Dang tay cứu cả nhà chồng khỏi cảnh nợ nần, tôi cay đắng ân hận sống trong cảnh bị hắt hủi
Cả nhà chồng mất tiền, vay mượn khắp nơi nên tôi đành ra tay giúp đỡ nào ngờ nhận lại sự vô ơn.
Từ lúc về làm dâu nhà chồng, đã tròn 5 năm. Chưa bao giờ tôi thấy tủi nhục thế này, luôn là con dâu ngoan, chăm chỉ, lại còn hào phóng nữa. Những tưởng được đối đáp tử tế, nào ngờ chỉ nhận những cay đắng bên nhà chồng. Đúng ra, tôi từng có những năm tháng êm đềm, mọi việc thuận lợi… Cho đến khi, tôi có hành động nghĩa hiệp với bên nhà chồng.
Không hiểu sao đang yên đang lành, gia đình bên chồng tôi gặp cơn sóng gió. Đùng một cái lâm cảnh lao đao, kiệt quệ cũng chỉ vì non nớt trong làm ăn mà ra nông nỗi này. Cả nhà nhẹ dạ nghe lời dụ dỗ của một của một người quen, đầu tư rất nhiều tiền vào một dự án, không may mọi chuyện đổ bể, gần như là mất trắng.
Thiệt hại nặng nề nhất là bố mẹ chồng tôi, không tính khoản tiền riêng mà tiền đi vay mượn thôi cũng lên đến vài trăm triệu. Những người khác, người nhiều, người ít cũng thiệt hại từ một tới vài trăm triệu đồng. Tính tổng thiệt hại cũng lên tới gần 2 tỷ đồng, trong đó đang đi vay hơn 500 triệu đồng. Cả nhà nháo nhác, tranh cãi suốt ngày, đổ lỗi cho nhau… Các chủ nợ đến thúc giục bán nhà để trả cho họ.
Trong lúc rối ren như vậy, mẹ chồng gặp riêng tôi để nhờ vả tôi tìm cách giúp gia đình. Tôi dốc sạch tiền, vàng đang có đưa cho mẹ chồng. Thương mẹ chồng, tôi đành về nhà bố mẹ đẻ hỏi vay số tiền còn lại để tạm giúp nhà chồng qua cơn sóng gió, trả hết số đang vay nợ rồi tính sau.
Con dâu khổ sở vì trót làm một việc giúp đỡ nhà chồng. Ảnh minh họa
Cầm 500 triệu đồng về giao trực tiếp cho từng người trong buổi họp mặt gia đình bên nhà chồng, ai nấy cũng phấn khởi tới tấp gọi chủ nợ đến để trả. Nhà chồng tôi mở tiệc ăn mừng, ai nấy tán dương tôi là người hiếu thảo, nghĩa hiệp. Nhiều người nói sẽ mang ơn tôi suốt đời, hứa trả tiền trong thời gian sớm, thậm chí trả hẳn tiền lãi. Từ hôm đó, tôi như lâng lâng hàng ngày đón nhận những hỏi han, quan tâm của những người đang nợ tiền bố mẹ đẻ tôi.
Video đang HOT
Nhưng cuộc đời ai học được chữ ngờ, vài tháng sau thôi là thấy mọi người đối xử khác. Ai cũng xa lánh, kiếm cớ để tránh tôi, họ sợ tôi nhắc lại chuyện tiền nong, trong khi tôi nói rõ là khi nào có thì trả, bố mẹ tôi cũng chưa cần luôn. Tôi bắt đầu nhận những rắc rối về mình, bị dửng dưng, tránh mặt đã đành, một số người còn kiếm cớ gây sự, giận dỗi tôi và tuyên bố từ mặt, cấm cửa tôi không được bén mảng sang nhà họ.
Ngay cả mẹ chồng cũng tỏ thái độ ghét con dâu, bà trước đây rất ôn hòa, nhưng bây giờ chèn ép tôi. Làm gì cũng khiến mẹ chồng khó chịu, bà lôi chuyện tiền nong ra trách móc con dâu: ” Cô đừng tưởng cho tôi vay ít tiền mà lên mặt nhé. Tôi nói cho cô biết, tôi có vay có trả. Tôi không trả được thì con cháu tôi trả thay, đi về mà đòi chồng, đòi con cô“.
Họ không nói là sẽ không trả, mà vẫn khăng khăng: ” Khi nào có thì trả“. Tôi thấy mình thật dại, làm việc tốt mà nhận lại đối xử thiếu tôn trọng như vậy. Chỉ vài người trả nợ, số tiền này cũng rất nhỏ so với khoản tiền 500 triệu đã cho vay. Ai cũng tìm cách gây khó dễ, tạo sức ép để tôi không dám đòi tiền họ. Chồng tôi cũng hiểu rõ mọi chuyện, anh ấy muốn giúp tôi nhưng cũng đành bất lực. Là bố mẹ, anh em họ hàng ruột thịt, sao mà anh ấy nỡ đi thúc ép trả tiền.
Tôi không nghĩ đến chuyện lời lãi số tiền cho vay, chỉ muốn yên ổn và nhận lại số tiền đã cho vay để trả cho bố mẹ đẻ. Hàng ngày tôi rất áp lực, tủi thân vì bị gây sự. Tôi có nên thúc giục bên chồng trả nợ, hay là tìm cách xin bố mẹ đẻ để xóa nợ cho họ để đổi lấy sự yên ổn nơi nhà chồng?
Cãi bố mẹ để lấy người mình thích mà không màng tương lai, tôi ân hận chẳng kịp
Phải đến khi trải qua cuộc hôn nhân không như ý, tôi mới hiểu những lời bố mẹ nói luôn đúng.
Thế mà tôi lại làm trái ý để giờ ân hận.
Là con gái duy nhất trong gia đình, ngay từ khi còn nhỏ, tôi luôn sống trong tình yêu thương bao la và sự bao bọc vô bến bờ của bố mẹ. Bởi lẽ đó, tôi trở thành một cô tiểu thư đúng nghĩa. Một cô tiểu thư luôn nhìn cuộc đời bằng màu hồng.
Khi tôi đến tuổi cập kê, bố mẹ nhiều lần góp ý tôi nên tìm người đàn ông trưởng thành, có tương lai để dựa dẫm. Phần vì bố mẹ lo con gái khổ do được bao bọc từ nhỏ, phần vì kì vọng tôi có một cuộc hôn nhân viên mãn.
Cãi bố mẹ để lấy người mình thích mà không màng tương lai, tôi ân hận chẳng kịp (ảnh minh họa)
Thế nhưng trái với kì vọng của bố mẹ, tôi quen một người con trai khá trẻ tuổi mà theo những người xung quanh nhận định, anh vẫn còn ham vui và không thực sự có chí tiến thủ. 35¹Nhưng vì yêu, tôi cố gắng thuyết phục bố mẹ. Thậm chí, tôi còn dùng những lời lẽ dọa nạt kiểu: "Con sẽ không lấy chồng nếu không phải là anh ấy". Trước sức ép của con gái, bố mẹ đành chấp thuận.
Khi bước chân vào hôn nhân, tôi mới hiểu những khó nhọc trước giờ mình chưa từng trải qua. Kinh tế khó khăn, gia đình chồng không hỗ trợ, chúng tôi phải vất vả kiếm tiền.
Nhiều lần vợ chồng cãi vã vì có những dự tính kinh doanh nhưng không có vốn. Cưới nhau hơn một năm, chồng muốn đi xuất khẩu lao động. Anh nói tôi chạy cho anh hơn 300 triệu đồng để lo liệu mọi việc. Ban đầu, tôi không đồng ý. Nhưng nghe chồng nói đi 3 năm sẽ về, tích cóp một khoản tiền lấy vốn làm ăn, tôi lại mủi lòng.
Tôi muốn anh bản lĩnh hơn, muốn anh thực sự đàn ông và tự tin vào mình hơn khi có vốn liếng trong tay. Ngày qua ngày, không có tiền, anh sống vật vờ, tôi cũng chẳng vui. Tôi dặn chồng không phải lo lắng chuyện bố mẹ vì đã có tôi ở nhà lo chu toàn.
Suốt thời gian chồng đi, tôi sống trong nỗi nhớ mong da diết. Ở chung nhà chồng lại là dâu trưởng, tôi một mình chăm lo cho bố mẹ chồng.
Thời gian đầu, chồng hay gửi tiền về mỗi tháng. Nhưng sau này, anh ít khi gửi đều. Lúc nào tôi cần hoặc anh muốn, anh sẽ gửi về một khoản nhỏ cho tôi chi tiêu.
Gần 3 năm đó, mọi việc ở nhà chồng đều đến tay tôi. Bố mẹ chồng ốm mấy trận nằm viện, con đẻ đều kiếm cớ bận rộn. Con dâu, con rể khác không ở gần bố mẹ chồng nhiều nên ngại chăm.
Thấy được sự chu đáo, ân cần của tôi, bố mẹ chồng gạt bỏ định kiến trước kia, coi tôi như con gái trong nhà. Thấy tôi hao mòn vì thương nhớ chồng, mẹ chồng luôn động viên, an ủi. Tôi cũng quý mến nhà chồng, coi bố mẹ chồng như bố mẹ đẻ.
Chờ đợi mòn mỏi cũng đến ngày chồng về nước. Tôi mừng rỡ vì được gặp lại người mình yêu thương sau nhiều năm xa cách. Nhưng khi đến sân bay đón chồng, tôi thực sự choáng váng. Anh bước ra cùng một người phụ nữ bụng bầu trước sự sững sờ của mọi người.
Anh không ngại ngùng khi nhìn thấy bố mẹ và tôi. Anh dắt tay người phụ nữ kia, bảo chúng tôi về nhà để nói rõ mọi chuyện. 3 năm bên đó, anh đã quên đi tình cảm cũ và yêu thương người phụ nữ làm cùng mình.
Anh nói, không phải bản thân muốn phản bội tôi mà bởi vợ chồng "xa mặt cách lòng". Anh mong tôi hiểu vì người phụ nữ kia đã mang bầu 7 tháng. Bây giờ, anh phải có trách nhiệm với mẹ con cô ta.
Những câu nói của anh như xát muối vào trái tim tôi. Tôi chết lặng trước sự việc hiện tại. Tôi không thể tin nổi, gần 3 năm tần tảo với gia đình, một lòng chung thủy chờ chồng giờ lại đổi lấy sự thay lòng, phản bội.
Cuộc sống màu hồng ngày nào khi còn ở bên cha mẹ, nay đã đổi sắc thành một màu xám xịt. Xám đến mức, sẽ chẳng còn một gam màu nào có thể tô điểm để kéo sắc hồng trở về.
Những giọt nước mắt bất giác rơi, sự đau đớn chuyển sang ân hận đến tận cùng. Nếu ngày ấy tôi nghe lời cha mẹ, ở giây phút hiện tại, tôi sẽ không thống khổ đến nhường này.
'Bòn tiền' vợ cũ bằng mánh khóe, người đàn ông bất ngờ về con số được nhận và lời nhắn thâm sâu 'Hóa ra cô ấy biết tất cả nhưng vì tôi vẫn là bố của các con cô ấy nên cô ấy giữ chút hình tượng cho tôi', Công chia sẻ. Người ta vẫn nói, điều thú vị nhất đôi khi lại nằm ở chính những bất hạnh. Đó là cảm giác nghe người khác kì công nói dối dù chúng ta đã biết...