Đang giặt quần áo cho mẹ chồng thì một tờ giấy rơi ra khỏi túi, tôi ngớ người với những dòng chữ bên trong
Sau khi cưới nhau, vợ chồng tôi là người chu cấp chính cho bố mẹ chồng. Vốn dĩ ông bà có tuổi nên hay ốm đau, đi viện suốt nhưng nghĩ phận làm con nên tôi chấp nhận làm đúng nhiệm vụ.
Vợ chồng tôi đều là người tài giỏi và có công ăn việc làm ổn định so với nhiều bạn bè đồng trang lứa. Ai cũng bảo chúng tôi đúng là cặp trai tài gái sắc, mức lương cao nên thoải mái chi tiêu cuộc sống chẳng phải lo nghĩ gì. Mỗi tháng đi làm về, chồng đều đưa tiền lương cho tôi nắm giữ, hễ trong gia đình có việc gì tôi là người đứng ra chi tiêu.
Sau khi cưới nhau, vợ chồng tôi là người chu cấp chính cho bố mẹ chồng. Vốn dĩ ông bà có tuổi nên hay ốm đau, đi viện suốt nhưng nghĩ phận làm con nên tôi chấp nhận làm đúng nhiệm vụ. Dù trong nhà có hai anh em trai nhưng chú em không bao giờ bỏ ra một đồng. Tôi vẫn còn nhớ, trước khi bố chồng mất, một tháng nằm viện tốn chi phí cả trăm triệu, tôi phải cắn răng trả đầy đủ. Cả đến khi làm đám tang bố chồng, mẹ chồng cũng bắt tôi bỏ tiền ra lo toan.
Trong nhà chồng, tôi và mẹ chồng có mối quan hệ không tốt lắm, luôn có một khoảng cách nào đó. Nguyên nhân cũng chỉ vì vợ chồng tôi nỗ lực lo cho bố mẹ đau ốm nhưng mẹ chồng luôn dành sự ưu ái đặc biệt cho chú em, công sức của vợ chồng tôi như bỏ sông bỏ bể.
Tôi để ý, mỗi lần bà có nấu món gì ngon thì không bao giờ gọi vợ chồng tôi mà chỉ gọi vợ chồng chú em đến. Nhiều hôm đi làm về ghé qua nhà mẹ chồng thăm thì tôi mới biết bên đó tụ họp ăn uống, coi chúng tôi như người ngoài nên không nói một lời.
Trước khi kết hôn, tôi cứ nghĩ nhà có hai anh em trai cũng sẽ đỡ hơn nhưng gánh nặng tài chính luôn đè lên vai vợ chồng tôi. Rất nhiều lần tôi không hài lòng tâm sự với chồng nhưng anh luôn bỏ ngoài tai, không đếm xỉa đến ý kiến của tôi. Anh cho rằng, anh kiếm ra tiền nên bỏ ra cho bố mẹ không được tính toán. Còn tôi thì nghĩ, nếu vợ chồng tôi hi sinh như vậy, cũng phải được ghi nhận xứng đáng. Tức quá, tôi không thèm cầm lương của chồng nữa, để anh tự chi tiêu và lo cho bên nhà mình.
Video đang HOT
Đợt vừa rồi, mẹ chồng bỗng dưng ốm nặng phải về nhà tôi ở một thời gian. Trong lòng tôi thực sự không vui nhưng nghĩ bụng, dẫu sao thì nhà tôi là con trưởng, sau này mẹ có mệnh hệ gì thì cũng để lại cho chúng tôi tài sản mà thờ cúng.
Nhưng hôm qua, tôi đang giặt quần áo cho mẹ chồng thì bỗng một mảnh giấy rơi ra. Tôi tò mò lấy đọc thì choáng váng với những lời trong đó. Tờ di chúc ghi rõ rằng sau này bà qua đời mọi tài sản ở thành phố và kể cả căn nhà ở quê để lại cho gia đình con trai út. Bà còn không nhắc gì đến vợ chồng chúng tôi.
Lúc này, tôi thực sự rất tức giận, tôi đang giặt giũ nấu nướng chăm sóc cho mẹ chồng mà. Tôi thậm chí còn đưa tiền cho bà thuốc thang đi viện nhưng cuối cùng bà lại viết di chúc như vậy. Giờ tôi phải làm sao?
(Xin giấu tên)
Mẹ chồng cho 10 triệu/tháng chỉ để tiêu vặt, về ngoại chơi tôi tái mặt biết nguồn cơn
Vừa bước vào sân tôi nghe được tiếng nói chuyện điện thoại của mẹ đẻ ở trong nhà.
Bà đang trò chuyện vui vẻ với ai đó, cười nói rất hồ hởi.Tôi ở nhà trông con đã nửa năm nay rồi. Mang bầu được 7 tháng, bụng bầu nặng nề quá không thể đi làm tiếp nên tôi nghỉ ở nhà từ khi ấy cho đến bây giờ.
Chồng tôi lương không cao lắm, một mình anh đi làm nên chi tiêu trong nhà có phần eo hẹp. Chúng tôi ra ở riêng ngay sau đám cưới vì muốn tự do riêng tư, bố mẹ chồng cũng vui vẻ đồng ý vì ông bà vẫn còn khỏe mạnh. Hai vợ chồng tôi ở cách nhà bố mẹ chồng không xa lắm.
Sau khi tôi sinh con được 1 tháng, mẹ chồng sang chơi với cháu rồi hỏi tôi tiền nong chi tiêu thế nào, có bí quá không. Sau đó bà rút ra 10 triệu đưa cho tôi, bảo rằng từ giờ mỗi tháng sẽ chu cấp thêm cho chúng tôi 10 triệu, chi tiêu cho thoải mái để cháu nội bà không phải thiếu thốn thứ gì.
Sau đó bà rút ra 10 triệu đưa cho tôi, bảo rằng từ giờ mỗi tháng sẽ chu cấp thêm cho chúng tôi 10 triệu. (Ảnh minh họa)
Tôi vui mừng quá đỗi. Dẫu rằng mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu không có nhiều bất đồng song tôi vẫn không thể ngờ được mẹ chồng lại hào phóng và thương con cháu đến mức đó. Vốn tôi vẫn nghĩ điều kiện của ông bà chỉ ở mức bình thường, có chút lương hưu đủ sống mà thôi. Mỗi tháng cho con dâu cả 10 triệu tiền tiêu vặt thì chứng tỏ là họ cũng có của ăn của để lắm.
Nói được làm được, từ đó đến nay cứ đầu tháng mẹ chồng lại mang cho tôi 10 triệu. Tất nhiên là tôi vui mừng cảm ơn bà rồi. Bà là mẹ chồng, là bà nội của con tôi, về cả tình cảm và trách nhiệm thì việc giúp đỡ con cháu là điều nên làm. Và tôi cũng chẳng ngại ngần gì mà không nhận.
Cho đến cuối tuần vừa rồi tôi đưa con về nhà mẹ đẻ chơi. Vừa bước vào sân tôi nghe được tiếng nói chuyện điện thoại của mẹ đẻ ở trong nhà. Bà đang trò chuyện vui vẻ với ai đó, cười nói rất hồ hởi. Để rồi nghe rõ nội dung cuộc nói chuyện mà tôi suýt ngất:
"Tôi vừa chuyển khoản, nhờ bà chuyển cho con bé nhé, tôi biết làm vậy là phiền bà lắm nhưng nó không chịu nhận nếu tôi đưa. Vậy tôi cúp máy nhé, con bé bảo hôm nay sẽ đưa con về chơi, chắc nó cũng sắp về tới nơi rồi đấy...".
Tôi chạy xộc vào nhà chất vấn mẹ. Trời ơi đến lúc này tôi mới biết 10 triệu ấy là do mẹ đưa cho mẹ chồng, nhờ bà gửi cho mình chứ không phải tiền túi mẹ chồng bỏ ra. Bảo sao tôi cứ thấy sự hào phóng của mẹ chồng rất lạ lùng.
Ngay từ khi tôi nghỉ việc từ lúc còn bầu bí, mẹ đã bảo có cần tiền tiêu không, mỗi tháng mẹ cho thêm một ít. Nhưng tôi thương bố mẹ nuôi mình lớn ngần này rồi vẫn phải chu cấp tiền thêm nên nhất quyết không lấy. Ai mà ngờ mẹ tôi thương con tới mức này, không đưa trực tiếp được thì đi đường vòng qua bà thông gia.
Thế mà tôi lại nghẹn lời không thể cãi được lời nào. (Ảnh minh họa)
Hôm sau về nhà, tôi hỏi thẳng mẹ chồng tại sao lại làm như thế. Rõ ràng không phải tiền của bà! Mẹ chồng chẳng hề nao núng, cười nhạt lên tiếng:
- Tiền của ai chẳng là tiền. Tiền của mẹ đẻ thì chị không chịu lấy vì thương bà ấy. Còn tiền của tôi thì chị lấy luôn, thế hóa ra là chị không thương tôi đúng không? Thằng Thắng là chồng là cha, chị ở nhà trông con, nó đúng là có nghĩa vụ lo cho mẹ con chị. Nhưng tôi thì làm gì có nghĩa vụ đấy nhỉ, anh chị ở riêng tự do rồi mà? Rõ ràng trong lòng chị còn phân biệt mẹ chồng mẹ đẻ, vậy đừng có trách tôi chứ nhỉ?
Thế mà tôi lại nghẹn lời không thể cãi được lời nào. Chồng tôi biết chuyện cũng bảo tốt nhất không lấy tiền của các bà. Bố mẹ đều già rồi, để ông bà chi tiêu cho thoải mái, sau này mọi người không còn thì tài sản thừa lại lúc đó chúng tôi thừa kế cũng chưa muộn.
Tôi sẽ làm theo lời chồng nhưng vẫn thấy ấm ức với mẹ chồng quá mọi người ạ. Bây giờ không muốn sang nhà ông bà chơi nữa, mà không sang thì lại sợ chồng giận, nghĩ tôi hẹp hòi để bụng!
2 năm chồng cũ chẳng ngó ngàng, đến đón con tôi khóc nấc thấy 1 người đang che mặt trốn Ai ngờ khi bước vào sân nhà trẻ, lên tiếng gọi con thì đột ngột có một người đàn ông từ trong lớp chạy ra, anh ta bưng tay che mặt vụt lướt qua tôi. Hai năm trước tôi và chồng cũ ly hôn vì mẹ chồng. Để nói về sự quá đáng khắc nghiệt của bà thì có lẽ kể mấy ngày...