Đang hì hục sửa ống nước cho khách nhưng thấy người phụ nữ bước ra từ phòng ngủ mà tôi điếng người run rẩy
Nhà của vị khách này vừa to vừa đẹp, bước vào nhà tôi không khỏi cảm thán mà mong ước có nhiều tiền để mua cho vợ con một căn thế này.
Tôi 33 tuổi, làm nghề sửa ống nước. Vợ tôi ở nhà buôn bán đơn giản. Vợ tôi nhỏ hơn tôi 7 tuổi, tôi khó khăn lắm mới rước được cô ấy về làm vợ. Từ ngày vợ sinh con, tôi để vợ ở nhà làm việc nhẹ nhàng. Tôi dù không kiếm được nhiều tiền cũng chẳng muốn vợ ra ngoài làm việc cực khổ.
Một năm trước, con trai 4 tuổi của tôi thường phải vào viện vì mắc bệnh lạ. Tiền thuốc men quả thật rất nhiều, nên tôi phải nhận thêm việc, vay mượn để có tiền chạy chữa cho con. Nhiều lần con nằm viện, thấy con ốm yếu còn vợ bơ phờ mà tôi xót xa lắm.
Từ dạo đó, vợ tôi ít nói đi hẳn, còn dễ nổi nóng với chồng. Tôi không nỡ trách vợ, biết cô ấy cả ngày ở bệnh viện trông con cũng không dễ dàng gì. Chạy chữa ròng rã suốt 1 năm, sức khỏe con trai tôi cũng dần khá hơn, đã được về nhà. Vợ tôi vẫn ở nhà chăm con, nhưng tôi không để cô ấy buôn bán nữa. Tôi muốn vợ nghỉ ngơi, còn phần kiếm tiền thì tôi sẽ đảm đương. Vợ tôi nghe thế cũng không phản kháng, im lặng quay lưng về phía tôi.
Sức khỏe của con tôi ngày một tốt lên, bác sĩ đã cho con tôi đi học nhà trẻ lại. Tôi hào hứng nói với vợ nếu cô ấy muốn đi làm thì cứ tìm việc, không quan trọng kiếm được bao nhiêu tiền, tôi chỉ muốn cô ấy ra ngoài cho khuây khỏa. Sau đó vợ tôi xin được việc ở một cửa hàng gần nhà. Từ ngày đi làm, tinh thần của vợ tôi cũng khá hơn.
Video đang HOT
Một hôm tôi đi sửa ống nước cho khách như mọi lần. Nhà của vị khách này vừa to vừa đẹp, bước vào nhà tôi không khỏi cảm thán mà mong ước có nhiều tiền để mua cho vợ con một căn thế này. Càng nghĩ tôi càng phấn chấn tập trung vào làm việc. Lúc tôi sửa xong thì không thấy ai trong nhà. Tôi đi ra ngoài tìm ông khách kia thì bất ngờ thấy một người phụ nữ bước ra từ phòng ngủ. Tôi chết sững tại chỗ, đồ nghề trên tay cũng rớt xuống.
Người phụ nữ kia chính là vợ tôi. Thấy tôi, cô ấy hoảng hốt vội tránh đi, ông khách kia đi lên từ phía sau, hỏi cô ấy muốn ăn gì không. Tôi quá tức giận, lao đến định đánh ông ta thì vợ tôi vội can ngăn. Cô ấy van xin tôi về nhà rồi nói chuyện. Ông ta tỏ vẻ khinh thường tôi, quăng tiền xuống sàn ngay trước mặt tôi. Ông ta còn chửi mắng đuổi tôi và vợ ra khỏi nhà.
Tôi trở về nhà như người mất hồn, còn vợ tôi khóc nức nở xin tôi tha thứ. Cô ấy nói ông khách kia là cấp trên của cô ấy. Ông ta nói nếu vợ chịu qua lại với ông ta một thời gian thì sẽ cho cô ấy 50 triệu. Vợ tôi thấy thế thì đồng ý ngay, cô ấy cũng vì chán nản cảnh nghèo khó, con thì bệnh tật mà làm vậy.
Tôi bất lực và đau lòng lắm, vừa hận vợ phản bội vừa hận mình kém cỏi. Tôi phải làm sao đây?
Qua nhà trả lại mẹ chồng cũ 800 triệu, tôi bàng hoàng khi thấy người đàn ông lạ mặt ra mở cửa, tiết lộ một sự thật đau xót
Cuốn sổ tiết kiệm để trong túi, giờ tôi không nỡ lấy ra để trả nữa.
Tôi và chồng chung sống với nhau được 5 năm thì ly hôn. Nguyên nhân là vì chồng tôi quá đam mê công việc mà thờ ơ với vợ con. Tôi có góp ý thì anh lại bảo là đàn ông phải có sự nghiệp, nếu không sẽ bị người ta coi thường. Đã vậy, anh còn trách tôi là vợ mà không biết thông cảm cho chồng.
Chính vì thế, mâu thuẫn giữa hai chúng tôi càng ngày càng lớn, tình cảm vợ chồng cũng dần rạn nứt. Cho tới một hôm, con gái tôi sốt cao không hạ được nhiệt, tôi gọi điện cho chồng về nhà đưa con đến bệnh viện nhưng anh lại gắt gỏng nói: "Anh đang đi gặp khách hàng, em tự gọi xe đưa con vào viện trước đi, lát nữa xong việc anh vào sau".
Giây phút đó tôi nhận ra rằng, anh không còn quan tâm đến mẹ con tôi nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy thì thà không có còn hơn. Vì thế khi con xuất viện, tôi đã làm đơn ly hôn. Chồng thấy vậy thì không ngăn cản mà trực tiếp ký vào. Anh bảo, nếu vợ không biết thông cảm cho chồng, hai vợ chồng có quan điểm sống quá khác nhau thì nên giải thoát thay vì cứ tiếp tục rồi giày vò nhau thế này.
Biết chúng tôi ly hôn, mẹ chồng khóc cạn nước mắt. Ngày tôi ôm con gái rời đi, mẹ chồng khóc lóc níu tay tôi lại mà nói: "Chồng con bận rộn tối ngày với công việc, mẹ cũng lớn tuổi rồi chỉ có hai mẹ con con làm điểm tựa thôi. Giờ con đi mẹ không biết phải sống sao nữa? Hay con cho mẹ đi cùng với". Tôi thương mẹ, nhưng chúng tôi đã ly hôn rồi, tôi làm sao có thể dẫn bà đi cùng được.
Sau ly hôn, tôi chuyển về sống cùng bố mẹ đẻ. Mẹ chồng cũ vì nhớ con cháu nên thỉnh thoảng lại đến thăm và mang theo rất nhiều quà. Còn chồng cũ từ sau ngày ấy, anh không đến thăm hay gọi điện hỏi lấy nửa câu. Tuy nhiên, tiền chu cấp nuôi con 5 triệu mỗi tháng anh vẫn gửi đều.
Cuối tuần trước, tôi vừa đi làm về thì con gái đã ríu rít kể hôm nay bà nội lại đến thăm và mua cho con quần áo mới. Nói xong con bé đi ướm thử từng bộ cho tôi xem, thấy nét mặt rạng rỡ của con mà lòng tôi vui lắm.
Cùng lúc này, mẹ tôi mới lấy trong tủ ra một cuốn sổ tiết kiệm rồi đưa cho tôi. Mẹ nói: "Sáng nay mẹ chồng cũ của con đến chơi, khi về bà ấy nhờ mẹ đưa cuốn sổ này cho con".
Mở cuốn sổ, biết trị giá của nó là 800 triệu mà tôi sững sờ. Mẹ cho bánh kẹo thì tôi có thể nhận nhưng với số tiền lớn như vậy, tôi không thể nhận được. Vì thế, tôi đem cuốn sổ đến nhà mẹ chồng cũ trả cho bà ngay lập tức.
Ảnh minh họa
Nhưng không ngờ khi đến nhà, tôi gõ cửa thì một người đàn ông lạ mặt ra mở cửa. Tôi bàng hoàng, hỏi ra mới biết người đàn ông đó chính là chủ nhà. Mẹ chồng cũ của tôi đã bán căn nhà này cho ông ấy được 1 năm nay, giờ ông cũng không biết mẹ đã đi đâu. Tôi nghe vậy thì lo lắng liền gọi điện cho mẹ chồng cũ hỏi xem bà ấy đang ở đâu. Bà im lặng một hồi lâu, biết không thể giấu được nữa nên mới đưa cho tôi địa chỉ.
Tôi lập tức chạy đến. Nhìn nơi mẹ sống cũ kĩ, ẩm thấp mà tôi cay khóe mắt. Còn mẹ thấy tôi đến thì cười khổ nói: "Mẹ già rồi, sống cũng chẳng được bao lâu nữa nên mẹ quyết định bán căn nhà đi, rồi đưa 2/3 số tiền bán được cho con, còn mẹ giữ một phần để phòng khi ốm đau và trả tiền thuê nhà hàng tháng".
Nói đến đây, mẹ chồng cũ trào nước mắt. Mẹ bảo, từ sau khi chúng tôi ly hôn, chồng cũ ngày càng ít về nhà. Nửa năm nay, bà chẳng gặp được con trai một lần vì anh đi công tác liên miên. Ngay cả dự định bán nhà mẹ cũng nói với anh ta, nhưng anh không cấm cản mà còn nói cứ bán nếu mẹ cảm thấy thoải mái. Từ ngày bà thuê nhà ở đến giờ, con trai cũng không gọi điện hỏi thăm xem mẹ thế nào.
Nghe mẹ nói mà lòng tôi xót xa. Tôi không hiểu chồng cũ không quan tâm đến gia đình, những người thân bên mình thì kiếm tiền nhiều để làm gì chứ?
Cuốn sổ tiết kiệm để trong túi, giờ tôi không nỡ lấy ra để trả nữa. Bởi tôi băn khoăn không biết nên đón mẹ chồng cũ đến nhà mình ở cùng hay dùng số tiền ấy xây nhà riêng rồi dọn ra ở cùng mẹ chồng cũ? Chứ để mẹ sống một mình trong ngồi nhà ẩm thấp, không ai chăm sóc, tôi đau lòng lắm.
Anh trai mới mất nửa năm, chị dâu thường dẫn một đứa trẻ về chơi và sự thật được chị tiết lộ khiến gia đình tôi bàng hoàng Chị dâu tôi im lặng, suy nghĩ một lúc rồi chị thì thầm vào tai tôi. Nghe được những gì chị nói, tôi ngỡ ngàng đến ngây người. Anh trai tôi còn trẻ nhưng mắc bệnh ung thư không thể qua khỏi, qua đời đã 6 tháng. Anh trai tôi lấy vợ 7 năm, có hai con. Anh lại là con trai một...