Đang xây mộ mẹ vợ thì chồng tôi ngất xỉu, sự tình sau đó tồi tệ đến mức tôi bị đuổi ra khỏi nhà chồng
Tôi đang nấu ăn ở nhà thì chị dâu gọi điện, hốt hoảng bảo tôi đến bệnh viện ngay lập tức.
Vợ chồng tôi ở riêng ngay sau khi cưới. Tiền xây nhà, đất đai đều là do nhà chồng cho cả. Bố mẹ tôi cũng cho một lượng vàng nhưng chẳng là gì so với số tiền nhà chồng bỏ ra. Vì thế, tôi rất biết ơn bố mẹ chồng đã tạo điều kiện cho vợ chồng tôi có cuộc sống thoải mái.
Chồng tôi là người con có hiếu với cả hai bên gia đình. Mẹ tôi bệnh, anh sẵn sàng nghỉ việc vài ngày để chăm sóc. Vì làm thợ xây dựng, lại nhận thầu công trình nên tiền anh kiếm được nhiều mà nhậu nhẹt cũng nhiều. Cách đây 3 năm, trong một lần nhậu say, anh từng lên cơn co giật, phải đi cấp cứu và được chẩn đoán bị tai biến nhẹ, cao huyết áp.
Sau lần đó, cứ nghĩ chồng sẽ giảm bớt nhậu nhẹt, nhưng không, anh vẫn nhậu bình thường, một tuần vài lần. Tôi khuyên răn, giận dỗi, anh đều bỏ qua. Anh còn nói rằng nếu không xã giao thì làm sao anh kiếm được tiền.
Tuần trước, mẹ tôi qua đời sau một thời gian dài chống chọi với ung thư. Cả nhà tôi buồn hiu hắt, ai cũng khóc sưng cả mắt, không khí tang thương bao trùm. Chồng tôi rất thương mẹ vợ nên chủ động bảo sẽ tự xây mộ cho mẹ. Hôm xây mộ chỉ có chồng tôi và vợ chồng anh cả. Trước đó, chồng tôi đã có dấu hiệu bị run tay, choáng váng vì thức suốt mấy đêm lo hậu sự nên tôi khuyên anh nghỉ ở nhà, anh vẫn không nghỉ.
Mẹ mất, chồng bị liệt, bị nhà chồng đuổi đi, mọi thứ ập đến quá nhanh khiến tôi suy sụp. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Đến trưa, đang nấu ăn thì tôi nhận được điện thoại của chị dâu. Chị ấy hốt hoảng bảo tôi đến bệnh viện gấp, chồng tôi ngất xỉu rồi. Vội vã vào viện, tôi càng sốc hơn khi nghe bác sĩ báo tin anh lại bị tai biến lần 2, lần này nặng hơn trước rất nhiều, có nguy cơ bị liệt nửa người.
Bố mẹ chồng tôi cũng đến viện, biết nguyên nhân chồng tôi bị tai biến thì giận dữ mắng chửi tôi. Họ nói rằng tôi đã biết chồng từng bị tai biến, có nguy cơ tái lại nhưng không đưa chồng đi khám mà còn bắt anh đứng nắng xây mộ, dẫn đến phát bệnh. Tôi không thể thanh minh được, chỉ biết nín lặng và khóc.
Hiện tại, chồng tôi vẫn còn nằm viện điều trị và anh đã bị liệt một bên người. Nhà chồng quy đổ trách nhiệm lên đầu tôi và đuổi tôi ra khỏi nhà nếu chồng tôi không thể đi đứng lại được như bình thường. Họ còn mắng chửi cả gia đình tôi. Mẹ mất, chồng bị liệt, bị nhà chồng đuổi đi, mọi thứ ập đến quá nhanh khiến tôi suy sụp. Tôi thật sự không biết phải sống tiếp như thế nào nữa?
(Xin giấu tên)
Bị nhà chồng mắng té tát vì hàng tháng gửi 3 triệu về cho bố mẹ đẻ
Em chỉ gửi về cho bố mẹ tháng có 3 triệu để chi tiêu mua thêm thức ăn mà họ nói em như hắt nước đổ đi, giờ em chỉ muốn biến khỏi cái nhà này ngay lập tức.
Ảnh minh họa: Getty Images
Em lấy chồng xa, không được thường xuyên về nhà ngoại. Nhiều lúc nghĩ tủi thân khi người ta lấy chồng gần, có chuyện gì cũng chạy ngay được về nhà sà vào lòng mẹ, đảo qua đảo lại thăm nom bố mẹ lúc tuổi già. Nhà chồng em cách nhà đẻ hàng trăm cây số, lâu lâu em mới về được, từ ngày bận con mọn lại càng ít về hơn.
Cũng may giờ có mạng xã hội, điện thoại gọi về cũng tiện. Em vẫn liên lạc qua điện thoại với bố mẹ đều để hỏi thăm sức khỏe hai cụ, với xem nhà cửa có việc gì hay không.
Bố mẹ luôn vui mỗi khi con cháu gọi điện về. Lúc nào bố mẹ cũng bảo bố mẹ ổn, em không phải lo lắng. Nhưng em biết bố mẹ chỉ nói vậy cho con cái yên tâm, chứ bố mẹ em già rồi, gia đình thuần nông trước đã chẳng có của nả, giờ tuổi già không đi làm được nữa lấy đâu tiền mà tiêu.
Bố mẹ em sống cùng gia đình anh trai. Anh trai chị dâu em đều tốt cả nhưng anh chị cũng nghèo.
Em lấy chồng xa, nhà chồng có khá giả hơn nhà đẻ em một chút, nhưng sống không tình cảm như gia đình em. Mẹ chồng em lúc nào cũng nói đến tiền. Từ lúc bọn em cưới bà đã bảo luôn là chi phí sinh hoạt gia đình do bà giữ và vợ chồng em phải đóng góp 5 triệu mỗi tháng để bà lo chi tiêu.
Em đi làm lương tháng 8 triệu, góp 2,5 triệu với chồng để anh ấy đưa mẹ, 3 triệu em gửi về quê hàng tháng cho bố mẹ ở nhà, em để tiền tiêu vặt 1 triệu, còn lại 1,5 triệu em dành chi tiêu tiền khóc tiền cười, mua đồng quà tấm bánh hay cái áo cái quần cho các con. Tháng nào không có việc phát sinh thì coi như để ra được, tháng nào có việc khéo còn giật gấu vá vai.
Chồng em thu nhập cao hơn vợ một chút nên anh lo được nhiều hơn cho vợ con, nhưng với tài chính vợ chồng em thì bảo để ra được một khoản ra tấm ra món cũng chật vật.
Không có chuyện gì lớn thì mọi việc cũng cứ thế êm đềm trôi, nhưng mới đây mẹ chồng em tính sửa lại cái nhà cho chú em chồng em lấy vợ. Nhà nhiều đất nhưng thiếu phòng nên bà định cơi nới thêm một gian cho vợ chồng chú ấy ở. Việc nhà chồng em không ý kiến. Nhưng mẹ chồng hỏi vay vợ chồng em trăm triệu. Em mấy năm về nhà chồng cũng để ra được một ít thôi, em mà cho vay hết thì chẳng còn gì phòng thân, nên em bảo em không có, mà thật em lấy đâu ra đủ 100 triệu.
Chồng em cũng muốn cho bố mẹ vay nhưng anh chỉ chồng tiền được 50 triệu. Sau rồi em vì thương chồng mà chịu đưa cho anh thêm 10 triệu, tất cả là 60 triệu đưa cho mẹ chồng.
Bà rất tức giận vì số tiền tụi em lo không đủ, bà hỏi bao nhiêu năm lấy nhau sao không để ra được nổi 100 triệu. Em có trình bày là thu nhập em như thế như thế, em chi tiêu như thế, chồng cũng không đưa em đồng nào. Ai ngờ bà nổi khùng khi biết em gửi tiền cho bố mẹ. Bà chửi em là "ăn cây táo mà lại rào cây sung", con gái đi lấy chồng rồi là người của nhà chồng, việc nhà chồng không muốn lo trong khi tiền thì lén lút đưa về cho bố mẹ tháng những 3 triệu.
Bà nói em như đứa ăn tàn phá hại, kiếm tiền xong để chồng nuôi còn tiền mình thì không chịu nhả. Em bực quá mới bảo "mẹ nói thế chứ con cũng đóng 2,5 triệu/ tháng cho mẹ ngang với anh nhà con rồi". Bà bảo em láo toét, bỏ 2,5 triệu mà tưởng là to. Chồng em thấy em cãi nhau với mẹ thì giang tay tát thẳng cho em một cái.
Giờ em chán nản cảnh sống này kinh khủng. Em nghĩ mình đã chọn sai gia đình chồng, họ không hiểu được đạo hiếu làm con là phải lo cho bố mẹ thì còn mong gì họ hiểu được những điều sâu xa hơn. Em không muốn giãi bày phân giải, chỉ muốn đi khỏi cái nhà này. Nhưng giờ mà em ôm con về nhà với bố mẹ thì lại lộ chuyện nhà chồng em nổi trận lôi đình vì em gửi tiền cho bố mẹ, bố mẹ sẽ rất buồn lòng. Còn nếu ở lại, em không muốn nhìn mặt những con người này nữa, kể cả chồng em.
Mọi người cho em hỏi, con gái đi lấy chồng thì không thể gửi tiền về lo cho bố mẹ mình được nữa hay sao? Cứ vô tâm lạnh lùng nhìn bố mẹ ăn không đủ ăn, mặc không đủ ấm trong khi mình tận hưởng hạnh phúc hay sao?
Mẹ chồng tự nhiên dễ tính cho về ngoại 2 hôm, đến khi trở lại tôi sốc nặng khi thấy quần áo của mình bị ném giữa đường Quần áo, đồ dùng cá nhân của tôi ở nhà chồng bị vứt vương vãi bên lề đường. Thái độ của mẹ chồng lại càng sốc hơn. Lấy nhau xong, vợ chồng tôi lên Hà Nội lập nghiệp. Ban đầu xây dựng kinh tế từ 2 bàn tay trắng, chúng tôi phải thuê phòng trọ. Mọi thứ đều phải tiết kiệm hết mức....