuất hàng tiêu dùng. Hàng ngày tôi đi làm giờ hành chính, còn chồng thì có hôm làm thêm tới 9 giờ tối. Nhưng lần nào anh cũng gọi điện báo trước cho tôi biết để mẹ con tôi không phải chờ cơm (Chúng tôi có một cậu con trai lên 5).
Tình cảm của hai vợ chồng rất tốt, hầu như chưa từng to tiếng với nhau. Nhưng tuần trước, tôi phát hiện ra một chuyện khủng khiếp khiến tôi mất ăn mất ngủ.
Hôm đó, chồng tôi vẫn ở lại làm thêm giờ tới 9 giờ thì về. Lúc anh về, con trai đã ngủ, tôi đi nấu lại đồ ăn cho anh, nhưng anh bảo đã ăn tạm ở công ty rồi nên không muốn ăn nữa. Chẳng nghi ngờ gì, tôi giục anh đi tắm rồi đi ngủ.
Buổi tối hôm đó, sau 3 lần tôi gợi ý, anh mới miễn cưỡng làm chuyện ấy. Nhưng anh luôn né tránh, và cố cho xong. Thực ra, đây là việc định kỳ của vợ chồng tôi. Mỗi khi chồng tăng ca, tôi đều ép anh phải quan hệ để chứng minh rằng, anh ở lại làm việc chứ không phải đi cặp kè gì. Dù tôi không nói ra, nhưng anh cũng ngầm hiểu và từ đó, giữa chúng tôi tồn tại quy luật này. Lần này biểu hiện của anh không có gì bất bình thường, nhưng việc anh né tránh không cho tôi đụng vào người làm tôi sinh nghi. Lúc đó tôi chỉ nghĩ anh bị bệnh gì muốn giấu tôi, chứ không hề nghi anh ngoại tình.
Sáng hôm sau, khi giặt quần áo của anh, tôi vô tình phát hiện ra vết máu đã khô trên vai áo anh. Máu rất ít, chỉ loáng thoáng đỏ, nếu là người bình thường chắc hẳn không để ý. Nhưng chồng tôi lại là người cực kỳ sạch sẽ, anh luôn mặc áo sơ mi trắng tinh, thắt cà vạt màu xanh khi đi làm. Vì thế mà tôi cũng luyện thành thói quen kiểm tra quần áo của anh cẩn thận trước khi giặt.
Vết bầm mờ hình vòng cung, vị trí ở vai áo. Có cố tưởng tượng tôi cũng không nghĩ ra anh bị làm sao, vì thế mà cả ngày hôm đó tôi thấp thỏm mong chờ hết giờ về nhà để kiểm tra anh. Buổi chiều, anh vừa về, tôi đã săm soi anh một cách kín đáo. Chiếu theo vết máu thì anh bị thương ở vai trái, vì thế khi anh ngồi nghỉ ở ghế sô pha, tôi đi từ phía sau đến tì tay lên vai trái anh. Tôi thấy anh kêu "ái", khi tôi hỏi làm sao, anh bảo đột nhiên chân bị chuột rút.
Tôi bảo anh đi thay quần áo rồi tắm rửa chuẩn bị ăn cơm. Anh đi vào phòng, đóng cửa lại. Tôi chờ 1 phút rồi mở cửa đi vào. Tôi thấy anh vội vã mặc áo phông ở nhà vào người. Tôi giả vờ hỏi anh: "Anh làm gì mà như có tật giật mình vậy? Có cái gì giấu em à?". Chồng tôi bảo: "Đột nhiên em đi vào như thế thì anh giật mình, chứ có cái gì đâu".
Cả buổi tối, ruột gan tôi nóng bừng vì không hiểu anh có chuyện gì giấu tôi. Đến khi đi ngủ, tôi quyết định ngả bài. Tôi bảo anh tôi nhìn thấy máu trên tay anh, anh bị thương ở đâu sao giấu tôi? Có phải anh ngã xe hay va quệt thế nào? Chồng tôi nói không có gì, nhưng tôi đòi kiểm tra bằng được để yên tâm.
Sau màn giằng co, tôi cũng kéo được cổ áo anh ra và nhìn thấy ngay trên vai trái của chồng là vết cắn rất sâu của một hàm răng đều tăm tắp. Vết cắn sưng tấy lên, chỉ cần nhìn cũng đoán được người cắn phải căm thù và mạnh miệng như thế nào mới có thể cắn chảy máu như vậy được. Và để cắn được trọn vẹn như vậy, thì hai người chắc chắn phải ngồi hoặc đứng rất rất gần, hoặc đang ôm nhau rất chặt và vai anh thì để trần.
Nhìn thấy vết cắn đó, lòng tôi cũng quắt lại. Tôi chết lặng đi nhưng vẫn nói hờ hững: "Sao anh không bôi thuốc đi, để nhiễm trùng thì nguy". Sau đó tôi nằm quay lưng về phía anh và im lặng khóc. Chồng tôi cuống lên, anh nói tôi đừng suy nghĩ lung tung. Anh bị con của đồng nghiệp cắn khi đang ôm nó. Bực bội quá, tôi hét lên vào mặt anh rằng, tôi có phải trẻ con đâu mà anh lừa tôi như vậy. Vết răng người lớn và trẻ con như thế nào chẳng lẽ tôi không phân biệt được. Huống chi trẻ con sao có thể để lại vết cắn mạnh được đến như vậy? Khi anh ôm trẻ con, anh không mặc áo sao?
Như người chìm trong cơn ghen điên cuồng, tôi khóc to và ra sức đánh đấm anh. Chồng tôi xin tôi mấy phút, anh sẽ nói hết sự thật cho tôi nghe.
Chồng tôi kể, chiều hôm qua, tan giờ anh vào chơi tennis trên sân thượng công ty, lúc chơi xong đi xuống thì anh gặp lại cô bạn gái cũ hồi đại học. Cô ấy giờ đã lấy chồng nhưng không hạnh phúc. Ngày trước, khi anh đi du học, chính cô gái đó đã chia tay anh vì cảm thấy không thể chờ được. Anh cũng không níu kéo, thậm chí còn ngầm giới thiệu một cậu bạn học cùng cho cô ấy. Chẳng ngờ cậu bạn đó về sau lại đổ đốn, vũ phu.
Sau khi kết hôn, cô ấy bị cậu ta đánh đập khổ sở, giờ đang sống không khác gì địa ngục. Cô ấy hỏi anh có còn tình cảm gì với cô ấy không? Nếu có thì hai người có thể tiếp tục mối quan hệ trong âm thầm, giấu tất cả mọi người không? Vì cô ấy cần một người để nương dựa tinh thần mỗi khi buồn vì chồng. Cô ấy hứa sẽ không đòi hỏi gì ở chồng tôi, chỉ cần anh thỉnh thoảng quan tâm hỏi thăm là được.
Nghe đến đây, cơn điên của tôi vừa lắng xuống lại chực nổi lên. Tôi gặng hỏi chồng là anh trả lời sao? Chồng tôi bảo dĩ nhiên là từ chối, nên cô ấy xin một cái ôm an ủi. Mềm lòng, lại cảm thấy mình có lỗi trong chuyện này nên chồng tôi đã đồng ý. Nào ngờ, cô gái đó đã cắn chồng tôi rất mạnh để trả thù. Lúc đó vì vừa chơi thể thao xong nên anh chỉ mặc áo 3 lỗ, vì vậy mà vết cắn mới sâu như vậy. Sau đó, sợ tôi nghĩ ngợi nhiều nên anh lại trở về công ty làm thêm tới 9 giờ mới về nhà.
Từ hôm đó, vợ chồng tôi hầu như không nói gì với nhau. Cô ấy đã thành công trong việc trả thù anh, vì tôi đã buộc anh ngủ riêng cho tới bao giờ vết cắn lành lại. Nhưng vết sẹo đó thì chắc chắn vẫn còn mãi. Nó không khác gì một dấu vết xấu xí khắc vào cuộc hôn nhân của chúng tôi. Tôi biết cô người yêu cũ đó đang tuyên chiến với tôi, nếu tôi không cẩn thận, chồng tôi có thể sẽ mềm lòng và ngã vào tay cô ta. Dù đã bắt chồng cắt đứt hoàn toàn với cô gái đó, chồng tôi cũng thề không qua lại, có gặp cũng sẽ tránh, nhưng tôi làm sao theo dõi anh suốt ngày được. Tôi phải làm gì để đối phó lại với cô ta đây?
Theo VNE
Đánh đổ cả mâm cơm khi nghe thấy cách chồng xưng hô với bố mẹ vợ Phong thấy hối hận vì khi xưa đã vội vàng chấp nhận với lời đề nghị của Hương. Trong Phong hình thành ác cảm với bố mẹ vợ lúc nào không hay. Hương là con một nên ngay từ khi tìm hiểu Phong, Hương đã thẳng thắn đặt vấn đề với Phong rằng sau này khi kết hôn, nếu Phong không đồng ý...