Đang mặn nồng, em bỗng chán anh
Ở bên anh, em mất cảm giác yêu thương, nhớ nhung. Có lúc em nghĩ, hay là chia tay, chấm dứt quan hệ.
Em và anh quen nhau từ hồi hai đứa vẫn là học sinh tiểu học. Học cùng nhau hết cấp hai, đến cấp ba, anh xuống thành phố học. Quãng thời gian gần 3 năm không gặp nhau, chúng em cũng không có bất kỳ sự liên lạc nào. Tình cờ, cuối năm lớp 12, chúng em liên lạc lại rồi yêu nhau từ đó.
Mối tình này kéo dài cho tới bây giờ cũng gần 4 năm rồi, vui buồn có đủ. Xa nhau về khoảng cách không khiến chúng em bớt yêu nhau, mặt khác còn làm cho tình cảm thêm mặn nồng. Mỗi đứa học ở một thành phố, cuộc sống hoàn toàn khác biệt. Mỗi lần gặp nhau là một niềm hạnh phúc mà khi xa nhau chúng em đều cảm thấy luyến tiếc.
Yêu nhau và cho nhau tất cả, em yêu anh nhiều, nhưng trong thâm tâm vẫn hối hận chuyện “cho đi” quá sớm. Giá mà chúng em có thể giữ gìn cho nhau tới ngày thành hôn thì tốt biết bao. Nếu mọi chuyện cứ êm đềm diễn ra như vậy, có lẽ em cũng không ngồi viết tâm sự này.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Bọn em cãi nhau thường xuyên, nhưng chỉ cần gặp nhau thì mọi giận hờn tan biến. Bên nhau rất vui vẻ, vì khoảng thời gian dành cho nhau mỗi lần gặp không nhiều. Cách đây khoảng 1 tháng, anh có chat với bạn, và em đọc được nội dung cuộc trò chuyện đó. Em đã rất buồn, nội dung anh có nói rằng bọn em không lâu bền được vì gia đình ngăn cấm.
Video đang HOT
Em đã khóc nhiều, giận anh, và cả hận anh vì suy nghĩ nhu nhược đó. Lúc đầu em trách móc anh không yêu em thật lòng, anh giải thích đó chỉ là nói đùa. Rồi sau đó em không liên lạc với anh nữa. Khoảng thời gian đó tầm hơn 1 tuần, không hiểu sao em vùi đầu vào ăn – ngủ – học, mà không hề nhớ tới anh nữa. Cuối cùng có lẽ vì quá nhớ em mà anh tìm gặp, nhưng trong lần gặp ấy, em không hề vui vẻ, luôn cáu gắt với anh.
Từ đó cho tới nay, em như dần mất cảm giác yêu thương, nhớ nhung như trước. Em không muốn giấu anh về cảm xúc của mình nên đã nói chuyện thẳng thắn với anh. Anh rất buồn. Bọn em vẫn gặp nhau 2 lần một tháng. Em không muốn làm anh buồn, không muốn chấm dứt tình yêu em đã vun đắp, nhưng thật sự em không còn vui vẻ khi bên anh. Chia tay nhau ở bến xe em không còn lưu luyến như trước.
Có lúc em đã nghĩ hay là chia tay đi, chấm dứt quan hệ này. Nhưng em không dám làm, em sợ anh sẽ tổn thương vì em biết anh vẫn yêu em rất nhiều. Hơn nữa, em đã vẽ lên cho mình tương lai, hai đứa sẽ là một cặp vợ chồng hạnh phúc.
Anh có rất ít điểm tốt nếu không muốn nói em không tìm được điểm tốt nào ở anh. Trước đây, lúc yêu anh rất nhiều em vẫn biết là anh không tốt, không như những gì em mong đợi, nhưng tình yêu có lẽ không cần lý do. Anh cũng không phải tuýp người chung thủy, năm thứ hai bọn em yêu nhau, anh đã giấu em nhắn tin tán tỉnh với một người con gái khác. Biết chuyện em khóc, anh cũng khóc cùng em nhưng sau đó vẫn nhắn tin với người con gái đó.
Hồi ấy, em căm giận anh lắm, bởi em biết trước kia bố anh cũng ngoại tình, em sợ sau này lấy nhau anh cũng sẽ vậy. Giờ đây, nhìn anh em thấy ngao ngán. Anh là một người rất vô tâm, trước đây vì yêu anh nhiều nên em vẫn thường bỏ qua cho anh về điều ấy. Nhưng giờ khi cảm xúc đã chai sạn, thấy anh vô tâm chỉ khiến em càng không thể lấy lại cái cảm giác yêu thương ngày nào. Em phải làm sao đây?
Theo Ngoisao.net
Hơn tình bạn nhưng chưa phải tình yêu
Khi cậu xa tớ hàng ngàn km tớ mới nhận ra mình mất đi một thứ vô cùng quan trọng, dù rằng nó chưa phải là tình yêu...
Không biết giờ này cậu đang làm gì, có khỏe không? Đã quen với cuộc sống ở nơi đất khách chưa? Một mình cậu nơi đó chắc buồn lắm nhỉ? Nhưng chắc cậu sẽ sớm làm quen được với cuộc sống đó thôi. Và từ đây có lẽ tớ cũng sẽ phải làm quen dần với cuộc sống không có cậu bên cạnh nữa.
Lạ quá, tớ thấy mình thay đổi nhiều quá. Trước đây tớ chưa bao giờ muốn quan tâm cậu làm gì và sống thế nào, ngay cả khi cậu ốm tớ cũng không quan tâm cậu thế nào.
Hôm sau tớ bị lạc đường lên đến muộn. cậu đợi tớ hơn 1 giờ, máy điện thoại tớ hết pin không liên lạc được. Sau đó, cậu phải quay về trường để học. Tớ biết cậu buồn lắm.
Cậu hẹn hôm sau sẽ gặp tớ nhưng cậu sắp bay nên thời gian cũng không có nhiều, cậu phải đi khám sức khỏe. Người ta thông báo cậu bị viêm phổi vì bị lạnh và ho quá lâu. Cậu phải về quê để chuẩn bị cho chuyến bay. Vậy là tớ và cậu lại lỡ hẹn một lần nữa. Cậu về quê 4 ngày. Chỉ còn 3 ngày nữa là câu sẽ bay. Tớ đã mua sẵn quà để tặng cậu. Tớ hẹn cậu tối đi làm về sẽ vào chỗ cậu chơi nhưng cậu lại phải đi khám sức khỏe.
Trước đây, tớ vốn chỉ quan tâm đến cậu như một người bạn (Ảnh minh họa)
Đêm đó tớ nhắn tin hỏi thăm tình hình cậu thế nào, cậu bảo sáng mai sẽ bay sớm, nhớ ra tiễn nhé. Tớ thấy khóe mắt cay cay, cả đêm không ngủ được. Sáng hôm sau tớ dậy sớm để kịp vào tiễn cậu, mọi người trêu tớ là bạn gái cậu nhưng có lẽ cậu sợ tớ ngại nên không nói gì. Cậu mải chụp ảnh với mọi người nên không có thời gian nói chuyện với tớ, chỉ chụp với cậu 1 kiểu ảnh tập thể nhưng luôn giữ 1 khoảng cách. Trời sắp mưa cậu sợ tớ về sẽ bị ướt nên bảo tớ về. Tớ chỉ kịp dặn cậu giữ gìn sức khỏe và quay đi.
Tớ trở về. Trời bắt đầu đỏ cơn mưa to. Trong đầu tớ lẫn lộn bao nhiêu suy nghĩ không diễn tả nổi. Đi đường tớ không còn để ý đến những chiếc xe đang phóng nhanh. Tớ dã bị ngã, từ hôm cậu đi mới có 4 ngày mà tớ đã 2 lần bị ngã xe. .Sắp đến sân bay cậu nhắn tin cho tớ dặn tớ ở nhà giữ gìn sức khỏe và chờ cậu 3 năm. Sang đến nơi cậu sẽ gọi điện về cho tớ, vậy sao cậu không gọi? Chắc sự vô tâm của tớ đã làm cho cậu xa tớ dần. Tớ buồn bã ngày nào cũng mở mail mong nhận được thư hồi âm của cậu, đợi điện thoại của cậu nhưng không có hồi âm gì.Tớ cũng không biết tình cảm tớ dành cho cậu là tình bạn hay là cao hơn tình bạn nữa.
Khi chúng ta còn học chung lớp tiếng Nhật , cả lớp chỉ có 3 người con gái và đều có ý định đi tu nghiệp sinh, chỉ riêng tớ là không. Tớ lại là người ít nói, ít cười. Ngày mới bước vào lớp, lúc tan học cậu luôn đi cùng tớ và xin số điện thoại. Ấn tượng ban đầu, cậu không đẹp trai và không có gì nổi bật để tớ phải chú ý và nhớ đên cậu. Thậm chí vài ngày sau, tớ còn không nhớ nổi tên và khuôn mặt cậu. Ttớ chỉ biết có một người mà mỗi khi tớ lên bảng luôn pha trò làm tớ cười rát nhiều.
Nhưng khi cậu ra đi thì tớ thấy mình mất một thứ gì đó (Ảnh minh họa)
Ba tháng sau cậu ngỏ lời muốn tớ làm bạn gái cậu, tớ không đồng ý và muốn cậu là người bạn tốt để tớ tập trung vào việc học, khi nào đi làm tớ mới tính đến chuyện yêu đương. Cậu nhận lời làm bạn với tớ nhưng từ ngày đó, tớ thấy có khoảng cách xa với cậu hơn.
Tớ không thích cậu vì cậu hay tụ tập bạn bè uống rượu và hay hỏi tớ đèo về mỗi lần cậu say. Cậu biết thầy giáo dạy tiếng của mình có tình cảm với tớ nhưng tớ không đáp lại, 2 người còn hay nói chuyện với nhau và thầy còn hỏi thăm tình hình của tớ qua cậu khi thầy không còn dạy, chính vì vậy àm cậu cảm thấy không còn cơ hội với tớ. 11 tháng quen nhau tớ tính cũng phải đên trên 10 lần cậu rủ tớ đi chơi nhưng số lần tớ nhận lời chỉ có... 1. Chắc cậu cũng buồn lắm???
Từ lần đi chơi đó, 2 tháng sau tớ với cậu mới gặp lại vào ngày 20/10. Cậu tặng tớ 1 bông hoa có bọc hộp rất cẩn thận rồi phải quay về học luôn vì lịch bay của cậu đến rất gần.
Tớ thấy buồn vì chỉ có riêng mình cậu nhớ đến tớ những người mà tớ luôn mong đợi thì lại không có ai cả. Thực ra, tớ cũng rất quan tâm và trân trọng cậu, có điều cậu không biết mà thôi.
Hôm nay khi cậu đã ở một nơi cách tớ hàng nghìn km tớ mới nhận ra rằng tớ đã mất đi một thứ rất quan trọng, có lẽ từ giờ tớ sẽ phải quen dần với cuộc sống không có cậu ở bên. Hãy giữ gìn sức khỏe nhé - Người hơn tình bạn nhưng chưa phải là tình yêu của tớ!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chuốc say tôi... anh giở trò đồi bại Sau khi chuốc cho tôi uống rượu say, anh đã bắt taxi đưa tôi vào nhà nghỉ và cướp mất đời con gái của tôi. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc khi bố tôi có một người con riêng ở ngoài, còn mẹ tôi bị bệnh rối loạn tiền đình đã 6 năm nay. Gia đình...